Thư kí tình yêu – Chương 8

Tác giả: Mạc Nhan

Lạc Tiểu Huân cảm thấy trời đất quay cuồng, cô tự nói với bản thân mình mau nhanh chóng rời đi, bởi vì cô không muốn cùng Dương Tiến Tường chạm mặt, bị hối hôn đã đủ nhục nhã lắm rồi, lúc nhìn thấy hắn mang theo một người phụ nữ so với cô đẹp hơn, kiều mỵ hơn, dáng người cũng đẹp hơn, cô càng chịu đả kích sâu sắc.

Mắt thấy bọn họ đang đi về phía cô, hai chân không nghe lời thật vất vả rốt cục cũng nhúc nhích, nhưng cũng không còn kịp rồi, Dương Tiến Tường đã nhìn thấy cô, hiển nhiên hắn cũng vì ngoài ý muốn gặp cô ở đây mà ngây ngẩn cả người.

Thêm một lần gặp lại, chỉ có điều cảm giác đã không còn như cũ, hai người cứ nhìn nhau như vậy, nhưng lại không nói một lời.

“Hai người biết nhau ?” Cô gái bên cạnh Dương Tiến Tường nghi hoặc nhìn hai người.

Dương Tiến Tường nhanh chóng hồi phục lại vẻ mặt tự nhiên, mỉm cười giới thiệu với cô gái kia.

“Vị này chính là Lạc tiểu thư.”

Lạc tiểu thư? Xưng hô mới xa lạ khách sáo làm sao, từ trước vẫn luôn gọi cô Tiểu Huân, Tiểu Huân, mà bây giờ thái độ biểu hiện của hắn rõ ràng chỉ giống như giới thiệu một người bạn bình thường.

Một ngọn lửa từ trong cơ thể cô hừng hực thiêu đốt, cơ hồ muốn phun trào, đáng tiếc, cô được giáo dục rất tốt, sẽ không ở nơi công cộng giống như một người đàn bà chanh chua chửi ầm lên, vẫn còn duy trì ૮ɦếƭ tiệt phong độ.

“Cô ấy là ai ?” Lạc Tiểu Huân gian nan hỏi, trong lòng cô rõ ràng hiểu rõ, cũng có dự cảm rằng đáp án sẽ khiến cô phát điên, nhưng cô vẫn không nhịn được mà hỏi, giống như là không nghe chính miệng hắn nói ra, cô sẽ không ૮ɦếƭ tâm.

Dương Tiến Tường vẫn còn do dự có nên nói cho cô hay không, trái lại cô gái bên cạnh bỗng nhiên cười mở lởi:

“Tôi là vị hôn thê của anh ấy, chúng tôi đính hôn rồi.”Cô gái vô tư cười nói.

Những lời này giống như một thanh gươm sắc bén đâm trúng *** của cô, mởi chỉ hơn một tháng, hắn đã cùng người khác đính hôn rồi.

Lúc này cô mới chú ý tới, trên ngón vô danh bàn tay phải của cô gái kia, có một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh đến chói mắt, lóa mắt thời thượng như vậy, so với chiếc nhẫn đính hôn mà Dương Tiến Tường mua cho cô nhìn qua đắt tiền hơn rất nhiều.

Trời ơi! Nhất định phải chấn định! Sắc mặt cô bây giờ nhất định rất khó xem, nhưng cô một chút cũng không muốn trưng ra vẻ mặt thất bại, không thể thảm hại giống như một con gà trống bị đánh bại, như vậy sẽ chỉ làm cô thêm khó xử.

Cô chỉ cảm thấy hai chân như nhĩn ra, sắp không chống đỡ nổi mất rồi, cho đến khi từ phía sau có một luồng sức mạnh giữ vững thân thể của cô, làm cho cô kinh ngạc, bình tĩnh trở lại, quay đầu, đối mặt chính là khuôn mặt lo lắng của Suất Vũ Sâm.

“Làm sao vậy?”

Hắn nhướn mày nhìn cô, lúc nãy khi thấy sắc mặt của cô bất thường, hắn chỉ có một ý nghĩ, đó là tới gần để hỏi cho rõ ràng, đối tượng thân cận sớm đã bị hắn vứt qua một bên, hắn chỉ muốn biết là nguyên nhân gì khiến cho sắc mặt cô tái nhợt như vậy? Còn có người đàn ông trước mặt này là ai ?

Lạc Tiểu Huân nhìn Suất Vũ Sâm, đầu óc trống rỗng, hắn hỏi cô làm sao vậy ? Cô căn bản không trả lời được.
Dương Tiến Tường tò mò đánh giá Suất Vũ Sâm, hỏi: “Bạn của em?”

Lạc Tiểu Huân cuối cùng cũng hồi phục tinh thần, đột nhiên một nỗi kích động dâng lên, một tay ôm chặt lấy cánh tay của Suất Vũ Sâm, thốt ra.

“Anh ấy là vị hôn phu của tôi.”

Lời này vừa nói ra, không chỉ có Dương Tiến Tường kinh ngạc, trong mắt Suất Vũ Sâm cũng hiện lên một tia sửng sốt.

Vì thua người không thua trân, lúc Suất Vũ Sâm cao lớn anh tuấn xuất hiện bên người, cô không nhịn được mà buột miệng, chỉ vì không cam lòng bị so sánh kém hơn.

“Anh ta là vị hôn phu của em ?”

“Đúng vậy.” Lời vừa nói ra, sẽ không nuốt trở lại được, cô đành phải tiếp tục giả vờ, lúc nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Dương Tiến Tường, cô có khoái cảm như trút được hết căm giận trong lòng.

“Chúng tôi nhất kiến chung tình, hai người biết đấy, giống như là bị điện giật vậy, sau khi hai người nhìn vào mắt nhau xong, giống như là thiên lôi câu động địa hỏa*, không tách ra nổi, sau đó anh ấy liền cầu hôn với tôi, tôi nhận lời, bởi vì cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy hạnh phúc như vậy bao giờ.” Ý tứ chính là cô sớm đã đem chuyện với Dương Tiến Tường quăng đến chín tầng mây, người đàn ông mới khiến cô hài lòng, so với Dương Tiến Tường mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Có thể thấy được vẻ mặt gượng gạo của Dương Tiến Tường, thật sự là hả lòng hả dạ a.

Suất Vũ Sâm rất nhanh hiểu được sự bất bình thường của cô có liên quan đến người đàn ông trước mặt này, hắn nhìn cô, dung nhan kiều mỵ như hoa, nhưng bàn tay đang níu chặt lấy cánh tay hắn, lại có chút nhẹ nhàng run rẩy. Con ngươi đen thâm sâu chợt hiểu ra.

Dương Tiến Tường mặc dù cảm thấy kinh ngạc, nhưng trong mắt có sự hoài nghi.

“Thật đáng chúc mừng, bất quá… làm sao không thấy em đeo nhẫn đính hôn ?”

Trong lòng cô thầm kêu hỏng bét, mắt thấy Dương Tiến Tường lộ ra vẻ mặt hoài nghi, nếu như bị hắn nhìn thấu, cô thà rằng đâm đầu ૮ɦếƭ đi còn hơn, nhưng nếu nói mình quên mang nhẫn, dường như lại không thể nào nói nổi, trong lúc đang sốt ruột, bỗng dưng một bàn tay to duỗi ra, cô bị kéo vào trong ***g *** rộng rãi.

“XIn chào, xin hỏi nên xưng hô như thế nào ?”

Suất Vũ Sâm một tay ôm cô, một tay kia duỗi ra về phía đối phương, khóe môi lộ vẻ mỉm cười, hai mắt sáng ngời hữu thần, nhìn thẳng vào mắt của đối phương.

“Ách ….Tiểu đệ họ dương.”

“Dương tiên sinh xin chào, đây là danh thiếp của tôi.”Suất Vũ Sâm từ trong túi áo tây trang, lấy ra danh thiếp đưa cho đối phương.

Lạc Tử Huân kinh ngạc nhìn Suất Vũ Sâm, mặc dù là cô nhất thời cao hứng kéo hắn đến làm vị hôn phu trước, bất quá cô chưa từng trông đợi gì ở hắn, chỉ mong hắn có thể thức thời hiểu cho là tốt rồi, ai ngờ hắn lại phi thường hợp tác, lại còn cùng cô diễn trò? Khoa trương nhất là thái độ của hắn lúc trước lúc sau như là của hai người, thoáng cái liền biến thành một người khác.

“AI nha !” Vị hôn thê của Dương Tiến Tường đột nhiên kinh hô lên một tiếng. “Vĩnh Thế ttruyền kỳ? Ngài là chủ tịch của Vĩnh Thế truyền kỳ ?”

“Tôi là người đại diện ở châu Á.” Suất Vũ Sâm mỉm cười nói.

“A—– cực kỳ ! Thật sự cực kỳ !”

Cái gì cực kỳ ?

Lạc Tiểu Huân cùng Dương Tiến Tường đồng thời nhìn cô gái đang kinh hỉ gần như phát điên đến nơi kia, không hiểu cô ta đang high* cái gì ?

*đây là nguyên văn, có thể hiểu là cao hứng.

“Thật không ngờ lại có cơ hội quen biết với Suất tiên sinh, tôi là người ái mộ trung thành của Vĩnh Thế truyền kỳ đây !”

“Vĩnh Thế truyền kỳ là cái gì?” Dương Tiến Tường nghi hoặc hỏi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc