Tiểu thư Cappuccino – Chương 46

Tác giả: Jin

Back to School
Cuối cùng hai tuần nghỉ cũng kết thúc, mặc dù kì nghỉ hè dài hơn một tháng nhưng tôi phải đi học thêm trước. Đầu vàng ham vui, vẫn muốn ở lại chơi thêm nhưng thấy tôi về nên cũng về theo, mấy người kia cũng vậy.
Tạm biệt con bạn thân, tôi lại trở về với Hà Nội, thành phố mà tôi đã đưa vào trong tim từ khi nào không biết.
Hà Nội nóng, nhưng cái nắng dịu hơn nhiều so với Sài Gòn. Còn hơn một tháng nữa là lại sang thu rồi, cái mùa tôi thích nhất.
[Feeling Tea]
- “An công chúa, mày nghĩ gì mà trầm tư thế, vẫn nhớ bạn bè trong Nam à?”
- “Hả? Chẳng biết nữa...”
- “Dạo này trông mày rất hay trầm tư nhá. Khả nghi lắm cơ!”
- “Khả nghi cái đầu mày. Thế hôm nay Vương công chúa triệu tập cả hội ra đây làm gì ạ?” - (lảng nhanh gớm ==”)
- “Báo tin buồn.”
- “Hả?”
- “Năm nay tao phải chuyển trường...”
- “CÁI GÌ???”
- “Thôi nào, đừng có biểu cảm thế chứ.”
- “Sao mày lại chuyển trường. Thế còn Kiều nữ hội? Thế còn Lục công chúa? Mày bỏ bạn bè mà đi thế à?”
- “Tao cũng không muốn đâu. Tại bố mẹ tao quyết rồi, không cãi được.”
Nhìn điệu bộ Hà Anh cực thản nhiên bình tĩnh, nhưng tôi biết nó buồn lắm. Nó làm vậy để bọn tôi không buồn theo thôi. Tôi hiểu nó mà.
- “Vậy mày chuyển tới trường nào?”
- “Trường Quốc tế Royal Pinnacle.”
- “CÁI GÌ???”
- “=.= chúng mày lại thế rồi.”
- “Với sức học của mày á?”
- “Tao cũng ngạc nhiên khi bố mẹ xin cho tao vào được trường đấy. Toàn đứa học giỏi nhà giàu làm sao tao theo được.”
- “Nhà mày chả giàu nứt vách ra ý chứ. Vấn đề ở đây là học lực ạ ==”
- “Vậy... từ giờ chúng mình chỉ còn là ngũ công chúa thôi à?”
- “Ừ... Kiều nữ hội vắng mày buồn lắm.”
- “Hu hu, từ nay trường Đống Đa không còn cái tên Vương công chúa nữa rồi T_T”
- “Thôi thôi con xin mấy thánh, mấy thánh cứ làm như con xuất ngoại một đi không trở lại không bằng. Mà kể cả có xuất ngoại thì máy bay một ngày là gặp được nhau, huống chi tao vẫn ở Hà Nội, alo một cái là tụ tập, có gì khó kahwn đâu.”
- “Ừ, chỉ là lúc học bài tập thể thiếu mất một đứa, ăn quà vặt tập thể trong lớp thiếu mất một cái mồm, chép phao tập thể thiếu mất một thủ phạm, bị bắt đứng ngoài vì đi muộn tập thể thiếu mất một nạn nhân...”
- “Từ nay Lúc công chúa thiếu mất một người, nhưng chỉ là trên danh nghĩa thôi, tao vẫn có thể họp làng bất cứ lúc nào mà, trừ giờ học ra.”
Và Vương công chúa đi từ đây để đến một xứ sở khác, không có chúng tôi. Buồn thật, vậy là mất đi một vệ sĩ rồi, cả hội có mỗi Quỳnh với nó là giỏi đánh lộn, bây giờ thì còn Quỳnh bảo về cho chúng tôi thôi. Dạo này hay gặp chuyện buồn ghê.
*****
[Lớp 11A15]
- “Chào các em. Mới hơn một tháng không gặp mà có nhiều thay đổi quá nhỉ? Năm nay lớp mình có bạn Vương Hà Anh chuyển trường, thay vào đó lại có một bạn nữ xinh đẹp khác vào lớp.”
- “Ồ, ai thế nhỉ?”
- “Ngoài cửa kia phải không?”
- “Vào đi em. Giới thiệu với cả lớp, đây là học sinh mới của lớp ta, bạn Đinh Ngọc Thủy Tiên. Bạn Tiên mới từ Mĩ trở về, cả lớp chào đón bạn nào ^^”
0_o
Thủy Tiên đăng kí học trường này à?
- “Chào các bạn, mình là Tiên. Mong các bạn giúp đỡ... Cô, em có thể ngồi bàn này được không?” - Thủy Tiên chỉ tay về bàn của tôi và Hoàng Minh. Không được không được, cậu không được ngồi đây.
- “Không được rồi, bàn này đã đủ hai người ngồi, chỉ còn trống bàn ở cuối lớp thôi, em ngồi tạm nhé.”
- “Thưa cô, cứ để bạn Tiên ngồi bàn này đi, em sẽ xuống cuối ngồi.” - Hoàng Minh đứng dậy xách cặp xuống bàn cuối. Hắn đang nghĩ gì vậy? ==”
- “Minh... Thôi ngồi cạnh An cũng vui. Hi hi ^^” - Thủy Tiên có vẻ tiếc lắm, vì không được ngồi cạnh Minh, xong lại hớn hở ngay được.
Lũ con gái lại được phen ngưỡng mộ về sự ga lăng của Hoàng Minh, còn bốn công chúa và hai mĩ nam quay phắt sang phía tôi, ánh nhìn e dè. Họ làm sao vậy? Cứ làm như tôi sắp bị ăn thịt không bằng.
- “An, cho tớ mượn thời khóa biểu nhá.”
- “Đây.”
- “Hóa ra ở lớp cậu và Minh ngồi cùng bàn à?”
- “Ừ.”
- “Thảo nào, tớ thấy ở phòng Minh có mấy cuốn sách toàn tên cậu.”
- “0_o sách của tớ á?”
- “Ừ, sách lớp mười. Hai cậu có vẻ thân nhau nhỉ? Vậy sao ít nói chuyện với nhau quá vậy?”
- “À... tớ...”
==”
Hoàng Minh!! Hóa ra mấy cuốn sách ta bị mất toàn là do người chôm hả? Lúc nào cũng lười không mang sách, xong cầm về nhà luôn mới ảo chứ. Mất bao nhiêu tiền mua sách mới >”< - “Bây giờ mới biết Minh có tính xấu là chôm sách của bạn cùng bàn đấy ^^” - “Hừ, hắn suốt ngày bắt tớ cho nhìn chung sách ==” - “Vậy hả? Hồi nhỏ tớ học cùng Minh đâu có thế, cậu ấy rất độc lập, không thích dùng chung cái gì với ai đâu.” - “Hả?” - “Tớ muốn ngồi với Minh... tớ cũng muốn nhìn chung sách với Minh...” Thủy Tiên lại sụ mặt ra rồi. Còn tôi, não của tôi đã xoắn và vo viên thành cục rồi, mọi thứ cứ xoắn vào nhau, xoắn mãi, xoắn mãi, không gỡ ra được... Vừa trống ra chơi, Thuye Tiên đã lượn ngay xuống cuối lớp, quấn lấy Hoàng Minh, ây cha sao dạo này tôi thấy mình hay cần phải truyền nước vậy? Đúng rồi, nước, tôi phải đi mua nước uống, trong lớp ngột ngạt quá. Tôi rủ các công chúa nhà mình lên cantin uống nước. Nhờ phước của Thu mà chúng tôi toàn được ăn uống miễn phí trên cantin. Thất tình hoàng tử vẫn đeo đuổi Thu từ năm ngoái đến giờ, bày đủ trò để nịnh bợ Thu và chúng tôi, thế nên từ đó đến giờ chúng tôi không mất tí tiền nào để ăn uống ở trường cả, vui thế ^^ - “Này, chúng mày nghe tin gì chưa? Cái Hà Anh ở trường vừa đến trường mới đã gây scandal rồi đấy.” - “Thì hồi mới vào trường này nó cũng làm một vụ đình đám xong nổi tiếng toàn trường đấy thôi ==” - “Thế sao nó không nói cho bọn mình nhỉ?” - “Chắc con bé xấu hổ.” - “Con này biết xấu hổ á? ==” - “Thế nó làm gì?” - “Hôm đầu tiên đến trường thì dây phải một thằng dở hơi nào đấy, vụ này chúng mày biết rồi đúng không? Còn vụ hôm qua là có một con béo cà khịa nó, máu giang hồ nổi lên, thế là lạ lên văn phòng hiệu trưởng, suýt bị đuổi học.” - “Ôi cái con này, sao nó không chịu yên phận một ngày nào hết thế?” - “Biết ૮ɦếƭ liền.” - “Ê thất tình, cậu định theo đuổi little girl của chúng tôi đến khi nào nữa đây? Nó đã bảo không thích cậu rồi mà, sao cậu bám dai như đỉa thế?” - “Tôi...” - “Trời ơi, đây có còn là thất tình prince lừng lẫy một thời không? Trông cậu giờ chẳng khác gì mấy thằng si tình dở hơi mà trước kia cậu vẫn chế diễu cả.” - “Thu, mày định để thất tình chờ mãi thế à?” - “Tao... tao lên lớp trước đây.” - “Thu, Thu, chờ tớ với!!” - Thất tình lại lẽo đẽo bám theo Thu. Hình như tên này thích cô gái bé nhỏ của chúng tôi thật lòng rồi. Ách! Thủy Tiên và Hoàng Minh, họ lại kéo nhau lên cantin rồi. Tôi lại uống nước, uống nước, uống nữa, uống mãi... - “An, mày uống gì mà kinh thế? Khát đến thế cơ à? Nãy giờ mày uống nhiều nước lắm đấy.” - “An mày nói thật đi, mày yêu thằng Minh rồi đúng không?” “Phụt!!” - “MÀY ĐIÊN À??” - ‘Phản ứng mạnh ghê. Tao đùa tí thôi mà >v<”
- “Mày... mày đùa kiểu đấy à? Tao.. tao xuống lớp trước đây!”
- “Ơ cái con này, mày bị dở hơi thật rồi!”
Bảo Linh ngu si, Bảo Linh điên rồ, Bảo Linh ngớ ngẩn!! Mày chỉ được cái nói linh tinh là giỏi. Sao tao lại yêu đò cà chớn kia được chứ! Hơn nữa giờ hắn còn là con trai của kẻ thù. Ngớ ngẩn quá đi!! ==”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc