Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 898

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

Liên quan quái gì tới anh.
Nhan Tranh thấy đại quản gia sắc mặt âm trầm ngồi ở một bên không nói lời nào, đành phải gật đầu nói:
- Vâng, Luyện Đan Sư Diệp Mặc chính là tôi đề cử. Chỉ là không nghĩ đến anh ta bị chúng ta cự tuyệt, sau đó lại đại diện cho \'Thảo đan môn\' tham gia so tài.
Nhan Quận không nói gì, hiển nhiên ông ta chỉ hỏi Nhan Tranh tình hình một chút mà thôi, theo Nhan Tranh thấy, chú y sở dĩ hỏi y như vậy, nói không chừng vẫn là yêu cầu của đại quản gia.
Nhìn chằm chằm Diệp Mặc một hồi lâu, đại quản gia bỗng nhiên trầm giọng nói:
- Nhan trưởng lão, làm trưởng lão \'Tiên bảo lâu\', ngay cả thực lực của đan sư mà mình đề cử cụ thể như thế nào đều không nắm rõ ràng? Ông có biết ông không làm tròn bổn phận tới mức nào không? Hừ...
Nhan Quận không dám nói lời nào, lão hiểu được ý tứ của đại quản gia, Diệp Mặc mặc dù là lão đề cử, nhưng lão không biết thực lực của Diệp Mặc như thế nào, nếu lão biết thực lực Diệp Mặc mạnh như thế, lão nhất định sẽ cố gắng tranh giành một chút. Trên thực tế, lão căn bản cũng không có bất kỳ nhận biết cái gì. Cái này chứng tỏ lão không biết Diệp Mặc này đến từ phương nào, thực lực ra sao. Sự thật cũng là như thế.
Tuy rằng trong lòng của lão rất bất mãn đối với lời đại quản gia nói, bởi vì nếu không phải đại quản gia nhúng tay vào, Diệp Mặc đã đại diện cho \'Tiên bảo lâu", vì đại quản gia nhúng tay vào làm hỏng chuyện của mình, hiện tại lại giận lây sang lão, điều này làm cho lão không nhịn nổi cơn tức trong bụng.
Nhan Tranh ngơ ngác nhìn đại quản gia, y không thể tưởng được còn có người không biết điều như vậy, Diệp Mặc là y đề cử, nếu không phải đại quản gia nhúng tay vào, chuyện này sao có thể xảy ra? Lúc này lão ta không đi trách Phong trưởng lão, ngược lại lại trách chú của mình, thật sự là buồn cười.
Đại quản gia sau khi nhìn Nhan Quận hừ lạnh một tiếng, những người còn lại ở \'Tiên bảo lâu\' đều biết rằng lão ta rất không hài lòng đối với Nhan Quận.
Không nghĩ tới đại quản gia vừa cho Nhan Quận một trận. Ngược lại lạnh lùng nhìn chằm chằm Phong Tích Dục nói:
- Phong trưởng lão, \'Tiên bảo lâu\' là nơi tranh quyền đoạt lợi sao? Ông vì lợi ích của mình, không ngờ gạch tên người có thể lọt vào Top 10 luyện đan danh nhân đường. Người ông đề cử lại ở nơi nào? Tên đan sư \'Tiên bảo lâu\' kia thông qua vòng thứ nhất vẫn là đệ tử của \' Tiên bảo lâu\' mình chứ?
Phong Tích Dục trong lòng sợ hãi, đồng thời thầm hận. Trước kia lão ta căn bản cũng không chú ý tới tên đan sư mà Nhan Tranh đề cử, khi lão ta nghĩ loại địa phương nhỏ như thành Hà Châu này, sao có thể có đan sư giỏi chứ? Thậm chí ngay cả điều tra một chút lão cũng không điều tra, nhưng thật không ngờ. Cái tên Diệp Mặc kia lại rất lợi hại, chẳng những thăng cấp đợt thứ hai rồi, còn đứng trong top 10 của đợt thăng cấp thứ hai.
Nếu trước đây lão biết Diệp Mặc lợi hại như vậy. Lão đã sớm *** tên đan sư Diệp Mặc này rồi.
Mặc dù đại quản gia quát lớn, lão cũng không dám phản bác, nhưng trong lòng của lão đã xem Diệp Mặc thành một người ૮ɦếƭ rồi. Diệp Mặc này bất kể lợi hại đến cỡ nào. Cho dù là hắn đoạt được vị trí trong Top 10 luyện đan danh nhân đường, mình cũng nhất định phải giết hắn.
Nhan Tranh nhìn đại quản gia vui giận thất thường, trong lòng bỗng nhiên rùng mình một cái. Các chủ \'Tiên bảo lâu\' rất ít khi quan tâm tới mấy chuyện này, sự việc bình thường đều do đại quản gia làm chủ, làm những loại việc này nếu không cẩn thận là tan xương nát thịt.
Y nhìn chú của mình, trong lòng thầm thở dài một hơi, nếu như không có chú, y chắc chắn sẽ không tiếp tục ở lại \'Tiên bảo lâu\' nữa. Ở lại chỗ này nhìn thì rất tốt, kỳ thật một khi phạm lỗi hoặc là nói một khi để đại quản gia nhìn chằm chằm vào. Những ngày sau đều khó sống rồi.
\'Tiên bảo lâu\' thành Hà Châu gần như là do một mình y quản lý xây dựng nên, nhưng đại quản gia người ta nói một câu, y liền trực tiếp chạy lấy người, chẳng những không có một chút công lao, còn bị quát mắng.
...
Lúc này ngoại trừ người xem thi đấu bên ngoài đều bàn luận. Người bị đào thải khỏi khu dự thi cũng đã rời đi, chỉ còn lại có năm trăm đan sư thông qua vòng thứ nhất. Khu thi đấu ban đầu vốn có chút chật chội, bỗng chốc liền trở nên thưa thớt.
Người dự thi xếp hạng Top 10 trở thành đối tượng được mọi người hâm mộ, bọn họ bị đám đông bao vây lại, xung quanh đều là lời khen ngợi và lấy lòng hoặc là muốn kết giao.
Những người dự thi đó thăng cấp Top 10, dường như mỗi người đều là danh nhân. Tất cả mọi người đều thấy quen, đều là nhân vật của danh nhân đường.
Diệp Mặc hiểu tâm trạng của những người này, quen biết với một nhân vật Top 10 của luyện đan danh nhân đường, bất kể đối với môn phái của mình hay là tiền đồ sau này của mình đều có lợi lớn.
Thử nghĩ những vị giám khảo ngồi trên ghế giám khảo, còn có những trưởng lão của Đan hội, có mấy người không phải từ luyện đan danh nhân đường đi ra chứ? Nếu bây giờ kết giao với những người sau này có thể trở thành Đan Vương, chỗ tốt về sau đương nhiên không cần nói cũng biết. Càng không cần nói ở nơi này đã có người là Đan Vương rồi, liên tục ba năm là đệ nhất luyện đan danh nhân đường, đó chính là Thành Dạ Quân một gã Đan Vương nhất phẩm, trình độ luyện đan thậm chí so với các giám khảo kia còn mạnh hơn.
Nếu y nguyện ý, bất cứ lúc nào y cũng có thể trở thành trưởng lão Đan hội.
Diệp Mặc làm ngựa ô tuy rằng đã lọt vào được Top 10, nhưng không ai quen hắn, tuy rằng Vạn Quả Bình của Đan Đỉnh Sơn biết Diệp Mặc, nhưng y căn bản cũng không xem trọng Diệp Mặc. Y là đệ tử nòng cốt của một môn phái lớn như vậy, sao có thể nói chuyện với Diệp Mặc. Cho nên hắn ngược lại bị cho ra rìa.
- Xin chào anh bạn, tôi là Diệp Chí Long ở Ma linh môn, may mắn thăng cấp, không biết anh bạn được bao nhiêu điểm?
Diệp Mặc vừa mới bị đám người xuyên qua, bên cạnh bỗng có một gã dự thi vẻ mặt vui sướng chạy tới chào hỏi. Hiển nhiên anh ta bởi vì thăng cấp, nhưng không ai chia xẻ niềm vui với anh ta, nên đã tìm đến Diệp Mặc.
Diệp Chí Long ở Ma linh môn, Diệp Mặc vừa nghe cái tên này đã biết, anh ta được sáu điểm, vừa mức đạt tiêu chuẩn, nói là may mắn thăng cấp cũng không đủ, bởi vì anh ta đúng là may mắn thăng cấp.
Nhìn bộ dạng vui sướng của Diệp Chí Long, Diệp Mặc cũng ôm quyền nói:
- Tôi là Diệp Mặc ở \'Thảo đan môn\', cũng là may mắn thăng cấp.
- Anh Diệp, hoá ra anh cũng họ Diệp à, xem ra chúng ta thật đúng là có duyên. Thật sự là xấu hổ, \'Thảo đan môn\' tôi còn chưa nghe nói qua.
Diệp Chí Long vẻ mặt xin lỗi, hiển nhiên anh ta nói rất đúng. Tuy nhiên có lẽ bởi vì mình thăng cấp nên quá vui sướng, nên cũng không có chú ý tới Diệp Mặc thay mặt \'Thảo đan môn\' tham gia so tài.
Diệp Mặc khẽ mỉm cười, cũng không tức giận, hắn biết Diệp Chí Long là thuận miệng nói thật. Chỉ có điều trong lòng của hắn lại có chút buồn cười, cái tên \'Ma linh môn\' hắn cũng chưa từng nghe nói qua.
- Hóa ra là Diệp Mặc, mới vừa nói chính mình một chân đã bước vào luyện đan danh nhân đường à, Vạn Quả Bình tôi muốn xem cậu rốt cuộc là tiến vào Top 10 luyện đan danh nhân đường như thế nào đấy. Tuy nhiên cậu lọt vào Top 10 luyện đan danh nhân đường xem ra cũng không thế nào nhỉ, không ngờ làm bạn với ranh con Ma Môn.
Một thanh âm khinh thường đã cắt ngang cuộc nói chuyện của Diệp Chí Long và Diệp Mặc.
- Cậu là Diệp Mặc ở \'Thảo đan môn\', đứng thứ mười ở vòng thứ nhất ư...
Diệp Chí Long lúc này mới nghĩ tới ngựa ô \'Thảo đan môn " lập tức khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, một câu còn chưa nói hết. Tuy rằng Vạn Quả Bình giọng điệu rất là khinh thường cậu ta, thậm chí có chút châm chọc, nhưng cậu ta không ngờ không cảm thấy có chút chói tai nào, ngược lại cảm thấy Diệp Mặc là người của Top 10 vòng thứ nhất, mới khiến cho cậu ta khiếp sợ.
Diệp Mặc thấy Vạn Quả Bình ở Đan đỉnh sơn này không chỉ tìm hắn gây phiền phức một lần, trong lòng căm tức, hắn lạnh lùng nhìn Vạn Quả Bình nói:
- Tôi lọt vào Top 10 có liên quan quái gì tới anh, tôi muốn làm bạn với người của Ma môn cũng can hệ quái gì tới anh ...
- Đúng vậy, liên quan quái gì tới Vạn Quả Bình anh, ha ha, Trang Man tôi rất thích nói như vậy...
Một thanh âm hào sảng từ trong đám đông vang lên, nối tiếp tiếng cười của Diệp Mặc.
Diệp Mặc lại phát hiện bộ dạng người thanh niên đang nói chuyện này cực kỳ hùng tráng, cao gần hai mét, cơ bắp cuồn cuộn. Diệp Mặc thật sự rất khó tưởng tượng một người như vậy lại là một Luyện Đan Sư, hơn nữa còn là Luyện Đan Sư qua được vòng thứ nhất.
Không đúng, Trang Man, hắn hình như đã nghe qua cái tên này, cái tên này còn nằm sau tên của hắn, hình như là Vạn Thú Sơn, hình như là 8.6 điểm. Nghĩ đến đây, Diệp Mặc trong lòng thầm than, người này thật sự là không thể nhìn người mà bắt hình dong, Trang Man này chẳng những là một Luyện Đan Sư, hơn nữa còn là một đan sư rất lợi hại. Vòng thứ nhất có thể đạt được 8. 6 điểm, hiển nhiên đây là một điểm cao tuyệt đối, số điểm này dường như gần với Cầm Mộ Tâm.
Vạn Quả Bình thấy người đàn ông này, sắc mặt bỗng có chút khó coi, y lạnh giọng nói:
- Họ Trang kia, anh nhất định phải đối nghịch với tôi ư?
- Đối nghịch với anh, anh xứng sao? Bảo đại sư huynh Đan Đỉnh Sơn nhà anh tới nói lời này đi.
Nói xong Trang Man không ngờ lười nhìn Vạn Quả Bình, ngược lại đi đến trước mặt Diệp Mặc ôm quyền nói:
- Tôi là Trang Man ở Vạn Thú Sơn, rất khâm phục anh Diệp. Tôi và anh không giống nhau, tôi mỗi ngày đều có tông môn cung cấp linh thảo và dược liệu để cho tôi luyện đan, hơn nữa còn có danh sư hướng dẫn chỉ bảo, mới đạt được hơn tám điểm, nhưng anh Diệp không ngờ dựa vào cố gắng của mình lại đạt được tám điểm, tôi xem trọng anh Diệp
Vạn Quả Bình sắc mặt âm trầm khó coi, dường như có chút kiêng kị Trang Man, mặc dù biết Trang Man đang châm chọc y, nhưng y dường như không muốn gây sự.
Diệp Mặc hiểu ý tứ của Trang Man, \'Thảo đan môn\' là một môn phái ba sao kém nhất, thậm chí có thể nói là môn phái hai sao, đương nhiên không thể có người hướng dẫn cho hắn, hơn nữa cũng không có khả năng bỏ ra lượng lớn linh thảo để hắn luyện tập. Hắn có thể đạt được tám điểm, hẳn là hoàn toàn dựa vào cố gắng của mình.
Trang Man tuy rằng vóc người rất thô ráp, nhưng tâm tư lại nhẵn nhụi. Diệp Mặc thấy anh ta một chút cũng không nể mặt mà đả kích Vạn Quả Bình, thản nhiên đến kết giao với hắn, hơn nữa lời nói giống như tắm gió xuân, chỉ biết Trang Man này không đơn giản. Nói không chừng là lợi dụng mình để đả kích Vạn Quả Bình.
Tuy nhiên cho dù là lợi dụng hắn để đả kích Vạn Quả Bình, Diệp Mặc cũng không so đo, hắn đắc tội không nổi Đan Đỉnh Sơn, không có nghĩa là người khác cũng đắc tội không nổi.
Biết được Diệp Mặc chính là người xếp hạng Top 10, sau đó người xung quanh đều muốn đến chào hỏi, dù sao làm quen với một đan sư Top 10, nói không chừng chẳng khác nào về sau quen thêm một Đan Vương.
Lúc này giám khảo chính lại lần nữa đứng ở trên đài thi đấu đã cắt ngang cuộc bàn luận của mọi người
- Các vị đan sư dự thi, vòng thứ nhất của trận đấu đã qua, cuộc tranh tài vòng thứ hai lập tức bắt đầu. Mời đan sư thăng cấp đợt thứ hai đều ngồi xuống chỗ của mình, cẩn thận nghe đề thi thứ hai...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay