Thư kí tình yêu – Chương 22

Tác giả: Mạc Nhan

Kết quả của sự miệt mài quá độ chính là, ngày cô đi làm trở lại, lại phải đối mặt với ánh mắt chú ý của mọi người.
“Cậu bị cảm thế nào mà vẫn chưa khỏi vậy?”
Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc và quan tâm của mọi người, Lạc Tiểu Huân chỉ có thể cười khổ, trên cổ cô vẫn còn quấn khăn lụa như cũ, dấu hôn thật khó khăn lắm mới mất đi, trải qua mây mưa thất thường tối hôm qua, dấu cũ chưa mờ, vết mới lại có, cô không thể làm gì khác hơn ngoài việc chột dạ giả bộ cảm mạo chưa lành.
“Đại khái là có vài nguyên nhân, không phải là do khả năng miễn dịch của tôi kém, chính là do virus biến chứng a…” Tha thứ cho lời nói dối của cô, cô cũng là bất đắc dĩ thôi, ô ô ô —— mỗi ngày đều phải dùng kem che khuyết điểm, quấn khăn lụa vài vòng quanh cổ, nơm nớp lo sợ người khác sẽ phát hiện, cô cũng rất thống khổ a.
Bỗng dưng được nghỉ không một tuần phép, cô không thể lại tiếp tục xin nghỉ phép được, cứ như vậy lương tâm cô cũng không cho phép, huống chi cô cũng không thể làm chậm trễ duyên phận của khách hàng được, có rất nhiều kế hoạch thân cận đang chờ cô tiến hành đây.
Hoạt động giao lưu thân cận tháng sau chính là hoạt động trọng điểm, mục đích chính là để những khách hàng có điều kiện tương đương cùng nhau liên hoan tập thể, hoạt động phải thật náo nhiệt, tạo nên bầu không khí thân thiện, nhưng lại không mất đi phong cách.
Dựa vào hoạt động giao lưu này, chỉ cần không khí phù hợp, nội dung đặc sắc, có khi chỉ cần một lần cũng có thể ghép đôi thành công vài cặp ngẫu nhiên, giúp cho thành tích của công ty tốt hơn, nâng cao tỉ lệ ghép đôi thành công.
Xác suất thành công này, cũng giống như xác suất lên lớp ở trường học hay học bổ sung, đối với danh tiếng của ngân hàng cùng với thành tích thu hút khách hàng rất có ảnh hưởng.
“Di ? Tiểu Huân, cậu có vẻ đẹp ra đấy?”
“Có sao?”
“Ha ha, đó là đương nhiên, Tiểu Huân yêu vào thì phải đẹp ra chứ, người ta có soái ca Dương Tiến Tường là vị hôn phu cơ mà.”
Tiểu Huân cười nói: “Chúng mình giải trừ hôn ước rồi.”
“Gì ?” Lời vừa thốt ra khỏi miệng, lập tức khiến cho chấn động không nhỏ, nhất là đám nữ nhân viên văn phòng, không thể thiếu bát quái.
“Cậu giải trừ hôn ước?”
“Đúng vậy.”
Đối mặt với sự kinh ngạc cùng với nghẹn họng trăn trối của mọi người, Tiểu Huân vẫn tươi cười đầy mặt như cũ.
“Vì sao vậy ?”
Cô nhún nhún vai: “Anh ta yêu người khác.”
Lại là một trận ồ lên, đối diện với sự kinh ngạc, cô vẫn duy trì nụ cười từ đầu đến cuối, kỳ thật ngay cả bản thân cô cũng không ngờ tới, sự thật mà vài tuần trước còn không nói nên lời, hiện tại đã có thể tự nhiên nói ra, giống như đang bàn luận về thời tiết, không có gì ghê gớm, trong lòng thoải mái bất ngờ.
Cô cũng không cảm thấy xấu hổ hay mất mặt gì hết, ngược lại mọi người xung quanh lại xấu hổ một trận, nhất thời không biết nên nói gì tiếp.
Vị hôn phu bởi vì yêu người khác mà giải trừ hôn ước, thật sự là rất khó chịu, tin tức tới bất ngờ, làm cho mọi người nhất thời á khẩu không nói nên lời, đáng lý ra phải nói mấy câu an ủi nhân vật chính, nhưng mà nữ chính lại mỉm cười đầy mặt, hoàn toàn không nhìn ra có vẻ nào khổ sở, làm cho bọn họ không biết nên nói cái gì.
Lạc Tiểu Huân chưa từng nghĩ tới, chính mình có thể tự nhiên đối mặt với vẻ mặt kinh ngạc cùng với ánh mắt của mọi người như vậy, trải qua một tuần nghỉ phép cùng với xả hơi, cô đã để tâm hồn mình được thanh tẩy sạch sẽ, để cho những suy nghĩ mới mẻ tiến vào, so với việc tiếp tục sống trong giả dối cùng ngụy trang, cô thà rằng đối mặt với sự thật còn hơn.
Cô muốn sống một cuộc sống mới, chấm dứt tất cả những gì có liên quan đến Dương Tiến Tường, cho nên cô mới có thể đối mặt như vậy với mọi người, thoải mái nói ra miệng, mặc kệ mọi người nghĩ ra sao, thấy cô thế nào, đáng thương, đồng tình, hay là giễu cợt cũng vậy, cô đã chuẩn bị đón nhận tất cả.
Dù sao lòng người không phải thứ cô có khả năng khống chế, cũng như cô cũng không thể khống chế để Dương Tiến Tường tiếp tục yêu cô, nhưng ít nhất, cô có thể yêu chính bản thân mình, dũng cảm đón nhận sự thật, mới có thể bắt đầu một cuộc sống mới.
Cho nên, cô nhìn vẻ mặt nghẹn họng trân trối của mọi người, lấy một nụ cười trầm tĩnh chờ đợi, thì ra trong bất tri bất giác, cô đã thay đổi.
Thích buôn chuyện là thiên tính của con người, quả nhiên sau một hồi kinh ngạc xong, bắt đầu có người hỏi thăm——
“Anh ta yêu người khác?”
“Đúng vậy.”
“Cho nên giải trừ hôn ước với cậu?”
“Đúng vậy.”
“Vậy…chắc cậu rất khổ sở đúng không? ” Có người mặt mang chút đồng tình nói.
“Lúc đầu có khổ sở, bây giờ thì không.”
“Đàn ông gì mà kém cỏi!” Có người căm phẫn bổ sung, người hùa theo cũng không ít.
“Các cậu cho rằng anh ta kém cỏi?”
“Đương nhiên kém cỏi nha! Đã đính hôn với cậu rồi, còn lăng nhăng như vậy a? Thật sự rất vô trách nhiệm.”
“Nói rất đúng!”
Các cô gái thay nhau tức giận bất bình, hùa nhau mắng mỏ cái tên vô lương tâm kia, mà đương sự là cô lại lấy tâm tư bình thường đối đãi, ngược lại những người đứng xem đều phẫn nộ tập thể, rất nhập vai.
Cô gật gật đầu, hỏi ngược lại mọi người: “Nếu anh ta đã kém cỏi như vậy, thì mình rời khỏi anh ta, là chuyện tốt đúng không ?”
“Đúng rồi, cái tên thối tha kia! Không đáng để cậu lãng phí thời gian!”
Cô lại gật đầu nói: “Đã lập gia đình thì phải lấy môt người chồng tốt, so với việc lấy một người đàn ông kém cỏi, không bằng cách xa hắn có phải tốt hơn đúng không ?”
“Đúng rồi, đúng rồi, đúng vậy!”Mọi người gật đầu liên tiếp.
“Cho nên đây chính là chuyện tốt, đã là chuyện tốt, mình vì sao lại còn phải khổ sở, hẳn là nên vui vẻ mới đúng, ít nhất mình cũng tránh được một kiếp, không cần phải lấy một người đàn ông kém cỏi, cho nên các cậu phải mừng cho mình mới đúng nha, có phải không ?” Cô nở nụ cười đẹp nhất, dùng một cái kết luận hợp lý nhất, sau đó nhìn mọi người.
Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, hẳn là vui vẻ ? Lời này nghe qua….hình như cũng rất có lý.
Cô cười nói: “Không ai có ý kiến khác, chứng tỏ mọi người đều ủng hộ nha, giữa trưa mình mời cả nhà ăn bánh ngọt, đến ăn mừng mình giải trừ hôn ước, tránh được một kiếp.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc