Thư kí tình yêu – Chương 19

Tác giả: Mạc Nhan

Như vậy có đúng không ?

Cô có lẽ là bị hôn đến mê man đầu óc rồi, mới có thể mơ mơ màng màng mà bị hắn dắt đi, tùy ý cho bàn tay to lớn kia nắm lấy bàn tay nhỏ bé của mình mười ngón đan vào nhau chặt chẽ, mạnh mẽ dắt cô đi.

Cô không biết hắn muốn dắt cô đi nơi nào, nhưng lại mơ hồ hiểu được chuyện gì sắp phát sinh.

Như vậy có đúng không ?

Lý trí của cô một mực tự hỏi bản thân, hơn nữa không ngừng tự mình giải thích, vị hôn phu trước ngày hôm nay kết hôn, cô thừa nhận bản thân bị đả kích, nhưng là không sa ngã đến nỗi không biết được bản thân đang làm gì?

Chiếc xe tiến vào một khu biệt thự kiểu Âu, xung quanh đẹp đẽ như một tòa thành ẩn sâu trong núi rừng, cô cơ hồ có thể nghe được tiếng trái tim mình đang đập.

Xe dừng ở trong ga ra, hắn xuống xe, mở cửa cho cô.

Bây giờ bỏ đi vẫn còn kịp, nhưng mà một H*m mu*n ẩn giấu trong trái tim lại mê hoặc cô, khiến cô đưa tay nắm lấy bàn tay to lớn đang duỗi ra của hắn.
Cô nhất định là điên rồi, mới cỏ thể theo hắn vào trong phòng !

Như vậy có đúng không ? Dọc theo đường đi, trong cô không biết đã đấu tranh bao nhiêu lần, không ngừng hỏi chính mình, nhưng là hai chân của cô lại không nghe theo sự sai khiến vẫn bước theo hắn, như là bị ma nhập vậy.

Cô thích hắn sao ?

Nhất định là như vậy, nếu không cô sẽ không để cho hắn hôn cô, hơn nữa lại vì chuyện sắp phát sinh kia mà mặt đỏ tim đập, còn có sự trông mong rung động của một thiếu nữ.

Cô bị kéo vào phòng, trong một khắc khi cánh cửa kia đóng lại, cô cũng bị hắn vây trong vòng tay, lưng của cô tựa vào tường, mà hai cánh tay của hắn cũng vắt ngang qua hai bên trái phải của cô chống vào tường, một cặp mắt sáng rực nóng bóng khóa trụ cô.

Chiếc giường lớn ở phía sau hắn, được trang trí cực kỳ lãng mạn, mà *** thiêu đốt nơi đáy mắt hắn, đang cố gắng kiềm chế, như là lời nhắc nhở cuối cùng, nếu cô hối hận, bây giờ trốn vẫn còn kịp, trước khi hắn ra tay.

Cô đã bị hấp dẫn sâu sắc bởi người đàn ông này, hắn như môt con báo đang săn mồi, mà cô, chính là con mồi, hắn đối với cô tràn ngập khát vọng, điểm này làm cô vui vẻ, những nghi hoặc lúc trước, sợ hãi cùng do dự, đều bị *** nồng đậm trước mắt thay thế.

Cô trốn không thoát, không, phải nói, cô không muốn chạy trốn, bởi vì cô rất muốn biết, người đàn ông này có thể làm cho cô vui thích cùng kinh hỉ kiểu gì? Nụ hôn của hắn vừa ôn nhu vừa cường hãn, mà ở bên dưới lớp âu phục nho nhã cao quý này, là cơ thể như thế nào? Ẩn chứa bao nhiêu năng lượng ?
Cô muốn biết lúc hắn phóng thích năng lượng, là ôn nhu như một chú cừu nhỏ, hay là cuồng dã như sói? Cô đoán, chỉ sợ là vế sau đi, bởi vì bộ dáng hắn nhìn chằm chằm cô, như muốn ăn cô.

Phảng phất thời gian như đếm ngược đã chấm dứt, hắn dùng một nụ hôn thật sâu, mở màn cho một đợt sóng ngầm mãnh liệt, không để cho cô có cơ hội hối hận.

Nụ hôn của hắn như có một sức quyến rũ mê hoặc đến kỳ lạ, kiên định mà tách môi của cô ra, *** nóng bỏng tham nhập càn rỡ nuốt hết hô hấp của cô, bàn tay to lớn xoa nhẹ trên đù* cô, đem sức nóng từ lòng bàn tay dán lên *** hơi lạnh của cô, khé kéo làn váy của cô lên trên, thằm dò đường cong của bờ ௱ô**.

Trái tim cô đập thật nhanh, những nơi bị hắn vuốt ve đầu trở nên đặc biệt mẫn cảm, như là đang bị đang bị một ngọn lửa thiêu đốt, thật nóng thật nóng….
Trong căn phòng tối, không có tiếng nói, chỉ có tiếng hít thở càng lúc càng gấp gáp, có của cô, cũng có của hắn.

Đêm này là một đêm dài dằng dặc, đủ thời gian để hắn hảo hảo thăm dò thân thể của cô, đêm nay cô là của hắn, hắn muốn tất cả của cô.

Giống như trải qua lễ rửa tội, tổn thương trong *** cô, trải qua một đêm triền miên sau khi bi thương đau đớn hôm qua, đã lành lại.

Lạc Tiểu Huân ngồi trước bàn vi tính, đầu óc cô bây giờ, giống như quá trình cài đặt lại của một chiếc máy tính, bên ngoài vẫn vậy, nhưng bên trong thì không giống.

Độc tố còn sót lại của thương tổn mà Dương Tiến Tường gây cho cô, giống như virus của máy tính, rõ ràng đã bị đẩy ra ngoài, dường như đã là chuyện từ kiếp nào rồi, trong đầu cô bây giờ, đều là một đêm kích tình của cô cùng Suất Vũ Sâm.

“Khụ — khụ khụ –” Mỗi khi có người đi qua chỗ cô ngồi, hoặc là có người nhìn về phía mình, cô lại phải ho khan vài tiếng.

“Tiểu Huân, cô bị cảm ?”

“Đúng vậy….” Cô cố ý dùng giọng nói khản đặc để trả lời.

“Khó trách, tôi đang thấy kỳ quái, trời nóng như vậy cô lại đi quàng khăn lụa làm gì ?”

“Sợ bện*** hơn ấy mà, hơn nữa điều hòa rất lạnh.”

“Vậy chú ý nha.”

“Cảm ơn, khụ …”

Cho đến khi đồng sự bước đi, cô mới len lén lè lưỡi. Đêm qua một trận, trên cổ cô đều là dấu hôn xanh xanh tím tím, mà bây giờ lại phải mặc áo ngắn tay vì đang là mùa hè, cô cũng chẳng còn cách nào khác ngoài hạ sách này.

Cô mở tài liệu của những khoáng nam oán nữ mới gia nhập, viết ra điều kiện thân cận đối tượng của bọn họ, sau đó bắt đầu dùng máy tình tìm kiếm trong kho dữ liệu, tìm ra tất cả những người phù hợp với điều kiện của họ,tiến hành chọn lựa ghép đôi lần đầu tiên.

Trong lúc vô ý, tài liệu của Suất Vũ Sâm cũng xuất hiện ở trang đầu, ánh mắt cô không khỏi chăm chú, lúc nhìn thấy ảnh chụp của hắn, khuôn mặt không tự giác lại nóng lên,

Đủ loại hình ảnh đêm hôm qua, cứ như một đoạn phim từng cái từng cái hiện lên trong đầu cô, mỗi một việc hắn làm trên người cô đêm qua, cô đều nhớ rõ nhất thanh nhị sở.

Hắn….so với tưởng tượng của cô, còn cuồng dã hơn rất nhiều….

“Ai nha, mặt của Tiểu Huân đỏ quá nha, không phải là phát sốt rồi chứ? Đi bác sĩ chưa vậy ?”

“Tôi không sao đâu…”

“Nhìn mặt cô đỏ như vậy, còn nói không sao, này, ai đi lấy cặp nhiệt độ đến đây xem nào.”

“Có thấy đau đầu hay không ? Có bị sổ mũi không ?”

Đám người thất chủy bát thiệt thảo luận, có người lại còn đưa thuốc uống của anh ta cho cô uống, cuối cùng ngay cả Âu tỷ cũng chạy đến hỏi thăm, xem ra thường ngày cô làm người cũng không tệ lắm.

Cuối cùng, mọi người nhất trí quyết định là cô nên xin phép về nhà mà nghỉ ngơi, không nên vì công việc mà cả thân thể của chính mình cũng không chăm sóc, thứ nhất là dưỡng bệnh, thứ hai là để tránh lây bệnh cho mọi người, Âu tỷ cũng sảng khoái mà đáp ứng, muốn cô lập tức rời công việc ở nhà hảo hảo điều trị bệnh cho tốt., rồi hãy trở lại đi làm.

Để không phụ lòng ý tốt của mọi người, cô không còn cách nào khác là cung kính không bằng tuân mệnh làm “Người bệnh nghỉ phép “

Như vậy cũng tốt, nếu không cô còn phải lo lắng đề phòng sợ người ta phát hiện ra mấy dấu hôn trên cổ cô, buồn cười nhất chính là, cô nhờ vậy mà lại được một tuần nghỉ phép.

Bước ra khỏi tòa nhà, hôm nay trời trong nắng ấm, tiết trời thật là đẹp, đứng dưới ánh mặt trời ấm áp, cô đột nhiên nảy ra một ý nghĩ?
Bản thân đã bao lâu rồi không đi nghỉ phép?

Cô cao hứng với ý nghỉ “Trốn đi” trong đầu. Bình thường ngoài việc đi làm ra thì đều ở trong nhà, sau khi thất tình, cô lại càng toàn lực đâm đầu vào công việc để bản thân quên đi tất cả, chưa bao giờ để cho bản thân nghỉ ngơi thật tốt.

Vừa vặn lợi dụng một tuần nghỉ phép này, nhân cơ hội này hảo hảo cho mình một chút khoảng không, dứt bỏ tất cả những suy nghĩ hỗn độn này, trả lại cho mình một tâm hồn sạch sẽ không có tạp niệm.

Hạ quyết tâm, cô nói liền làm, lập tức trở về nhà chuẩn bị một ít hành lý đơn giản , quyết định cho mình một tuần nghỉ phép.

Cô rời khỏi Đài Bắc, trực tiếp đên sân bay Quốc Tế Đào Viên, không cần hộ chiếu liền trực tiếp bay đến Nhật Bản, là đất nước hợp nhất để trốn đi, vì vậy cô trực tiếp mua vé máy bay , ngồi trên máy bay đi chuyến bay đến Tokyo, Nhật Bản, sau khi đến nơi, cô chọn một khách sạn thuận tiện cho việc đi lại để ở.

Trong năm ngày này, cô đi khắp nơi xem chỗ này chỗ kia một chút, ngồi trên xe điện đi khắp nơi vui chơi ăn uống, không có mục đích, thích đi đâu thì đi đó, tự do thoải mái dạo chơi ở chợ đêm, đem những suy tư của chính mình trục xuất, làm cho những tạp niệm theo gió phiêu tán đến nơi xa xôi.
Cho dù là ngồi ở ven đường làm một kẻ qua đường, nhìn dòng người đi tới đi lui, cũng là một loại hưởng thụ, cô đã rất lâu rồi không thả lỏng mình như vậy.

Tình yêu làm cho người ta mù quáng, thất tình lại làm cho người ta tan nát cõi lòng, đến một nơi mà không ai biết mình là ai, sau khi mở rộng tầm mắt, trong lòng cũng tràn ngập ánh nắn, quá khứ khi nhớ lại cho dù thống khổ, nhưng nó rốt cuộc cũng trở thành quá khứ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc