Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 2272

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

Nghiền ép dũng mãnh.
Diệp Mặc đứng ở trên đỉnh Tiên Phong Thánh Đạo Phong cao nhất của Thánh Đạo Tông, nhìn Thánh Đạo giới ngày càng phồn hoa thịnh vượng nhưng không cách nào bình ổn lại. Hắn cảm thụ được một loại Đạo vận mới, hết lần này tới lần khác lại khó có thể nắm lấy, ngay cả tu vi của hắn, cũng chỉ có thể mơ hồ cảm giác được trên cả Hỗn Nguyên, mà ngay cả chạm đến cũng không thể chạm đến được.
Lúc này hắn càng sâu sắc hiểu được vì sao Đạo là không có giới hạn, Hỗn Nguyên tuyệt đối không phải là chí cao vô thượng. Trong mơ hồ, hắn cảm thụ được cảnh giới kia, nhưng không cách nào chạm đến được. Hắn có cảm giác là qua vô số vạn năm nữa, hắn cũng không cách nào ***ng chạm đến bên rìa cái cảnh giới kia được. Cái đó và tư chất và tài nguyên tất cả đều không liên quan gì cả, đây là một loại cảnh giới không có bất kỳ người nào có thể nói rõ ràng.
- Có lẽ chỉ có Thiên Đạo kia của U Minh giới mới có thể hiểu được.
Diệp Mặc thì thào tự nói một câu, trong số những đối thủ hắn từng tiếp xúc, duy nhất có thể làm cho hắn kiêng kỵ, khiến hắn không cách nào ngăn cản, chỉ có Thiên Đạo của U Minh giới.
- Tông chủ, Yêu tộc, Ma tộc, Long tộc, Hải tộc, Cự Nhân tộc, Thần tộc hơn mười chủng tộc, cộng lại mấy ngàn vạn tiên sĩ, vô số chiến hạm hư không hùng hổ tiến đến bên ngoài đại trận ranh giới Thánh Đạo Tông ta, tuyên bố muốn tông chủ giao ra Hỗn Nguyên Thánh Đế Bộc Dương Tư, Văn Đức Thủy, Gia Cát Trí Thần cùng Ngao Hi của bọn họ, bằng không...
La Thanh Hà đi tới phía sau Diệp Mặc, có chút lo lắng nói.
Thần thức của Diệp Mặc đã quét đến đại quân các tộc khác đông đảo bên ngoài Thánh Đạo Tông, Phượng Hoàng tộc cùng Âm Minh tộc không có xuất binh, nhưng Thanh Tòng Hạm cùng Lãnh Dục Kỳ còn có hòa thượng Tiêu Đát đều đến, bọn họ chỉ lấy thân phận những người đứng xem để đến đây.
Hỗn Nguyên Thánh Đế Phiền Cao của Yêu tộc, Thù Nguyên Châu của Ma tộc, Ngao Quỳ của Long tộc, cũng đều đã đến, ba người này cũng không phải là đứng ở một hàng, mà là chia làm ba góc khống chế toàn bộ Thánh Đạo giới dưới thần niệm.
Đạm Đài Y cũng tới đây, nhưng cô cũng không có tiến lên, ngược lại đứng ở phía sau, cúi đầu tựa hồ đang trầm tư cái gì. Không biết có phải là xấu hổ khi nhìn thấy Diệp Mặc hay không, hay là vì cô vốn xuất thân từ Nhân tộc, nên không cách nào giúp đỡ Ma tộc đến công kích Nhân tộc.
Nếu như là dựa theo suy nghĩ của trăm năm trước, Diệp Mặc ước gì đến càng nhiều người càng tốt, đến càng nhiều người, có nghĩa là Thánh Đạo giới sẽ càng thêm hưng thịnh. Bởi vì hắn sẽ không để cho những kẻ xâm lấn Thánh Đạo giới rời khỏi dù chỉ một người, thế nhưng khi mơ hồ cảm ngộ được trên Hỗn Nguyên còn có một cảnh giới mới, tâm cảnh của Diệp Mặc vô tình mà đã cao hơn một tầng.
Hiện tại hắn vẫn chưa biết cảnh giới kia là gì, không phải vì cảnh giới kia không có, mà là hắn chưa tới cấp độ đó. Hư không vũ trụ mênh ௱ô** nơi hắn đang ở dường như không phải duy nhất, mà chỉ là một trong hư không còn khổng lồ cuồn cuộn hơn mà thôi. Hắn giết hết toàn bộ hàng tỉ tiên sĩ này, đương nhiên có thể làm cho Thánh Đạo giới càng thịnh vượng phát đạt. Thế nhưng chuyện này cũng tạo thành hai hậu quả ác liệt, một chính là tiên nhân Thánh Đạo giới cho rằng mình có chỗ dựa vào, trong phiến hư không này không kiêng nể gì cả, thứ nhì là giảm bớt cực lớn thực lực của một phiến hư không vũ trụ này.
Huống chi kiểu giết chóc này có thể khiến cho thù hận giữa Nhân tộc cà các tộc khác càng ngày càng sâu, hắn không có khả năng vĩnh viễn che chở Nhân tộc Thánh Đạo giới. Trong tương lai Thánh Đạo giới phải làm sao, vẫn phải dựa vào những người còn lại của Nhân tộc. Nếu như không là thâm cừu đại hận gì, thật sự là không cần phải đại khai sát giới.
- Diệp Mặc, dầu gì ngươi cũng là Hỗn Nguyên Thánh Đế duy nhất của Nhân tộc, cho ngươi thời gian ba hơi thở, nếu như thời gian ba hơi thở ngươi còn không ra, chúng ta sẽ bắt đầu công kích trận pháp ranh giới Thánh Đạo giới...
Cái âm thanh này âm hiểm thảm đạm, cho dù là truyền tới từ bên ngoài Hạm Thần Ổ, toàn bộ Thánh Đạo giới cũng nghe rõ ràng.
Diệp Mặc vừa nghe cũng biết là Phiền Cao của Yêu tộc, hắn khinh bỉ cười cười, cho dù là hắn không có ý định *** toàn bộ tiên sĩ Yêu tộc đến đây, lại không có nghĩa là một người hắn cũng không giết. Hắn không chỉ sẽ giết, mà hơn nữa còn sẽ không tùy tiện giết mấy tên tiểu lâu la.
Diệp Mặc quay đầu lại vỗ vỗ vai La Thanh Hà:
- Cùng đi xem xem...Ôh...
Hắn thấy Đinh Giới, Đinh Giới vậy mà không phải từ Thánh Đạo giới đến, mà là một mình khống chế một thần khí phi thuyền cực phẩm cấp tốc đi tới bên ngoài Thánh Đạo giới. Khiến Diệp Mặc kinh ngạc là tu vi của Đinh Giới mặc dù không có nghịch thiên như Đạm Đài Y, cũng đã chứng đạo thành công, bây giờ đã là một Tố Đạo Thánh Đế. Hơn nữa Diệp Mặc cảm giác được Đinh Giới đã có đại đạo hình thức sơ khai của chính mình, y chứng đạo tuyệt đối không phải tiểu Đạo tầm thường, cho thấy Đinh Giới cũng có kỳ ngộ như hắn.
Đinh Giới tới đây, không chỉ Diệp Mặc thấy, tất cả mọi người đến Thánh Đạo giới đều đã thấy. Đối với mấy cường giả ngoại tộc này mà nói. Đinh Giới chỉ là một Tố Đạo Thánh Đế, thật sự chẳng là gì cả.
- Đạm Đài Y, cô thật không biết xấu hổ. Diệp Mặc trước đây đối đãi với chúng ta như thế nào, không có Diệp Mặc, cô có thể đặt chân lên Phong Vị Tháp sao? Cô có thể phong vương ở đỉnh cao nhất Bia Tiên Vương sao? Ta nhổ vào! Ta có thể nói không có Diệp Mặc, cô chẳng là gì cả. Cô có biết vì chuyện của cô, Diệp Mặc đã tự mình đi qua Cửu Phạm Tiên Trì? Lo lắng vô cùng không? Chúng ta trước đây đã hứa hẹn, muốn cùng Diệp Mặc cùng nhau sáng tạo thế giới.
- Cô nói cho có lệ thì không tính đi, lại còn không hề biết liêm sỉ gia nhập Ma tộc. Đinh Giới ta mặc dù chỉ là một Tố Đạo Thánh Đế, biết được chuyện này, cũng vội vã từ Hư Thị gấp rút trở về, dù cho không giết được đồ đàn bà vô sỉ như cô, cũng phải nhổ vào mặt cô...
Đinh Giới hoàn toàn không thấy xung quanh vô số cường giả các tộc khác, liền mắng Đạm Đài Y xối xả. Y và Đạm Đài Y là hai đại thiên tài của Tiên giới Thượng Thiên Vực, cùng nhau lớn lên, cùng nhau cạnh tranh. Nhưng bây giờ Đạm Đài Y vậy mà lại là Thánh nữ Ma tộc, khiến Đinh Giới vô cùng phẫn nộ.
- Đinh huynh đệ, mỗi người có chí hướng riêng, Nhân tộc ta có thêm cô ta cũng không nhiều, thiếu một một người như cô ta cũng không thiếu, hà tất phải để ý đến cô ta. Anh trở về vừa đúng lúc, một hồi chúng ta đi uống vài chén.
Thanh âm Diệp Mặc theo sát liền truyền tới.
Đinh Giới quay đầu lại thấy Diệp Mặc, lập tức cười ha ha nói:
- Nói không sai, có cũng được mà không có cũng không sao, một người thôi mà. Diệp Mặc, ta biết ngay anh sẽ không giống người bình thường, hiện tại xem ra ta quả nhiên không có nhìn lầm anh. Trước đây tam đại phong hào trên đỉnh Bia Tiên Vương, hiện tại chỉ còn Bất Hủ cùng Bắc Thần, không còn Thiên Nguyệt. Ngày hôm nay nhiều yêu ma quỷ quái như vậy dám đến Nhân tộc ta, Đinh Giới ta và anh cùng nhau giết cho máu nhuộm hư không, cũng không phụ phong hào Bắc Thần của ta...
Nói đến phần sau, Đinh Giới đã là sát ý xôn xao. Trước đây sau khi phong vương trên đỉnh Bia Tiên Vương xong, y liền quyết định muốn đi ra tìm Đại Đạo thuộc về chính mình, hôm nay y nói đã có hình thức sơ khai. Đạo của y có quan hệ đến Thánh Đạo giới, hơn nữa là xuất thân từ Nhân tộc, hiện tại Nhân tộc Thánh Đạo giới bị xâm lấn, cho dù là máu tươi nhuộm hư không, y cũng quyết không lui về phía sau một bước. Chính vì như vậy, y biết được Thánh Đạo giới bị xâm lấn, liền gấp rút trở về.
Đạm Đài Y sắc mặt càng thêm tái nhợt, chờ lúc Đinh Giới nói đến đoạn không còn Thiên Nguyệt nữa, Đạm Đài Y tâm huyết chảy ngược, sau khi phun mạnh ra một ngụm máu tươi xong, mang theo một đạo độn quang, đảo mắt đã biến mất không còn bóng dáng.
Đạm Đài Y là Thánh nữ của Ma tộc, lại còn là một Hỗn Nguyên Thánh Đế, cô muốn rời khỏi, vẫn chưa có người nào có thể ngăn cản, cũng không có ai dám đi ngăn cản..
- Ngươi muốn ૮ɦếƭ...
Phiền Cao thấy Đinh Giới năm ba câu, đã đánh đuổi đi một Hỗn Nguyên Thánh Đế của phe mình, lập tức giận dữ, đưa tay liền chộp về hướng Đình Giới.
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên bước một bước về phía trước, ngay cả tay còn chưa có giơ lên, chính là một cước đạp ra.
Phiền Cao cũng cảm giác được hư không xung quanh tại thời khắc này đã hoàn toàn đặt vào dưới chân Diệp Mặc, mà gã ở ngay thế giới không gian dưới chân Diệp Mặc chỉ có thể gian nan di động.
Ngay cả hư không đều đang bắt đầu rạn nứt dưới một cước này của Diệp Mặc, Phiền Cao tâm thần chấn động mãnh liệt, đây là tu vi gì vậy? Gã biết Diệp Mặc mạnh mẽ, thậm chí biết mình đơn độc một người chỉ sợ không phải đối thủ của Diệp Mặc, tuy nhiên lại không nghĩ tới Diệp Mặc cường đaị đến mức này. Đây tuyệt đối đã vượt qua Hỗn Nguyên Thánh Đế, lẽ nào đây là trên cả Hỗn Nguyên trong truyền thuyết?
Không chỉ nói Phiền Cao tâm thần chấn động mãnh liệt, xung quanh mấy Hỗn Nguyên Thánh Đế còn lại cũng kinh hãi không gì sánh được. Bọn họ ngày hôm nay mới chính thức thấy được sự mạnh mẽ của Diệp Mặc, đây là Hỗn Nguyên Thánh Đế sao?
Phiền Cao cả người ngọn lửa quay cuồng, từng đạo thần nguyên bị thiêu đốt một cách điên cuồng, sau một khắc, gã giãy thoát khỏi ràng buộc của mảnh hư không rạn nứt này, gắng gượng chạy ra từ dưới chân Diệp Mặc.
Thế nhưng Diệp Mặc cũng không có dự định bỏ qua cho Phiền Cao, lần thứ hai một quyền đánh ra, đây chỉ là một quyền đạo thần thông hư không đơn giản cực kỳ.
- Diệp Đan Thánh, thủ hạ lưu tình, chúng ta không thể tự giết lẫn nhau, trên Hỗn Nguyên còn có cảnh giới cao hơn, trong một phiến vũ trụ hư không này của chúng ta, còn có vũ trụ Thiên Địa càng rộng lớn hơn...
Thấy Diệp Mặc lại đánh ra một quyền, Phiền Cao trong lúc hoảng sợ, cũng không lo giữ gìn một số bí mật nữa.
Diệp Mặc bình tĩnh nói:
- Cho dù là bên ngoài có đối thủ mạnh mẽ gấp trăm lần đi nữa, đây cũng không phải là lý do ta tha cho ngươi. Lần này các tộc xâm phạm Thánh Đạo giới ta, hẳn là do ngươi cầm đầu nhỉ? Đạo của ngươi dừng lại ở đây đi.
Theo thanh âm của Diệp Mặc dừng lại, thân thể gần hư đã mềm nhũn của Phiên Cao bị giới vực của Diệp Mặc trói chặt lại, Hư không quyền đã đánh vào trên người gã.
Phịch.
Một tiếng nổ vang, vừa rồi Phiền Cao vẫn không ai bì nổi, trong nháy mắt bị nổ tung thành bã vụn.
Trong thiên địa, Hỗn Nguyên Thánh Đế, lại ít đi một người.
Bên ngoài Thánh Đạo giới ngay lập tức liền an tĩnh lại, không có chút thanh âm nào. Phiền Cao là đệ nhất Hỗn Nguyên Thánh Đế của Yêu tộc, tuyệt đối là cường giả trong cường giả, mà một cường giả như vậy trong tay Diệp Mặc lại không kiên trì nổi qua thời gian một hơi thở. Diệp Mặc thậm chí ngay cả pháp bảo cũng không có phóng ra, chớ đừng nói chi là xuất ra loại sát chiêu đáng sợ như Thái Sơ Thần Văn. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Phiền Cao đã thần hồn đều diệt.
Đây là trước mắt bao người, căn bản là không có bất kỳ biện pháp nào cứu giúp. Có lẽ nói dưới sự mạnh mẽ này, căn bản là không ai có tư cách giúp đỡ. Đây hoàn toàn là nghiền ép không cân xứng, căn bản cũng không phải là chiến đấu trên cùng một đẳng cấp.
Hàng tỉ tiên sĩ dị tộc đến xâm lấn, toàn bộ đều an tĩnh không tiếng động, tất cả các Thánh Đế đều không phát ra một tiếng động nào. Thực lực cường đại của Diệp Mặc đã hoàn toàn vượt qua cảm quan của bọn họ.
Cũng như vậy vô số tiên sĩ Nhân tộc đứng ở lối vào Hạm Thần Ổ cũng im lặng không tiếng động, bọn họ biết chỗ dựa mạnh mẽ nhất Thánh Đạo giới chính là Diệp tông chủ. Diệp Mặc xây dựng Thánh Đạo Tông, khôi phục Thánh Đạo giới, hiện tại dị tộc xâm lấn, bọn họ cũng đã tính toán, phải cùng tông chủ Diệp Mặc của Thánh Đạo Tông cùng một chiến tuyến, vì Thánh Đạo giới mà đánh đến một khắc cuối cùng. Nhưng bây giờ chiến đấu còn chưa có bắt đầu, thực lực cường đại của tông chủ Thánh Đạo Tông, đã khiến tất cả mọi người ở đây kinh hãi.
- Các vị tới là để xâm lấn Thánh Đạo Tông ta?
Diệp Mặc một cước một quyền giết Thánh Đế Phiền Cao của Yêu tộc, giống như không có chuyện gì xảy ra vậy, nhìn hàng tỉ tiên sĩ dị tộc này bình tĩnh nói.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay