Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân - Chương 90

Tác giả: Thiên Diện Tuyết Hồ

"Nhưng cậu bị thương.”
"Chườm nước đá là được.”1761998
"Tiểu thư, nếu như cô tin tưởng thì..., xin giao cọng dây chuyền cho tôi được chứ? Ba tôi chuyên làm về trang sức kim loại, ba ngày sau, tôi hứa trả lại cho cô một cọng dây chuyền hoàn mỹ.”
Quản lý tiệm cuối gập người, nói rất chân thành.
"Chuyện đến mức này đều do mấy người quản lí thất trách, bây giờ còn mặt mũi kêu chúng tôi tin tưởng mấy người" Giản Mộng bực bội nói.
"Rất xin lỗi, đây là danh thi*p và chứng minh thư của tôi, tôi đưa cho các cô giữ, mong cô tin tưởng tôi lần này, chuyện này tôi cũng đâu muốn nó xảy ra, chỉ là tôi muốn làm chút việc tạ lỗi với các cô, có được không?”
"Lăng Kỳ?" Ngải Tuyết nhận lấy danh thi*p"Tiệp, cậu thấy thế nào?”
Thang Tiệp nhìn anh, giao dây chuyền cho anh"Ba ngày sau, tôi muốn nhìn thấy cả người lẫn vật.”
"Cám ơn.”
"Thật sự không cần đi bệnh viện sao?" Ngải Tuyết nhìn má trái của Thang Tiệp sưng phù, thấy mà đau lòng, lo lắng cho cô.
"Không, cậu giúp tớ chườm đá!”
"Này, lỗ tai của cậu cũng chảy máu, hình như còn chỗ khác?” Giản Mộng tinh mắt phát hiện"Tới đây cho tớ nhìn thử tay của cậu!”
Ngải Tuyết nắm tay của Thang Tiệp đưa lên, thấy vết xanh vết tím, đồng hồ và nhẫn đều bị lấy mất.
"Khốn nạn thật!” 1761998
"Về nhà trước đi!"Từ lúc xảy ra chuyện tới giời tâm trạng của Thang Tiệp rất tệ, cô muốn khóc thật to để vơi đi nỗi bực dọc trong lòng.
Bim——
Mộ Dung Kiệt lái xe tới"Lên xe.”
Mọi người nhìn nhau rồi lắc đầu, người đàn ông này khí thế quá lớn, ngồi trên xe của anh thế nào cũng ૮ɦếƭ đến khó giải thích.
"Tiểu Tuyết, nếu không cậu và Thang Tiệp cùng đi đi, chúng tớ tự trở về được, với lại cũng không cùng đường.” Giản Mộng và Thủy Nhan nói rất ăn khớp, nhất trí lắc đầu từ chối.
Ngải Tuyết hiểu ý"Vậy các cậu lên taxi rồi tớ về!” Trải qua chuyện vừa rồi, cô rất sợ.
"Ờ!" Vừa đúng có chiếc taxi chạy tới, sau khi hai người lên xe an toàn, Ngải Tuyết mới cùng Thang Tiệp lên xe.
"Đã xảy ra chuyện gì?"Mộ Dung Kiệt nhìn gương mặt bị thương của Thang Tiệp, hơi bất ngờ"Bị người khác bặt nạt hả? Em có chỗ nào bị thương không?”Mộ Dung Kiệt quan tâm hỏi.
Nhìn Ngải Tuyết từ trên xuống thấy vẫn còn nguyên vẹn, mới yên lòng. 176Tkn
"Gặp ςướק trong tiệm cà phê, khốn khi*p, trước tiên mang cô ấy đến bệnh viện khám qua!”
"Chắc đau lắm đúng không?"
Thang Tiệp lắc đầu"Cũng may, tâm tình vẫn ổn nên không sao.”
"Anh gọi điện sao em không bắt máy?" Anh rất khó chịu, gọi cô nhiều lần nhưng vẫn không liên lạc được! Anh cứ ngỡ cô muốn bỏ chạy.
Ngải Tuyết lấy điện thoại ra xem"Không thấy mà.” 1761998
Trong biệt thự, Mộ Dung Kiệt điều bác sĩ gia đình đến xử lý vết thương cho Thang Tiệp.Thông báo Trương Thiên ra lệnh truy nã tên ςướק đó.
Dám cả gan ᴆụng tới người không nên ᴆụng, dù cho đó có là bạn đi chăng nữa.
"Chuyện đó, cảm ơn anh."Ngải Tuyết vuốt vuốt mái tóc, có phần xấu hổ khi nói.
"Sau này, em cứ kêu cô ấy tới đây ở, như vậy, em có thêm người bầu bạn, sẽ không cảm thấy buồn chán nữa!"Mộ Dung Kiệt hé miệng cười yếu ớt.๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn
"Cái gì? ? ?" Ngải Tuyết giật mình há to miệng.
"Sau này, em muốn cái gì thì làm cái đó, anh sẽ không can thiệp, miễn em thích là được, chịu không?”Trong mắt anh tràn ngập nhu tình.
Ngải Tuyết câm lặng, đơ mắt kinh ngạc nhìn anh.
"Bảo bối, em làm tóc rất đẹp.”
Ngải Tuyết gật đầu, xoay người nhìn chỗ khác, khóe miệng nhếch lên.
"Cảm giác khá hơn chưa?" Đi tới bên cạnh Thang Tiệp hỏi han, nâng cằm cô nhìn tới nhìn lui"Hình như bớt sung rồi.”176Tkn
"Vết thương nhỏ thôi, ờ mà nè, trễ rồi cậu nhờ ai đưa tớ về nhà?”
Ngải Tuyết cười đùa"Cậu có suy nghĩ tới việc ở cùng tớ không?”
"Tất nhiên, nhưng chồng của cậu chịu sao? Đó mới là vấn đề?” Thang Tiệp hứng khởi nói.
"Ừ! ! ! Nếu cậu muốn cứ thoải mái dọn tới đây ở.”
"Muốn chứ, cậu không biết đó thôi, tớ mướn căn biệt thứ đó vừa đắt lại không chỗ chơi, nay lại có chỗ ở tốt hơn, cần gì phải suy nghĩ!”
Thang Tiệp đồng ý, chủ yếu là để sau này cô đỡ phải cô đơn ở một mình. 1761998
"Ừ! ! ! Vậy bây giờ ngủ đi, ngày mai tớ phụ cậu dọn nhà.”
"Khỏi đi, tớ không có nhiều đồ!”
"Cứ dọn, nếu như có thì tớ phụ.”๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn
"Ok, cám ơn.”
Hai người đi vào phòng ngủ, vui mừng nhảy nhót. Tkn176
"Phòng này tiện nghi quá, thật sang trọng, giường ngủ cũng mềm nữa. Hễ đi theo Tiểu Tuyết là có thịt ăn.” Thang Tiệp nằm lỳ trên giường, không muốn động đậy tay chân.
"Vết thương hết đau rồi hả? Nhìn cậu không có vẻ như bị thương, cũng may tớ biết cậu vốn có số phú bà. Ha ha.”
Thang Tiệp có lẽ quá mệt mỏi, nằm trên giường ngủ thi*p đi lúc nào không hay.
Ngải Tuyết đắp mền cho cô rồi nhỏ nhẹ rời khỏi phòng.
Dì Dư đẩy giá quần áo tới"Thiếu phu nhân, đây là thiếu gia căn dặn chuẩn bị cho cô, thiếu phu nhân thích bộ nào cứ lấy bộ đó?” 176Tkn1998
Ngải Tuyết nhìn đống quần áo treo trên giá mà lặng người, tối thiểu có trên trăm bộ, khiến cô phải lưỡng lự"Dì cứ chọn đại rồi đem đến phòng cho con là được.”
"Bảo bối" Mộ Dung Kiệt đi ôm lấy cô từ phía sau "Đừng nhúc nhích, để anh ôm một lát."
"Tạm thời anh có công việc, nên vài ngày không ở nhà, nhưng phải luôn nhớ đến anh nha?”
"Em ưm" Kiệt cảm thấy, anh không muốn nghe câu trả lời, sợ câu trả lời không vừa ý anh.
Ôm mãi đến lúc anh hài lòng mới chịu buông tay ra, vuốt lại mái tóc bị rối của cô, tiến tới bên tai cô"Em cột tóc lên cho anh xem nha?” Tkn176
Ngải Tuyết khó hiểu.
"Em đẹp đến mức khiến anh muốn giấu em không cho ai nhìn thấy, anh chỉ có một yêu cầu thôi.”
Ngải Tuyết đi tới trước bàn trang điểm, cột tóc đuôi ngựa.
Mộ Dung Kiệt thỏa mãn khẽ đặt nụ hôn lên trán cô"Chờ anh về, anh sẽ có quà tặng em.”
Ngải Tuyết nhìn anh rời đi, nhưng cô vẫn không mở miệng nói gì, ngay cả tâm trạng của cô là gì cô cũng không biết.
Muốn đến gần nhưng lòng lại có khoảng cách.Muốn rời xa, nhưng không làm được.
Cho dù biết anh sắp kết hôn, vậy mà vẫn muốn chờ đợi.
Cô luôn tự hỏi mình, mày thật sự muốn chen chân làm kẻ thứ ba sao?
Kéo rèm cửa sổ lên, lặng lẽ nhìn Kiệt lên xe, vừa vặn thấy Kiệt ngước nhìn lên lầu, hoảng loạng vội rụt đầu xuống, le lưỡi.
Kiệt cười vui vẻ"Nha đầu ngốc, chờ làm cô dâu của anh.”
Ngải Tuyết cũng mỉm cười theo, tâm tình trở nên ấm áp lạ thường.176Tkn1998
Sáng sớm, dì Dư gõ cửa"Thiếu phu nhân, xin hỏi cô dùng bữa sáng ở phòng ăn hay bưng lên phòng?”
Ngải Tuyết mở cửa phòng, mỉm cười"Không cần phiền phức như vậy, cứ dọn ở phòng ăn.”
"Thiếu phu nhân, đây là quà thiếu gia tặng cho cô."Dì Dư đưa chiếc hộp nhỏ nhắn tinh tế cho cô, bên trong là chiếc chìa khóa.
"Đây là? ? ?”
"Mời thiếu phu nhân đến nhà xe xem thử.”
Tuy là Ngải Tuyết hơi nghi ngờ nhưng vẫn lễ phép đi theo dì Dư đến nhà xe. Ngay khoảnh khắc đó, Ngải Tuyết cảm giác như bị ảo giác, không tin vào mắt mình có thể xuất hiện một triển lãm siêu xe.
"Lamborghini, Ferrari, BMW, Mercedes-Bens, Rolls-Royce, Gia Lincoln, Porsche, Bentley, Maybach, Hummer, Audi” 176Tkn
"WOA… các nhãn hiệu nổi tiếng đều tập trung ở đây, Mộ Dung Kiệt đổi nghề thành đại lý bán xe sao? Đếm muốn hoa mắt rồi.”
"Thiếu phu nhân, thiếu gia tặng cô chiếc Bugatti Veyron này, không biết cô có thích không, nếu không ưng ý có thể đổi chiếc khác.”
"Không phải đâu dì, chiếc xe thể thao sang trọng như vậy làm sao con không thích chứ, nhưng mà, có nhân dịp ngày lễ gì đâu mà tặng cho con?” 176Tkn
"Nghe thiếu gia nói, kỹ thuật lái xe của thiếu phu nhân rất giỏi, nếu không lái chiếc xe thể thao này thì hơi đáng tiếc, cho nên mới quyết định đem chiếc xe này làm quà tặng cho thiếu phu nhân.”
Khóe môi Ngải Tuyết nhếch lên, thông tin đến tai anh nhanh thiệt.
Cầm lấy chìa khóa, mở cửa xe chui vào hoạt động xe rồi chạy thử trong khuôn viên biệt thự.
"Ai, thiếu phu nhân, thiếu gia cấm cô đua xe, nguy hiểm lắm, thiếu phu nhân, dừng xe lại.” Dì Dư gấp đến độ chạy vòng vòng rượt theo, lời nói cứ ngắt quãng.1761998
Ngải Tuyết đâu để ý nhiều như vậy, dù sao có chiếc xe mới lại không chạy thử thì hơi uổng.
Đạp hết tốc độ, hãm phanh (thậm chí còn biểu diễn thành hình chữ S), chờ cô vận dụng hết kĩ thuật của một tay đua hạng nhất, mọi thứ diễn ra chỉ trong chớp mắt rất điên cuồng cứ như con báo đen săn mồi.
"Rất tuyệt, không chỉ đẹp người mà còn rất có cá tính!" Tử Mặc cầm tách cà phê đứng trước cửa sổ thưởng thức màn lái xe của cô, dường như chưa từng nhìn qua con gái chạy xe thần tốc đến vậy.
Trương Thiên cũng nhìn trơ mắt, sửng sốt không thôi, mặc dù đã từng chứng kiến qua, bất quá cũng đâu nghĩ đến mức này. 1761998
"Thì ra lời anh nói đều là sự thật.”Mắt Lãnh Băng không rời khỏi chiếc xe đang chạy như bão táp, dửng dưng nói một câu.
"Dĩ nhiên, hôm đó tôi cũng không ngờ là cô ta, bây giờ được nhìn tận mắt, sự thật đã phơi bày là tôi không có nói láo, các người phải trả lại sự trong sạch cho tôi.”
Ngày đó, sau khi Trương Thiên hoành thành nhiệm vụ trở về đã kể cho anh em nghe chuyện biệt tài lái xe của Ngải Tuyết, nhưng ai cũng nghĩ anh bị điên nên mới thổi phồng sự việc, còn bị mọi người đội cho cái mũ ‘chúa nối dối’.
"Tôi phải đi thỉnh giáo cô ta mới được.”Hạ quyết tâm, Trương Thiên liền chạy đi như làn khói.
Tử Mặc bật cười đến ánh mắt cũng trở nên ấm áp hơn.1761998
"Khốc! !" Máu cả người Ngải Tuyết sôi trào sùng sục, quá đã, quá đỉnh, cảm giác cả người như được lướt bay trong gió.
"Thiếu phu nhân, sau này đừng như thế nữa, rất nguy hiểm, nếu thiếu gia biết sẽ phạt tôi." Dì Dư nơm nớp lo sợ, tim cũng bị treo lên đỉnh núi.
"Vâng, con biết rồi, sau này con sẽ chú ý hơn, Thang Tiệp thức dậy chưa? Gọi cô ấy xuống ăn điểm tâm.”
"Dạ, bác sĩ đang rửa vết thương cho Thang tiểu thư, sắp xong rồi.”
"Khi nào xong bảo cô ấy tới phòng ăn tìm con, làm phiền dì." 1761998
Ngải Tuyết rất lễ phép với người hầu, điều này làm cho bọn họ cảm giác vừa vui vừa sợ.
"Thiếu phu nhân đừng khách sáo, đây là việc chúng tôi phải làm, không có gì là phiền cả.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc