Tiểu thư ngổ ngáo - tập 64

Tác giả:

Anh ấy nói năm phút nửa sẽ đến
Quả thật như lời cô đã nói, năm phút sau, bốn anh đã lật đật chạy như bay đến chổ các cô. Nhìn thấy các cô ko sao thì lòng mí anh mới nhẹ nhỏm một tí. Joseph nắm tay Ariel lo lắng hỏi:
- Em ko sao chứ ?
- Em ko sao - cô cười nói - nhưng.... họ thì có sao đó
Cô vừa nói vừa chỉ ra phía sau mình. Tất cả mọi người đều đang nhìn bốn anh ko chớp mắt. Họ đứng đờ người ra mà nhìn y hệt như tượng đá. Matt ko hiểu gì cả nên lên tiếng hỏi người yêu:
- Chuyện gì vậy em ? 

- Bọn em bị mất ví rồi nên...... - Joe nói đến đây thì cũng im re luôn
Nhưng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra choa mí nàng. Các anh mỉm cười nói:
- Anh hiểu và cũng biết bi giờ nên làm gì rồi !
Nói xong, bốn anh đến chỗ thu nhân và cất tiếng hỏi:
- Của bạn gái tui bao nhiêu ? - Joseph vừa hỏi vừa khuyến mãi cho một nụ cười " rạng ngời mà ko chói lóa"
Nhưng đợi mãi mà anh vẫn ko thấy phản ứng gì từ cô tiếp viên. Joseph nhìn lên thì thấy.....cô ta đang nhìn anh lom lom như thể sinh vật lạ. Anh cảm thấy khó chịu nên hỏi lại: 

- Của tôi bao nhiêu?
Nghe anh gắt lên , cô ta mới giật mình lúng túng nói:
- Dạ...dạ là 123000000
- Ủa? ko phải là 126700000 sao? - ba cô trố mắt hỏi
- Á... à xin lỗi.. tôi... nhằm là.là.126700000
Cô ta vừa nói vừa lụp chụp đưa hóa đơn cho Joseph . Anh chìa ra trước mặt cô ta cả mí chục tờ 1000000 nhìn mà lóe cả mắt ( hixhixhix nhà giàu cóa khác ).
Sau khi thanh toán xong, anh nói với Ariel:
- Em đó ! Lúc nào cũng vụng về thế à ?
- Em .. đâu có muốn đâu..tại..hixhix.- Ariel gần sắp khóc
- Thui thui em cho anh xin đi , làm ơn đừng khóc mà ! Anh sợ nhất là thấy em khóc đó - Joseph hoảng hồn nói
- Xem bộ các anh có sức hút dữ ha ! - RAnnie mỉa mai Mike
- Chứ sao ! - anh vênh mặt lên nói 

- Hứ ! Chỉ với đám con gái đó thôi chứ với tui thì No way - Rannie ko vừa đáp trả
- Cô....- MIke tức xì khói
- Thôi đừng cãi nữa. Mà Nana đâu rồi? - Danson nhìn dáo dát hỏi
- Bả còn quên mua một vái thứ nên vẫn còn ở trỏng đó - Joe vừa nói vừa chỉ vào trong
Đột nhiên...............
RENG........RENG....RENG.... ......
Tiếng cói báo động cháy vang lên . Tất cả mọi người tỏng khu trung tâm quáng quàng đổ xô chạy ra như bày ong vỡ tổ. Người này chen lấn người kia , ai cũng muốn thoát ra ngoài cả.
- ૮ɦếƭ rồi ! Nana còn ở trong đó - Ariel xanh mặt nói 

- Hả ? - cả đám giật mình
Ko cần suy nghĩ, Danson cắm đầu, cắm cổ chạy vào trong bất chấp tiếng gọi ngăn cản của mọi người
- Danson !!!!!!!!!!! Nguy hiểm đó!!

Anh ko hề nghe mà bỏ ngoài tai tất cả. Trong lòng anh giờ còn nóng hơn lửa. Anh thật sự rất sợ Nana có chuyện vì anh ...anh biết anh ko thể nào mất cô được
Nana đang cho cuộc dây ruy băng vào túi thì nghe chuông báo cháy. Cho lập tức bỏ chạy nhưng người quá đông , họ chen lấn , xô đẩy nhau và Nana đã bị xô té. Chân Nana bị va vào chân kệ làm cô đau buốt. Dù cố gắng cách mấy cô cũng ko tài nào nhấc chân lên được huống hồ là đứng dậy để đi. Bi giờ Nana thật sự rất sợ, cô hy vọng có ai đó vào cứu mình ra nhưng.....cô biết bi giờ đang lúc nguy hiểm làm gì có ai mà can đảm liều mình xông vào đây chứ. Nên Nana đành nuốt nước mắt để cố mà đứng lên, tự mình cứu mình thôi.
Còn Danson thì chạy tìm hết tầng này đến tầng khác. Vừa chạy mà anh vừa gọi to tên cô: 

- Nana.......Nana...em đang ở đâu hả?..em trả lời anh đi.có được ko????????
Cứ thế, anh vừa đi vừa kêu y hệt như một người điên nhưng là một người điên dễ thương vô cùng.
Nana cố gắng lắm đã đi được tới tầng hai. Quả thật bi giờ cô gần như kiệt sức lắm òi. Chân vừa đau vừa sưng còn bụng thì đói rã rời. Cô lầm bầm nói:
- Nếu bây giờ ai mà cứu được tôi thì tôi sẽ lấy người đó!!!
Bỗng ..........
- Ko ngờ em đồng ý lấy anh nhanh vậy à?
Tiếng nói quen thuộc phát ra từ phía sau làm Nana giật mình quay lại. Danson đang đứng đó mỉm cười tinh ranh nhìn cô. Biết những gì mình nói đã được anh nghe nên cô xấu hổ muốn ૮ɦếƭ nhưng điều làm cô ngạc nhiên nhất là tại soa anh lại có mặt lúc này?Danson tủm tỉm nói:
- Những gì em vừa nói ko được..... - nói đến đây, sắc mặt của anh chợt biến đổi, anh hét lên - Nana coi chừng!!!
Rồi anh lao người đến chỗ cô. Ba phút sau.... 

- BỤP...BỤP...BỤP...
Những chiếc thùng giấy chứa đồ từ trên kệ rơi xuống . Có lẽ ban nãy do xô đẩy nên mới thế. Nana nằm đó nhắm mắt khít rịt cô hem hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết hình như có cái gì đó đang rơi xuống nơi cô đang đứng nhưng.....sao cô lại ko cảm thấy đau . Nana bắt đầu mở mắt ra thì thấy.... Danson đang nằm đè lên người cô. Phía trên là những chiếc thùng đang đè lên người anh. CÔ kinh hồn vội lồm cồm ngồi dậy và đẩy mấy cái thùng quái quỷ đ1o ra khỏi người anh. Danson ngồi dậy nhưng xem ra hình như anh đã bị thương
- Danson anh..anh...chảy máu rồi
Vừa nói Nana vừa chỉ vết thương trên cánh tay anh đang chảy máu ròng ròng. Mặc dù rất đau nhưng để Nana an lòng nên anh mỉm cười nói:
- Vết thương nhỏ thôi mà ko sao đâu!
Cô ko nói gì chỉ nhìn anh mà nước mắt lưng tròng. Danson cười cười nói:
- Anh ko sao thật mà! 

-......Vết thương như vậy mà nói ko sao...anh có phải là đồ ngốc hay ko hả ? - nói đến đây Nana chợt oà khóc
- Sao lại hành động ngốc nghếch như vậy? Anh có biết nguy hiểm lắm hay ko? Sao cứ phải làm cho người ta lo anh mới vui hay sao? - Nana vừa khóc vừa đánh vào người anh thình thịch
Danson ngớ người ngồi nghe. Nhưng trong lòng anh cảm thấy ấm áp vô cùng vì anh biết có lo lắng cho anh Nana mới nói thế. Danson ôm chầm cô vào lòng nói:
- Nín đi , anh ko sao đâu mà ! Em mà khóc nữa là vết thương của an*** hơn đó
- ANh còn nói nữa - cô lườm anh - nếu như ban nãy anh xảy ra chuyện gì thì ....
- Chẳng phải bây giờ đang vẫn đang ở trước mặt em hay sao? Thui mà đừng có mè nheo nữa - anh ngắt ngang lời cô
- Anh....anh thật là ngốc mà - cô ko biết nói gì hơn đành mắng yêu anh
Theo dõi page để cập nhật truyện hay