Tiểu Tiền Nô Của Cổ Thần - Chương 03

Tác giả: Minh Tinh

Chuyện âи áι của “ vợ chồng Tương thị” rất nhanh đã truyền đi khắp toàn bộ khách sạn Hương Cách Lý Lạp. Mà Tương Thừa Lăng chính mình lại không hề có cảm giác phiền phức,lại yêu cầu Lôi Mạn Mạn lúc nào cũng phải luôn luôn bên mình để hầu hạ .
Lôi Mạn Mạn thật sự bất hạnh, ngay sau khi vào ở khách sạn một ngày, liền trở thành nữ giúp việc cho Tương Thừa Lăng. Mỗi lần trong nàng xuất hiện ý nghĩ phản kháng, hắn liền vỗ vỗ hay bàn tay ra vẽ uy Hi*p, bức nàng ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
Nếu quan hệ của hai người đã được công khai tại khách sạn, hiện tại muốn nghỉ đến đổi ý thì cũng đã quá muộn. Cho nên nàng mặc dù sâu tận đáy lòng đem cái tên Tương Thừa Lăng ngàn lần mắng chửi khốn kiếp, nhưng vì hoàn thành bài phỏng vấn, nàng nhẫn !
May mắn nàng cũng đã có kinh nghiệm làm công, đối với chuyện hầu hạ loại người này cũng tương đối dễ dàng thực hiện. Hơn nữa với việc Tương Thừa Lăng giả làm lão công cũng hỗ trợ không ích thuận lợi cho bài phóng vấn của nàng.
Mới sử dụng bất quá vài ba chiêu, nàng cũng đã thu thập được một ít tin tức, ngoại trừ ăn uống, tắm suối nước nóng, ngủ qua đêm tại bờ biển…Mỗi đôi vợ chồng trước khi đến tham gia chương trình đều có thể nhận được lễ vật.
Mà hấp dẫn người ta nhất đó là khách sạn tổ chức các loại hoạt động dành cho các cặp đôi, mục đích chính là khiến cho tình cảm vợ chồng ngày càng trở nên ấm áp, lãng mạn , có thể tổ chức được như vậy quả thật quản lí của khách sạn thật sự hiểu lòng người.
Đáng tiếc, từ sau khi trở thành nữ giúp việc cho Tương Thừa Lăng mỗi ngày đều bị hắn phân phó làm hết việc này đến việc khác, từ hấp nóng áo sơ mi, đến lau giày da, chuẩn bị nước tắm, nấu nước trà, pha cà phê… tất cả đều đến tay nàng làm.
Nhìn thấy cảnh các cặp vợ chồng thực sự vui vẻ , chỉ có riêng nàng vừa phải thức đem viết bài phỏng vấn, lại vừa phải hầu hạ đại thiếu gia cả ngày mệt đến khô người.
Cuối cùng sau một đêm đàn phán , lại phải vô cùng vất vả mới hoàn thành xong vô số chuyện mà tên Tương Thừa Lăng đáng ghét cố ý giao cho nàng , hắn rốt cục cũng đáp ứng yêu cầu cùng nàng xuống đại sảnh tha gia đại tiệc.
Vì khách sạn hôm nay có hoạt động đặc biệt diễn ra tại phòng khách lại sử dụng cách thức tổ chức Trung – Tây kết hợp làm cho Lôi Mạn Mạn nóng lòng muốn chính mình trải nghiệm, nhưng đối với Tương Thừa Lăng lại có chút không hứng thú.
“ Bất quá chỉ là một cái yến tiệc , người có cần thiết phải bày ra cái bộ dạng biểu tình tham lam đó không ?”
Xem cái bộ dạng chảy nước miếng ròng ròng của nàng cũng thực thú vị. Nhưng thân phận hiện tại của nàng chính là “ lão bà” cảu hắn, là đại diện của xã hội thượng lưu, đại diện cho thục nữ thế nhưng bộ dạng của nàng thực sự hoàn toàn không cách nào phù hợp.
Dù muốn nhịn hắn , nhưng Lôi Mạn Mạn vẫn tức giận lườm hắn một cái,thuận tay nhấc đũa nhét một miếng cá vào miệng, ra sức nhấm nháp. “ Ân, món < Fan> này được làm thật sự rất ngon, vừa đẹp mắt lại rất ngon miệng” ( Hic mình cũng không biết “ fan” là món gì nên để nguyên văn bản dịch )
Lời nàng vừa ra khỏi miệng ngay lập tức nhận lấy ánh mắt khác thường của những người xung quanh, thế nhưng Lôi Mạn Mạn lại hoàn toàn không biết cứ tiếp tục tấn công đối với món ngon trước mắt.
Tương Thừa Lăng cũng bởi vì nàng gọi cái món “ Fan” kia mà hơi nhăn nhăn gương mătj anh tuấn, nhìn nàng ăn uống không giữ gìn hình tượng, lúc nhai nuốt có khi còn thật dung sức phát ra âm thanh, nhịn không được đem môi tiến đến sát tai nàng nói nhỏ “ Kia không phải < Fan> mà là vây cá”.
“ Cái gì ? “ Nàng cố ý kêu thật sự lớn tiếng, lại cố ý đưj ghé tới “ ngươi nói thứ này thật sự không phải < Fan> mà là vây cá ? Có lầm hay không a ! Nó bộ dạng rõ ràng cùng < Fan> giống như đúc, nói vậy vây cá chắc hẳn là xương cá,nhưng mà ngươi xem thứ này rõ ràng vừa giòn lại vừa mềm.Cùng với một phen giải thích của nàng là nụ cười có ý tứ của mấy đôi vợ chông đang dung cơm bên cạnh.
Sắc mặt Tương Thừa Lăng lúc này đen đi vài phần, trở thành tiêu điểm bị mọi người chê cười , hơn nữa cái ngôi “ Thê tử” đang ngồi bên cạnh mình lại không biết điều đến cực điểm, cảm giác lúc này thật sự rất tệ a.
Tiếp tục ra sức ăn uống, Lôi Mạn Mạn “ hoàn toàn không để ý tới” sắc mặt xanh mét của người bên cạnh. Một bên khoa trương phát huy khả năng ăn uống, một bên dung bàn tay đầy mỡ vỗ vỗ bả vai “ Lão công” nhà mình.
“ Thực sự đã làm cho các vị chê cười, lão công của ta trước khi kết hôn, nói thích nhất ở ta chính là bộ dạng thật tình này , nhất là khi ta ngoáy lỗ mui, khui ngón chân lại làm cho hắn yêu đến phát cuồng…” Hoàn toàn không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người, vẻ mặt của nàng hết sức chân thật hướng đến Tương Thừa Lăng “ Lão công, ta nói có đúng không ?” Nói xong còn nghịch ngợm nhìn hắn chớp chớp mắt, đáy mắt hiện lên một tia khiêu khích cùng bỡn cợt.
Tương Thừa Lăng dù sao cũng là người thông minh, nhìn gần vẻ mặt kia liền biết chủ ý của nàng là đánh vào cái gì. Tốt lắm, nữ nhân này quả nhiên bắt đầu phản kháng, hắn đã nghĩ nàng làm sao có thể ngoan ngoãn để hắn khi dễ, chỉ là hắn không nghĩ tới là nàng sẽ sử dụng chiêu này.
Biết hắn trọng sỉ diện lại cố ý trước mặt mọi người làm cho hắn mất mặt. Tuy loại hành vi này cũng thật nhàm chán, nhưng từ nàng mà ra lại khiến cho hắn cảm thấy bội phần đáng yêu. Xem nàng chu cái miệng hồng hồng, bên môi còn dính dầu mỡ, hắn nhịn không được nở nụ cười, cầm lấy khăn tay nhẹ nhàng vươn qua khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng mà giúp nàng lau chùi.
“ Mạn Mạn thật bướng bỉnh, cư nhiên đem chuyện riêng của chúng ta nói cho người khác nghe, cũng không sợ mọi người nghe xong sau liền chê cười ngươi sao ?”
Mạn Mạn bị hành động đột nhiên của hắn làm cho hoảng sợ. Động tác của hắn rất nhẹ, tựa như phụ thân đang giúp lau nước miếng cho nữ hài nhi nghịch ngợm, dường như trong măt còn mang theo ý cười sủng nịnh.
Cuối cùng hắn cũng đem khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lau sạch, Tương Thừa Lăng mỉm cười có lỗi nhìn mọi người nói “ đều do ta ngày thường quản giáo không nghiêm, xem, nàng đều là do ta làm hư mất rồi”
Nhất thời, Lôi Mạn Mạn lại trở thành tiêu điểm đàm luận của mọi người. Có hâm mộ, có ghen tị, lại cũng có một đám nữ nhân lại nói nàng cuư nhiên là loại không biết phân biệt chính mình làm cho lão công mất mặt xấu hổ” .
Duy chỉ có Tương Thừa Lăng trong mắt có ý cười ái muội, thấy nàng ngây ngốc,liền tiến đến bên tai nàng ôn nhu nói “ Thật cao hứng, rút cục người cũng hiểu được mà phản kích, mà ta cung thập phần cao hứng chờ mong tiếp theo sẽ có việc gì kinh hỉ sẽ xảy ra”.
“ Ngươi …. Ngươi không cần đến gần đây nha, trong tay ta có con tin, nếu người còn tiếp tục bước lại đây, ta trước tiên Gi*t nó, sau là tự sát”. Lôi Mạn Mạn trong tay cầm một con gấu đồ chơi rất lớn, thân ở độ cao vạn trượng, bên hông quấn dây thừng, mái tóc dài bị gió thổi rối loạn, che mắt cũng che lại con ngươi trong suốt đang ần ận nước.
Nàng nhịn không được liếc mắt nhìn về phía sau một cái, phía dưới là vực sâu vạn trượng, nàng nhanh chóng thu hồi ánh mắt, vứt cho Tương Thừa Lăng một cái nhìn giận dữ, giờ này phút này nàng không thể không đem hắn so sánh như là hung thủ Gi*t người.
Bởi vì…bởi vì … nàng rất sợ cao.
Ô ô từ buổi tiệc lần trước chỉ chỉnh hắn có một lần, hắn lại là cái tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi ghi hận trong lòng, cư nhiên đem nàng hướng đến quản lí khách sạn đề nghị , nói rằng vợ chồng bọn họ rất thích tham gia các trò chơi mang tính kích thích, mạo hiểm, hy vọng nhân viên tổ chức của khách sạn có thể trợ giúp mà “ an bài” thích hợp một chút.
Kết quả, một loạt các trò chơi mạo hiểm làm cho nàng nhận thức một cách đầy đủ về hoạt động của khách sạn với các kế hoạch lợi hại, thật là một hành trình trăng mật theo ý khách hàng. Nhảy dù, lướt song theo thuyền … các loại vận động này tuy nàng không phải chơi rất giỏi, nhưng miễn cưỡng cũng có thể tham gia.
Nhưng là … từ trên cao nhảy xuống thì rất nguy hiểm cho tính mạng nha, vạn nhất xảy ra sai lầm gì, nàng….nàng chẳng phải là sẽ hương tiêu ngọc vẫn ? ( tức là ૮ɦếƭ đó mà hihi).
Đứng trên đỉnh núi, Tương Thừa Lăng hôm nay mặ một bộ đồ thể thao màu trắng, cổ áo rộng mở lộ ra chiếc cổ thon dài, mái tóc đen bồng bềnh phiêu dật trong gió,khí phách mất đi vài phần sắc bén nhưng lại mang đầy vẻ kiêu ngạo bất tuân.
Bên hông hắn thắt dây an toàn, nâng nhẹ ánh mắt nhìn nàng, trong mắt tính kế có ý cười càng thêm rõ ràng. Lôi Mạn Mạn run run, tay ôm con gấu đồ chơi,đây là chiến lợi phẩm mà hắn vừa giành được trong vòng chơi đặc biệt, nhưng hiện tại lại biến thành con tin trong tay nàng. ( Em pó tay chị này, con gấu bông mà đem làm con tin, đọc đoạn này ૮ɦếƭ cười vì ý nghĩ của chị,hắc hắc…)
Đối với hành động mang tính trẻ con của nàng, hắn vừa cảm thấy buồn cười vừa tức giận, lúc trước vì muốn chỉnh nàng mà hắn cố ý yêu cầu nhân viên tổ chức sắp xếp một vài trò vận động mạo hiểm. Thầm nghĩ có thể hù dọa làm cho nàng một phen khi*p sợ, nhưng hắn không nghĩ tới cho dù mình có cố ý gây khó dễ bao nhiêu, chẳng những nàng không tỏ ra yếu thế mà còn có phần khí thế khi tham gia các hạng mục khiêu chiến mạo hiểm. Nhưng rõ ràng hắn thấy được trên gương mặt nhỏ nhắn của nàng tuy tỏ vẻ kiên cường nhưng vẫn có vài phần e ngại, cho nên hắn một lần lại một lần muốn hiểu được thật sự đâu mới là nàng thật sự. Trong mơ hồ hắn lại phát hiện mình cư nhiên lại trong chậm rãi yêu thích cái cảm giác như vậy. Thậm chí phát hiện, khi nàng nhíu mày hay chu miệng thì bộ dáng lại ngày càng đáng yêu, so với bộ dạng rụt rè của những nữ nhân hắn từng gặp trước đây thật sự có điểm khác biệt rất lớn.
Hắn cười cười nhìn nàng nói “ nhảy từ trên cao là một loại vận dộng rất có lợi cho sức khỏe con người, trước kia ngươi chưa từng tham gia nên chưa thể hiểu được cảm giác đặc biệt do nó mang lại, bất quá, hiện tại ngươi có thể tự thể nghiệm nhất định ngươi sẽ rất thích nó”.
“ Không cần, không cần, không cần”
Lôi Mạn Mạn ra sức lắc đầu, giống như hắn trước mặt nàng là một ác ma Gi*t người khủng bố “ Người còn tiếp tục bước tới đây, ta … ta sẽ ૮ɦếƭ cho ngươi xem”.
Nếu còn tiếp tục cùng hắn tham gia mấy cái trò vận động mạo hiểm mang tính kích thích này, khẳng định trong một thời gian ngắn nàng nhất định sẽ đi gặp thượng đế.
“ Cái gì ૮ɦếƭ hay không, đây là một môn thể thao vận động khá tốt làm sao có thể ૮ɦếƭ được ? Ngày mai còn có tiết mục hay hơn, ta đã nhờ nhân viên tổ chức giúp chúng ta chuẩn bị tham gia nhảy dù ”
“ Ngươi nói cái gì ? ” Lôi Mạn Mạn sợ tới mức sắc mặt ngày càng thêm trắng bệch.
Khi hoàn hồn lại mới phát hiện Tương Thừa Lăng không biết từ khi nào đã chạy tới trước mặt nàng, một phen kéo lấy cổ tay nàng còn dùng sức đem con gấu quăng qua một bên.
“ Ngươi lại không chịu nhay xuống a, nhân viên người ta cũng không phải lúc nào cũng kiên nhẫn…”
“ Ta không chơi,ta không chơi… Tương Thừa Lăng, ngươi tốt nhất dừng tay, nếu không….Oa oa, nha, ta muốn tố cáo người mưu sát, oa oa” Bị hắn một cái bắt được, nàng sợ đến mức hai chân như nhũn ra.
“ Nếu ngươi thật sự ૮ɦếƭ đi, ta sẽ cho người đi tố cáo ta mưu sát ” . Thân hình nhỏ bị hắn dùng lực ôm lấy, kéo đến ván cầu bên cạnh, tước mắt là một cái vực sâu không đáy bốn phía bao phủ sương mù.Nàng đã muốn sợ ૮ɦếƭ khi*p. Tương Thừa Lăng còn cố ý dọa nàng “ Không sao, nếu ngươi ૮ɦếƭ thì còn có ta cùng ngươi đến âm phủ, chúng ta hai người còn có thể làm bạn, ngươi nói đúng không, Mạn Mạn ? ”
Lôi Mạn Mạn biết rõ chính mình trốn không thoát, nhin không được sợ hãi nhắm mắt lại, ngửa đầu hô lớn “ Phật tổ a, Thượng đế a các ngươi thật quá không công bằng, ông trời rõ ràng không giao nghiệp lớn cho ta vì sao lại làm cho ta đau xương mỏi cốt, khổ lòng không thôi, ta, Lôi Mạn Mạn đúng thật mệnh khổ a, con người chính trực mà phải ૮ɦếƭ trẻ, ông trời đố kị người taì a ….”
Nàng không chịu yên cứ nói dong dài, Tương Thừa Lăng sớm bị nàng làm cho cười không ngừng, ngay tại lúc nàng đang liều mạng lấy ngụm khí lực cuối cùng hướng lên trời hò hét, hắn nhanh chóng cầm lấy dây thừng của hai người, ôm lấy cái eo nhỏ của nàng, và nhảy nhanh xuống dưới…
“ A…”
Cảm thấy thân mình trong nháy mắt rơi xuống phía dưới, Lôi Mạn Mạn sợ tới mức quên cả hô hấp, cảm nhận được bên hông có một bàn tay dùng lực gắt gao ôm nàng, cho nàng dũng khí. Nàng chậm rãi, mở mắt ra, tiếng gió bên tai không ngừng gào thét, lúc này nàng mới giật mình nhận ra Tương Thừa Lăng đang ôm nàng nhảy xuống.
Loại cảm giác tại thời điểm này, cũng như hắn trước đây luôn luôn trầm ổn, tự nhiên, không có nửa điểm tỏ ra bộ dáng sợ hãi, nàng theo bản năng nép người vào trong lòng hắn.
Bốn mắt giao nhau, nàng thấy được trong ánh mắt của hắn có ý cười nghịch ngợm, nhưng chủ yếu vẫn là quan tâm và trấn an giống như muốn nói cho nàng hiểu chỉ cần có hắn ở bên cạnh, nhất định sẽ không làm cho nàng có nửa điểm bị thương tổn.
Nàng dần dần thả lỏng, quên đi sợ hãi, tâm tình cũng rất nhanh tốt lên, tuy nói trái tim cảm nhận được áp lực không khí khá lớn, nhưng cái cảm giác kích thích nhận được đúng là trước đây chưa từng có”
Giờ khắc này, trong trời đất tựa hồ chỉ còn lại có hai người bọn họ cùng khoảng không gian bao la vô tận.
Cho đến lúc hai người an toàn đáp đất, chung quanh liên tiếp phát ra âm thanh của máy chụp ảnh, Lôi Mạn Mạn mới giật mình thấy nàng cùng Tương Thừa Lăng không biết khi nào đã trở thành tiêu điểm của cả đám đông.
Bốn phía truyền đến những âm thanh cảm thán, hâm mộ đối với tình cảm âи áι của “ vợ chồng ” bọn họ.
Dây thừng trên người được nhân viên gỡ xuống, hai chân nàng mềm nhĩn, suýt chút nữa té ngã trên đất, kịp lúc có một lực đạo xiết ngang hông nàng một cái, đem nàng vững vàng ôm vào trong lòng.
“ Trước mắt đã an toàn, ta cũng nên hào phóng hướng người nói một tiếng chúc mừng ? Bởi vì ngươi còn sống ”.
Nghe vậy, Lôi Mạn Mạn bất giác đỏ mặt, trộm liếc nhìn hắn, thấy khóe miệng hắn đang cố nén ý cười mà cảm giác không chút ác ý.
Nàng giả bộ tức giận, trừng liếc hắn một cái “ tạm thời không bị tố cáo mưu sát, người cũng thật vui vẻ đi ”
Tương Thừa Lăng kìm không được, lập tức không kiêng nể gì cười to ra tiếng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc