Tiểu Hồ Ly Pk Đại Ca Sói Xám - Chương 04

Tác giả: Lam Yên Hểu Nguyệt

Thà đắc tội với tiểu nhân, đừng đắc tội với nữ nhân
Sau sự việc đó, hai hôm sau Kỷ Hiểu Nguyệt mới đăng nhập, Phong Diệp Vô Nhai đã biến mất khỏi Phàm giới.
Thế giới này thanh tịnh rồi!
Cô nhận được tin nhắn của Bánh Trôi Tròn Tròn, Tiểu Đậu Tử và Măng Mọc Sau Mưa.
Măng Mọc Sau Mưa: “Này, cậu với anh chàng Phong Diệp Vô Nhai có chuyện gì thế, cũng chơi trò mất tích à?”
Tiểu Đậu Tử: “Tế Nguyệt, Tế Nguyệt, cậu ở đâu vậy, mau mau tới đánh quái!”
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Tế Nguyệt, có người nhìn thấy cậu và Phong Diệp Vô Nhai đến Tam Thanh Sơn, tình hình chiến dấu thế nào rồi?”
Kỷ Hiểu Nguyệt trả lời: “Hôm qua nhà mình bị mất mạng nên không lên được”. Sau đó là vô số biểu tượng mặt khóc nức nở.
Măng Mọc Sau Mưa: “Vậy Phong Diệp Vô Nhai sao rồi?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Mình không biết, bây giờ mình mới lên mạng”.
Tiểu Đậu Tử: “Vô Nhai đáng thương, anh ấy sẽ không bị giáng xuống Ma giới chứ?”
Bánh Trôi Tròn Tròn gửi lên vô số dấu chấm than cùng vẻ mặt sợ hãi.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Bọn mình mau đi tìm anh ta đi, nhưng mà… mọi người phải cẩn thận đấy”.
Lúc Phong Diệp Vô Nhai còn là tân thủ ở Phàm giới, tốc độ và lực tấn công của anh mọi người đều đã thấy, giờ lại đày xuống Ma giới…
Tiểu Đậu Tử: “Phong Diệp Vô Nhai bị đày xuống Ma giới rồi, mọi người phải cẩn thận đấy!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Hay là bọn mình giúp anh ta đi”.
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Giúp như thế nào?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Nghe nói Ma giới rất khủng khi*p, có mười tám tầng địa ngục, hơn nữa ngày nào cũng bị người khác đuổi Gi*t nữa”.
Măng Mọc Sau Mưa rất hiểu ý: “Gi*t anh ta đi! Gi*t anh ta thì mới giúp anh ta thoát khỏi Ma giới được”.
Tiểu Đậu Tử: “Nhưng… mình nghĩ chúng ta nên rủ thêm một vài người nữa”.
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Mình đi gọi người! Bọn mình tổ đội đi tìm”.
Măng Mọc Sau Mưa: “Tế Nguyệt, bọn mình cùng đi nhé”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Thôi, mình không đành lòng”.
Ta Là Một Con Rồng đứng một bên thở dài. Gì gọi là Gi*t người không thấy máu? Gì gọi là mượn dao Gi*t người? Gì gọi là diệt cỏ diệt tận gốc? Gì gọi là gừng càng già càng cay? Kỷ Hiểu Nguyệt, cậu nham hiểm thật đấy! Nhưng những lời này có ૮ɦếƭ anh chàng này không dám nói ra!
Sau khi chắc chắn có một đoàn người đi tìm Phong Diệp Vô Nhai, kẻ đã bị biến thành yêu quái để gây phiền toái, cô ung dung thoát khỏi trò chơi. Cô vốn là người tốt, đời nào lại đi đổ thêm dầu vào lửa.
Ta Là Một Con Rồng thầm kêu gào: “Đồ gian xảo!”
Trong lòng càng thêm chắc chắn quan niệm truyền thống ông cha đã đúc kết lại: “Thà đắc tội với tiểu nhân, đừng đắc tội với nữ nhân”.
“Tiếp theo sẽ làm gì đây?” Ta Là Một Con Rồng hỏi.
Mục tiêu vẫn chưa xuất hiện, Phong Diệp Vô Nhai đã biến mất. Thế mới biết những ngày tháng có anh ta tươi đẹp biết bao.
“Cậu nói xem?” Kỷ Hiểu Nguyệt liếc mắt nhìn anh chàng một cái.
“Không… không phải chứ?” Vẻ mặt Hoa Hồ Điệp đầy tang thương, Phong Diệp Vô Nhai đi rồi, bây giờ đến lượt anh chàng bị chèn ép.
Đồ đáng ghét, một ngày không chèn ép nguời khác thì cậu ngủ không yên à? Nghe nói, hôm ấy, Ta Là Một Con Rồng lại nhảy xuống vực.
Thì ra, cậu là đàn ông!
Trong mắt Hoa Hồ Điệp, Kỷ Hiểu Nguyệt là một người có bệnh điển hình!
Vườn hoa Thế Kỷ vốn là một vườn treo dành cho những kẻ có tiền đến tiêu khiển, sau đó vì cổ đông lớn nhất là Tập đoàn Lãng Thăng đột nhiên rút vốn đầu tư nên Vườn hoa Thế Kỷ có một mảnh đất gần biển, ở đó có một ngôi nhà bỏ không, diện tích không lớn, lại tương đối hẻo lánh. Khi Vườn hoa Thế Kỷ còn trong thời kỳ huy hoàng còn chưa kịp thực hiện thì đã phải đóng cửa, vì thế nơi này vẫn bị bỏ không.
Vô tình, Kỷ Hiểu Nguyệt phát hiện ra và thuê được ngôi nhà đó khi nó đang hạ giá. Có ba lý do. Thứ nhất, ngôi nhà này phải lớn gấp đôi căn phòng cô đang ở hiện nay, trước nhà còn có một vườn hoa nhỏ mà tiền thuê lại rẻ hơn một nửa. Thứ hai, dù ở đây hơi vắng vẻ một chút, nhưng chỉ cần đi bộ mười phút là tới bến xe bus chạy thẳng đến công ty, khá thuận tiện. Thứ ba, cũng là lý do quan trọng nhất, cô muốn xây một khu vườn nhỏ trồng hoa giống trong game.
Trong Chân Linh Thần Giới có một nới dành riêng cho những người không muốn tu tiên, chỉ đến để ngắm cảnh, nghe nhạc, vui chơi, nói chuyện, đó là Rừng Hạnh Phúc. Trong rừng, ở gần biển có một tòa lâu đài như trong truyện cổ tích, được xây bằng những viên đá nhỏ nhiều màu sắc, vô cùng xinh đẹp tinh tế. Tông màu chính của tòa lâu đài là màu sữa, tạo cảm giác như đang nếm hương vị ngọt ngào của kem. Trước lâu đài có một vườn hoa nhỏ, hoa tươi muôn màu muôn vẻ chiếm hết một nửa khu vườn, giữa những sắc hoa ấy là một chiếc xích đu, gợi nhớ đến khung cảnh trong bộ phim The Wizard of Oz[1]. Ngồi trên xích đu có thể nhìn ra biển, ngắm cảnh mặt trời mọc, mặt trời lặn gần ngay trước mắt.
[1] Phù Thủy xứ OZ.
Kỷ Hiểu Nguyệt vừa nhìn thấy đã yêu ngay tòa lâu đài ngọt ngào cùng cảm giác gần gũi với thiên nhiên này. Được ngồi xích đu hít thở gió biển thật là dễ chịu!
Với một cô gái vừa tốt nghiệp, chưa có tiền tiết kiệm như Kỷ Hiểu Nguyệt, Thuê được ngôi nhà như thế đúng là lợi cả vật chất lẫn tinh thần. Còn vì sao chưa chuyển đến đây, là vì cô vẫn chưa dọn dẹp xong. Ngôi nhà đã bị bỏ hoang quá lâu, muốn dọn dẹp cẩn thận không phải chuyện một sớm một chiều.
Và Hoa Hồ Điệp lại một lần nữa bị bắt làm việc không công.
Vừa nhìn thấy ngôi nhà, Hoa Hồ Điệp đã hét lên ầm ĩ:
“Kỷ Hiểu Nguyệt, thẩm mỹ của cậu có vấn đề không? Trong game là một tòa lâu đài cổ, nhưng đây là cái gì? Chỉ là một căn nhà hoang đầy cỏ dại mà thôi”.
Kỷ Hiểu Nguyệt lườm anh chàng Hoa Hồ Điệp thích mặc sơ mi hoa lòe loẹt một cái, quyết định chẳng nên tranh cãi với người không có mắt thẩm mỹ mà làm gì. Sau khi Kỷ Hiểu Nguyệt dọn dẹp sạch sẽ khu vườn, trồng thêm nhiều loại hoa, Hoa Hồ Điệp cũng phải thừa nhận, chỗ này quả là… có chút nên thơ, cũng đồng thời cam tâm ℓàм тìин nguyện viên cho Hiểu Nguyệt.
Hai người cùng nhau xoa xoa trát trát, lau lau dọn dọn, mệt thì ngồi nghỉ, bật máy tính lên PK một lúc, PK xong lại tiếp tục làm. Cứ quy tắc cũ, người nào PK thua sẽ phải nhảy xuống vực tự sát, rồi còn phải nấu cơm nữa. Vì thế, sau khi Hoa Hồ Điệp nhảy xuống vực lần thứ ba, anh chàng đeo tạp dề lên, lủi thủi xuống bếp.
Thế giới này thật không công bằng! Hoa Hồ Điệp quyết tâm lần sau nhất định sẽ không PK để phân thắng bại với Tế Nguyệt Thanh Thanh nữa.
Về đến nhà, Hoa Hồ Điệp định tắm rửa xong sẽ đi ngủ, nào ngờ lại nhận được một cuộc điện thoại gọi vào game.
“Lên mạng đánh quái!” Kỷ Hiểu Nguyệt nói ngắn gọn trong điện thoại.
“Tiểu thư của tôi ơi, cậu không mệt sao?” Hoa Hồ Điệp dụi mắt, lười biếng nằm trên giường không muốn dậy.
“Cậu đàn ông một chút được không?” Cạch, gác máy.
Hoa Hồ Điệp thầm oán giận, vừa ngồi dậy bật máy vừa lẩm bẩm: “Mình và cậu đều thích đàn ông, cậu đâu cần coi mình là đàn ông”. Mắt nhắm mắt mở bật game lên, Hoa Hồ Điệp nói:
“Tiểu thư ơi, cậu đừng coi mình là đàn ông nữa được không hả?”
Thật không may, con người khốn khổ ấy đã post thẳng lên kênh Thế Giới, gây ra một cơn chấn động trong trò chơi.
Tiểu Đậu Tử: “Ta Là Một Con Rồng, thì ra cậu là đàn ông!”
Măng Mọc Sau Mưa: “Mình vẫn nghĩ cậu là con gái chứ, lúc nào cũng thấy chạy tới chạy lui sau Tế Nguyệt, lại còn ẻo lả nữa”.
Quần Của Ta Mất Rồi: “Là trai tơ hả?”
Cô Dâu Nhỏ: “Có phải trai tơ không thì còn phải xem xét”.
Anh Trai Gào Thét: “Không vấn đề gì”.
Cô Dâu Nhỏ: “Sao thế?”
Anh Trai Gào Thét: “Đàn ông mà không coi mình là đàn ông thì chắc chắn là đồ quý hiếm trong xã hội hiện đại rồi”.
Tuyết BayBay: “Là thái giám à?”
Quần Của Ta Mất Rồi: “Cũng có thể là “yêu nhân”[2] thì sao”.
[2] Người chơi nữ chọn nhân vật nam.

Tế Nguyệt Thanh Thanh ngây ra nhìn máy tính một lúc, cô đoán bạn bè của Ta Là Một Con Rồng chắc sẽ còn bàn tán nhiều, vì thế nói một câu trên kênh riêng: “Thế giới đang vì cậu mà sôi sục đấy. Nghỉ ngơi đi”. Không ai để ý trong đám hỗn loạn bàn tán ấy, một tiểu yêu quái cầm 乃úa đang tiến lại gần Tế Nguyệt Thanh Thanh.
Hi vọng ngày mai ngươi vẫn sống sót!
Tiểu yêu quái một mình đấu với tiểu tiên Tiên giới, thật đáng ngạc nhiên!
Trước đó từng nói, tiểu yêu quái có hai con đường để lựa chọn. Thứ nhất là chủ động đi tìm người Gi*t ૮ɦếƭ mình, sau khi có được bảo vật mà hệ thống bồi thường sẽ bắt đầu tu tiên. Nói một cách nôm na là tìm cách ૮ɦếƭ rồi tái sinh lại từ đầu. Thứ hai là nếu kỹ thuật đủ tốt, lá gan lại to, sức chịu đựng lớn thì có thể đi Gi*t người, sau đó thăng cấp từ tiểu yêu thành đại yêu, rồi trở thành trùm Ma giới. Nhưng cách này đến giờ vẫn chưa có ai thành công, vài người to gan định thử đều bị loạn đao Gi*t ૮ɦếƭ.
Vì vậy thỉnh thoảng nhìn thấy tiểu yêu tự tìm đến gây sự, Tế Nguyệt Thanh Thanh rất sẵn lòng cho tiểu yêu đó một chiêu để sớm về nơi cực lạc.
Về Tây Thiên đi! A Di Đà Phật!
Nhưng tiểu yêu quái hôm nay rất khác tiểu yêu thường ngày cô vẫn gặp, tốc độ nhanh, phòng ngự chính xác. Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa xem mọi người nói xấu Ta Là Một Con Rồng, vừa thờ ơ vung Ngọc Tiêu lên, không ngờ tên tiểu yêu này lại hóa giải được hết các chiêu thức của cô. Tế Nguyệt Thanh Thanh đột nhiên thấy hứng thú. Đợi khi Tử Y Nữ Hiệp thật sự nắm chặt Ngọc Tiêu tấn công, tiểu yêu quái lại quay mình chạy trốn nhanh như chớp.
Tế Nguyệt Thanh Thanh chợt nghĩ ra, hẳn đây là một tiểu yêu quái muốn luyện cấp! Haizz, hôm nay nữ hiệp ta đang mệt, không so đo với ngươi. Hy vọng ngày mai ngươi vẫn còn sống sót!
Tắt máy tính, đi ngủ thôi!
Tối hôm ấy, Kỷ Hiểu Nguyệt nằm mơ thấy ngôi nhà nhỏ của cô cuối cùng cũng được dọn xong, nhưng không ngờ bị một tên tiểu yêu quái chém cho tan nát đến không nhận ra. Lúc nhớ lại giấc mơ đó, Kỷ Hiểu Nguyệt sốc thật sự, cô quyết định phải xử lý tên yêu quái này!
Nhưng trời không chiều lòng người, tân Tổng giám đốc nhận chức luôn có những quy định, chính sách mới. Để thể hiện tốt nhất bản thân trước Tổng giám đốc, các lãnh đạo lớn nhỏ đều thúc ép, bóc lột nhân viên của mình, “phù thủy già” là một ví dụ điển hình. Chị ta tăng cường kiểm tra đôn đốc công việc, còn giao thêm rất nhiều nhiệm vụ nặng nề khiến Kỷ Hiểu Nguyệt bận túi bụi, quên luôn cả chuyện phải đi tìm Gi*t tiểu yêu quái.
Mãi đến tối Kỷ Hiểu Nguyệt mới có cơ hội ôm bát mì ăn liền ngồi trước máy tính. Tài khoản Ta Là Một Con Rồng vẫn xám xịt, xem ra anh chàng thật sự bị nội thương nên không thể lên mạng được rồi.
Trước giờ vẫn đánh phối hợp với Hoa Hồ Điệp, giờ chỉ còn một mình, cũng may Măng Mọc Sau Mưa, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn đều đang ở trên mạng.
Măng Mọc Sau Mưa: “Ta Là Một Con Rồng đâu? Hôm nay vẫn chưa lên mạng à?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Cậu ta bị nội thương rồi”.
Tiểu Đậu Tử: “Thật ra cũng không sao cả mà, mình có một người bạn trên mạng đang hỏi thăm mình về cậu ta đấy, bạn mình rất thích yêu nhân”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “…”
Yêu nhân! Một Con Rồng đáng thương, tốt nhất cậu đừng nên lên nữa! Kỷ Hiểu Nguyệt đau khổ thay cho Hoa Hồ Điệp mất ba giây.
Măng Mọc Sau Mưa: “Hệ thống có nhiệm vụ mới, bọn mình đi làm nhiệm vụ đi!”
Mọi người nhanh chóng rời đi, Kỷ Hiểu Nguyệt cũng nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề nho nhỏ: Sau sự kiện chấn động Ta Là Một Con Rồng là “đàn ông” bùng nổ, người bình tĩnh nhất là Măng Mọc Sau Mưa. Nhưng suy nghĩ ấy cũng chỉ kịp lóe lên rồi biến mất. Thời gian giờ rất quý giá, đi làm nhiệm vụ quan trọng hơn là nghiên cứu chuyện của Một Con Rồng.
Nhiệm vụ ngày hôm này là Thiện Nữ U Hồn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc