Thúc Thúc Yêu Nghiệt Đừng Đến Gần - Chương 60

Tác giả: Chấp Loạn

Một đám quỷ sai tìm liên tiếp mấy canh giờ rốt cuộc tìm được Tam Sinh Thạch thất lạc dưới sông.
Cẩn thận ôm ra khỏi Vong Xuyên Hà,cất kỹ vào vị trí cũ.
Lúc này một quỷ sai bỗng nhiên thét một tiếng sợ hãi: “Các ngươi mau đến đây nhìn xem,ghi chép trên Tam Sinh Thạch đã thay đổi.”
Chúng quỷ nghe vậy lập tức cùng nhau chạy đến,quả nhiên cái câu vốn‘ Tô Tiểu Tiểu ૮ɦếƭ bởi tai nạn xe cộ,hưởng thọ mười bảy tuổi, Liễu Uyển Nhi bị người ta đẩy xuống nước ૮ɦếƭ,hưởng thọ mười bảy tuổi ’ không thấy,lại thêm vài hàng chữ.
“Liễu Uyển Nhi,cô mau đến đây xem.” Cổ quỷ sai vội vàng gọi Liễu Uyển Nhi,chỉ vào con đường bằng đá”Phía trên viết Tô Tiểu Tiểu vào khoảng ** năm * tháng * ngày sinh hạ một đứa con,đó là ba tháng sau Tô Tiểu Tiểu ở cổ đại,còn người sanh con kia là cô nha.”
Liễu Uyển Nhi cũng nhìn thấy,cô không thể tin nổi sự thật trước mắt,vì cô luôn nghiêm túc dựa theo lời Tô Lực Hằng uống ***,làm sao có thể sanh con đây?
Dùng sức vỗ vỗ Tam Sinh Thạch.
“Cô làm gì thế? !” Cổ quỷ sai lập tức ngăn lại động tác của cô “Tam Sinh Thạch không thể tùy tiện vỗ,lỡ bị vỗ hư thì sao?”
“Ta thấy nó đã sớm hư,ta làm sao có thể sanh con!” Nhìn văn tự trên Tam Sinh Thạch không thay đổi,vẫn ghi cô sanh con,Liễu Uyển Nhi cảm xúc càng thêm kích động, “Không thể nào,ta không thể nào mang thai !”
“Cô tĩnh táo một chút,Tam Sinh Thạch không thể nào ghi sai,ta thấy cô nhất định là một mình mang thai mà không biết.” Cổ quỷ sai vội vàng ngăn cản cô, sợ cô làm thêm cử động quá khích.
“Không,không bao giờ .” Liễu Uyển Nhi lắc đầu,nếu như cô thật mang thai, vậy cũng chỉ có một loại khả năng đó chính là Tô Lực Hằng lừa cô,cho cô uống *** giả!
Cái tên siêu cấp lường gạt này!
Ba tháng sau
“Lực Hằng,cậu đừng đi tới đi lui,sàn nhà cũng sắp bị cậu dẫm hư!” Dì Trương nhìn Tô Lực Hằng gấp gáp phát hỏa,hắn đi tới đi lui khiến không khí vốn khẩn trương khiến càng thêm khẩn trương.
Tô Lực Hằng hình như không có nghe được lời bà vẫn sải bước đi tới,trong miệng lẩm bẩm tự nói: “Tại sao còn chưa sinh,Tiểu Tiểu sẽ không nguy hiểm chứ?”
“Đúng vậy,đã qua nửa canh giờ,không lẽ có nguy hiểm chứ.” Lâm Cẩm Quyền vốn lo lắng,nghe Tô Lực Hằng lẩm bẩm trái tim không khỏi níu chặt,không kiềm được đứng lên.
“Ông ngoại,ngài yên tâm,lần này mời tới là tất cả bác sĩ khoa sản nổi tiếng nhất thành phố,huống chi còn có Đao Nhân,sẽ không sao.” Vu Thiểu Đình vội vàng kéo ông ngồi xuống,an ủi,sợ ông quá khẩn trương … khiến bệnh cũ trong người tái phát.
Trong khi mọi người lo lắng chờ đợi thời gian thấm thoát trải qua nữa canh giờ,bỗng nhiên có một tiếng trẻ mới sinh khóc nỉ non từ bên trong phòng truyền ra.
Mọi người đồng loạt chạy đến,đang đợi cửa phòng mở ra.
Không đầy mấy phút,Đao Nhân cùng bác sĩ khoa sản đi ra.
“Tiểu Tiểu thế nào?” Tô Lực Hằng vội hỏi.
“Yên tâm đại ca,mẹ con bình an.” Một câu nói làm căng thẳng trong lòng Tô Lực Hằng giảm đi.
Lúc này y tá ôm đứa bé ra ngoài,mấy đôi tay đồng loạt duỗi tới,cuối cùng vẫn là Tô Lực Hằng giành trước một bước ôm lấy đứa bé.
“Thật nhỏ,thật xấu,tuyệt không giống ta và mẹ nó.” Tô Lực Hằng nhíu mày,nếu như sinh ở bệnh viện hắn nhất định sẽ hoài nghi ôm nhầm con ai.
“Tô tiên sinh,đứa bé nào vừa sinh ra cũng như vậy,hai ngày nữa sẽ dễ nhìn.” Bác sĩ giải thích.
Thì ra như vậy,Tô Lực Hằng nhìn con mình,trong lòng lẩm bẩm :Cục cưng ơi,hôm nay ba ba giao cho con một nhiệm vụ,sau này ngày ngày con phải ở đầu giường mẹ khóc rống,giúp ba ba đánh thức mẹ,nếu không sẽ bị đánh ௱ôЛƓ!
Địa phủ
“Quỷ ca ca,cô ấy rốt cuộc muốn ở nhà chúng ta ăn uống chùa đến khi nào?” Lâm quỷ muội chỉ vào Liễu Uyển Nhi rồi nhìn sang cổ quỷ sai nhẹ giọng nói.
Kể từ khi Tô Tiểu Tiểu cùng nam tử áo trắng náo loạn Địa phủ sau đó chủ nhiệm quản lý cầu Nại Hà tính cho Liễu Uyển Nhi trở về,mà ghi chép trên Tam Sinh Thạch cũng thay đổi,nhưng Liễu Uyển Nhi lại không chịu đi,sống ૮ɦếƭ đòi ở dưới Địa phủ.
“Ai biết được,ta ngày ngày khuyên cô ấy sớm trở về nhưng cô ấy không chịu,trước đó không lâu ngay cả con cũng có,thật không biết cô gái này nghĩ thế nào,ngay cả con cũng không muốn.”
“Hiazzz,còn như vậy tiếp,nhà chúng ta có là núi cũng bị miệng cô ta ăn lỡ.”
Hai con quỷ không khỏi thán khóc.
“Có rồi.” Cổ quỷ sai bỗng nhiên thét lên một câu.
“Nói đi,thế nào?” Lâm quỷ muội sững sờ mở to mắt,mong đợi nhìn lão công của mình.
“Chúng ta dứt khoát giết quỷ diệt khẩu,chỉ cần đẩy cô ta ra Sinh Tử Môn,cô ta sẽ tự nhiên trở về,mà nhà chúng ta sẽ đỡ một miệng cơm,cuộc sống của chúng ta thì càng tự tại!”
Lâm quỷ muội có chút do dự.”Đây là phạm pháp,lỡ như bị phát hiện ta và chàng sẽ mất chén cơm.”
“Nếu như để cô ta ở nhà chúng ta nữa,chúng ta thật có thể mất chén cơm,sớm muộn gì bị cô ta ăn hết,ăn sạch, không có tiền ăn cơm!”
Sau một hồi suy sét Lâm quỷ muội dứt khoát gật gật đầu.”Ừ,vậy thì nghe lời chàng,chúng ta làm thử xem!”
Gió dưới địa phủ đặt biệt nhẹ nhàng,hai vợ chồng cổ quỷ sai hẹn Liễu Uyển Nhi cùng đi dùng cơm sau đi tản bộ.
Đi tới đi tới Liễu Uyển Nhi phát hiện con đường này hình như đi tới Sinh Tử Môn .
“Hay là chúng ta trở về thôi,nơi này hình như có chút nguy hiểm.” Lần trước cô bị một luồng sáng ngoài Sinh Tử Môn đánh trúng,mới có thể xuyên vào thân thể Tô Tiểu Tiểu .
“Có chúng ta ở đây cô không cần sợ.” Cổ quỷ sai nói”Hiện tại phủ nơi nơi cũng là quỷ,bên tai ngày ngày gào khóc thảm thiết,tìm một chỗ thanh tịnh cũng ít,chỉ có nơi này quỷ ít,chúng ta hãy đi dạo nơi đây một chút.”
Liễu Uyển Nhi nghĩ lại thấy cũng đúng,hiện tại Địa phủ đúng là quá náo nhiệt … không có nơi nào được thanh tịnh.
Cứ như vậy Liễu Uyển Nhi từng bước bị đưa đến cửa ૮ɦếƭ,mà cô căn bản không phát hiện hai bạn quỷ bên cạnh đôi khi liếc qua nhìn cô,trên mặt còn thỉnh thoảng lộ ra một nụ cười không có ý tốt.
“Chúng ta đã đến Sinh Tử Môn, không thể tiếp tục đi về phía trước.” Liễu Uyển Nhi nói,xoay người muốn trở về.
Cổ quỷ sai cùng Lâm quỷ muội vừa thấy thời cơ đến,bỗng nhiên cùng nhau đánh về phía Liễu Uyển Nhi.
“Các người muốn làm gì?” Liễu Uyển Nhi khẩn trương nhìn hai con quỷ,muốn tránh thoát kiềm chế của bọn chúng.
“Uyển Nhi chúng ta là đang suy nghĩ cho con cô,cô nghĩ xem một đứa bé không có mẹ đáng thương cỡ nào,cô tốt nhất vẫn nên trở về đi thôi.” Cổ quỷ sai vừa nói vừa cùng thê tử kéo Liễu Uyển Nhi ra ngoài Sinh Tử Môn.
“Không,ta không trở về!” Liễu Uyển Nhi thế mới biết ý đồ của bọn họ,càng dùng sức dãy dụa,cô còn đang giận Tô Lực Hằng,cô không muốn trở về!
“Hảo muội muội nghe lời đi.” Lâm quỷ muội muội càng thêm dùng sức bắt được cô,hôm nay vô luận thế nào cô cũng phải trở về,bằng không hai vợ chồng quỷ bọn họ sẽ khó sống.
“Lão bà được rồi,buông tay đi.” Cổ quỷ sai ra lệnh,hai vợ chồng quỷ đồng thời phát lực,ngạnh sanh đẩy Liễu Uyển Nhi ra khỏi Sinh Tử Môn.
“Không !” Kèm theo một tiếng thét thảm thiết của Liễu Uyển Nhi,cô bị một luồng sáng đánh trúng,sau một năm lần nữa trở về nhân gian.
Tô Lực Hằng vừa cầm lấy bình sữa đút cho cục cưng uống sữa,vừa cùng nằm ở trên giường nói chuyện với Liễu Uyển Nhi: “Bà xã,em rốt cuộc muốn lười biếng tới khi nào? Anh hiện tại vừa phải kiếm tiền nuôi gia đình,lại phải chăm sóc cục cưng,một mình kiêm hai chức thật mệt ૮ɦếƭ đi,em hãy nhanh tỉnh lại,nếu không tỉnh anh sẽ đưa con trai cho người khác nuôi đấy.”
Liễu Uyển Nhi mơ mơ màng màng nghe được một giọng nói quen thuộc,là Tô Lực Hằng,mà hắn hình như đang nói: Nếu không tỉnh anh sẽ đưa con trai cho người khác.
Lại uy hiếp!Cô ghét bản tính bá đạo của hắn,hận ૮ɦếƭ hắn muốn làm gì thì làm!
Một cổ lửa giận xông lên ót,thoáng cái mở mắt,chính xác nhắm về vị trí hắn,ánh mắt phẫn nộ bắn về phía hắn như muốn làm thủng hắn.
Tô Lực Hằng cả người run lên,hắn tại sao cảm giác được có ánh mắt cừu hận đang nhìn hắn,theo cảm giác nhìn lại,hắn nhìn thấy một đôi mắt đã lâu không thấy đang mở to trừng hắn.
“Em tỉnh rồi!” Tô Lực Hằng thuận tay đem con trai đặt xuống ghế,xông qua ôm lấy Liễu Uyển Nhi, “Em rốt cục tỉnh,em có biết không,bọn anh lo lắng muốn ૮ɦếƭ!”
Liễu Uyển Nhi thử nhúc nhích thân thể,cố gắng làm mình giơ tay lên,sau đó thử xông phá tầng trở ngại cổ họng để mình có thể phát ra thanh âm.
“Em đừng vội,anh đi gọi Đao Nhân.”
Tô Lực Hằng phát hiện ý đồ của cô,đang chuẩn bị đi gọi Đao Nhân,lại phát hiện tay của hắn bị giữ chặt.
“Đừng.” Liễu Uyển Nhi giọng hơi khàn.
“Được,không đi,em nói không đi sẽ không đi.” Tô Lực Hằng lập tức ngồi xuống,nghĩ thầm lúc này cô nhất định cần hắn ở bên cạnh làm bạn.
“Giúp em đưa tay mình lên miệng.”
Tô Lực Hằng lập tức làm theo,nắm tay cô đưa đến bên miệng cô.
Liễu Uyển Nhi cố gắng mở to miệng,đang lúc Tô Lực Hằng còn đang nghi ngờ cô muốn làm gì,chỉ thấy cô bỗng nhiên hé miệng cắn chặt lấy tay hắn.
“Đau,mau buông ra!” Tô Lực Hằng hét thảm một tiếng,cô không phải nằm viện lâu quá nên bị bệnh chứ.
Tô Lực Hằng mấy lần giãy dụa,tay cuối cùng tìm được đường sống từ chỗ ૮ɦếƭ trong miệng Liễu Uyển Nhi.
Nhìn dấu răng có vết máu,nhìn lại mắt cô gái trước mặt lộ ra tia hung dữ,Tô Lực Hằng khẩn trương hỏi: “Em,em là Uyển Nhi,hay là Tiểu Tiểu?”
Ông trời ơi,ngàn vạn đừng là Tô Tiểu Tiểu! Hắn muốn bà xã của hắn chứ không phải cháu gái của hắn.
Liễu Uyển Nhi sửng sốt.”Tại sao anh biết em là Liễu Uyển Nhi?” Cô nhớ mình không có nói thân phận thực sự của mình cho hắn biết.
Lời của cô gián tiếp nói thân phận của cô,Tô Lực Hằng vui vẻ nhào tới ôm ôm cô.
“Thật tốt quá,Uyển Nhi của anh đã trở lại!”
“Làm sao anh biết ?” Liễu Uyển Nhi hỏi nữa,cô thật tò mò hắn tại sao biết được.
Bên tai truyền đến giọng nói yếu ớt để Tô Lực Hằng tạm thời để xuống kích động.”Là Thiểu Đình nói với anh.”
Thì ra là vậy,sau khi có được đáp án ánh mắt Liễu Uyển Nhi quăng về phía đứa bé bị để trên ghế.
“Anh muốn đưa đứa bé cho người khác?”
Nhìn giọng nói giận giữ của cô,Tô Lực Hằng vội vàng nói: “Đó là nói giỡn,anh làm sao có thể đưa con mình cho người khác.”
Liếc hắn một cái,ai biết lời của hắn là thật hay giả.”Anh sau này không được ***ng con em.”
“Bà xã,con trai có một nữa của em một nữa của anh,nếu như không có anh,một mình em cũng không thể sinh ra nói.”
Nói đến đây Liễu Uyển Nhi nhớ lại một chuyện: “Em tại sao mang thai,không phải đã uống *** sao?”
Nói đến chỗ này Tô Lực Hằng có chút xấu hổ: “Đó không phải là ***.”
Liễu Uyển Nhi vẻ mặt lập tức ảm đạm : “Anh ngay cả chuyện này cũng gạt tôi.”
Nhìn vẻ mặt bị thương của cô,Tô Lực Hằng vội vàng dụ dỗ nói: “Anh muốn có con,muốn dưỡng tốt sức khỏe của em,nhưng khi đó em căn bản không để ý tới anh, cho nên anh chỉ có thể làm vậy.”
“Anh muốn con em phải sinh cho anh sao? !”
Tô Lực Hằng lau mồ hôi hắn tại sao cảm thấy bà xã hắn sau khi ngủ một năm giống như thay đổi thành một người khác,trở nên mạnh mẽ.
“Thật xin lỗi bà xã,hiện tại con cũng đã sinh,em hãy nể tình cục cưng tha thứ anh đi.”
Liễu Uyển Nhi quay sang nơi khác,không nhìn hắn.”Em không phải bà xã của anh,chúng ta đã ly hôn!”
“Ai nói,chúng ta hôn thú đều rõ ràng,em là bà xã hợp pháp hợp lý hợp tình của anh.”
“Chúng ta không phải đã ký đơn ly hôn rồi sao?” Trời ạ,rốt cuộc có bao nhiêu chuyện cô không biết ?
“Anh đã sớm xé tờ giấy đó.” Lúc này Tô Lực Hằng mới nhớ tới hắn hình như chưa nói với cô chuyện bọn họ không có ly hôn.
Liễu Uyển Nhi hiểu rõ tất cả.Kết hôn,ly hôn,con,hắn muốn làm gì chưa bao giờ cần trải qua đồng ý của cô,cô chẳng qua chỉ là công cụ phối hợp hắn,cuộc đời của cô quá bi ai.
Sau một hồi mới thản nhiên nói ra một câu: “Em muốn ly hôn với anh.”
Lời vừa nói ra Tô Lực Hằng lập tức hoảng sợ.”Không được! Tình cảm chúng ta đang tốt tại sao muốn ly hôn,hơn nữa ngay cả con cũng đã có.”
“Nếu như anh không đồng ý,chúng ta sẽ ra tòa,con sẽ thuộc về em.”
“Em đừng mơ!” Đánh ૮ɦếƭ,hắn không muốn ly hôn”Bà xã,anh trước gọi Đao Nhân tới xem cho em một chút.”
Hắn hoài nghi Liễu Uyển Nhi có phải ngủ đến đầu óc hư,hiện tại cô hoàn toàn không giống một năm trước.
“Tùy anh,lòng em đã quyết.” Nếu trở lại cô quyết định sẽ sống theo ý mình,hắn đừng mơ có thể khống chế cô.
Tô Lực Hằng phát hiện chuyện không ổn,Liễu Uyển Nhi lúc này quyết tâm muốn chia tay với hắn.
Cứng rắn không được thì dùng mềm,Liễu Uyển Nhi cô đã gả vào cửa nhà Tô gia thì đừng mơ có thể chạy ra ngoài!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc