Tình Nhân Bé Nhỏ Của Tổng Tài Xấu Xa - Chương 72

Tác giả: Cao Sơn Vũ Giả

“Tình huống gì?”
“Tình huống gì?”
“Tình huống gì?”
Trong lúc nhất thời Mạc Tử Bắc, Giản Tiểu Bạch cùng với Lâm Hiểu Tình đều có chút kích động mà gần như đồng thời hỏi.
Doãn Đằng Nhân nở nụ cười: “Ha ha, tình huống này chính là giao dịch MT của Dạ Lang bị hình cảnh quốc tế phá, rất nhiều tên côn đồ rơi vào phạm vi khống chế của cảnh sát.”
“Dạ Lang thì sao?” Lâm Hiểu Tình hỏi.
“Hắn ta thoát được!”
“Ồ!”
“Có tin tức gì của Hùng Lập Tân không?” Lâm Hiểu Tình trong giọng nói đầy lo lắng khiến Giản Tiểu Bạch cũng lo lắng theo, cô cũng nhịn không được hỏi: “Đúng vậy, có tin gì về anh hai, anh Thiếu Khanh với Tiểu Túc không?”
Sắc mặt Doãn Đằng Nhân lập tức ảm đạm xuống, nhắc tới Tiểu Túc trái tim anh ta lại đau đớn. “Không có.”
“Tin tức của anh có đáng tin không?” Giản Tiểu Bạch có chút hoài nghi.
Doãn Đằng Nhân cũng không giải thích thêm chỉ nói với Mạc Tử Bắc: “Mạc, chúng ta nói chuyện riêng chút đi.”
Nghe Doãn Đằng Nhân vừa nói như vậy Giản Tiểu Bạch cùng Lâm Hiểu Tình lập tức càng căng thẳng. “Vì sao chúng tôi không thể nghe?”
“Thì là vậy!” Doãn Đằng Nhân có chút xấu hổ cười cười, nụ cười kia thật là yếu ớt, khó coi còn hơn cả khó coi, người ta nhìn vào mà cũng thấy trong lòng chua chát. Anh ta nói: “Tôi chỉ là muốn nói với Mạc nói về chuyện của tôi với Tiểu Túc thôi, không có chuyện gì khác đâu. Các cô cũng nghe sao?”
Giản Tiểu Bạch cùng Lâm Hiểu Tình đều phất tay: “Hai người ở trong này nói đi. Tôi cùng Hiểu Tình qua phòng bên cạnh.”
Giản Tiểu Bạch kéo Lâm Hiểu Tình đi ra ngoài, lúc đi qua cửa nhìn thấy Tina ở một mình trong khu làm việc sửa sang lại văn kiện. Giản Tiểu Bạch liếc cô ta một cái, cũng không có chào hỏi cô ta. Cô gái này thật sự rất đáng ghét hơi một tí là nói tiếng Anh, rõ ràng biết nói tiếng Trung Quốc, đã ở trên địa bàn Trung Quốc mà lại dùng tiếng Anh thổ lộ với Mạc Tử Bắc chọc cô giận. Chẳng lẽ cô ta không hiểu đạo lý hoa đã có chủ sao? Đúng là buồn cười!
Liếc xéo cô ta một cái, Giản Tiểu Bạch kéo Lâm Hiểu Tình bước đi thì lại bị Tina gọi lại. “Cô Giản tôi có thể nói chuyện với cô một chút không?”
Dừng bước Giản Tiểu Bạch làm cái mặt quỷ quay đầu cười nhẹ, trong đôi mắt to sáng ngời lóe lên thần sắc phức tạp mà bạo dạn. “Chuyện gì?”
“Tôi có thể nói chuyện riêng với cô không?” Tina khẽ vuốt mái tóc vàng lại đưa mắt nhìn Lâm Hiểu Tình. Ý rất rõ ràng là Lâm Hiểu Tình không thể nghe.
“Cậu đi trước đi, xong mình đi tìm cậu ngay!” Giản Tiểu Bạch hơ tay lại đem tầm mắt chuyển tới trên người Tina.
Đợi Lâm Hiểu Tình đi vào phòng bên cạnh, Giản Tiểu Bạch mới nới với Tina: “Nói đi, chuyện gì?”
Tina không nói mà chỉ cười, cười rất quỷ dị. “Cô Giản, cô có biết tôi quen Mạc lúc nào không?”
Giản Tiểu Bạch gật gật đầu. “Ừ! Cô muốn nói cái gì cứ nói thẳng tôi không muốn đi vòng vèo.”
Giản Tiểu Bạch là một người rất trực tiếp, thẳng thắn bộc trực, cô chỉ muốn biết Tina đến tột cùng muốn nói cái gì.
“Tôi yêu anh ấy, vẫn luôn yêu!” Tina nói mà không một chút kiêng dè, trong ánh mắt là ý cười càn rỡ giống như thích Mạc Tử Bắc chính là chuyện hiển nhiên, rất bình thường vậy.
“Tôi biết!” Giản Tiểu Bạch không có chút kinh ngạc. “Thì sao?”
“Tôi sẽ không từ bỏ Mạc!”
“Ừ!” Giản Tiểu Bạch trong lòng đã sắp bùng nổ tới nơi nhưng vẫn làm bộ như rất bình tĩnh. “Đó là chuyện của cô, không cần phải nói cho tôi biết. Cô chỉ cần nói với Mạc Tử Bắc là được! Còn chuyện gì nữa không? Không có thì tôi đi nhé!”
Giản Tiểu Bạch như vậy, ngược lại khiến Tina kinh ngạc, rõ ràng lúc cô ta thổ lộ với Mạc đã nhìn thấy mặt Giản Tiểu Bạch tức đến méo xệch, vì sao bây giờ nói cô lại không quan tâm?
“Vậy là không có việc gì đúng không?” Giản Tiểu Bạch nhún nhún vai: “Tôi đi nhé!”
Khi xoay người Giản Tiểu Bạch liếc thấy trên bàn Tina có để một quyển [Ba mươi sáu kế]. Cô chỉ vào quyển sách kia hỏi: “Cô thích cái đó hả?”
Tina gật đầu. “Đúng vậy, rất yên bác!”
“Vậy cô xem đi, tôi đi đây!” Giản Tiểu Bạch quay sang, gương mặt lập tức âm trầm hẳn. Cái cô tây này thật sự coi trọng Mạc Tử Bắc, giới hạn phong độ của cô chỉ là ở lúc giáp mặt đấu tranh, còn ở sau lưng cô vẫn rất lo lắng. Cô ta lại xem [ba mươi sáu kế], chẳng lẽ cô ta muốn dùng lúc theo đuổi Mạc Tử Bắc sao? Không biết vì sao vừa thấy ánh mắt Tina thì trong lòng cô liền cảm thấy mơ hồ bất an.
Đi nói với Lâm Hiểu Tình chuyện của cô gái này thì đúng là không ổn, cô hiện tại cảm thấy mình thật sự rất bà tám, nhưng mà cũng hết cách, cô sắp sụp đổ mất rồi. Người phụ nữ khác nhìn trúng người đàn ông của mình, cô không thể phách lỗi cũng phách lối không nổi.
Trong phòng tổng giám đốc.
Doãn Đằng Nhân đợi Giản Tiểu Bạch vừa đi liền đóng cửa lại, nói với Mạc Tử Bắc: “Mạc, Lam Sư đã đồng ý giúp chúng ta nhưng hắn muốn cậu giao toàn bộ công ty cho hắn?”
Mạc Tử Bắc hơi hơi sửng sốt, anh thực sự không ngờ Lam Sư sẽ có khẩu vị lớn như vậy. “Hắn ta đúng là sư tử há mồm rộng nhưng mà anh đồng ý là được.”
“Mạc, đáng giá sao?” Doãn Đằng Nhân nhìn còn tiếc Mạc thị hơn cả Mạc Tử Bắc.
“Dùng công ty đổi lấy mạng người rất đáng giá!” Mạc Tử Bắc thản nhiên cười. “Tiền có thể kiếm lại được chứ người thì không! Nói trắng ra là tiền là để phục vụ cho con người, mình không thể làm nô lệ đồng tiền, cho hắn ta hết đi. Mình chỉ muốn Hùng Lập Tân cùng Mai Thiếu Khanh an toàn đương nhiên bây giờ còn cả Tiểu Túc nữa.”
“Mạc, mình thật sự cần một lần nữa nhìn nhận cậu một chút. Nếu đổi là mình thì chưa chắc có thể làm được!” Doãn Đằng Nhân chua sót cười. “Cám ơn cậu còn nhớ đến Tiểu Túc. Mình thật sự rất cảm ơn cậu!”
“Chuyện này khoan nói cho Tiểu Bạch biết. Lam Sư có nói lúc nào lấy không? Là muốn công ty hay là muốn tiền mặt?”
“Hắn muốn tiền mặt có điều hắn nói cũng có thể để sau khi xác định Hùng Lập Tân cùng Mai Thiếu Khanh an toàn mới thanh toán.”
“Hắn thật đúng là tin chúng ta!”
“Hắn buộc phải tin!” Doãn Đằng Nhân rất hiểu Lam Sư, một người trừ phi không cần thiết nếu không sẽ không xuất hiện.
“Ba mình nói bên trong chúng ta có hình cảnh quốc tế, theo trực giác của cậu thì đó là ai?”
“Sao bác Ôn lại biết?” Doãn Đằng Nhân kinh ngạc muốn ૮ɦếƭ, anh ta cảm thấy các kênh tin tức quá nhiều ngay cả ông cụ cũng xuất động. “Hình cảnh quốc tế?”
“Đúng vậy, mình nghi là Tiểu Túc!” Mạc Tử Bắc cũng không thể hoàn toàn chắc chắn.
“Mình không biết, đừng hỏi, mình thật sự rất sợ.”
“Ừ, mình đi tìm giám đốc tài vụ xác định vốn lưu động hiện tại của công ty. Còn nữa bất động sản của mình xem xử lý như thế nào hiện tại cũng nên bắt tay vào chuẩn bị. Bảo Lam Sư, mình sẽ giao cho hắn sớm chỉ cần ba người bọn Hùng Lập Tân an toàn!”
“Ừ!”
Tiếng chuông cửa vang lên, Tina đi vào báo giám đốc tài vụ đã đến.
“Được rồi!” Tina nhìn vẻ mặt Mạc Tử Bắc nhưng Mạc Tử Bắc không có tâm tình nhìn cô ta, vẻ mặt ôn nhu như nước của anh lập tức trở thành kẻ nghèo hèn.
Giám đốc tài vụ nhanh chóng đi lên, Mạc Tử Bắc nói cho ông ta nghe dụng ý của mình, không ngờ giám đốc tài vụ lại lập tức nói: “Công ty của tổng giám đốc e là không thể bán!”
“Vì sao?” Mạc Tử Bắc trong lòng chấn động.
“Tổ tài vụ chúng ta vừa phát hiện tài khoản tài chính bị di chuyển, ngay cả cổ phần công ty hình như cũng bị chuyển đi rất nhiều!”
Mạc Tử Bắc sửng sốt gầm nhẹ: “Gọi Tina đến đây!”
Mạc Tử Bắc trong lòng trầm xuống, anh thật sơ sót, trong công ty lại có kẻ gian.
“Mạc!” Doãn Đằng Nhân thực lo lắng quan tâm hỏi: “Mình có thể làm gì?”
“Cậu cứ đi vào trong trước, lát mình gọi cậu! Giám đốc Lý ông cũng đi ra ngoài đi!”
Doãn Đằng Nhân cũng chỉ gật đầu đi vào phòng bên trong đóng cửa lại. Không bao lâu sau Tina liền đi vào, sau khi nói chuyện một lúc lâu với Mạc Tử Bắc rồi đi ra ngoài. Doãn Đằng Nhân lại tiến vào khi Mạc Tử Bắc đang nhíu mày.
“Mạc, cậu thật sự đã đồng ý?”
“Mình không có lựa chọn nào khác, không phải sao?” Mạc Tử Bắc xoa nhẹ mi tâm. “Cuộc nói chuyện mới rồi cậu đều nghe thấy rồi đấy, giúp mình gọi Tiểu Bạch qua đây đi, còn nữa giúp mình bảo vệ các cô ấy an toàn, mình sẽ giữ Thiên Thiên ở bên cạnh. Các cô giao cho cậu.”
“Ừ!” Doãn Đằng Nhân cũng chỉ có thể gật đầu. “Cậu yên tâm đi, mình đi liền đây!”
Giản Tiểu Bạch đang cùng Lâm Hiểu Tình lên án công khai Tina thì Doãn Đằng Nhân vẻ mặt u buồn đi vào, anh ta chỉ nói với Giản Tiểu Bạch.
“Mạc gọi cô qua kìa.”
Lâm Hiểu Tình nghe ra trong giọng nói anh ta có vẻ nặng nề bèn lo lắng hỏi: “Không có việc gì chứ?”
Doãn Đằng Nhân hít một hơi thật sâu, nếu không có việc gì thì tốt rồi. Nhưng anh ta cũng không thể nói gì.
Giản Tiểu Bạch không rõ cho nên lại có chút lo lắng thấp thỏm đi ra ngoài, vào phòng tổng giám đốc. Mạc Tử Bắc ngồi đối diện với ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ. Giản Tiểu Bạch lấy tay cản ánh mặt trời, có chút không thích ứng đột nhiên mở cửa sổ.
“Bắc? Làm sao vậy?” Cô rõ ràng cảm nhận được Mạc Tử Bắc đang căng thẳng.
“Chúng ta chia tay đi Tiểu Bạch!” Anh đột nhiên mở miệng.
“Vì sao?” Giản Tiểu Bạch hoảng sợ hỏi, cô chỉ cảm thấy máu trong toàn thân đều ở chảy về phía ót, trong chớp mắt gần như đứng không vững, lảo đảo tựa vào cái bàn bên cạnh. “Anh, anh rốt cuộc làm sao vậy?”
Mạc Tử Bắc thản nhiên cười, khóe miệng đầy bi thương mà thảm đạm. “Anh chỉ là cảm thấy có chút ngán ngẩm. Em là con gái Bộ Vân, bởi vì em mà anh có khả năng bị Thanh bang cho lên nóc. Anh không muốn hủy hoại sự nghiệp của mình chỉ trong chốc lát.”
“Ơ!” Giản Tiểu Bạch nhất thời kinh ngốc, cô trong lúc nhất thời không suy nghĩ được gì.
Cô cắn đầu cắn chặt môi, cánh môi nháy mắt trắng bệch. Người đàn ông này vừa rồi còn cùng cô triền miên, giờ phút này lại nói chia tay. Người đàn ông này đã hứa với cô cả đời vậy mà nói thay đổi là thay đổi. Cô thật sự không thể tin được.
“Bắc, em không cần anh phải yêu em cả đời!”
Cô không tin.
Mạc Tử Bắc trong lòng trầm xuống, nhẫn nhịn nỗi đau trong lòng ra vẻ vô tình nói: “Anh ghét, đột nhiên cảm thấy ghét. Nhân nói Dạ Lang đã đào tẩu anh không muốn bởi vì em mà trở thành vật hi sinh dưới họng S***g của Dạ Lang.”
Giản Tiểu Bạch nghe như sấm rền vang trên đầu, cô không tin vào lỗ tai mình. “Bắc!”
“Anh quyết định rồi anh sẽ ở bên Tina, cô ấy có thể ở giúp anh về sự nghiệp hơn nữa cô ấy cũng sẽ chăm sóc tốt cho Thiên Thiên. Một cộng sự như vậy anh không muốn đánh mất.”
Giản Tiểu Bạch lệ ngưng nơi hốc mắt, nghèn nghẹn hít mũi. “Cả Thiên Thiên anh cũng muốn lấy đi sao?”
“Anh không thể để con anh đi theo em chịu khổ, đi theo em trở thành đối tượng công kích của Dạ Lang. Em yên tâm đi anh sẽ nuôi Thiên Thiên thật tốt.”
Trái tim đang yên lặng lại cuồng loạn muốn nổ tung. Giản Tiểu Bạch run run, không muốn tin những lời nói vô tình như vậy lại từ trong miệng Mạc Tử Bắc nói ra. Vừa rồi anh còn hứa chăm sóc cô cả đời, vì sao mới một phút đã thay đổi, bất thường khiến cho người ta không kịp trở tay.
“Em không tin, em không tin. Bắc anh rốt cuộc làm sao vậy?” Giản Tiểu Bạch thống khổ la to.
Mạc Tử Bắc cố nén ý muốn tiến lên ôm lấy cô, hạ quyết tâm đi đến ấn chuông. Tina từ bên ngoài thắng lợi đi vào giống như một nữ vương. “Mạc có chuyện gì sao?”
Ánh mắt Mạc Tử Bắc nhìn đến Tina thì hiện lên một tia âm ngoan, lập tức liều mạng giấu đi. “Tina lại đây.”
Tina cười khanh khách đi lên. “Mạc!”
Mạc Tử Bắc ôm lấy Tina. Ở trước mặt Giản Tiểu Bạch mà hôn lên đôi môi đỏ mọng của Tina mà Tina cũng không ngại xấu hổ, ôm lấy đầu Mạc Tử Bắc làm nụ hôn thêm sâu. Mạc Tử Bắc vốn muốn cự tuyệt hôn sâu nhưng anh không muốn để Tiểu Bạch tiếp tục lừng khừng nữa nên cũng chỉ có thể như thế. Anh lại từ bị động chuyển thành chủ động.
Gương mặt Giản Tiểu Bạch cứng đờ, yết hầu giống như bị cái gì đó mắc kẹt trong đó, khó chịu đến hít thở cũng không thông, cô thấy choáng váng mặt mày, cả thế giới cũng trở nên đen tối. Nuốt nước mắt vào trong, cô cắn chặt môi, tơ máu cũng từ khóe môi mà chậm rãi chảy xuống.
“Anh thật sự quyết định?”
“Đúng vậy!” Mạc Tử Bắc buông Tina ra.
“Em không tin. Buổi sáng anh còn nói yêu em cả đời, chúng ta còn…”
“Tiểu Bạch, anh thực sự yêu em nhưng tình yêu không thể mài ra làm cơm mà ăn được. Anh không thể bởi vì em mà liều lĩnh từ bỏ tính mạng của mình. Nếu phải lựa chọn giữa tình yêu và tính mạng thì anh chỉ có thể lựa chọn cái sau.”
“Không!” Cô rưng rưng lắc đầu không muốn tin. Chuyện này nhất định có ẩn tình. Doãn Đằng Nhân nhất định biết, anh ta không phải nói chuyện một hồi với anh sao? Vì sao vừa rồi còn tốt đẹp mà hiện tại lại thay đổi?
“Hơn nữa, dáng người Tina lại đẹp như vậy, không khô khan giống như em, đến cảm giác khi ôm em cũng không thoải mái bằng Tina. Cho nên tìm cô ấy mà sống cả đời so với em có lẽ tốt hơn rất nhiều. Không phải sao?” Mạc Tử Bắc càng nói càng tàn nhẫn.
Bước chân cô mềm nhũn lui xuống hai bước. “Bắc, đừng nói như vậy. Em không tin!”
“Cô Giản, cô muốn nhìn tôi với Mạc sao? Muốn chúng tôi… cô mới tin sao?” Tina cười càng thêm đắc ý, nụ cười của cô ta hoàn toàn phá hủy lý trí Giản Tiểu Bạch.
Cái nụ cười hạnh phúc trên mặt Tina kia đập thật mạnh vào trái tim Giản Tiểu Bạch, cô đau đớn không phải bởi vì ghen tị với Tina dù sao Mạc Tử Bắc cũng không yêu cô ta. Cô chính là đau lòng vì Mạc Tử Bắc thay đổi quá nhanh. Điều càng làm cho cô đau khổ hơn là chẳng lẽ mấy ngày qua cô cùng Mạc Tử Bắc cùng sinh cùng tử, tình cảm đem ra so với sinh mệnh thật sự cực kỳ bé nhỏ như thế sao?
Vậy anh có còn là Mạc Tử Bắc mà cô biết hay không? Có còn là một Mạc Tử Bắc có thể vứt bỏ tính mạng vì con trai hay không? Có còn là Mạc Tử Bắc đã nói cả đời này chỉ cần cô hay không?
Cô cứ nghĩ tình yêu của bọn họ đã có thể vượt qua cả sinh tử nhưng cô đã sai rồi, quá sai rồi. Cô hét to một tiếng rồi chạy ra khỏi phòng tổng giám đốc.
Mạc Tử Bắc trên mặt lập tức đầy thống khổ. “Cô vừa lòng rồi chứ?”
Tina chau mày: “Mạc, người ta thực sự yêu anh!”
Mạc Tử Bắc đẩy người cô ta ra, ngồi vào ghế tổng giám đốc, nhắm chặt hai mắt muốn đóng hết cả cửa tâm hồn mình. Giản Tiểu Bạch chạy ra khỏi phòng tổng giám đốc thì nước mắt đã chảy dài trên hai má. Doãn Đằng Nhân vẫn luôn ở trước cửa chờ cô, anh ta lo Giản Tiểu Bạch sẽ nghĩ quẩn trong lòng. Anh ta không ngờ khi cô thật sự đi ra liền ra chạy nhanh ra ngoài. Lâm Hiểu Tình cũng chạy theo. “Rốt cuộc làm sao vậy?”
Doãn Đằng Nhân giữ chặt cánh tay Giản Tiểu Bạch. “Cô Giản, cô không được đi ra, bên ngoài rất nguy hiểm.”
“Không, tôi muốn đi, buông tôi ra, đừng có cản tôi cứ để tôi ૮ɦếƭ đi!” Cô thống khổ kêu to.
“Tiểu Bạch, rốt cuộc làm sao vậy?” Lâm Hiểu Tình cũng bắt được cánh tay kia của cô.
Giản Tiểu Bạch bật khóc lớn một tiếng, Mạc Tử Bắc ở bên trong phòng tổng giám đốc nghe thấy tiếng khóc thảm thiết của Tiểu Bạch thì trong lòng càng đau đớn kịch liệt, bàn tay bất giác siết chặt bên người.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc