Thư kí tình yêu – Chương 18

Tác giả: Mạc Nhan

Tiệc hết người tan.

Tiệc cưới kết thúc, thêm thắt đặt điều cũng kết thúc, cô, thoải mái bước xuống đài.

Lạc Tiểu Huân và Suất Vũ Sâm cùng nhau rời khỏi khách sạn, trên mặt cô vẫn mang theo ý cười hạnh phúc, cho đến khi rời xa khỏi tầm mắt mọi người, cô mời rời khỏi vòng tay của Suất Vũ Sâm.

“Tối nay thật sự rất cảm ơn anh, tôi cũng không biết làm thế nào để cảm ơn anh cho phải, vừa mới nói sẽ không nợ anh nhân tình nào nữa, bây giờ không nợ cũng không được, ha ha.”

“Đừng khách khí.” Hắn quan sát ánh mắt dị thường phấn khởi của cô, lo lắng hỏi, “Cô không sao chứ?”

“Tôi ? Làm sao có thể có chuyện gì, anh không biết hôm nay tôi vui thế nào đâu! Cô dâu không phải tôi, nhưng tôi so với cô dâu còn nổi bật hơn, ha ha, anh không thấy những người đó nhìn thấy anh, tất cả đều mở to hai mắt, đều tưởng rằng tôi thực sự có một vị hôn phu vừa nhiều tiền vừa anh tuấn , còn có a, chiếc nhẫn anh đem tới, vừa lớn lại vừa sáng chói, so với chiếc nhẫn của cô dâu còn lớn hơn, nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của chú rể, tôi thật sự hả lòng hả dạ a.”

Cô tối nay đặc biệt nói nhiều, lúc nói chuyện cũng khoa tay múa chân, không giống sự trấn định điềm tĩnh lúc bình thường.

Suất Vũ Sâm nhìn khuôn mặt đỏ hồng của cô,” Cô uống hơi nhiều R*ợ*u.”

“Bởi vì tôi vui vẻ a, tôi rốt cục cũng thoát khỏi tên kia, cũng không bị ai giễu cợt nữa, anh thật sự là rất nghĩa khí nha!” Cô một bên H**g phấn mà nói, một bên lại dùng sức vỗ mạnh bờ vai của hắn.

Hắn rất hiếm khi thấy cô biểu hiện phấn khởi như vậy ra ngoài, có chút lo lắng nói: “Cô hình như có chút say rồi.”

“Tôi xin anh đấy, tôi mới uống có mấy chén mà thôi, hơn nữa tôi uống R*ợ*u vào mặt sẽ đỏ lên, đừng ngạc nhiên có được không? Này, cám ơn cái nhẫn của anh.”Cô đang định đem chiếc nhẫn trên ngón vô danh thảo ra trả lại cho hắn, nhưng lại bị hắn ngăn cản.

“Cứ giữ lại đã, nếu như trên đường gặp phải người quen, còn có thể phát huy tác dụng.”

Cô gật đâu,”Cũng phải, hảo, lần sau tôi trả lại anh, anh không phải còn phải quay về công ty sao? Mau đi đi.”

“Tôi đưa cô về trước.”

“Không cần đâu, như vậy phiền phức lắm, trạm xe điện ngầm cũng ngay gần đây thôi, tôi đi xe điện ngầm là được rồi.”

“Thật sự không cần tôi đưa về?”

“Không cần, không cần, anh còn có nhiều việc, mau về đi.”Cô lại còn khoát khoát tay với hắn, giục hắn nhanh lên một chút, đừng vì cô mà chậm trễ chính sự.

Hắn nhìn nụ cười thỏa mãn trên gương mặt cô, trầm ngâm một lúc, mới gật đầu.

“Được rồi, đi đường cẩn thận.”

“Cám ơn anh nha, bye bye!” Cô một bên vui sướng đưa mắt nhìn hắn, một bên phất tay, trên mặt tươi cười đến sáng lạn mà mỹ lệ, như là vừa mới chấm dứt một buổi party, vẫn còn đang chìm trong sự H**g phấn.

Suất Vũ Sâm đi về hướng bãi đỗ xe, cho đến khi nhập vào trong đám đông, cô mới duỗi tay, nụ cười trên mặt giống như ánh dương nơi chân trời, bị đám mây che khuất, chậm rãi ảm đạm tắt dần.

Cô thu hồi lại nụ cười, lẳng lặng đứng trên đường cái, cho đến khi chỉ còn lại mình cô, những cô đơn cùng hiu quạnh ẩn giấu tại phía sau, cũng lẳng lặng tràn vào trong lòng, cho dù trên đường có kẻ đến, có người đi, chỉ có mình cô là cô độc thê lương.

Cơn gió thổi qua, vì sao lại lạnh lẽo như vậy? Làm cô không tự chủ được mà ôm lấy chính mình, biển người mịt mùng, nỗi buồn vô cớ giống như càng thêm bi thương, như băng tuyết dưới 0 độ, thấm vào trong ***.

Trái tim của cô, thì ra vẫn còn đau đớn, gỡ bỏ chiếc mặt nạ kia xuống, cũng cười không nổi.

Cà buổi tiệc cưới, cô không cho phép trên mặt mình xuất hiện bất cứ vẻ bi thương nào, cũng tuyệt không rơi một giọt nước mắt, không dám để lộ ra sự yếu ớt của mình, đúng là một chuyện thật đáng buồn.

Cô đứng lặng hồi lâu ở ven đường, một mình ngây ngốc, cho đến khi một bàn tay to lớn dầy dặn đặt trên vai cô, làm cho cô vốn đang thất thần đột nhiên quay đầu lại.

Trừng mắt nhìn Suất Vũ Sâm, cô không ngờ hắn đã đi rồi mà còn quay lại, làm cho cô không kịp lau đi một giọt lệ còn vương trên khuôn mặt.

Suất Vũ Sâm thở dài,”Tôi biết ngay mà.” Cô gái bướng bỉnh này, quả nhiên một mình đứng trên đường cái rơi nước mắt.

“Biết cái gì a?”

“Vẫn còn giả bộ, muốn khóc thì cứ khóc đi.”

“Ai muốn khóc a, tôi mới không khóc đâu!” Cô một bên trợn mắt nói dối phủ nhận, một bên lất tay vội vàng lau đi nước mắt, cố gắng tiêu hủy chứng cứ.
Thật đáng ghét, hắn quay lại làm chi a? Hại cô ngay cả cơ hội khóc cũng không có, sớm biết vậy liền về đến nhà rồi hẵng khóc, nước mắt đáng ૮ɦếƭ này, mặc kệ cô có lau đi lau lại như thế nào, vẫn cứ làm ướt cả bàn tay của chính mình.

Cô không phải là người thích khóc, nhưng mà nước mắt cứ như vòi nước, không thể ngừng được.

Mất mặt muốn ૮ɦếƭ! Cô không muốn để cho người khác nhìn thất bộ dáng chật vật không chịu nổi của mình.

Suất Vũ Sâm mạnh mẽ bắt được cổ tay của cô, một tay nâng chiếc cằm của cô lên, không cho phép cô né tránh, cử chỉ này, càng làm cho những giọt nước mắt của cô không còn chỗ nào lẩn trốn.

“Làm gì vậy, buông tay ra!” Cô kháng nghị , vùng vẫy, nước mắt cũng không chịu thua kém mà tuôn ra như vỡ đê.

Giây tiếp theo, cái miệng nhỏ nhắn của cô bị môi hắn áp xuống, không hề báo trước mà đoạt đi.

Thân thể của cô cứng đờ, vì bất ngờ mà ngây người, vội vàng dùng hai tay để trước *** hắn, né tránh sự tập kích của hắn.

“Đang ở giữa đường, anh làm gì vậy !”

Hắn không trả lời, nhưng một đôi mắt nóng bỏng như thiêu đốt, thâm thúy như biển, nóng cháy như lửa, nói lên ý đồ của hắn rất rõ ràng, hắn muốn hôn cô, lại cúi mặt xuống,

Cô thà ૮ɦếƭ không buông, trái tim đã trở nên hỗn loạn.

Người này đột nhiên phát thần kinh cái gì a ? Ghê tởm, còn dám bảo cô uống nhiều, hắn mới say bí tỉ!

Cô đã đủ hỗn loạn rồi, hắn lại còn cố ý chạy tới làm cho loạn thêm, người đàn ông này hành động chẳng theo bài bản nào hết, làm chân tay cô luống cuống, nhưng người của cô đã bị hắn ôm ở trong lòng, cánh tay vòng qua thực thổ phỉ không chịu buông.

Hai tay để ở trước *** hắn, cố gắng cách xa bờ môi của hắn, hình thành một trận giằng co.

“Anh làm chi lại hôn tôi a!” Cô vẫn còn ㄍΙㄥ*không chịu thỏa hiệp.

*ko biết cái này là cái gì -___- ” ai bít thì bảo bạn với.

“Vì sao hôn em? Cái này còn cần phải giải thích sao? “Đương nhiên là bởi vì thích cô a, cô gái ngốc!

Hắn cuối cùng cũng hiểu, vì sao lúc cô khổ sở, hắn lại có thể nhận ra sự suy sụp buồn bã của cô.

Vì sao lúc cô gọi điện thoại đến, hắn sẽ đứng ngồi không yên, nhất định phải làm cho rõ ràng xem cô đã xảy ra chuyện gì.

Vì sao hắn có thể ngửi thấy, phía sau nụ cười của cô, cất giấu một trái tim bị thương tổn, làm cho hắn không có cách nào an tâm rời đi mà quay trở lại.

Lúc nhìn thấy cô đơn độc đứng ở trên đường cái rơi nước mắt, đáp án trong nháy mắt trở nên rõ ràng —- hắn thấy kinh ngạc khỉ bản thân mình, không biết từ lúc nào, đã thích cô, đã có ý nghĩ thôi thúc muốn bảo vệ cô.

Hắn luôn luôn lịch sự, đối với phụ nữ rất ít khi thô lỗ như vậy, nhưng mà hắn chỉ muốn làm cho nước mắt của cô ngừng rơi, gạt đi những đau đớn của cô, dùng nhiệt tình của mình sưởi ấm trái tim lạnh lẽo của cô, đem cô ôm lấy vào trong vòng tay của mình, dùng nụ hôn này để nói cho cô, hắn thích cô, hơn nữa, hắn không muốn cô vì một người đàn ông khác mà rơi nước mắt. ( ~> đàn ông đích thực, yeah !!! )

“Anh nếu dám làm vậy, tôi sẽ kêu lên!”

Hắn vẫn như cũ không chịu buông cô ra, con ngươi đen bốc lên những tia sáng nóng rực, sáng quắc nhìn thẳng cô.

“Tôi sẽ kêu thật đấy !”

Cánh tay mạnh mẽ ôm lấy cô, không những không buông ra, lại còn chậm rãi siết chặt, chậm rãi làm cho hai tay của cô trong *** hắn mất đi sức lực, hơi thở gần trong gang tấc, càng lúc càng đến gần.

“Tôi kêu đấy, tôi — tôi thật sư — sẽ —kêu —-đấy—-” thanh âm của cô ngày càng nhỏ, sức lực cũng ngày càng yếu ớt, cho đến khi hô hấp bị hai phiến môi nóng bỏng nuốt hết, xâm chiếm cái miệng nhỏ nhắn đang la hét của cô, nhất định muốn hôn cô, mà cô, rõ ràng có cơ hội kêu cứu, nhưng cô không có làm như vậy, lại còn làm cho *** nóng rực xâm nhập, đoạt đi khả năng nói chuyện của cô.

Người đàn ông này dám ở trên đường cái ngang nhiên hôn cô, căn bản chính là cường đạo mà ~>__<~!

Vì sao trái tim cô lại đập loạn lên như vậy, không có cách nào thực sự ngăn cản hắn?

Thân thể vốn lạnh lẽo, trong nháy mắt nhiệt độ dâng lên, mặt của cô thật là nóng, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, bị cuốn vào hơi thở bá đạo của hắn.

Sự bá đạo của hắn, cô không tài nào chống cự nổi, rốt cục đầu hàng, mềm nhũn trong vòng tay hữu lực mạnh mẽ này.

Hai người hôn nồng nhiệt trong gió, hoàn toàn không màng đến ánh mắt của mọi người xung quanh, chỉ nghe thấy tiếng trái tim của nhau đang đập mãnh liệt.
-End chap 6-
*** Đây mới là true kiss cả nhà mong đợi ha ***
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc