Tiểu Hồ Ly Pk Đại Ca Sói Xám - Chương 23

Tác giả: Lam Yên Hểu Nguyệt

Tên Biến th' đó chính là ông xã em đấy!
Đêm động phòng lại bỏ rơi người ta… Tội danh lớn thật đấy! Tế Nguyệt Thanh Thanh cảm thấy thập phần xấu hổ. Sự thật đúng là như thế… Nhưng có phải cô cố ý đâu, cô cũng là người bị hại mà! Nhớ tới hành vi xấu xa của Tề Hạo, Kỷ Hiểu Nguyệt lại thấy tức giận, tên đàn ông thô lỗ đó đúng là vận hạn của cô mà!
Tám giờ, nick Phong Diệp Vô Nhai vẫn một màu xám xịt.
Ta Là Một Con Rồng lặng lẽ nói với Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Đừng nói với ai là cậu quen mình nhé, mình sợ bị người ta giết lắm”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Vậy lúc cậu chỉ vì một tấm hồng bao và ít thần dược gì đó mà ép mình lấy Phong Diệp Vô Nhai, cậu có nghĩ đến việc Tùng Phong Hàn sẽ giết cậu không?”
Ta Là Một Con Rồng tự biết mình đuối lý, vội vàng rời mạng.
Chín giờ, nick Phong Diệp Vô Nhai vẫn tối đen. Tế Nguyệt Thanh Thanh đứng trong tòa thành đưa mắt nhìn xa xăm, không dám bước ra ngoài.
Lúc nãy, Kỷ Hiểu Nguyệt có dạo qua diễn đàn xem người khác mắng Tế Nguyệt Thanh Thanh vô tình vô nghĩa thế nào, rồi vừa đợi Đại Thần xuất hiện vừa xem tivi.
Trên tivi đang chiếu bộ phim An Húc Dương được mời diễn ở nước ngoài. Đúng là anh chàng đang rất được hâm mộ, đi đến đâu cũng được rất nhiều fan chào đón. Lúc đứng trên sân khấu, An Húc Dương thường có thói quen hất nhẹ mái tóc dài, mỉm cười với ống kính, dáng vẻ thân thiện lại đẹp trai khiến không biết bao nhiêu nữ sinh mê mệt.
“Bài hát này dành tặng cho người con gái tôi yêu nhất”. An Húc Dương trên ti vi nói xong, tất cả khán thính giả đều ồ lên bất ngờ.
Vô số thiếu nữ sau phát ngôn đó của anh mà tan nát cõi lòng. An Húc Dương có bạn gái rồi sao?!!!
Kỷ Hiểu Nguyệt cùng lúc lập tức bị sặc nước trái cây.
Giọng hát tha thiết đầy lôi cuốn bắt đầu cất lên:
“… Trong lòng anh, em luôn là người con gái đẹp nhất, mỗi nụ cười đều khiến anh say mê. Từng thói quen xấu, vẻ đẹp của em, đến cái mím môi mỗi khi em tức giận, la la ♪ ♪ ♪, trong lòng anh em luôn là đẹp nhất…”
Giai điệu quen thuộc khiến Kỷ Hiểu Nguyệt giật mình nhớ lại thời gian sáu năm về trước. Dưới ánh trăng, bên gốc liễu, một chàng trai đẹp đẽ ôm đàn ghita hát. Giọng hát của anh như bầu trời thu, trong sáng và tinh khôi. Tiếng hát ấy nhẹ nhàng theo làn gió bay đến trái tim người nghe. Chính vào giây phút ấy, Kỷ Hiểu Nguyệt đã nhìn anh với ánh mắt khác.
Cô thoáng giật mình.
Nhưng An Húc Dương của hiện tại đã không còn ôm đàn ghita nữa. Theo sau anh là đám paparazzi chuyên săn lùng tin tức về cuộc sống riêng tư. Kỷ Hiểu Nguyệt choàng tỉnh, tự nhủ nhất định phải tránh xa An Húc Dương, cô không muốn trở thành “món ngon” của đám phóng viên ấy.
Mười giờ, Phong Diệp Vô Nhai vẫn chưa đăng nhập. Tế Nguyệt Thanh Thanh bắt đầu mất kiên nhẫn. Vì sao… không có Đại Thần thời gian trôi qua lâu vậy?
Sợ bị đám người đang bức xúc ngoài kia đánh hội đồng, Tế Nguyệt Thanh Thanh không dám bước ra khỏi cửa. Cô cứ quanh quẩn trong nhà, sắp xếp đi sắp xếp lại các loại hoa, dược thảo và đồ trang trí để giết thời gian.
Mười một giờ, Phong Diệp Vô Nhai vẫn không chịu đăng nhập.
Tế Nguyệt Thanh Thanh trong lòng không ngừng gào khóc: “Đại Thần, anh mau ra đây đi! Nếu không, chưa bị người ta giết thì tôi đã ૮ɦếƭ vì buồn chán rồi!”
Nhưng mất kiên nhẫn không chỉ có mình Tế Nguyệt Thanh Thanh.
Chỉ còn một tiếng nữa là mười hai giờ đêm, giờ nhiệm vụ bắt đầu, vậy mà Phong Diệp Vô Nhai vẫn chưa thấy xuất hiện. Chắc chắn anh bị Tế Nguyệt Thanh Thanh làm tổn thương rồi! Ôi, Phong Diệp Vô Nhai đáng thương!
Măng Mọc Sau Mưa, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn liên tục từng người ra sức mắng Tế Nguyệt Thanh Thanh. Nội dung là: Ông xã cậu tốt thế nào, đúng là cổ phiếu chất lượng cao, vậy mà cậu lại bạc tình ra sao, đã không biết quý trọng thì thôi, còn làm ra cái việc khiến cả người và thần đều phẫn nộ.
Tế Nguyệt Thanh Thanh ngoan ngoãn nghiêm khắc tự kiểm điểm bản thân.
Đại Thần, tôi sai rồi! Anh mau xuất hiện đi! Nếu không tôi sẽ trở thành tội nhân thiên cổ mất!
Mười hai giờ, cuối cùng tài khoản Phong Diệp Vô Nhai cũng sáng, Tế Nguyệt Thanh Thanh vội vàng chạy đến:
“Ông xã, cuối cùng anh cũng lên rồi!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa dứt lời, Đại Thần cũng phải giật mình.
Ông xã… Cách gọi này xem ra cũng không tệ, Tề Hạo sau giây phút bất ngờ, mỉm cười như một chàng hồ ly. Tế Nguyệt Thanh Thanh nhanh chóng rời mạng, cô lại lần nữa nghiêm khắc tự kiểm điểm.
Chỉ tại mấy người Măng Mọc Sau Mưa kia cả tối cứ luôn miệng “ông xã cậu” thế này, “ông xã cậu” thế kia làm cô bị ảnh hưởng lúc nào không biết.
Xấu hổ quá đi mất!!!
Nhưng… kết hôn trong game rồi gọi “ông xã” không phải cũng là chuyện rất bình thường sao… cô đỏ mặt gì chứ!
Để tránh rơi vào tội danh vứt bỏ “ông xã chất lượng cao”, cũng để chứng minh lòng mình không có gì mờ ám, Tế Nguyệt Thanh Thanh khổ sở lên mạng, nói hết những lời chưa kịp nói:
“Nếu anh không lên, dù em không bị người ta giết, chắc cũng buồn mà ૮ɦếƭ mất! Không phải em cố ý bỏ lại anh trong đêm động phòng đâu, tại em bị một tên Biến th' quấy rối, không thể không out được!”
Phong Diệp Vô Nhai ngồi trước màn hình máy tính mặt mày tối sầm lại.
Em có biết không? Cái tên Biến th' đó, chính là ông xã em đấy!
Không phải Đại Thần... ghen đấy chứ?
Dù bị người ta gọi là “Biến th'” cảm giác rất khó chịu, nhưng Tề Hạo vẫn rất bình tĩnh, anh bị đả kích quen rồi. Cô gái này có bao giờ không đả kích anh đâu?
Nhưng đây là lần đầu tiên anh được người ta gọi là “ông xã”, Tề Hạo cảm thấy, cách gọi này... rốt cuộc không ngại ngùng như anh vẫn tưởng, phải nói... rất thoải mái nữa là đằng khác!
Đã như thế, vậy thì...
Sau một lúc im lặng, Phong Diệp Vô Nhai đáp:
“Bà xã, em yên tâm. Trừ anh ra, kẻ nào dám bắt nạt em, anh sẽ giết kẻ đó!”
>_<
Bà xã...
Đại Thần đúng là rất biết nghe lời!
Tiểu Đậu Tử thấy Đại Thần lên mạng, nịnh nọt chạy tới. Cô nàng sợ thiên hạ chưa đủ loạn nên gửi tin nhắn thẳng lên kênh Thế Giới:
“Đại Thần, cuối cùng anh cũng lên mạng! Bọn em đã mắng Tế Nguyệt Thanh Thanh một trận rồi. Cả tối nay cô ấy trốn trong nhà tự kiểm điểm, bọn em có thể làm chứng. Ngoài ra cô ấy không làm gì khác cả!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh mặt mày tối như đêm ba mươi, cô đâu có “tự kiểm điểm” chứ, cô chỉ là sợ bị người ta giết thôi!
Phong Diệp Vô Nhai (nhìn qua phòng tân hôn đã được sắp xếp lại hoàn toàn): “Sau này không được phép mắng bà xã của anh!”
Tiểu Đậu Tử: “@@ Oa, Đại Thần tốt thật đấy, lại rất thương bà xã nữa!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “0!@$&^$&*%&*^*...”
Cô còn nói được gì đây?
Nhìn thế giới chuẩn bị nổi sóng, Tế Nguyệt Thanh Thanh chỉ muốn ngẩng mặt lên trời hét lớn.
Trả lại sự trong sạch cho tôi đi!
(Ta Là Một Con Rồng nói leo: “Từ ngày cậu đi theo Đại Thần, “sự trong sạch” của cậu đã mất lâu rồi...”)
Tiểu Đậu Tử nhanh chóng bỏ mình, hy sinh dưới lưỡi đao của Tế Nguyệt Thanh Thanh.
Măng Mọc Sau Mưa và Bánh Trôi Tròn Tròn rất muốn đòi lại công bằng cho Tiểu Đậu Tử, nhưng thấy Phong Diệp Vô Nhai oai phong lẫm liệt đứng cạnh Tế Nguyệt Thanh Thanh như “thiên thần hộ mệnh” nên chỉ có thể âm thầm nuốt nước mắt vào trong: “Tiểu Đậu Tử, cậu đừng quá đau lòng, bọn mình không thể giết sư mẫu trước mặt sư phụ được!”
Phong Diệp Vô Nhai rất thản nhiên đỡ lời trước hành động của Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Phu nhân kích động quá rồi, các vị đừng để ý”.
Măng Mọc Sau Mưa, Bánh Trôi Tròn Tròn: “@#$%@#......”
Tế Nguyệt Thanh Thanh thấy mình sắp phát điên!
Măng Mọc Sau Mưa (rất cẩn thận hỏi): “Đại Thần, anh sẽ giữ lời hứa, thu nhận bọn em làm đồ đệ chứ?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Đương nhiên rồi!”
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Hay quá, hay quá! O(∩_∩)O...”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Giữ lời hứa? Thế là sao? Mấy người có bí mật gì không muốn cho ai biết à?”
Măng Mọc Sau Mưa: “Mau lên, bái sư đi thôi!”
Tiểu Đậu Tử, Bánh Trôi Tròn Tròn: “Bái kiến sư phụ~~~~”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Mấy người rốt cuộc có chuyện gì lừa mình đúng không?!!!!!”
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Đại Thần, chúng ta đi làm nhiệm vụ ở đâu trước đây?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Đến Tử Thanh Sơn đi. Phần thưởng ở đấy đều là trang bị Thần cấp đặc biệt, chắc sẽ thích hợp với các em”.
Tiểu Đậu Tử: “Được ạ, vậy mình đi thôi”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “>"<”
Bị “lơ” đẹp rồi, rõ ràng cô đang bị phớt lờ!
Ta Là Một Con Rồng: “Mình không nhìn thấy gì hết!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “@#$%$#%^&...”
***
Nửa đêm, tâm trạng Tề Hạo tươi sáng như ánh mặt trời giữa buổi ban trưa.
Theo thỏa thuận từ trước, Phong Diệp Vô Nhai sẽ dẫn ba người Măng Mọc Sau Mưa đi hoàn thành nhiệm vụ sư đồ.
Tế Nguyệt Thanh Thanh buồn chán, cộng thêm ức chế nên thu nhận một tân thủ tên Nhất Lộ Lê Hoa Bạch chủ động đến xin làm đồ đệ. Hai người theo sát phía sau nhóm Phong Diệp Vô Nhai, cứ đợi bọn họ đánh xong quái thì chạy lên ςướק trang bị, lấy việc công trả thù riêng.
Măng Mọc Sau Mưa vừa điên cuồng kiếm điểm kinh nghiệm, vừa chạy tới tìm Tế Nguyệt Thanh Thanh, cô nàng sợ hãi nói: “Mấy tin đăng trên diễn đàn không thấy đâu nữa rồi!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh chạy lên diễn đàn xem, quả nhiên, toàn bộ bài viết nhiếc móc cô đã hoàn toàn được xóa sạch.
Tế Nguyệt Thanh Thanh nghĩ ngợi hồi lâu rồi đưa lời ướm hỏi Phong Diệp Vô Nhai: “Mấy bài viết trên diễn đàn là anh hack phải không?”
Phong Diệp Vô Nhai thẳng thắn trả lời: “Ừ”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh ngân ngấn nước mắt. Đại Thần đúng là người tốt!
Lúc hoàn thành nhiệm vụ sư đồ, Phong Diệp Vô Nhai đột nhiên vung kiếm, lập tức *** Nhất Lộ Lê Hoa Bạch.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Sao anh lại giết cậu ta! Cậu ta là đồ đệ của em mà!”
Phong Diệp Vô Nhai: “Nhìn không thuận mắt”.
Măng Mọc Sau Mưa lặng lẽ nói với Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Có phải vì tên cậu ta có một chữ Bạch không?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh không biết nên nói gì. Có một chữ Bạch nên phải ૮ɦếƭ sao?
Đột nhiên, Tế Nguyệt Thanh Thanh lại nghĩ, nếu Đại Thần biết Tùng Phong Hàn chính là Lộ Tùng Kim Dạ Bạch, có lẽ sau này Tùng Phong Hàn không cần phải lên mạng nữa. Nhưng Đại Thần với anh ta không thù không oán, sao lại đuổi giết anh ta vậy nhỉ?... Không phải Đại Thần... ghen đấy chứ?
Nghĩ vậy, Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức đuổi đồ đệ ra khỏi sư môn.
Đồ đệ à, sư phụ cũng vì muốn tốt cho con thôi!
Nhiệm vụ sư đồ hoàn thành, ba người Măng Mọc Sau Mưa rất biết điều tự động biến mất, nhường không gian lại cho đôi vợ chồng mới cưới.
“Cặp đôi trời sinh”
Vì bị ép hôn nên trong lòng Tế Nguyệt Thanh Thanh vẫn ôm giận, cô vốn định sẽ phát huy tinh thần “phi ***, bất hợp tác” trong lúc làm nhiệm vụ phu thê, nhưng rồi nghĩ đến giá trị điểm kinh nghiệm sẽ nhận được.
Đối nghịch với Đại Thần sẽ không mang lại lợi ích gì cho cô, thậm chí có khi còn tiền mất tật mang.
Dù sao... không muốn lấy cũng đã lấy rồi, không nhân cơ hội này kiếm cho mình chút lợi lộc thì đúng là có lỗi với bản thân quá!
Nghĩ vậy, Tế Nguyệt Thanh Thanh quyết định, phải lợi dụng Đại Thần để thăng cấp, giải mối hận trong lòng.
Nếu muốn đánh bại kẻ địch, chỉ có một cách là mạnh hơn kẻ địch. Phải nhanh chóng làm mình mạnh hơn kẻ địch!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, làm nhiệm vụ với Đại Thần cực kỳ thích!
Trước hết, cả hai người đều có thực lực, đều thích đánh quái PK, thích vào phụ bản Anh Hùng làm nhiệm vụ, có thể nói là hai người “cùng chung chí hướng”.
Hơn nữa, trước đó hai người đã có một thời gian đi chung nên phối hợp cực kỳ ăn ý.
Có khi cả hai không cần nói trước mà vẫn kết hợp rất chuẩn xác. Như khi Tế Nguyệt Thanh Thanh bay người lên tấn công Boss, Đại Thần lập tức hiểu ý chuyển sang thu hút sự chú ý của đám quái nhỏ xung quanh. Thậm chí có khi còn giải quyết hết toàn bộ chướng ngại vật trước khi Tế Nguyệt Thanh Thanh gặp nguy hiểm, hoặc làm “anh hùng cứu mỹ nhân”... giành chiến thắng.
Tế Nguyệt Thanh Thanh háo hức chờ đợi cảm giác được người khác che chở, chăm sóc, sau đó vừa tự khinh thường chính mình, vừa tiếp tục mê muội.
Có những lúc Đại Thần chỉ ra lệnh một câu vỏn vẹn hai chữ đơn giản, nhưng sau một thời gian dài cùng hợp tác, Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức hiểu được ý của Đại Thần. Vì vậy, dù là loại hình chiến đấu gì, hai người đều có thể phối hợp không chút sơ hở.
Lực tấn công và phòng ngự của Đại Thần đã đạt đến trình độ siêu việt, Tế Nguyệt Thanh Thanh chỉ cần phối hợp đơn giản đã có thể qua cửa một cách dễ dàng. Thao tác của Tế Nguyệt Thanh Thanh cũng rất xuất sắc, cô luôn giáng cho địch những đòn trí mạng vào thời điểm quan trọng. Vì vậy, khi chiến đấu, thường thấy hai người không hẹn mà cùng ra tay tấn công, đao tuyết sắc tím cùng vô số tia chớp trắng bùng nổ, khiến kẻ địch “đi đời nhà ma”, quân ta toàn thắng.
Đòn tấn công sắc bén dưới sự kết hợp cực kỳ ăn ý khiến tất cả người chơi chứng kiến đều phải xuýt xoa. Nghe nói, có người còn quay lại cảnh hai người đánh quái tung lên mạng bán, kiếm được không ít tiền.
Bởi vậy, Tế Nguyệt Thanh Thanh rất nhanh đã quên sạch nỗi ám ảnh bị bức hôn trước đó. Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, nhìn điểm kinh nghiệm tăng lên một cách chóng mặt, cô liền cảm thấy... cực kỳ... cực kỳ thích!
(Ta Là Một Con Rồng nói leo: “Nguyên tắc “Phú quý bất năng dâm” của cậu đâu rồi hả? Phú quý bất năng dâm, phú quý bất năng dâm, phú quý bất năng dâm...”)
Măng Mọc Sau Mưa: “Tế Nguyệt này, cậu và Đại Thần đúng là một cặp trời sinh! Hay là hai người gặp mặt đi, có khi cũng thành một đôi trời sinh bên ngoài đấy!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh (ngây ra một lúc rồi đáp): “Mình chưa bao giờ làm mấy việc như vậy cả”.
Măng Mọc Sau Mưa: “Vì sao?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Đấy là nguyên tắc”.
Măng Mọc Sau Mưa nhanh chóng chuyển mấy lời ấy đến Phong Diệp Vô Nhai, Phong Diệp Vô Nhai đọc xong liền im lặng.
Gặp mặt?
Theo lý thuyết mà nói, sau khi gặp mặt sẽ xảy ra hai tình huống:
Thứ nhất, Kỷ Hiểu Nguyệt “yêu ai yêu cả đường đi lối về”, cô sẽ đi theo Tề Hạo.
Thứ hai, Kỷ Hiểu Nguyệt “ghét ai ghét cả tông ty họ hàng”, từ nay về sau cô sẽ tránh xa Phong Diệp Vô Nhai.
Căn cứ vào tình hình trước mắt, khả năng xảy ra tình huống thứ nhất là cực thấp.
(Nhiếp Phong gào thét bên ngoài: “Gì mà “cực thấp” hả? Rõ ràng là hoàn toàn không có khả năng!”)
Nếu cô nàng biết ông xã của mình chính là “tên Biến th'” cô luôn miệng chửi rủa chắc sẽ nhảy sông tự tử mất. Chẳng may cô ấy nhảy xuống sông thật thì... sau này lấy ai để trêu đùa đây!
Tạm thời vẫn chưa cần gặp mặt.
Nhưng lời Măng Mọc Sau Mưa nói cũng khiến Phong Diệp Vô Nhai suy nghĩ rất lâu. Sao đột nhiên lại có cảm giác tương lai nguy hiểm thế nhỉ?
***
Đúng lúc Tế Nguyệt Thanh Thanh đang rất thích thú, thì Đại Thần dẫn cô đến Thanh Phong Cốc.
Không, có lẽ không nên nói là “dẫn”, phải thay bằng “dụ dỗ” mới đúng! Đến khi con người đang điên cuồng muốn được thăng cấp Tế Nguyệt Thanh Thanh phát hiện ra, cô đã bị phong cảnh Thanh Phong Cốc cuốn hút.
Đánh Boss cả buổi tối, trước mắt lúc nào cũng là những hình ảnh chớp lóe, giờ đột nhiên chuyển sang khung cảnh non xanh nước biếc, Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức cảm thấy bị thu hút, không ngừng ngắm nhìn xung quanh.
Tử Y Nữ Hiệp chạy vội đến bên bờ suối sương mờ phảng phất, nước suối trong xanh nhìn thấy tận đáy, nơi có những cánh hồng lắng đọng. Trên mặt nước, những bông thủy liên trắng muốt bồng bềnh trôi, khung cảnh thiên nhiên đẹp tuyệt vời, lại có đôi phần huyền ảo. Ở phía bờ bên kia, một thảm cỏ xanh biếc trải hút tầm mắt, khắp thảm cỏ mọc vô số những bông hoa đầy màu sắc. Cứ cách vài bước chân lại có một gốc tùng cổ với dáng vẻ đặc biệt, vừa cổ điển trang nghiêm lại vừa hiện đại tao nhã.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Nơi này đẹp quá!”
Phong Diệp Vô Nhai: “Đây là Thanh Tuyền Cốc, vừa được mở”.
Thanh Tuyền Cốc là nơi người chơi cắm máy tu luyện trong game.
Có lẽ đoán được sẽ có những người chơi vì việc thăng cấp mà không thiết sống, nên hệ thống hạn chế các nhiệm vụ mở cùng một lúc. Còn đặc biệt tạo một không gian tuyệt đẹp như thế này để game thủ có thể đến thư giãn sau những phút giây căng thẳng đánh quái. Khi người chơi đến đây, chỉ cần cắm máy là có thể hoàn thành nhiệm vụ tu luyện sáu giờ.
Trong quá trình tu luyện, người chơi sẽ bị “cách ly”, chỉ có thể nói chuyện trong kênh Hiện Tại đến khi tu luyện xong.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ tu luyện, không chỉ điểm kinh nghiệm tăng lên đáng kể mà còn có thể học được một kỹ năng mới do hệ thống cập nhật. Sau đó còn ngẫu nhiên được hệ thống tặng thưởng trang bị không có trên thị trường. Vì thế có rất nhiều người chơi liều mạng làm nhiệm vụ để được nhân ba điểm kinh nghiệm, nhưng số người đến Thanh Tuyền Cốc cũng không ít.
Tử Y Nữ Hiệp chạy tới chạy lui một vòng ngắm nghía, sau khi chờ cô quan sát hết một lượt, Phong Diệp Vô Nhai mới nói:
“Cắm máy ngủ đi, ngày mai lại tiếp tục”.
Kề vai chiến đấu bên nhau lâu ngày tự nhiên nảy sinh trong họ sự ăn ý không cần nói ra bằng lời. Đại Thần nói không nhiều, nhưng mỗi lời nói ra đều có sức mạnh vô hình khiến người nghe không thể không thực hiện. Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn đồng hồ đã chỉ hai giờ sáng, hiểu ý hỏi:
“Được, thế ngày mai mấy giờ anh lên mạng?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Bà xã mong mấy giờ anh lên?”
Lúc Tế Nguyệt Thanh Thanh nghe câu hỏi của Phong Diệp Vô Nhai thì lập tức choàng tỉnh. Không phải họ đang làm nhiệm vụ sao? Sao cô lại nghe lời anh ta vậy? Không... không... không... ngay vào lúc làm nhiệm vụ cô cũng không cần phải nghe lời của anh ta. Tế Nguyệt Thanh Thanh cảm thấy trong phút giây dường như có thể nhìn thấy khuôn mặt cùng nụ cười gian trá của Phong Diệp Vô Nhai đằng sau khung cảnh mỹ lệ trên màn hình.
Tế Nguyệt Thanh Thanh (nghiến răng nghiến lợi): “Tốt nhất là sau này anh đừng lên mạng nữa!”
Phong Diệp Vô Nhai: “Không lẽ bà xã dùng anh xong rồi bỏ? Một đêm vợ chồng, trăm năm tình nghĩa, bà xã đừng tuyệt tình vậy chứ?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức lửa giận bừng bừng.
Tề Hạo mỉm cười, tưởng tượng ra dáng vẻ giận dữ của Kỷ Hiểu Nguyệt. Nhưng anh biết mình phải dừng lại, không nên chọc cô hồ ly nhỏ ấy nổi điên lên.
Phong Diệp Vô Nhai: “Bà xã ngủ ngon, ngày mai gặp lại”.
Sau đó Phong Diệp Vô Nhai ngồi xuống, chuyển sang trạng thái tu luyện.
Tế Nguyệt Thanh Thanh đang hăng say đánh quái, giờ lại thêm cơn tức không có chỗ trút giận chỉ còn cách chạy lên diễn đàn lướt qua một vòng xem sao. Trên diễn đàn, rất nhiều video quay cảnh cô và Đại Thần làm nhiệm vụ, số lượng người vào xem rất cao. Tế Nguyệt Thanh Thanh không khỏi tò mò kích vào xem thử, đa số những lời bình luận bên dưới đều nói bọn họ là “Cặp trời sinh”, “Cặp vợ chồng phối hợp ăn ý”...>_<...
Nhưng cũng có người nói Tế Nguyệt Thanh Thanh không xứng với Phong Diệp Vô Nhai. Đặc biệt có người chơi tên Tây Phương Ma Thần dùng hàng ngàn từ cổ văn để chứng minh Tế Nguyệt Thanh Thanh gả cho Phong Diệp Vô Nhai chỉ là “đũa mốc chòi mâm son”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh lặng lẽ ghi nhớ ID của hắn ta.
Nhưng cũng phải công nhận người ghi lại những video này đúng là rất có trình độ, hình ảnh rõ nét, góc máy có chọn lọc, ghi lại toàn bộ quang cảnh trận đấu cùng sự phối hợp hoàn hảo của cặp đôi. Tế Nguyệt Thanh Thanh xem đoạn video hai lần, rồi đột nhiên trong đầu liền xuất hiện suy nghĩ “Hai người này đúng là rất xứng đôi”! Nhưng rất nhanh sau đó, cô lại không ngừng tự khinh thường chính bản thân mình.
Cắm máy tính, leo lên giường nằm, trước mắt Kỷ Hiểu Nguyệt lại hiện lên hình ảnh trong đoạn video: Phong Diệp Vô Nhai phi thân lên trước, tạo một cơn gió lốc nhấc Tế Nguyệt Thanh Thanh lên giữa không trung, dễ dàng né tránh đòn tấn công trí mạng của kẻ địch. Rồi gần như cùng lúc, một tia chớp sắc bén nhắm trúng tử huyệt kẻ thù phóng tới, còn Tử Y Nữ Hiệp nhẹ nhàng bay vào lòng Phong Diệp Vô Nhai, dáng vẻ nhỏ nhắn, yếu đuối khiến hình ảnh đậm nét thần tiên.
Không biết trằn trọc trong bao lâu, lúc mơ màng chuẩn bị đi vào giấc ngủ, Kỷ Hiểu Nguyệt cảm thấy, thật ra... lấy Phong Diệp Vô Nhai... cũng rất tốt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc