Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo - Chương 18

Tác giả: Dương Dương

“Vậy ta không khách khí nữa….ngươi….ngươi đã làm gì….”
Sóc Vương vốn đang trầm mê trong tình dục đột nhiên hô lên, tiếng kêu của hắn, bởi vì động tình nên có chút khàn khàn, có chút trầm thấp, nghe hết sức khiêu khích…
“Vương gia, người sao thế, ta cái gì cũng chưa có làm nha?” Tiểu Tiểu không hiểu ngẩng đầu, vô tội nhìn hắn.
“Vương gia, người ôm ta chặt quá! Làm ta đau nè, có thể nới lỏng tay không?” Nàng hỏi tiếp, Sóc Vương này, tự dưng ôm chặt như thế để làm gí?
“Tiểu yêu tinh, ngươi thật sự cái gì cũng chưa làm sao?” Sóc Vương hoài nghi hỏi: “Vậy tại sao bổn Vương không thể cử động?”
Tiểu Tiểu thành thật nhìn hắn một cái, sợ hãi nói: “Không phải chứ? Vương gia, người thật sự không thể cử động rồi sao?”
“Đúng thế! Chẳng lẽ không phải ngươi vừa điểm huyệt bổn Vương sao?” Vẻ mặt không tin, làm cho Tiểu Tiểu không nhịn được đau lòng.
“Vương gia, người biết ta không có võ công, sao có thể điểm huyệt của người chứ? Hơn nữa, người có nhận thấy ta điểm huyệt không?” Biểu tình ủy khuất kia, dù là ai nhìn thấy cũng đều nhịn không được muốn đem nàng ôm vào lòng.
“Cũng phải, ta vốn bách độc bất xâm, nếu như điểm huyệt ta chắc chắn có thể dò ra. Mau giúp ta kêu Lăng Di đến đây, để hắn giúp ta xem thử đi!” Xóa bỏ hoài nghi đối với Tiểu Tiểu, hắn khôi phục sự trấn định như bình thường, phân phó.
Trong lòng Tiểu Tiểu mừng thầm. Vậy là thật sự chế trụ được ngươi rồi à? Nàng dùng sức đẩy tay Sóc Vương ra, dạo quanh hắn một vòng, Sóc Vương thấp giọng nói:
“Ngươi đang làm gì vậy? còn không mau đi mời người đến đây!”
“Vương gia, ta muốn xem vóc người của người có được hay không? Người hả? Một lát chắc chắn sẽ đi mời. Ui, Vương gia, cái màu hồng nhạt trên thắt lưng của người chính là thai ký hả?”
Tay Tiểu Tiểu xoa lên cái ký hiệu kì lạ đó, cùng kiểu dáng với cái trên người Điểm Điểm, màu sắc cũng không khác là bao, hơn nữa đều là ở trên bề mặt da. Chẳng lẽ huynh đệ bọn họ đều có? Vậy chẳng phải rắc rối rồi sao?
“cái này, ngươi tốt hơn là đừng nên biết! Còn không mau đi mời người đến đây!” Sóc Vương tức giận trách mắng.
“Nhưng, Vương gia, ta thật sự rất tò mò! Người không nói cho ta, thì ta sẽ không đi mời người đến đây!” Tiểu Tiểu đùa bỡn nói, trên mặt còn đem theo nụ cười tinh nghịch.
“Ngươi….Tiểu yêu tinh, xem ta sau này như thế nào thu thập ngươi! Cái này là dấu hiệu riêng của các hoàng tử trực hệ hoàng gia, huynh đệ bọn ta đều có!” Tức giận một lúc, cuối cùng cũng là ‘tâm không cam tình không nguyện’ mà nói ra, dù sao thì cái này cũng chẳng phải bí mật lớn lao gì!
“Oh, là vậy sao? Vậy người có biết, ngoài người ra, còn những ai có nữa?” Tiểu Tiểu tiếp tục dụ dỗ nói.
“Nữ nhân nhà ngươi, hỏi cái này làm gì? Mau đi kêu người đi!” Sóc Vương tức đến nỗi trong lòng muốn bốc hảo, nhưng ngoài miệng thì không dám tiếp tục hung dữ nữa, dù sao thì hiện tại bản thân mình cũng đang ở trong tay người ta nha, không thể đắc tội tiểu tổ tông này.
“Một lát ta sẽ đi gọi người, nhưng mà Vương gia, ta thật sự rất tò mò nha….Nói mau lên được không?” Tiểu Tiểu nũng nịu nói, bàn tay còn cố ý sờ soạng lung tung trên người hắn. Sóc Vương thở dốc một tiếng, thật không ngờ bản thân lại có phản ứng với nàng.
Nhìn thấy Dụς ∀ọηg dâng cao kia, Tiểu Tiểu cười nói: “Nói nhanh đi mà, Vương gia, nếu không ta sẽ tiếp tục….”
“Tiểu yêu tinh, đừng…” Sóc Vương đau đầu nhìn nàng, ngươi tiếp tục, ta lại không thể cử động, vậy chẳng phải muốn ta bị dục hỏa thiêu đốt mà ૮ɦếƭ hay sao? hay là ứng phó nàng trước đã.
“Có hơn mười người, huynh đệ bọn ta đều có!”
Nghe được câu này, Tiểu Tiểu khổ não gật đầu, hơn mười người đều có, vậy độ khó của việc tìm kiếm không phải sẽ lớn hơn sao? Hôm sau còn phải đến Hoàng cung kiểm tra, xem xem ở hiện trường hôm đó có bao nhiêu Vương gia, sau đó mới điều tra sẽ dễ hơn nhiều….
“Tiểu yêu tinh, mau đi gọi người đi, đêm nay ngươi có còn muốn bổn Vương thị tẩm ngươi không hả?” Thấy nàng trầm tư, Sóc Vương mơ hồ cảm thấy có điểm không đúng, vội vàng nhẹ giọng dụ dỗ. Đồng thời lúc dụ dỗ, còn không quên đưa thêm vài cái nháy mắt, câu hồn nàng.
“Gia, người xem, vừa nãy ta suýt chút nữa thì quên, xin lỗi nha, ngày mai người đừng có tìm ta tính sổ nha…”
Vừa nói, lại hôn lên môi của Sóc Vương, hôn đến khi thở hổn hển, một viên dược hoàn đưa vào trong miệng hắn.
Sóc Vương cả kinh nói: “Ngươi vừa nãy cho bổn Vương ăn cái gì?”
“haizz, cũng chẳng có gì, chỉ là thứ có thể khiến cho người dục tiên dục tử mà thôi. Nam nhân mà, đều thích cái này. Vương gia, không cần cảm ơn ta đâu, người hãy hảo hảo hưởng thụ đi, tiểu nữ đi trước đây. Đúng rồi, quên nói với người một tiếng, sau này ngàn vạn lần đừng nên khi dễ nư nhân như thế, cho dù nàng ta có sai, ta xem xong cũng sẽ thấy mất hứng…”
“Ngươi…” Sóc Vương muốn hỏi ngươi rốt cuộc là ai, nhưng một câu cũng không nói ra được. Đáng ૮ɦếƭ, từ lúc nào, nàng điểm á huyệt (huyệt câm) của mình? Giờ thì hay rồi, bên này cũng không có ai dám đến, chỉ có thể đợi đến ngày mai bị người ta phát hiện thôi.
Sóc Vương oán hận mắng: Nữ nhân, đừng để ta tìm thấy ngươi! Tìm thấy ngươi ta nhất định sẽ hoàn trả gấp chục lần trăm lần…..trong lòng thư sướng chửi mắng, một cỗ nhiệt lưu đột nhiên từ dưới bụng dâng lên, từ từ tản ra toàn thân.
Nữ nhân này, lúc nãy cho mình ăn cư nhiên lại là xuân dược…
Thanh tâm quả dục! Thanh tâm quả dục….mặc niệm một hồi, toàn thân lại càng khó chịu hơn!
A di đà phật, a di đà phật….đếm một trăm lần, mồ hôi chảy trên mặt càng ngày càng lợi hại, cả người giống như bị hỏa thiêu vậy, bỏng rát….
Trời ơi, nàng không phải là muốn mình bị dục hỏa thiêu đốt cả đêm đấy chứ! Sóc Vương không nói nên lời nhìn về phía hồ nước gần trong gang tấc, nếu có thể ngâm trong đó một lát thì thật tốt….
Thời gian từng chút trôi qua, Sóc Vương cuối cùng cũng hiểu, sự trừng phạt lợi hại nhất trên thế gian là cái gì rồi. Không phải nghiêm hình, cũng không phải khảo đánh, bị dục hỏa thiêu đốt nhưng cái gì cũng không làm được đều lợi hại hơn bất cứ thứ gì!
trong lòng, đem khuôn mặt của hắc y nữ tử kia khắc cốt ghi tâm. Ghi nhớ hình dáng của nàng, nhưng cứ không mong đợi mà nhớ đến nụ hôn nhiệt tình của nàng, nhớ đến dư vị ngọt ngào trong miệng nàng, nhớ đến da thịt nhẵn mịn của nàng, nhớ đến bộ dáng đáng yêu lúc lè lưỡi của nàng, nghĩ muốn đem nàng đặt ở dưới thân, hung hăng mà thu thập nàng….
không được! Không được nghĩ đến nàng nữa! Tuy rằng nàng trông có vẻ vô hại, nhưng nàng tuyệt đối không phải là thiên sứ, nàng là ác ma!
Phía đông dần dần sáng lên, mà Sóc Vương vẫn thẳng tắp đứng đó, xung quanh chân, có một khối vệt nước không lớn lắm, đấy là mồ hôi của hắn chảy xuống mà hình thành. May mà xuân dược này có tính chất gián đoạn, cách một canh giờ thì phát tác một lần, nếu không chính mình sớm đã ngỏm rồi —- sẽ quang vinh trở thành vị Vương gia đầu tiên trong sử sách vì bị dục hỏa thiêu đốt mà ૮ɦếƭ!
xa xa, nghe thấy có người đi về phía này, Sóc Vương ngẫm lại mồ hôi lạnh trên người mình, lại cúi đầu xem một chút Dụς ∀ọηg đang dâng cao của mình…
Cúi đầu? Từ lúc nào mà có thể cúi đầu? Chẳng lẽ…
Thử hoạt động cánh tay cứng ngắc một chút, hắn xoay người nhảy vào hồ….
“Vương gia, người có ở đấy không?”
Tiếng của quản gia truyền đến, cẩn thận gọi.
“có, đợi chút hẵng qua đấy!” Vội vàng tắm rửa một cái, xóa bỏ dục hỏa toàn thân, phủ thêm một lớp áo bên ngoài, hắn bước nhanh về phía phòng ngủ…
Hai nha hoàn đang cung cung kính kính đợi hắn ở đó, hai người họ tỉ mỉ giúp Vương gia mặc triều phục. Lúc này, Sóc Vương mới phát hiện, chịu đựng cả đêm, bản thân cư nhiên lại không có chút Dụς ∀ọηg nào!
Rửa mặt xong, hắn đè nén bất an trong lòng, vẫn là thượng triều trước đi! Nữ nhân kia, đợi sau khi trở về sẽ tìm nàng tính sổ!
“Hôm nay, bất luận người nào trong phủ đều không cho phép ra ngoài! Nam nữ đều không
” Trước khi đi, Sóc Vương lạnh giọng nói với quản gia.
Bay khỏi Sóc Vương phủ, Tiểu Tiểu bực mình nhíu mày, nhìn sắc trời, sớm đã qua giờ tý, giờ này chắc mọi người đều đã ngủ rồi?
Trên người vẫn còn chút ê ẩm đau nhức, nam nhân kia lại không có ở đây, quang minh chính đại đến ôn tuyền của hắn tắm rửa một cái chắc cũng không có gì là quá đáng chứ?
Đương nhiên không quá đáng rồi, toàn thân khó chịu như vậy, còn không phải do tên thối Lân Vương kia làm hại sao! Nghĩ đến đây, Tiểu Tiểu khom người, trực tiếp bay đến Lân Vương phủ.
Vương phủ này, đám thị vệ ở đây chẳng khác gì mấy cọng rác, một chút tính khiêu chiến cũng không có, chẳng cần tốn sức, chốc lát đã bay đến ôn tuyền sau tẩm thất của Vương gia. Dưới ánh sáng của trăng sao, ôn tuyền phát ra một sắc thái mộng ảo, mà làn hơi nước lượn lờ kia, lại càng hấp dẫn Tiểu Tiểu nhanh chóng cởi sạch y phục bước vào ôn tuyền….
Âm thanh rất nhỏ len lỏi vào trong nước, nhưng trong màn đêm yên tĩnh thì lại nghe cũng rất rõ ràng. Tiểu Tiểu lo lắng nhìn bốn phía xung quanh, đến khi không phát hiện được bất kì điểm dị thường nào, mới yên tâm tắm rửa…
Nước ấm áp, ôn nhu vuốt ve da thịt mềm mại của Tiểu Tiểu, nàng thoải mái hít một hơi, vui vẻ bơi trong làn nước. Khi thì lặn đầu xuống mặt nước, qua một hồi mới ngoi lên; khi thì ở trong nước bơi qua bơi lại, giống như một mỹ nhân ngư vô ưu vô lo; khi thì xoa nắn thân thể chính mình, rửa những vết bẩn vốn chẳng hề có…
Tắm rửa thật thoải mái, trên khuốn mặt nàng vẫn luôn mang theo ý cười; chơi thật vui, khiến cho nàng quên đi bản thân hiện tại đang ở đâu, quên đi cho dù là Lân Vương phủ, bởi vì Lân Vương không có ở đây, vẫn có thể gặp phải nguy hiểm….
Trong bóng tối, có một cặp mắt, nóng bỏng chăm chú nhìn giai nhân trong nước. Ánh trăng không sáng lắm, chiếu lên gương mặt nàng, trên người…. khuôn mặt ngây thơ tươi cười kia, dáng người xinh đẹp kia, thậm chí những vết hôn nhỏ trên người kia hắn cũng nhìn thấy rất rõ ràng….
Lân Vương thật đúng là có phúc khí, trong phủ cư nhiên lại giấu một tiểu giai nhân không giống với người thường như vậy! Nghe nói Lân Vương đã xuất phát, vốn nghĩ muốn đến đây dò xét một chút, không ngờ lại nghe thấy tiếng nước. Theo tiếng nước mà đến đây, lại nhìn thấy tiểu giai nhân xinh đẹp kia….
Có muốn ςướק nàng về, ℓàм тìин nhân ấm giường của mình không? Người trong bóng tối tự hỏi. Hắn với Lân Vương, chính là quan hệ “thủy hỏa bất dung”, cũng chẳng sợ đắc tội với hắn thêm một lần nữa! Giai nhân trong nước, thật sự là rất đúng với khẩu vị của mình, mà dáng người yểu điệu kia, chỉ cần nhìn thôi, cũng đủ khiến hắn “đứng ngồi không yên”….
Nghĩ đến đây, hắn mau chóng bay vào trong ôn tuyền.
Bọt nước bắn ra, nhưng lại không có chút tiếng động nào. Tiểu Tiểu đang nô đùa trong nước cảm giác được có điểm dị thường, vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một người tuyệt mỹ đang đứng trước mặt mình: võ công của hắn rất cao, nếu không, bọt nước lớn như vậy lại không nghe thấy tiếng nước. Hắn rất đẹp, nếu không phải ánh mắt bốc hỏa kia, nàng sẽ tưởng rằng hắn là nữ nhân!
Nhưng hắn không phải là nữ nhân, nữ nhân đối với mình, sẽ không có cái ánh mắt nóng bỏng kia. Nghĩ đến tình cảnh của mình, nàng thông minh không có la lên….
Thật ra, hắn cẳn bản là không sợ Tiểu Tiểu sẽ la lên, hắn có năng lực, có thể tại lúc nàng mở miệng la lên khiến nàng ngậm miệng.
Làm một nữ tử yếu đuối thôi, Tiểu Tiểu sợ hãi nhìn hắn, run rẩy hỏi: “Ngươi là ai?”
“Vốn đã không sợ hãi, cần gì giả làm cái bộ dạng này chứ?” Không trả lời câu hỏi của Tiểu Tiểu, hắn lạnh nhạt cười nói.
Tia cười lạnh nhạt đó, kỳ thật cũng không xem như lạnh nhạt cười, bất quá chỉ là khóe miệng hơi nhếch lên một chút mà thôi. Nhưng dựa vào điểm này, trong nháy mắt lại làm cho hắn trở nên thân cận.
“Oh, ngươi là ai? Mau nói đi!”
“Ta là ai, ngươi không cần phải xen vào, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, sau này, là ta chủ nhân của ngươi! Ngươi tên là gì?” Hắn khí phách nói, phảng phất, cứ như là hắn thật sự nắm giữ vận mệnh của Tiểu Tiểu vậy!
“Nếu như ta không đồng ý thì sao? Ngươi có khế bán thân không? Làm chủ nhân của ta, ngươi nằm mơ!” Phẫn nộ nhìn hắn, Tiểu Tiểu vẫn chưa từng bị ai quản thúc qua, cũng không phải là nô tỳ của bất cứ kẻ nào!
Tiểu Tiểu rất tức giận, nàng đã quên chính mình là đang tắm, đã quên nàng bây giờ cả người xích lõa, cũng đã quên sự phẫn nộ lúc nãy….Mãi đến khi nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của hắn, mãi đến khi cảm giác được ánh mắt đang sinh nhiệt của hắn, nàng mới hậu tri hậu giác lẻn vào trong nước…
“Sau này, khế ước bán thân sẽ đưa cho ngươi! Nói tên của ngươi đi!” Nhìn nàng hành động ngây thơ của nàng, hắn thu hồi ánh mắt, tiếp tục sự bá đạo của hắn.
“Không muốn nói sao?” Đợi trong chốc lát, giai nhân vẫn không trả lời, hắn cười nói: “Vậy ta sẽ ban tên cho ngươi, Dạ Yêu! Yêu tinh trong đêm, không cần cảm tạ ta, lại đây giúp ta tắm rửa, ta sẽ hảo hảo yêu thương ngươi!”
“Ta mới…” Tiểu Tiểu vốn nghĩ muốn phản bác, nhưng nhìn thấy hắn đưa người qua đây, một bộ dáng không hề phòng bị, mới nghĩ đến đây không phải là một cơ hội tốt sao?
Nghĩ đến này, Tiểu Tiểu vẻ mặt cảm kích nói: “Được, cảm ơn Gia đã ban tên!”
Vẻ mặt, chỉ là vẻ mặt mà thôi!
“Đừng hòng đùa giỡn với tâm nhãn của ta! Còn nữa, Dạ Yêu, sau này đừng gọi ta là Gia, phải gọi là Hoặc!” Giống như biết được ý đồ của Tiểu Tiểu, thanh âm lạnh lùng truyền tới.
“Vâng!” Biết sự cảnh cáo của hắn, nhưng trên thế gian này, có cái gì mà Tiểu Tiểu này không dám nếm thử chứ?
Bàn tay nhỏ nhắn đặt trên lưng hắn, nhẹ nhàng xoa nắn …
“Hoặc, sao da của ngươi đẹp vậy, còn đẹp hơn cả ta nữa?” Tiểu Tiểu tán dương nói.
“Những vết trên người ngươi là do hắn làm sao?” Hoặc lạnh lùng nói: “Hôm nay bỏ qua cho ngươi, chờ những vết này tiêu tan đi, Hoặc tự nhiên sẽ hảo hảo yêu thương ngươi, yêu thương ngươi cho đến khi ngươi quên hắn mới thôi…”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc