Tiểu thư ngổ ngáo - tập 27

Tác giả:

Thế là cả đám cắm đầu mà chạy thục mạng . Được một khoảng xa thấy ko coá ai đuổi theo thì họ dừng lại nghỉ mệt. Ai nấy đều thở hổn hễn
Lại nói về Matt , do bọn nó càng ngày càng kéo đến quá đông nên anh đánh riết cũng thấm mệt nên mới tìm cách chuồn
- A !! Sao tụi bây lại trở lại đây ? - Matt cố tình đánh lạc hướng chúng . Thừa cô hội bọn nó ko để ý anh phóng thẳng người ra ngoài và cắm đầu chạy thục mạng.
Còn bọn đó cũng đâu có để yên đâu . Bọn chúng thấy Matt chạy thoát liền cho người dí theo sát nút luôn. Trong khi đám người của Danson thì đang dừng lại bên vệ đường nghỉ ngơi sẳn đợi Matt luôn. Danson dựa tường thở mà đôi mắt đã nhuốm màu mệt mỏi . Thấy vậy Nana mới đến gần hỏi:
- Anh ko sao chứ?
- Ko sao tui còn có thể chạy được - anh nói mà mắt nhắm nghiền lại
- Matt thật sự ko sao chứ ? - Joe thấy lâu quá Matt vẫn chưa tới nên lo sợ hỏi lại ( ô hô ! ss nhà ta đang lo kìa )
Chợt , mọi người nghe có tiếng đằng sau la lên :
- Chạy... chạy mau ! - Matt hì hục chạy tới hét lên làm cả đám hốt hoảng nắm tay nhau chạy maraton tiếp tục
Bỗng Joe cảm thấy bàn tay mình ấm áp lạ thường thì ra Matt đã nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô cùng chạy ( ui lãng mạn ghia lun ) . Ko hiểu sao lúc này cô cảm thấy rất vui và nổi sợ hãi biến mất tự lúc nào cô cũng ko hay
- Đại ca ...chúng nó chạy mất rồi.. tính sao .. ? - tên đàn em vừa nói vừa thở gấp rút
- Thôi.. bỏ đi.. - thủ lĩnh của chúng nói với vẻ mệt mỏi
Chạy được một khoảng khá xa , Matt ngoảnh đầu lại thấy ko còn người đuổi theo nữa nên mới ra lệnh choa mí cậu em ngừng lại
- Hộc... hộc.. hộc - bốn cô do mệt quá nên ngồi phịch xuống đất luôn
- Đúng là.. đúng là gặp các cô lúc nào cũng mang lại phiền phức cho chúng tôi - Mike mồi hôi nhuễ nhoại nói
Anh . anh nói cái gì ? - Rannie đang thở hồng hộc quắc mặt hỏi - nếu ko phải các anh bắt chúng tôi đến đây thì cũng chẳng có chuyện này xảy ra - cô tức giận nói
- Cô . cô thật là ngoan cố mà! Biết vậy tui ko thèm cứu cô - Mike điên tiết lên nói
- Ai cần anh cứu chứ ? Đồ tài lanh - Rannie cũng ko vừa nói
Thật ra cô cũng định sau khi an toàn sẽ cám ơn các anh nhưng... nhưng bây giờ thì có vẻ ko cần thiết nữa rồi.
- Ban nãy làm mình còn định thay đổi cách nhìn về hắn nhưng bây giờ thì ko bao giờ . Hứ ! Nhìn cái mặt khó ưa - Rannie thầm nghĩ
- CÔ nói cái gì? Tui tài lanh ? - Mike trợn mắt lặp lại câu nói của Rannie - nếu ko nhờ tui là cô ૮ɦếƭ lâu òi . Còn ở đó mà nói tui - Mike gân cổ cãi
- Anh nói vậy là sao? Ý anh nói là lỗi tại tui đó hả ? - Rannie sùng máu đứng phắt lên hỏi
- CHứ ko đúng sao ? Ai bảo cô cố tình nhảy cho đẹp để cho tụi nó có cớ chọc ghẹo làm chi - Mike khoanh tay trước *** nói mà nhìn nơi khác ko thèm nhìn Rannie
- Tại bọn họ thui chứ có phải tại tui đâu - Rannie nghe Mike đổ oan cho mình như vậy tức lắm nên nói luôn - Mà kể cũng lạ, việc tui nhảy cùng mấy tên đó có liên cang gì đến anh mà anh phải nóng giận như vậy? Chẳng lẽ anh đã.... thích tôi ?
Bị cô nói trúng tim đen, Mike quê lắm nhưng vẫn cứng miệng nói bừa
nhưng anh đã vô tình chạm đến lòng tự ái của cô
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc