Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân - Chương 65

Tác giả: Thiên Diện Tuyết Hồ

"À ~~" Vẻ mặt Thang Tiệp đầy hiếu kì trước sự bất thường của cô!
"À cái đầu của cậu, Tiểu Tiệp, cậu nhất định phải cứu tớ!” Ngải Tuyết lắc cánh tay Thang Tiệp, làm bộ nũng nịu như đứa trẻ bị người khác bắt nạt!
Thang Tiệp bất đắc dĩ nhún vai nói"Tớ đây cũng không có biện pháp, người đàn ông của cậu như đế vương cao cao tại thượng, tớ mới nhìn lướt qua đã thấy phát sợ, nên tớ…… tớ không có cách giúp cậu”
"Cậu, cậu không có nghĩa khí không phải là bạn của tớ mà. Chuyện nhỏ nhặt như vậy lại không giúp, suy nghĩ đi mà!” Ngải Tuyết ngắt cô một cái cho hả giận.
Thang Tiệp bị đau, đưa hai ngón tay ra bấm vào da thịt!"Cậu cứ thích dung vũ lực, đã bảo đừng ngắt!”
"A, Tiểu Tuyết ૮ɦếƭ tiệt, cậu dám ngắt tớ, cậu to gan lắm phải ૮ɦếƭ dưới tay tớ!”
Hai người, ở trong phòng nhảy lên rồi nhảy xuống, truy bắt lẫn nhau, tâm tình đang căng thẳng của Ngải Tuyết thoáng cái liền thoải mái!
****
Bên trong khách sạn Mễ Kỳ, Mộ Dung Kiệt lười biếng ngồi dài trên ghế sofa, một tay cầm ly rượu, nhàn nhã nhấm nháp hương vị của rượu!
Khẽ nâng đôi mắt liếc nhìn vẻ mặt cười tà của Chu Bân! Giật khóe miệng, tiếp tục thưởng thức ly rượu trong tay!
"Thiếu gia Mộ Dung, lần gặp mặt so tài trước đây, đã lâu không gặp!” Cổ Chu Bân xiêu vẹo, nhàn nhạt mở miệng!
"Thế nào? Vừa gặp tôi đã nôn nóng, nghe nói tài lái xe của anh điêu luyện lắm có dám đua với tôi lần nữa không?”
Khóe miệng Chu Bân vẻ ra nụ cười ma mị"Thiếu gia Mộ Dung cứ nói đùa, tay lái của anh được ví như thần tốc độ, tôi đây dù có khổ luyện cả chục năm cũng không kịp nổi, nào dám để anh chê cười lần nữa!”
Trong mắt Mộ Dung Kiệt thoáng qua một tia giảo hoạt"Ơ, lần trước gặp nhau, anh cũng không khiêm nhường như thế, thực là lâu ngày không gặp, phải lau mắt mà nhìn!”
Chu Bân buồn cười đứng lên"Cảm thấy chỗ này như thế nào?”
Mộ Dung Kiệt nhàn nhạt đưa mắt nhìn cách bài trí của căn phòng, nhẹ nhàng nói"Tạm được! ! !”
"Tạm được? ? ? Anh có biết đây là đâu không ?? Là khách sạn cao cấp bảy sao đấy, hơn nữa trên thế giới chỉ có duy nhất một cái còn được bên Pháp tài trợ hơn phân nửa!" Chu Bân bất mãn lườm anh một cái!
Hắn rất hài lòng với thiết kế này, nhưng ở trong mắt Mộ Dung Kiệt chỉ là tạm được chả khác nào xem thành quả của hắn không đáng một xu!!!
Mộ Dung Kiệt đi tới phía trước cửa sổ, nhìn từ trên xuống đánh giá.
Khách sạn này được thiết kế với kiến trúc và công trình khoa học kỹ thuật hiện đại nhất, cách tạo hình rất tinh xảo, cứ như hòa nhập làm một với bầu trời.
"Phòng ăn nhìn được ra biển, thiết kế không tệ!” Anh cảm thấy khi bước vào phòng ăn, làm cho mọi người khó quên đi cảm giác từng trải nghiệm nó.
Chu Bân nghe xong, nhếch miệng lên, chân mày dựng lên hiện rõ sự đắc ý"Đó là đương nhiên, khách sạn này, chúng tôi chọn những hải sản tươi sống nhất cho khách hàng thưởng thức! Tàu thuyền luôn ra vào đều đặn!
Đi sâu vào bên trong, giống như đi vào mê cung dưới lòng biển, dọc đường được bao trùm những đàn cá và san hô, đẹp không sao tả xiết!”
"Đây là khách sạn của anh?” Mộ Dung Kiệt tò mò hỏi!
"Không hổ là thiếu gia Mộ Dung, nhanh như vậy đã đoán được, dĩ nhiên, ngoại trừ tôi ra, còn có ai xây được khách sạn sang trọng như vậy?” Chu Bân bắt đầu dương dương tự đắc!
Mộ Dung Kiệt bĩu môi khinh thường"Hôm nay anh mời tôi tới đây, đừng nói là chỉ để khoe căn khách sạn bảy sao này nha?”
Chu Bân lúng túng gãi đầu, anh hắng giọng nói"Dĩ nhiên không phải, tôi cũng không có rãnh rỗi như vậy!”
"Thật ra thì, cũng không có ý gì, tôi chỉ muốn kết giao bạn bè với thiếu gia Mộ Dung, anh nghĩ thử xem, hai chúng ta liên thủ, cả thế giới này còn có gì làm không được?”
Mộ Dung Kiệt hừ lạnh"Cho dù có một mình tôi cũng không phải làm không được!”
"Tất nhiên, với năng lực của anh thì khỏi phải bàn cãi, mà tôi cũng không có ý xem thường anh, chỉ là muốn kết giao với anh, cùng lắm thì, tôi gọi anh một tiếng đại ca!”
Chu Bân đã quyết tâm muốn có thêm người bạn như Mộ Dung Kiệt, nên đây là mục đích anh lặn lội tới La Mã này!
"Anh cảm thấy, anh có tư cách làm bạn với tôi sao?” Mộ Dung Kiệt lãnh khốc nói, anh đây không cần bạn.
Chỉ cần có Ngải Tuyết, còn những thứ khác anh không cần! Cho dù là cả thế giới với anh cũng chỉ là hạt cát.
"Nếu tôi có thể khôi phục lại trí nhớ cho cô ấy, cũng như làm cho cô ấy bằng lòng sinh cho anh thật nhiều con thì sao?” Chu Bân lười biếng cuộn mình trên ghế sofa, chân mày nhướng lên!
Hắn không tin với điều kiện béo bỡ như vậy, Mộ Dung Kiệt sẽ không đáp ứng!
Quả nhiên, Mộ Dung Kiệt chợt ngẩng đầu nhìn hắn"Anh vừa nói cái gì? Lặp lại lần nữa!”
Chu Bân lên tiếng"Chưa từng nghe qua thiếu gia Mộ Dung mắc bệnh lãng tai a!”
Mộ Dung Kiệt kích động một tay níu lấy cổ áo hắn"Anh có cách sao?”
Chỉ cần bảo bối của anh có thể nhớ lại anh, anh nguyện ý đánh đổi tất cả, đừng nói làm bạn, nếu hắn muốn toàn bộ thế lực của anh, anh cũng bằng lòng chắp tay đưa hắn!
"Thiếu gia Mộ Dung, nhìn anh kích động như vậy, bây giờ tôi có nói dối với anh cũng có lợi ích gì cho tôi đâu?"
"Dù gì, tôi đường đường cũng là bá chủ của Âu Mĩ, trùm dầu mỏ nổi tiếng khắp thế giới, lời đã nói ra, đương nhiên không thể là giả!”
"Vậy anh giúp bằng cách nào?" Nếu hắn đã nói vậy, anh sẽ tin tưởng hắn một lần!
Chu Bân thấy sự việc phát triển theo suy nghĩ của mình, khóe miệng nâng lên nụ cười đắc ý!"Bác sĩ nhà chúng tôi đứng đầu thế giới, điểm này, anh phải tin!”
Mộ Dung Kiệt bĩu môi châm chọc, " Chẳng lẽ tập đoàn Mộ Dung lại kém hơn so với nhà anh sao?”
Nge lời anh vừa nói Chu Bân cãi lại"Này này này, thiếu gia Mộ Dung, cả ngày anh đều ở trong vòng luẩn quẩn hắc đạo, tất cả bác sĩ trong nhà anh là nội khoa hay ngoại khoa, có phụ khoa nào đứng đầu thế giới sao!”
Giọng nói của Chu Bân càng nhỏ dần, bởi vì, hắn nhìn thấy sắc mặt Mộ Dung Kiệt càng ngày càng đen!
Mộ Dung Kiệt cắn chặt răng, sao anh lại không nghĩ tới, đưa bảo bối của mình cho đám bác sĩ quèn kia, còn nói cô không có khả năng mang thai!
Cũng bởi vì lí do đó nên ông nội mới bắt ép cô đi!
Chuyện mới phát triển tệ hại như ngày hôm nay!
"Anh có bảo đảm chắc rằng đám bác sĩ nhà anh có thể chữa khỏi bệnh cho người phụ nữ của tôi!”
"Thiếu gia Mộ Dung đừng lo, bác sĩ của tôi đã nắm rõ bệnh tình của bảo bối nhà anh, bọn họ nói, mặc dù có chút khó khăn, nhưng không phải bọn họ không làm được!”
"Chưa hết, người chữa bệnh cho bảo bối của anh không phải là bác sĩ bịp bợm nhà anh."
Mộ Dung Kiệt không để ý đến lời nói bỡn cợt của Chu Bân, tiếp tục hỏi"Vậy anh có cách để cô ấy nhớ lại tôi?”
Chu Bân nhấp một hớp rượu đỏ, thở dài một hơi.
"Cái này, còn phải nhờ vào anh! ! !”
Sắc mặt Mộ Dung Kiệt lập tức đen như than"Anh vừa nói cái gì?”
Chu Bân quay người lại bước đến chỗ Mộ Dung Kiệt"Đại ca, anh muốn người phụ nữ của anh nhớ lại, đâu phải là chuyện dễ dàng gì, anh chỉ có thể làm người yêu của cô ấy lần nữa!”
"Người yêu lần nữa….? Anh có biết, bây giờ cô ấy nhìn thấy tôi liền xem như cọp ăn thịt người, muốn tránh còn không kịp chớ nói chi là yêu!”
Nói đến đây, anh cảm thấy rất bất lực!
"Đại ca đối xử với cô ấy bá đạo như thế làm sao người ta không sợ cho được.” Hắn đưa ánh mắt tò mò nhìn anh hỏi
Không thể nào, bá đạo cũng có lỗi? ? ?
"Vậy anh muốn tôi phải làm sao? Tôi không có bắt nhốt cô ấy lại hung hăng giày xéo cũng là nhân từ quá mức rồi!”
"Anh không biết dùng đầu óc làm việc à? Không sợ càng làm như thế càng kéo xa khoảng cách với cô ấy sao, đại ca, anh đang cầu xin người ta nhớ lại anh nên anh đừng làm theo cảm tính có được không!"
Trong mắt Chu Bân thoáng qua một tia gian trá. Người trong thiên hạ ai ai cũng biết, anh không đời nào đối đãi người phụ nữ của anh như vậy!
"Nói đi, tôi nên làm sao?” Anh đang ảo não ૮ɦếƭ đi được!
"Cưng chiều! ! !” Đáy mắt Chu Bân thoáng hiện lên ý cười!
"Cưng chiều, nói nhẹ nhàng từ tốn cái gì tôi cũng làm qua! Nhưng cô ấy lại không muốn gặp tôi, thế nào mới là cưng chiều?”
Chu Bân ngồi bắt chéo hái chân, châm một điều thuốc rít một hơi nhìn Mộ Dung Kiệt lắc đầu"Không phải IQ của anh tới 220 a? Sao EQ lại thấp như vậy?”
"Anh chán sống hả!” Trên mặt Mộ Dung Kiệt trở nên nghiêm túc.
"Được thôi, chỉ cần bản thân anh không ép buộc cô ấy, luôn dịu dàng quan tâm cô ấy! Dần dần cô ấy sẽ không sợ anh ngược lại càng lệ thuộc anh. ”
"Dần dà là bao lâu? Tôi không có kiên nhẫn!” Mộ Dung Kiệt lắc đầu, hiện tại, lòng anh nóng như lửa đốt!
"Trời, anh muốn thành công cần nhớ ba yếu tố!” Chu Bân cố ý im lặng, lộ vẻ mặt tức giận nhìn anh!
"Ít thừa nước ᴆục thả câu! ! !”
"Khụ khụ, biết rồi, thứ nhất là kiên trì! ! !”
"Nhưng anh ngẫm lại xem, đột nhiên anh đối với cô ấy dịu dàng như vậy, nhất định cô ấy sẽ không thích ứng kịp, không thể nào nhanh như vậy tiếp nhận được, cho nên, anh càng phải kiên trì hơn!"
Mộ Dung Kiệt nghẹo cổ suy nghĩ, hắn nói cũng đúng, mình cần kiên trì!
"Sau đó thì sao?”
"Thứ hai là không biết xấu hổ! ! !” Mời các bạn đọc tại Doc Truyen . o r g để có chương mới nhanh nhất
Mộ Dung Kiệt mới vừa uống hớp rượu vào miệng, không chút khách khí phun hết ra ngoài, dính vào mặt Chu Bân!
Sắc mặt Chu Bân tối đen, đưa bàn tay lau sạch rượu trên mặt, nghiến răng nghiến lợi hằm hằm lườm Mộ Dung Kiệt"Có cần làm vậy không?”
Mộ Dung Kiệt nhíu mày"Không biết xấu hổ cũng là một yếu tố sao?”
"Dĩ nhiên, anh cho rằng kiên trì đã đủ à? Anh phải không biết xấu hổ cần lấy lòng cô ấy, bảo bối muốn thế nào, anh liền làm theo thế đấy? Cho dù cô ấy muốn sao trên trời, anh cũng phải leo lên hái a!”
"Ặc, vậy chính là dung túng rồi! ! !” Mộ Dung Kiệt có chút không hài lòng nhưng vẫn gật đầu một cái!"Nhẫn nhịn là được chứ gì, còn cái thứ ba?"
Chu Bân hưng phấn nhảy dựng lên"Thứ ba, đương nhiên là vừa kiên trì vừa không biết xấu hổ!”
"À, nói dễ nghe là mặt dày, có thế bảo bối của anh mới khôi phục trí nhớ nối lại tình xưa nghĩa cũ với anh!” Vừa nói, vừa phụ họa khua tay múa chân theo, dường như rất hài lòng với kế hoạch của mình!
Mộ Dung Kiệt thiếu chút nữa đã cắn lưỡi của mình, khóe miệng không khỏi co quắp, hắn nói cái quái gì thế?
Mộ Dung Kiệt đứng lên, mặc áo khoác vào"Được rồi, cứ theo ba cách đó mà làm đúng không, còn những chuyện khác tự tôi giải quyết được! Gặp lại sau! ! !”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc