Tiểu thư ngổ ngáo - tập 63

Tác giả:

- Thui muh đừng khóc nữa mà !
Nói rồi Ariel và Joe ôm hai cô bạn của mình vào lòng muh an ủi.
- Tại hai pà hem biết thui chứ tui thấy Danson và Mike thật sự rất lo cho hai pà đó. Nhớ những lúc hai pà gặp nạn ko? Hai anh chàng đó đã lo sốt vó còn gì ? Mí bà hành người ta như thế còn muh gì nữa ? - Joe giải bày cho hai cô nàng bướng bỉnh nghe
- Uhm ! Lấy cũng được đi , nhưng khổ nổi bi giờ trong đầu tui chẳng có lấy một tí chất xám nào sao muh thiết kế chứ ? - Nana nhăn nhó nói
- Vậy thì hơi gây rồi! Chỉ có một tuần thôi, nếu ko nhanh tay thì ko kịp đâu - Joe suy nghĩ nói
- Thì bởi - Nana và Rannie đồng thanh 

Chợt mắt Ariel loé sáng lên, cô nhìn ba cô bạn hí hửng nói:
- Có rồi! Bi giờ chúng ta hãy tạm giải lao xả street tí đi. CHúng ta sẽ đi shopping , mua một ít thứ cần thiết . Ko chừng đi về chúng ta sẽ có ý tưởng á !
- Ok
Ý tưởng của Ariel ngay lập tức đã được ba cô nàng nghiện mua sắm này đồng ý. Thế là bốn cô nàng ba chân bốn cẳng chạy lên lầu thay đồ rùi phóng xe lao thẳng đến khu trung tâm mua sắm lớn nhất Đài Loan ( mí ss nhà ta điệu ghia)
Các cô nàng doạ hết cửa hàng này đến cửa hàng khác. Trên tay người nào người nấy đều xách cả chục bịch đồ ( quăng bom dữ we\' ), thế mà họ còn chưa vừa lòng nữa chứ. Tất cả hàng khu mua sắm gần như bị bốn vị đại tiểu thư này dọn sạch. 

Đến khu bán thức ăn, các cô bắt đầu tủa ra mua quà vặt. Đang đi thì.....
- BỘP..
- Ui da ! - Rannie và Ariel đều bị té ngã xuống đất
- ૮ɦếƭ cái ௱ôЛƓ của tui rồi ! - Rannie vừa xoa xoa ௱ôЛƓ vừa rên
- Chị ơi em xin lỗi nha !
Rannie và Ariel đến giờ mới ngẩn mặt lên xem thủ phạm là ai. Trước mặt hai cô hiện giờ là hình ảnh của hai đứa bé hết sức dễ thương , một bé trai và một bé gái đang cúi gầm mặt xuống đất điệu bộ rất tội nghiệp làm hai cô dù đau nhưng cũng ko nỡ trách. Ariel đỡ cô bé gái lên phủi quần áo cho con bé và nói nhỏ nhẹ:
- Ko sao đâu ! Nhưng lần sao thì em nhớ cẩn thận nhé !
- Vậy .... vậy tụi em đi nha !
Vừa dứt lời, chưa kịp để cho hai cô phản ứng thì hai đứa bé đã chạy mất tiêu. Rannie ngơ ngác nói:
- Tụi . tụi nó làm gì mà chạy như bị ma đuổi vậy ?
Ariel nhún vai tỏ ý ko biết. Nhưng rồi hai cô nàng lại tiếp tục hành trình mua sắm của mình. Đến khi chán chê thì..... 

- Về chưa mí pà ? Tui mỏi chân quá òi ! - Rannie xoa chân hỏi
- Uhm ! Về thôi , chúng ta mà ở đây nữa chắc ngày mai cái trung tâm nay treo biển đóng cửa vì hết hàng bán quá - Ariel chọc
Thế là bốn cô đi ra tính tiền, giữa đường chợt.....
Á ! Tui quên mua dây ruy băng rồi , còn những hạt cườm nữa ! Đúng là đoảng thật - Nana vỗ trán nói
- Vậy pà vào lấy lẹ đi rồi ra tụi tui ở quầy tình tiền đợi pà ! Tui mỏi chân quá đi hết nổi òi - Rannie đề nghị
- Ok

Rồi Nana phải trở ngược vào trong . Còn ba cô thì ra quầy tính tiền trước. Sau một hồi chật vật xếp hàng, cuối cùng cũng tới lượt các cô. Cô tiếp viên bấm máy đến mỏi nhừ cả hai tay mà đồ thì vẫn chưa tính xong ( chứng tỏ trình độ mua đồ của mí ss we\' ghê )
- Má ơi lâu wa\' ! - Joe quệt mồ hôi trên trán nói
- Ai bảo mua cho nhiều chi rùi than - Ariel chơi một câu
- Bà nói cũng phải nghĩ lại nhá ! Bà cũng chẳng hơn gì tui choa mấy đâu - Joe đốp chát lại
- Thui mệt hai pà quá à ! - Rannie nạt ngang để cắt đứt cuộc đấu khẩu của hai con bạn
- Làm ơn 126700000 ạ !
Tiếng cô tiếp viên vang lên dập tắt cái không khí đang nóng hừng hực lúc này. Rannie lầm bầm móc ví ra trong giỏ xách ra thì cô mới phát hiện......
- ૮ɦếƭ rồi ! Ví của tui....bị mất rồi! 

Ariel và Joe há hốc nhìn sững con bạn. Cả hai như ko tin những gì mình đang nghe
- Cái gì? Mất ví ? Bà đừng có giỡn với tui nha Rannie - Joe trợn mắt nói
- Bà tìm kĩ chưa hả ? - Ariel lo lắng hỏi
- Nè ! Bà ko tin thì thử coi đi tui gạt hai bà làm gì ?
Vừa nói cô vừa đưa túi cho Ariel và Joe xem lại. Quả thật chiếc ví hàng hiệu của Rannie đã ko cánh mà bay . Ariel phẩy tay nói:
- Thui để tui tra cho!
Cô địng thò tay vào giỏ nhưng....... chưa đầy ba giây thì.....
- Ví...ví..của tui cũng mất tiêu òi
- Hả ? - lần này là Rannie và Joe cùng đồng thanh
- Sao lại như vậy? - Rannie kinh ngạc tột độ
Rùi ko hẹn mà cùng lúc Rannie và Ariel hét lên:
- Hai đứa em ban nãy.....
- ૮ɦếƭ rồi vậy tính sao ? Đường đường là đại tiểu thư mà mua đồ ko có tiền trả thì ......- Joe xanh mặt nói
Ngay lập tức hai cô cùng chiếu tia nhìn sang Joe như chờ đợi. Biết được ý nghĩ của hai con bạn, Joe khổ sở nói: 

- Ban nảy đi gấp quá tui đâu có mang ví theo , tui còn địng bảo mí bà trả dùm về tui trả lại nữa muh
Bi giờ thì ba cô thật sự xanhh mặt, tay chân bủn rủn rùi đấy. Còn cô tiếp viên thì mặt hầm hầm nhìn ba cô gái lắm chuyện này bằng một ánh mắt khó chịu. Cô ta cất tiếng nói
- Nếu các vị ko thể thanh toán được thì làm ơn nhường chổ cho người khác dùm!
- Dĩ nhiên là trả rồi - ba cô đồng thanh nạt lại
Cô tiếp viên khiếp vía vội im bặt. Rannie đành bảo Ariel gọi điện kêu cứu tinh
- Alo ! Là em . Tụi em đang gặp rắc rối đây , các anh đến nhanh nha!
-..............
- Là ở khu trung tâm mà lần đầu mình gặp nhau đó, tại quầy tính tiền
-........
- Ok
Ariel vừa cúp máy thì Rannie và Joe nhào tới hỏi:
- Sao rồi ?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc