Thư kí tình yêu – Chương 14

Tác giả: Mạc Nhan

Trong lòng cô thầm mắng, nhân viên trực điện thoại mới tới đúng là chẳng biết cái gì, mà cô cũng quên mất không hỏi rõ ràng.

Suất Vũ Sâm không nhịn nổi xấu hổ đến toát mồ hôi, sát khí thật là nặng a.

“Cô đối với khách hàng, không phải trước sau như một vẫn duy trì tươi cười sao?”

“Đó là với người, đối với súc sinh thì không nhất định.”

Thật bi thảm, địa vị của hắn đã từ nhân loại giáng cấp xuống thành súc sinh.

Hắn thở dài: “Cô vẫn còn đang giận tôi?”

“Cái này mà cũng phải hỏi sao?”

“Tôi hôm nay là tới để xin lỗi với cô.”

Cô cầm S***g liên thanh nhắm vào hắn, nếu hắn có dũng khí nhảy qua Lôi Trì một bước, liền cho hắn biến thành tổ ong vò vẽ luôn.

Suất Vũ Sâm nhíu mi, vẻ mặt dở khóc dở cười,” Cô…tại sao lại cuộn tài liệu lại như vậy, lại còn nhằm vào tôi ?” Tư thế của cô gái nhỏ này, làm hắn không biết nên khóc hay nên cười, cảm giác giống như đang giương S***g lên.

“Anh không phải muốn nhận lỗi sao ? Mau xin lỗi a!” Cô lạnh nhạt nói.

Hắn sợ run, sau đó mới xấu hổ e hèm mấy tiếng.

“Khụ…tôi tới đây, trịnh trọng nói lời xin lỗi với cô.”

“Tôi nghe rồi, anh có thể đi.” Cô xoay người muốn đi.

“Chờ một chút.” Hắn giơ tay đinh kéo cô lại, nhưng vừa mới chạm vào, cô liền đột nhiên xoay người, bày ra điệu bộ như đang giơ đao lên đối với hắn.
Hắn vội vàng giơ hai tay lên đầu hàng, cười khổ nói: “Không cần phản ứng thái quá như vậy, tôi cũng không phải sắc lang.”

Câu trả lời của cô, là một tiếng cười nhạt hừ lạnh.

Cô gái này một khi nóng giận, thật đúng là khiến cho người ta có điểm chống đỡ không nối, Suất Vũ Sâm đột nhiên thật hoại niệm cô gái mặc kệ hắn gây khó dễ như thế nào, cũng có thể mặc gió mặc mưa nở nụ cười, cho dù là nụ cười để tiếp khác, cũng tốt hơn vẻ mặt đằng đằng sát khí trước mắt.

“Tôi có thể hiểu được tại sao cô lại tức giận, đích thực là tôi không đúng, tôi không nên lừa gạt cô.”

“Khách hàng đến với tôi, có rất nhiều người để tâm tìm kiếm đối tượng, cũng rất chăm chỉ nỗ lực dành thời gian và tình cảm, mặc kệ điều kiện của bọn họ có tốt hay không, hoặc là yêu cầu viết ra có thái quá thế nào, nhưng tối thiểu, bọn họ đều nghiêm túc tìm kiếm một nửa còn lại, không giống anh, chỉ lợi dụng những người đó để an ủi tình cảm mà anh không chiếm được.”

Lời này nói có vẻ nặng nề, nhưng cũng là sự thật, chỉ thấy khuôn mặt tuấn lãnh của hắn hết sức khó coi.

Lý trí nói cho cô không nên đắc tội với hắn, mặc kệ như thế nào, hắn cũng là khách hàng lớn nhất của công ty, nhưng đạo đức nghề nghiệp của cô không có cách nào giúp người này tìm đối tượng thân cận, tình yêu không phân biệt sang hèn địa vị, bất luận kẻ nào cũng không có quyên ích kỷ đi thương tổn người khác để thành toàn chính mình.

Đắc tội thì đắc tội, cô không thèm sợ hắn đâu, cùng lắm là bị lão bản mắng một trận hoặc là trừ lương.

“Anh bất mãn thì cứ nói ra a.” Cô hất cằm, dám làm thì dám chịu.

Hắn lắc đầu, chẳng những không tức giận , lại còn gật đầu nói: “Cô nói rất đúng, tôi đích thực không nên như vậy, tôi đúng là một kẻ thối tha.”

Hắn, thật kỳ quái, không ngờ rằng hắn cư nhiên đồng ý nhận sai? Hơn nữa thái độ thành khẩn của hắn, hoàn toàn không có sự cao ngạo lúc trước, tùy ý cô trách mắng cũng không cãi lại một câu.

Cô nghi hoặc đánh giá hắn, thấy hắn tựa hồ như thật sự đang hối lỗi, kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, hắn cũng không đến nỗi tồi tệ như vậy, ít nhất là cho đến bay giờ, hắn cũng không có chiếm tiện nghi của phụ nữ, nhiều lắm cũng chỉ là lãng phí thời gian của rất nhiều người thôi.

Nhìn thái độ thành tâm của hắn, lại còn vẻ mặt áy náy, làm cho cô cũng nguôi giận không ít.

“Để bảy tỏ thành ý của tôi, để tôi mời cô một bữa cơm bồi tội được không?”Hắn thiện chí đề nghị.

Cô không nói, giống như không có hứng thú, nhưng cũng không cự tuyệt ngay lập tức, cũng không phải đã hoàn toàn hết giận hắn, chỉ là cảm thấy cứ như vậy mà buông tha cho hắn, thì dễ dàng cho hắn quá rồi.

“Đi chỗ lần trước mà cô nói, nhà hàng Tây Ban Nha mà cô rất muốn đi ăn thử, thế nào?”

Thì ra hắn vẫn còn nhớ rõ a? Đáng ghét, tim lại đập loạn rồi.

“Sau đó, tôi sẽ nói cho cô từ đầu đến cuối câu chuyện, cùng với nguyên nhân tại sao tôi lại phải không ngừng thân cận.”

Những lời này quả nhiên khiêu khích lòng hiếu kỳ của cô, cô xác thực rất muốn biết hắn cùng người con gái kia đã xảy ra chuyện gì ? Đương nhiên, cô cũng không quan tâm, chỉ là thuần túy tò mò thôi.

Suy nghĩ trong chốc lát, nể tình hắn hiếm khi đầu hàng, cô rốt cục cũng gật đầu. “Được rồi, anh đã có thành ý xin lỗi như vậy, tôi sẽ cho anh một cơ hội.”
“Vô cùng cảm kích.” Hắn thở phào nhẹ nhõm, khóe môi cũng cong lên.

“Anh cũng phải đem chuyện này toàn bộ từ đầu đến cuối, từ đầu đến chân toàn bộ tỉ mỉ nói cho tôi biết.

“Được.” Ý cười của hắn lại càng sâu.

Cô khẽ hạ mắt, không muốn bị nụ cười gợi cảm kia làm cho mê hoặc, lạnh mặt ra lệnh.

“Vậy chiều nay hết giờ làm, quay lại đón tôi đi.:

Hắn thân sĩ cúi người hành lễ với thục nữ. “Quyết định như vậy.”

☆☆☆ ☆☆☆
Thức ăn ngon, quả nhiên sẽ làm cho người ta vui vẻ thoải mái.

Sau khi nghe chuyện tình thăng trầm của Suất Vũ Sâm xong, Lạc Tiểu Huân rốt cuộc đã hiểu ra nguyên lai là có chuyện như vậy, cô kinh ngạc không thôi, há miệng hơn nửa ngày, lúc lâu mới mở miệng.

“Thực sự là rất đặc sắc!”

“Đặc sắc? Đây…cũng đâu phải trong phim.” Hắn nghe xong, không biết nên trưng ra vẻ mặt gì, cười cũng không được, tức cũng không xong,

“Hai người quen nhau ở Pháp, rồi yêu nhau điên cuồng?”

“Là nhất kiến chung tình, tôi chưa nói điên cuồng….”

“Sau đó yêu say đắm cuồng si mây mưa thất thường qua ba ngày ?”

“Tôi chỉ nói ở cùng ba ngày, không nhắc tới yêu say đắm cuồng si mây mưa thất thường…”

“Sau đó cô ấy lưu lại một tờ giấy, nói phải về Đài Loan giải trừ hôn ước, bảo anh chờ cô ây, kết quả cô ấy biệt vô âm tín, đến khi anh trở lại Đài Loan, mới phát hiện thì ra đối tượng đính hôn của cô ấy là anh trai anh? Thật sự là quá phức tạp ly kỳ.”

“Phức tạp ly kỳ… tôi nói…là chuyện tình cảm bi thảm của tôi, mà cô có vẻ rất hứng thú nhỉ ?”

Cô cảm thấy tò mò hỏi: “Hai người đã yêu nhau, cô ấy cũng muốn giải trừ hôn ước, tại sao anh còn đi thân cận ?”

Suất Vũ Sâm trầm mặc, không khí bỗng trở nên nghiêm trọng, Lạc Tiểu Huân linh cơ vừa động, đoán: “Có phải có liên quan đến anh trai anh?”

Suất Vũ Sâm gật đầu, xem như thừa nhận.

Ha, cô biết mà! Bằng vào năm năm kinh nghiệm cùng tư cách của cô, nhìn khắp ân oán yêu hận của nam nữ trên thế gian, không cần bấm tay cũng có thể đoán ra, anh trai hắn nhất định đã ngửi được bầu không khí khác thường, khó trách hắn cần phải đi thân cận để dời đi sự hoài nghi của anh trai.

Lạc Tiểu Huân lắc đầu, một tay chống cằm mà cảm thán: “Trước sau yêu hai người đàn ông cư nhiên lại là anh em, ca ca nho nhã ôn hòa, đệ đệ tính cách tuấn khốc, mà điều kiện của cả hai đều tốt như vậy, dù chọn ai cũng se làm tổn thương đến người còn lại, thật là khó lựa chọn a.”

Cô bắt đầu thấy thông cảm cho Suất Vũ Sâm rồi, mắt thấy người phụ nữ mình yêu lấy anh trai của mình, há chẳng phải là một chữ thảm hay sao ?
Tình yêu a, mặc cho bằng cấp bạn có cao bao nhiêu, chỉ số thông minh lớn như thế nào, đã gặp rồi, chỉ có thể bại trong tay nó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc