Tiểu thư ngổ ngáo - tập 22

Tác giả:

Cô điên hả? - anh quát
- ANh điên thì có . Làm gì mà chạy nhanh vậy? Một cái cắn như vậy là ít đó - vừa xoa xoa cái trán mình cô vừa giận dữ quát
- Đầu cô bị gì vậy ? Đưa tui xem coi - bây giờ anh mới phát hiện ra cái trán của cô đang sưng đỏ lên .
- Ko cần anh lo ! Anh lo mà chạy cho đàng hoàng lại đi - cô gạt tay anh ra và nói
Tức mình nhưng ko thể làm gì khác được nên anh chỉ biết lẳng lặng chở cô đi tới diểm hẹn mà thôi.
Rannie thì ngồi đó mà cảm thấy khó chịu trong lòng. Rõ ràng là cô ko muốn nói vậy thế mà vẫn nói. Khi thấy anh có vẻ hụt hẫn vì bị cô từ chối , ko hiểu sao cô thấy tội nghiệp anh. 

- Xin lỗi nha! Tôi.. tôi thật ko cố ý nói vậy đâu - Rannie lí nhí nói . Ko thấy anh phản ứng gì cả nên cô đành im lìm , ko dám hó hé gì cả
Mike đâu phải hem nghe, anh chàng đang sướng mê li đó chứ! Trên môi anh lúc đó đã nở một nụ cười ác ma mà cô nèo coa\' hay đâu
+ Xe của Joseph:
- Tên kia ! Anh địng chở tui đi đâu hả? - Ariel bực mình hỏi
- Đi kí "hợp đồng" - anh đáp gọn
- Lần trước làm đổ kem của tui, tui còn quên chưa bắt đền anh - Ariel nhắc lại chuyện cũ ( hixhixhix ss nhớ dai ghê)
- Cô còn nhắc nữa hả? Hôm đó cô làm cái mặt tui toàn là kem ko tui còn chưa tính sổ cô nữa kìa - joseph cũng ko vừa
- Hahahahaha nhớ lại khuôn mặt của anh lúc đó thiệt là...hahahaha , giống mặt mèo dễ sợ. hahaha - cô ngồi nhớ lại " kiệt tác " của mình mà cười khúc khích
- Cô cười đủ chưa? Đừng cười như thế nữa giống con ngốc lắm - anh quê độ nói . Mặc dù chính nụ cười đó làm anh cảm thấy rất ấm lòng.
- Nè! Bộ anh thân với hai người kia lắm hả? - cô hỏi
- Uhm! Chúng tôi chơi với nhau từ nhỏ - anh nói 

- Hihihi vậy giống tụi tui òi - Ariel vui mừng vì có người giống mình
- Ủa , vậy ba cô cũng chơi thân từ nhỏ với nhau à ? - anh ngạc nhiên nhìn cô
- Ba chúng tôi như chị em ruột thịt vậy đó , đi đâu cũng có nhau. Do ba mẹ quá bận ko có thời gian chơi với chúng tôi nên chúng tôi phải tự chơi với nhau thôi à - Ariel buồn buồn nói - ai nói là nhà giàu thì sướng chứ?
- Ko ngờ tuổi thơ của các cô là như thế! Cô ko có anh chị em hay sao? - Joseph thông cảm 

- Không ! Ba mẹ chỉ có một mình tui thôi , nên nhiều lúc thấy người ta có anh chị em cũng ham lắm chứ! - cô thật thà nói - nhưng cũng may là còn có Nana và Rannie làm bạn nên tui hem cảm thấy cô đơn, bây giờ còn có cả Joe nữa
Joseph nghe Ariel bộc bạch tâm sự của mình , anh cả thấy cuôc sống của cô và anh cũng giống nhau. Ko có ai chịu làm bạn cả , chỉ có duy nhất hai người bạn thân . Nhưng họ ko thể khỏa lấp được nỗi trống vắng trong tâm hồn anh được. Anh đột nhiên quay sang nhìn Ariel. Cô nàng đang mơ màng nhìn phong cảnh hai bên đường trên môi vẫn nở nụ cười thiên thần. 

- Cô ngốc này thiệt là.. - anh vừa nghĩ vừa mỉm cười . Chiếc xe đua vẫn lướt nhẹ trên mặt đường
- Tên ôn thần này hum ni sao mà lạ thế? Thường ngày mặt mày lúc nào cũng khó đăm đăm , gặp là mắc cãi hem à ! Nhưng thui kệ , hôm nay hắn hem cãi là Mô Phật òi. Nhìn kỹ cũng đẹp trai lém chứ bộ,hihihihi - Ariel thầm nghĩ rồi cười một mình

Trên xe Dason:
- Tại sao các anh lại làm vậy?? - Nana tức giận hỏi
- Ko tại sao cả, vì chúng tôi thích thôi - câu hỏi tối nghĩa của Nana mà anh cũng hiểu mà trả lời
-" Vì chúng tôi thích " nói thế mà nghe được à? - cô lặp lại câu trả lời của anh mà sôi máu
- Tui muốn thấy vẻ mặt đau đớn của cô. Hahahaha- nói rồi anh cười lớn như phát cuồng
- Anh đúng là ác quỷ hút máu người - Nana khiếp sợ trước giọng cười quái gở của anh 

- Đúng! tui là ác quỷ và tôi sắp ăn thịt cô đây - anh vừa nói vừa thắng gấp rồi đưa mặt mình sát mặt cô mà nói
- Anh. anh. dám. tui sẽ.. cắn cho anh ૮ɦếƭ lun - cô nuốt nước miếng , lắp bắp nói
Dứt lời ba cô phòng như tên bắn ra khỏi nhà vì sợ nếu để ba tên kia chờ lâu thì ko biết lại xảy ra chuyện gì nữa
- Way ! Các cô làm gì mà lâu quá vậy hả? - Mike cằn nhằn
- Vậy mà lâu hả? Các người cũng vừa thôi chứ , gọi thì từ từ người ta ra , ham hố chạy mắc công té đến lúc đó các anh lấy gì mà đền cho chúng tôi? - Rannie nẹt Mike một tràng. Còn Nana Và Ariel thì chỉ biết đứng đó cười khúc khích
- Cô... - Mike cứng họng , quá quê độ anh " giận cá chém thớt" quay qua nẹt hai cô kia - còn hai cô cười đã chưa?
- Chưa rồi sao? - hai cô đồng thanh
- Ba cô .. ngon quá ha ? - Mike bốc lửa
- Thôi đi mấy người cãi nhau đủ chưa? Lên xe mau đi - Joseph bực mình gắt
- Chưa ! - hai người đồng thanh làm cho Joseph giật mình im bặt hem dám nói nữa
- Ai cho anh bắt chước tui ? - Rannie nhướng mắt hỏi
- Xí ! Ai thèm ko biết ai bắt chước ai à? - Mike nói
- @#^&%*&)(*$#^)*-)(^%*&()*) - một cuộc chiến bằng võ mồm đã xảy ra
Chỉ có chuyện cỏn con vậy mà hai người đứng la lối suốt gần mười phút, mọi người chỉ biết trố mắt mà nhìn chứ hem ai can đảm can ngăn vì sợ vang miểng trúng mình. Mùi *** bốc lên nồng nạc xung quanh hai nhân vật chính.
Thấy tình thế nguy cấp, Nana đánh bạo lên tiếng trước:
- Thui hai người cho tui can đi được ko? Mọi người chỉ còn chờ hai người thôi đó ! Hay hai người định đứng cãi suốt như vậy sao? - cô cười cầu hòa
- Hứ! Nể tình bạn tui , tui ko thèm chấp anh nữa - Rannie nói xong thì mở cửa xe Mike chui vào
Bây giờ mọi người mới có thể thở phào nhẹ nhõm , rồi từng cặp , từng cặp lên xe và phóng đến Bar
------------------------------------------------
Đó là một quán Bar to, nằm ngay giữa lòng thành phố. Nó được đặt cho một cái tên rất hay " Waiting Bar " . Bên trong mọi người đang điên cuồng lắc lư theo điệu nhạc sôiđộng cộng với những ánh đèn đủ màu làm cho không khí thêm phần nóng bỏng , K**h th**h lòng người. Nhưng đối với ba cô thì nơi này quá ồn ào , âm thanh nghe nhức óc. Ko phải là lần đầu đến Bar nhưng ko hiều sao lần này các cô cảm thấy ko khí ngột ngạc vô cùng
- Các cô đi lẹ một tí được ko? - Danson quay lại nói
- Hứ! Đồ ba trợn hèn chi ham đến mấy chỗ này - Nana liếc Danson và lầm bầm
- Hey bên này nè !- tiếng một chàng trai ngồi ở một chiếc bàn thuộc hàng VIP lên tiếng
Ba anh chàng đã thấy và đi xăm xăm lại đó , còn các cô chỉ biết lủi thủi đi theo.
- Anh đến lâu chưa? - Danson lên tiếng hỏi
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc