Tiểu Tiền Nô Của Cổ Thần - Chương 05

Tác giả: Minh Tinh

Sau khi hoàn tất thủ tục, Lôi Mạn Mạn đáp chuyến bay trễ quay về Đài Bắc.
Trải qua mấy ngày bận rộn sửa sang tư liệu cùng ảnh chụp, nàng rút cuộc cũng vào kỳ hạn cuối đem bài phỏng vấn giao lên.
Bài vừa được đăng liền lập tức thu hút được nhiều sự chú ý, ban biên tập mỗi ngày đều phải tiếp mấy trăm cuộc điện thoại, đều hỏi về tính chân thật của hành trình tuần trăng mật lãng mạn. Cũng rất nhiều cặp vợ chồng mới cưới bởi vì nhìn thấy bài báo này mà tò mò muốn tự mình trải qua cảm giác đó.
Tạp chí kì này bán được một lượng rất lớn, lão tổng thật vui vẻ, còn đặc biệt mở một cái tiệc chiêu đãi nho nhỏ để khen ngợi năng lực công tác của Lôi Mạn Mạn.
Ngay tại thời điểm nàng nghĩ mình có thể nhờ vậy mà được thăng chức, tăng lương lão tổng lại đột nhiên đưa một người cháu ở Canada vào làm ở công ty, cũng trực tiếp tuyên bố trong tương lai vị trí phó tổng biên tập của tạp chí cũng chính sẽ do người thân này của hắn đảm nhận.
Mất hi vọng thăng chức, tim của Lôi Mạn Mạn lại phải tiếp tục một đả kích lớn, cư nhiên đó là một tin không may, lão bản đã phân phó tài vụ chỉ chi trả một nửa tài phí cho chuyến đi Thượng Hải của nàng lần này.
Nguyên nhân là Lí Thụy Đức không có đi theo, cho nên công ty chỉ có thể phụ trách cho nàng một nửa. Về cái phần chi phí phát sinh từ “ lão công lâm thời” của nàng thì công ty không muốn gánh trách nhiệm.
Biết được tin tức này nàng hổn hển chạy đến văn phòng của lão bản để lý luận.
“ Lão đại, làm người sao lại có thể không nguyên tắc như vậy, ngươi có biết hay không trong chuyến đi Thượng Hải lần này ta đã tiêu tốn bao nhiêu tâm tư mới có thể hoàn thành bài phỏng vấn ?”
Hai tay nàng không khách khí vỗ lên bàn làm việc xa hoa của lão bản, hầm hầm trừng mắt “ Cho dù Lí Thụy Đức không có cùng ta đi Thượng Hải, thế nhưng bài phỏng vấn không phải rất thành công sao ? Theo ta được biết, tạp chí kì này bán được một lượng lớn, ta không dám nói tất cả đều là công lao của ta, nhưng cũng không thể Lí Thụy Đức không đi, mà ngươi chỉ đồng ý chi trả cho ta một nửa chi phí ?”
Phải biết rằng, bình thường nàng không dám ăn, không dám uống cho dù là áo quần xinh đẹp nàng cũng chỉ dám dung hai mắt để nhìn, tiền kiếm được đều nhanh chóng gửi cho đệ đệ đang theo học tại Anh Quốc, nếu lão tổng không chịu đáp ứng chi trả cho nàng toàn bộ chi phí kia, thì…thì chẳng phải nàng sắp gặp phải nguy cơ phá sản hay sao ?
Ngồi ở bàn làm việc là lão bản đã năm mươi tuổi của nàng, sau năm năm cung chung công tác , lão thường ngày đối với nhân viên luôn luôn cười hì hì, bộ dáng thật hiền lành, duy chỉ có Lôi Mạn Mạn là hiểu rõ lão cáo già này thật sự rất giảo hoạt, trong mọi hành động đều đối với nhân viên của mình tính kế.
Đối phương tao nhã nắm lấy mười ngón tay nhẹ giọng cười cười, “ Mạn Mạn a, tuy nói lần này ngươi đi Thượng Hải đã vì công ty lập công lớn, nhưng công ty cũng có quy định của công ty, ta biết ngươi trước khi đi Thượng Hải đã đặt trước là phòng tiêu chuẩn của tuần trăng mật lãng mạn, thế nhưng trên giấy đi đường lại ghi là phòng thượng hạng của tuần trăng mật lãng mạn, làm cho người ta thật sự kinh hãi, vượt ngoài dự đoán của ta.”
“ Chuyện này đúng là không có hướng công ty bẩm báo chính là sai lầm của ta, nhưng mà lão đại, tốt xấu gì ta cũng vì công ty bán mạng lâu như vậy, ngươi không nể mặt cũng nể mũi đừng làm cho ta phải xuất tiền túi được không ? Ngài rõ ràng biết, ta thực sự cố gắng kiếm tiền là muốn đệ đệ được tiếp tục đi học…”
“ Cho nên đối với ngươi, bình thường vụng trộm trong thời gian làm việc lại giúp cho nhà xuất bản khác dịch sách, viết tiểu thuyết tình yêu, hoặc là dùng máy tính của công ty để đánh bản thảo cá nhân, còn có thừa dịp công ty không có việc gấp liền xin ra ngoài làm thêm công việc, ta cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ cùng người so đo qua.”
Lão bản không lời nào không đúng, vừa nói vừa đem tất cả những hành vi không đúng của Lôi Mạn Mạn lôi ra từ đầu đến cuối.
Sắc mặt của nàng trong nháy mắt thay đổi liên tục, nàng…nàng rõ ràng đã đem tất cả những việc này che giấu rất khá a.
“ Tốt lắm, xem ngươi ở lần phỏng vấn này trên người đã là chịu không ít vất vả, ta sẽ phân phó tài vụ tháng này thưởng cho ngươi nhiều hơn một chút, nhưng đây cũng chính là việc mà ta đã có thể cố găng hết sức để làm cho ngươi.”
Lão hồ lí đáng ghét, Lôi Mạn Mạn trong lòng đầy ngập tức khí nhưng lại không có chỗ phát tiết. Nhịn không được khi nghĩ tới lúc ở Thượng Hải vì muốn hoàn thành bài phỏng vấn đã phải ăn bao nhiêu, lại tội bao nhiêu, đã không được kí cái lệnh thăng thức cũng không được tăng lương, còn tiêu hết tài sản của mình, cũng chỉ là vì một gian phòng thượng hạng cho tuần trăng mật thế nhưng lại phải ngủ nửa tháng trên ghế sô pha . Thảm hơn, rõ ràng là hành trình của tuần trăng mật lãng mạn, nàng lại vì tên nam nhân Tương Thừa Lăng kia mà trở thành nữ giúp việc.
Nói đi nói lại cũng đều là vì cái gã họ Tương kia làm cho nàng trở nên thảm hại như vậy !
“ Ba triệu ? thật sự co khoa trương như vậy không ?”
Vừa mới trở lại văn phòng, chợt nghe thấy tiếng kêu khoa trương của “ hội bà tám” trong tổ tạp chí.
Lôi Mạn Mạn bình thường lúc nhàm chán nàng cũng sẽ tiến lên tán gẫu vài câu, nhưng hôm nay tâm tình của nàng thật khó chịu, nhớ tới tiền bạc của nàng đều rời nàng mà đi, lòng nàng đau như xát muối a.
“ Nào có khoa trương ! Người có biết đây chính là công ty đầu tư Tín Nghĩa của lão bản Tương Thừa Lăng có bao nhiêu thần kì hay không ? Như các ngươi ngày thường không quan tâm đến tin tức kinh tế và tài chính thì làm sao có thể hiểu được…”
Tương Thừa Lăng, cái tên này khi vừa đến tai Lôi Mạn Mạn làm cho nàng nhịn không được dừng bước lại.
“ Tương Thừa Lăng, chính là đại nhân vật của tạp chí về kinh tế và tài chính, chẳng những bộ dạng hết sức anh tuấn mà gia sản cũng nhiều đến không thể biết rõ được. Năm nay mới hai mươi tám tuổi, theo như lời của ngân hàng thì số tiền hắn gửi vào cũng đã lên đến mười con số ”
Mọi người nhịn không được phát ra một tràng âm thanh kinh ngạc, nữ đồng sự kia lại nói “ hắn lúc còn đi học đã phát ra tài năng kinh doanh thiên phú, cái nhìn đầu tư dị thường độc đáo, phàm là cổ phiếu được hắn coi trọng, không quá ba ngày nhất định sẽ tăng nhanh, phàm là hạng mục được hắn xem trọng, không hơn một năm nhất định sẽ hái ra tiền, giới thương nhân đều đem hắn xưng tụng là đương đại Cổ thần ”
Phách lí sau một trận thổi phồng, chồng tạp chí tài chính và kinh tế trong tay nàng run run. “ Lần này công ty Tín Nghĩa giúp tập đoàn Hoành Vọng kiếm được một cái hợp đồng đầu tư lớn, hưởng ba triệu thù lao, một chút cũng không gọi là quá.”
Trong lòng mọi người sợ hãi than một tiếng, Lôi Mạn Mạn chậm rãi đi về chỗ ngồi của mình, nhịn không được nhíu mi trầm tư.
Nàng thật sự biết Tô Xảo Hinh đi làm cho một công ty đầu tư, cũng từng nghe qua nàng đề cập qua lão bản của nàng làm việc thực rất có năng lực a, nhưng thế nào Lôi Mạn Mạn cũng không nghĩ tới, Tương Thừa Lăng cư nhiên lại nổi danh như vậy.
Hắn là người có tiền như vậy, hẳn sẽ không ngại nàng ở nhờ miễn phí chứ ?
Nghĩ đến đây, nguyên bản sự tuyệt vọng trong lòng nàng bỗng nhiên trở nên tươi sáng, Lôi Mạn Mạn rút cuộc nghĩ đến nên dùng loại phương thức nào để giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt.
Công ty đầu tư Tín Nghĩa ở thời kì hoàng kim chính là một tòa nhà làm việc gồm ba mươi mấy tầng lầu.
Lôi Mạn Mạn trước đã tốn không ít thời gian lên mạng điều tra về bối cảnh và thực lực của nó, thật sự là không tra không biết, mới tin đầu tiên đã bị dọa cho nhảy dựng. Nguyên lại, quy mô của nó so với nhưng gì Xảo Hinh muốn nói cho nàng hiểu còn khổng lồ hơn rất nhiều. Bởi vì người lãnh đạo công ty có ánh mắt độc đáo, lại rất nhanh tay, những năm gần đây làm cho tài lực của công ty lớn mạnh rất nhanh, làm cho người khác không dám đánh giá sơ bộ . Mà bản thân lão bản Tương Thừa Lăng, nghĩ tuổi còn trẻ nhưng chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã lãnh đạo công ty thành quy mô lớn .
Càng làm cho nàng giật mình hơn, là hắn không chỉ là đại lão bản của công ty đầu tư Tín Nghĩa, mà còn chính là người thừa kế hợp pháp của tập đoàn Tương Thị – nơi phát tích của tài chính Đài Bắc.
Có cùng lúc hai thân phận quan trọng, làm giá trị con người của Tương Thừa Lăng không ngừng gia tăng, năm nay lại được bầu chọn là Thanh niên Đài Bắc kiệt xuất với ba danh hiệu “ tài, tuấn. tiền”
Cho dù là luôn không sợ trời, không sợ đất, Lôi Mạn Mạn sau khi biết được hết thảy các tin tức cũng nhin không được có chút kinh hãi. Trước kia hai người ở Thượng Hải, nàng đối với hắn thật sự hiểu biết quá ít, chỉ là ngẫu nhiên nghe hắn nhắc tới ngoài trừ mẫu thân, hắn còn có một muội muội đang đi du học. Hăn rất ít ở trước mặt người khác biểu lộ việc riêng, nếu người ta không muốn nói, nàng cũng sẽ không chủ động hỏi.
Kể từ lúc trở về từ Thượng Hải đến nay đã gàn một tháng, lúc nàng đến nhà của Xảo Hinh để đưa bảo bối Harly được gửi nuôi trước đó trở về, đồng thời nàng cũng muốn tìm gặp Xảo Hinh để có thể dò hỏi một chút phải làm sao để gặp được lão bản của nàng ta.
Gặp được mẹ của Xảo Hinh nàng mới biết được, nguyên lai nửa thắng trước Xảo Hinh đã đi Nhật công tác kiêm học tập, ít nhất cũng phải nửa năm sau mới có thể trở về. Vạn bất đắt dĩ, nàng đành phải tự mình đi đến công ty đầu tư Tín Nghĩa để tìm người. Hy vọng bằng mối quan hệ của hai người lúc ở Thượng Hải tốt xấu gì cũng đã từng có một khoảng thời gian tốt đẹp, nhờ đó hắn có thể gặp nàng mà hảo hảo nói chuyện a.
Ngày hôm nay, nàng cố ý dậy thật sơm, không nghĩ đến vừa đặt chân trước vào đại sảnh của công ty Tín Nghĩa chân sau đã nhìn thấy Tương Thừa Lăng trong bộ vest bạc xung quanh là một đám tinh anh của giới kinh doanh vây quanh đang hướng tới cửa thang máy đi lên. Tuy rằng đã gần một tháng không gặp, thế nhưng chỉ cần liếc mắt một cái nàng liền có thể nhận ra được hắn. So với cái khí chất tiêu sái tuấn dật ở kì nghỉ tại Thượng Hải, trong lúc này trên người hắn lại tỏa ra cái khí thế âm trầm, sắc bén, so với quá khứ mà nàng từng biết hơn vài phần khiếp người lãnh khốc.
Nàng hơi do dự bước lùi về phía sau, vừa lúc đối phương cũng bước vào thang máy, khi xoay người trong vài phút ngắn ngủi ánh mắt của hai người đã bắt gặp lẫn nhau. Lôi Mạn Mạn nhanh nhìn về hướng hắn vẫy vẫy tay, “ hi, là ta, là ta, Tương Thừa Lăng ta có lời muốn nói…” Không đợi nàng nói xong, hai cánh cửa thang máy đã thật nhanh đóng lại, tay nàng ở giữa không trung, tư thế có chút cứng ngắc.
Đến lúc nàng hoàn hồn, mới phát hiện bốn phía có rất nhiều nhân viên công tác đang nhìn nàng đánh giá một cách hứng thú, loại cảm giác này thật xấu hổ. Cái tên Tương Thừa Lăng rõ ràng vừa mới nhìn đến nàng, thế nhưng trên mặt hắn không có đến nửa điểm biểu lộ sắc thái kinh hỉ khi gặp lại cố nhân. Chẳng lẽ Lôi Mạn Mạn ta là người mặt dày sao ? Chẳng lẽ trong vòng thời gian chưa đến một tháng, nam nhân từng sắm vai lão công của nàng sớm đã quên nàng là ai ?
“ Tốt, Trần tiên sinh hi vọng trong tương lai chúng ta có thể hợp tác một cách vui vẻ và thuận lợi ” Sau khi kết thúc điện thoại, Tương Thừa Lăng mỏi mệt nhíu nhíu chân mày, toàn bộ thân mình dựa sát vào chiếc ghế da, nhắm mắt đang chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì tiếng điện thoại trên bàn công tác đã vang lên. Ấn nút nhận, liền nghe giọng của thư kí vang lên, “ Tương tiên sinh, có vị Lôi tiểu thư nói là bạn hữu của ngài, hiện đang ngồi tại phòng chờ, nàng nói có chuyện rất quan trọng muốn cùng ngài gặp mặt”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc