Tình Yêu Bụi Đời -Chương 28

Tác giả: Nhok Alone

GIANG SƠN DỄ ĐỔI
Sáng ngày mai.
Nhỏ dậy thật sớm, cô bé vừa chạy ra mở cổng đã gặp ngay nó đang đứng dựa lưng ở ngoài.
_ Dậy sớm vậy nhỏ - nó quay qua cười với nhỏ một cái thật tươi
Đến lúc này nhỏ mới thật sự tin rằng nó đã trở về.
_ Anh đến lâu chưa - Cô bé mỉm cười.
_ Mới tới hà.
_ Zô nhà y.
Bước theo cô bé vào nhà, nó đưa mắt khắp lượt xung quanh. Thay đổi nhiều quá, hình như đơn giản hơn thì phải. Cái bể giữa nhà nuôi kon cá Ngân Long khổng lồ đâu mất tiêu rồi, thay vào đó là chiếc tủ kính trưng toàn cầu tuyết và hộp nhạc.
_ “Sếp bự” đâu rồi nhỏ - nó nhìn lên lầu
_ Ba mẹ em đi nước ngoài lâu nay rồi
_ Nhỏ ở một mình thui hả - nó tròn mắt
_ Có mấy cô giúp việc nữa, Lâu lâu Dung với Trúc cũng qua ở lại mấy ngày.
Nhỏ đi lên lầu, nó lại đưa mắt khắp xung quanh. Chaj`… nhỏ làm “trùm” cái nhà to cỡ này thì thích thiệt, muốn sao cũng được.
_ Đưa em đi học y.
Cô bé thay đồ xong đang đi xuống.
_ Xe thồ 10 ngàn - nó cười toe
_ Xííí…
Nhỏ lườm nó 1 cái sắc lẻm rồi ngúng nguẩy đi ra xe.
Lái xe đưa nhỏ đi ăn sáng xong nó chở nhỏ đến trường đại học. To ghê…, nó tấm tắc, đại học có khác…
_ Ở đây hem được đi đâu nghe chưa - nhỏ vừa đi vào lớp vừa quay lại nhắc nó
_ Bit rồi. Làm như tù á - nó càm ràm
_ Hì… - nhỏ cười toe - Ai biểu…
_ Biểu gì.
_ Hem… - cô bé cười khì rồi vào lớp
Còn lại 1 mình, chẳng biết làm gì nó lang thang khắp sân trường. Trường gì mờ to quá chừng, đi mỏi chân hết sức. Lòng vòng 1 hồi nó đến khu thể thao của trường, lạc vào sân bóng, thấy có mười mấy đứa đang quần nhau giành giựt trái banh. Ngồi xem hồi lâu nó ngứa ngáy tay chân quá xá, tính xin vào đá chút cho đỡ buồn, nhưng chần chừ 1 lúc lại thôi. Tụi kia nhìn…. trâu bò quá, chắc cũng phải là sinh viên năm 3 năm 4 chứ hông ít, thằng nào thằng nấy to như kon trâu vậy, cày banh cứ huỳnh huỵch nhìn bắt ghê. Zô đá lỡ xui xui thằng nào “Pu'a” giò cho 1 cái chắc lọi cẳng quá…. Nghĩ vậy nên nó tiếc rẻ đứng lên, thui kệ… “an toàn là bạn, xui xẻo gãy giò” thì tiêu.
Lại lang thang chổ khác, nó đi ngang qua sân bóng rổ của trường, nấn ná đứng xem chút xíu nó lại bỏ đi, món này hem bit chơi, hông ham… Lần này ngang qua 1 căn phòng nhạc dập ầm ầm, nó ghé mắt liếc qua cửa sổ xem thử. Một bầy kon gái đang nhảy nhót dợt tập văn nghệ chi đó… “gứm”, nó lè lưỡi bỏ đi, múa may gì như… trúng phong á, hay ho gì.
Lại đi tiếp, lần này nó vào tới phòng võ của trường. Ờ, cái này thì còn coi được, mà trường này cũng “màu mè” ghê chứ. Ngồi xuống hàng ghế bên ngoài, nó đưa mắt nhìn vào sàn tập. Ở giữa phòng, bốn thằng cỡ năm 2 năm 3 gì đó đang đấu từng đôi với nhau, nhìn 1 hồi nó ngứa mắt quá hét hò chỉ chỏ tùm lum.
_ Bên trái kìa, né đi…
_ Mèng ơi, cúi thấp xuống.
_ Rồi… Phản đòn đi chớ.
_ Dở quá, di chuyển nhanh lên.
_ Dỏm quá.
Tụi kia nghe nó lên giọng 1 hồi thì nổi xung lên, cả đám bưx bội quay qua phía nó, hông thèm đấu nữa.
_ Thằng kia, mày ở đâu zô mà ồn ào quá vậy.
_ Biết gì mà chê bai tùm lum hết vậy.
_ Ngon thì lên đây đấu 1 trận coi.
Nó bẻ mặt quê quê.
_ Ơ… Tui hem học võ.
_ Zậy sao ồn ào quá vậy hả.
_ Ơ… tui… - nó gãi gãi đầu - tui nói chơi cho zui thui mờ.
_ Nói chơi gì mà toàn dạy đời chê bai không vậy - 1 thằng nổi quạu - Lên đây đấu 1 trận coi.
Nó chần chừ.
_ Tui hem có học võ. Toàn xài… võ rừng hem à.
_ Mặc kệ, võ gì kệ mày. Lên đây để tao cho mày biết tay.
Lúc này cả lũ mười mấy đứa đang khởi động xung quanh cũng bu lại… “ăn hôi”.
_ Ừ, lên đi.
_ Chỉ chỏ tùm lum zậy thì ngon lên đi.
_ Chắc được cái miệng thôi chứ gì.
_ Nó sợ rồi.
Nghe tụi kia khích tướng 1 hồi nó cũng nóng mặt.
_ Lên thì lên.
Bưx mình *** ra, xắn quần lên ngang gối, nó xăm xăm lên sàn.
_ Rồi… - nó hất hàm - Đứa nào thik thì lên đây.
Thằng khi nãy bị nó chê bước lên trước tiên.
_ Để tao cho mày biết tay.
Nói rồi thằng này nhảy đến chụp cổ áo nó tính vào đòn quật… Đâu được… thằng kia chưa kịp ra đòn đã thấy cả người bị nhấc tung lên không rồi bay cái vèo xuống sàn. Nó vừa chơi đúng y chang cái đòn mà thằng kia tính hạ nó.
_ Rồi… - nó liếc xung quanh - … Ai nữa.
Cả đám chưng hửng nhìn nhau… sao mà nhanh quá vậy nè, mới có mấy giây mà nó đã hạ đo ván thằng kia rồi.
_ Để tao.
1 thằng bự kon tiến lên. Thằng này rút kinh nghiệm không đứng sát nó nữa mà đi vòng tròn xung quanh lựa thế… Bất ngờ thằng này tung 1 cú đá ngang mặt nó… Cúi xuống né đòn, nó xoay người gạt chân đối thủ cái cụp thật nhanh, ngay lập tức thằng này ngã oạch xài lai trên sàn.
_ Còn ai không - nó đưa mắt khắp xung quanh
_ Tao - lại 1 thằng tiến tới
Thằng này coi bộ nhanh nhẹn lắm cơ, cứ xoay vòng vòng liên tục, nhưng toàn nhá đòn thôi. Hồi lâu không thấy thằng kia tấn công nó đâm bưx mình, ra đòn trước. Xoay người thật nhanh, nó tung chân đá ngược vào đối thủ. Thằng này né được, thừa thế lao vào chụp áo nó tính quật xuống… Nghe cái rầm, thằng kia nằm chèo queo trên sàn, thì ra lúc nãy nó cố tình cho thằng kia chụp áo rồi mới nhân dịp xoay người thêm vòng nữa quăng mạnh đối thủ xuống sàn.
_ Mày… mày… - tụi kia lắp bắp
_ Nó tới đây quậy đó, lên hết đi tụi mày - 1 thằng la lớn
Vậy là cả lũ hò nhau nhảy zô, nó cũng khùng lên.
_ Ỷ đông hả.
Đạp cái rầm thằng đầu tiên, nó lại xoay người quăng luôn thằng phía sau. Bọn kia cũng không hiền, đá, đấm tứ tung cả lên… Phòng tập nhốn nháo lộn xộn khắp nơi. Bên kia bốn năm thằng đo đất, bên này nó cũng bầm dập tới nơi.
_ Chuyện gì đó.
Tiếng 1 người đàn ông quát lớn. Đám đánh lộn dừng lại nhìn qua.
_ Chào thầy.
_ Chào thầy.
૮ɦếƭ em, nó hết hồn, thầy hả… cha này chắc là võ sư của trường rồi. Chơi cả lũ này đã muốn phờ râu tới nơi, giờ thêm “ông kẹ” võ sư nữa chắc… ca “khúc biệt ly” luôn quá. Không được, phải….
Ông thầy dạy võ đưa mắt nhìn lũ học trò.
_ Chuyện gì vậy hả.
_ Dạ có 1 thằng tới đây quậy đó thầy.
_ Đâu.
_ Nó nè…
Cả lũ quay đầu lại.
_ Ơ….
_ Ủa….
Chẳng có thằng nào cả, không biết nó vừa “hô biến” lúc nào nữa, trên sàn chỉ còn lại vài thằng đệ tử nhà võ ngồi xoa tay, xoa chân nhăn nhó ***.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc