Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 2115

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

Thần – Thánh đạo bảng.
Nửa ngày sau, Diệp Mặc hài lòng dẫn Vô Ảnh, Cừu Nhưỡng, Phục Phi rời khỏi Tây Rừng Bảo.
Hắn lấy được rất nhiều tin liên quan đến Hư Thị từ Đổng Yến, Hư Thị không đơn thuần là một thành phố các tộc lớn trao đồi vật phẩm, mà còn là một nơi tụ tập thiên tài của các tộc. Bình thường đến Hư Thị không phải đại năng tu vi cực cao, thì chính là nhựng thiên tài tu giả. Những người này ai ai cũng đều là nghịch thiên trong bổn tộc, có thể dễ dàng vượt cấp Gi*t đối thủ.
Trong Hư Thị sức mạnh là tất cả, trong này không có đồng cảm cũng không có nước mắt, chỉ có sức mạnh. Cho dù dại năng của các tộc có mạnh đi nữa, trong Hư Thị cũng phải giữ vững được sự kiềm chế, vì trong này, một khi không cẩn thận sẽ bị người khác hóa thành tro bụi ngay. Trong mạnh còn có mạnh hơn, sẽ phát huy được sức mạnh trong một nơi như Hư Thị này.
Nổi tiếng nhất trong Hư Thị còn có hai bảng xếp hạng, một chính là Thần đạo bảng, còn một bảng nữa chính là Thánh đạo bảng, hai bảng danh sách này cũng tên là Thần bảng và Thánh bảng.
Thần bảng là bảng xếp hạng tất cả Chứng đạo Thánh đế, đương nhiên Chứng đạo Thánh đế này là chỉ những Thánh đế còn chưa tu luyện đến Đạo nguyên, một khi tu luyện đến Đạo nguyen rồi, thì chỉ có thể xếp hạng trong Thánh bảng. Còn Hỗn nguyên Thánh đế, cho dù trong Hư Thị cũng cực kỳ hiếm hoi, thậm chí thỉnh thoảng mới có cá biệt mà thôi. Cho nên Hỗn nguyên Thánh đế, sẽ không đấu võ với bất kỳ người trong bảng tên nào, sau khi đến Hỗn nguyên rồi, cũng đã dung thiên hóa địa, làm thế giới của riêng mình, bình thường cũng sẽ không ở lại trong Hư Thị.
Mỗi một bảng đều có năm trăm người, đừng xem thường năm trăm người này. Nhân tộc vì Thánh đạo giới tàn phá, Tiên giới và Thánh đạo giới không thể nào nghĩ thông suốt, nhân tài điêu linh, cũng đã bao năm không thể nào có tên trên hai bảng tên Thần – Thánh này. Nhưng những tộc khác lại nhân tài cường thịnh, cũng không phải thứ mà Thánh đạo Tàn giới điêu linh có thể so sánh nổi.
Nếu như không phải Thánh đạo Tàn giới thực tại không có gì tốt để chiếm lĩnh, Thánh đạo Tàn giới sớm đã thành thuộc địa của tộc khác rồi.
Hai bàng tên này, cho dù chỉ có năm trăm tên, nhưng đều là những người tu vi cực cao, tiếng tăm lừng lẫy trong Thánh đạo giới.
Diệp Mặc vốn cũng không để ý đến những người trên bảng tên, nhưng khi hắn nghe Đổgn Yến nói, lúc trước trong Thần bảng có người đánh bại một Đạo nguyên Thánh đế, hắn lập tức sắc mặt thay đổi. Mặc dù hắn tự phụ vô địch cùng cấp, nhưng cũng chưa nghịch thiên đến mức có thể vượt một bước lớn như vậy, với tu vi buớc thứ nhất của Chứng đạo đánh thắng Thánh đế bước thứ hai Đạo nguyên của Chứng đạo.
Bởi vậy có thể thấy vũ trụ mênh ௱ôЛƓ, có vô số kẻ mạnh. Người mạnh nhất cũng chưa chắc đã xuất thân từ Nhân tộc.
Nhưng cũng vì những tin tức này, khiến Diệp Mặc càng thêm khinh bỉ Đại nhật Thần sơn. Một tông môn như vậy, không muốn chấn hưng Thánh đạo Tàn giới, chỉ muốn làm thế nào xưng bá Thánh đạo Tàn giới. Thậm chí còn muốn làm thế nào để biến Thánh đạo Tàn giới thành của riêng Đại nhật Thần sơn.
Đồng thời Diệp Mặc cũng từ chỗ của Đổng Yến biết được, người đến Hu Thị mặc dù cũng có Tố đạo Thánh đế, nhưng những Tố đạo Thánh đế đó không phải nghịch thiên, thì cũng đến cùng với Đạo nguyên Thánh đế trong tông môn.
Còn rất nhiều Thánh đế trong Thánh đạo Tàn giới vì sao nhất định lại muốn đến Thần Phần vực Chứng đạo Hỗn nguyên, Diệp Mặc cũng hiểu đôi chút. Nếu như không thành Đạo nguyên Thánh đế, tuyệt đối không thể nào khôi phục được Thánh đạo giới. Huống chi, Thánh đế chưa đến Đạo nguyên, cho dù khôi phục Thánh đạo giới rồi, cũng là làm cho người khác mà thôi. Một thế giới đẹp đẽ không có Đạo nguyên Thánh đế, giống như một người con gái đẹp không mặc quần áo nằm trên giường đọi đại hán cường tráng đến chà đạp mà thôi.
Diệp Mặc nhớ đến Tiên giới thông đạo, trong lòng cũng thầm than, Tiên giới cũng là thế này. Cho dù Tiên giới hiện cũng đã tan tành rồi, nhưng mỗi một Thiên vực cũng đều là nơi mơ ước của một số Thánh đế bình thường của Thánh đạo Tàn giới. Chính vì như vậy, hắn mới muốn đóng hoàn toàn thông đạo của Tiên giới.
Đến Hư Thị ít nhất phải cần một Thần khí phi ђàภђ ђạ phẩm, may mà Diệp Mặc có Thời Không Thoa, cũng là Thần khí phi ђàภђ ђạ phẩm. Còn Đổng Yến vì cám ơn Diệp Mặc tặng Đạo Quả, lại tặng một viên Vân Chu Trảo Tiêu cho Diệp Mặc nữa, đây là một loại nguyên liệu cao cấp luyện chế Thần khí phi hành.
Cộng thêm lúc trước Diệp Mặc có Tiên tài cao cấp Lưu Quang Vân Đằng Thạch, Diệp Mặc quyết định tăng cấp Thời Không Thoa của mình lên Thần khí trung phẩm, để chuẩn bị tiến vào Hư Thị.

Luân Lan Thánh Đạo thành trước sau như một, đông đúc Tiên nhân đến đến đi đi, vì cố gắng tu luyện con đường của mình, nếu như nhất định phải nói Luân Lan Thánh Đạo thành có gì khác với lúc trước, đó chính là Luân Lan Thánh Đạo thành có thêm một Đan Khí Thánh các.
Lúc trước tất cả mọi người đều cho rằng Đan Khí Thánh các này chỉ là sớm nở tối tàn, nhưng không ngờ, Đan Khí Thánh các chẳng những không phải sớm nở tối tàn, hơn nữa còn ổn định trong Luân Lan Thánh Đạo thàh. Chẳng những như vậy, cho dù là Thiếu bảo chủ lúc trước kia cũng biến mất trong Luân Lan Thánh Đạo thành.
Diệp Mặc biết rõ Ngụy Huyễn Minh địa vị cũng không thấp, lúc trước Đổng Yến nói muốn giúp hắn giải quyết chuyện này, Diệp Mặc cũng không ôm nhiều hi vọng. Hắn định một khi người của Đại nhật Thần sơn tìm đến, hắn không đánh được thì đi, đánh được thì đánh. Nhưng không ngờ Đổng Yến lại thực sự cũng không nói khoác, tên Ngụy Huyễn Minh kia sau khi bị lão Gi*t ૮ɦếƭ, cũng không có bất kỳ tin tức gì, cũng không có bất kỳ người nào của Đại nhật Thần sơn đến nói về chuyện này.
Cùng thời gian trôi đi, Diệp Mặc dần dần cũng yên tâm, bắt đầu chuyên tâm luyện chế Thần khí phi hành của mình. Còn chuyện trong cửa hàng, giao cho Vô Ảnh, Tiểu Băng Sâm, Cừu Nhưỡng và Phục Phi. Tiểu Băng Sâm chuyên luyện đan, những người còn lại phụ trách buôn bán. Tiểu Băng Sâm vốn dĩ thích hợp với việc luyện đan, cộng thêm Diệp Mặc lại giao Vụ Liên Tâm Hỏa cho Tiểu Băng Sâm, đồng thời truyền thụ lại tâm đắc luyện đan cho Tiểu Băng Sâm. Tiểu Băng Sâm lúc này cũng đã cố gắng có thể luyện chế một số Thần đan thô sơ rồi.
Đối với võ giả, Diệp Mặc cũng đã hỏi qua Phục Phi, võ đạo mà Phục Phi tu luyện và luyện thể là vì trùng hợp. Lúc trước trong những người trả giá cửa hàng này có người ra giá một cái kích Chân Vũ, kết quả Phục Phi vừa nhìn thấy kích Chân Vũ này liền thích. Gã dùng ưu thế của cửa hàng của mình, dùng tất cả những gì mình tích lũy lại mua lại cây kích Chân Vũ này.
Công pháp tu luyện võ đạo kia, chính là sau khi gã luyện hóa cây kích Chân Vũ mà có được.
Chưa tìm được đáp án mà mình muốn, Diệp Mặc cũng không tiếp tục quấn quýt, luyện thể của hắn cũng đã là Tiên thần thể viên mãn rồi, chỉ có điều vẫn không thể nào tiến vào Thánh thể mà thôi. Công pháp luyện thể của Phục Phi là từ trong cây kích Chân Vũ lấy được, đối với hắn mà nói cũng không giúp được gì nhiều.
Danh khí của Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh các càn glúc càng lớn, Diệp Mặc cũng đã bế quan.
Hỏa linh Tiểu Thanh luyện hóa bao năm rồi, cây thương ngắn kia còn chưa luyện hóa được. Diệp Mặc quyết định tạm thời không cần Tiểu Thanh tiếp tục luyện hóa cây thương ngắn kia nữa, cây thương ngắn đó không phải là thứ mà đẳng cấp của Tiểu Thanh bây giờ có thể luyện hóa được.
Hắn quyết định phong ấn cây thương ngắn đó lại, sau đó bắt đầu lại luện chế thăng cấp Thời Không Thoa. Muốn đến Hư Thị, thì cần phải chuẩn bị Thần khí phi hành cho tốt. Thần khí phi ђàภђ ђạ phẩm Diệp Mặc không chỉ có một Thời Không Thoa, còn có vài chiến lợi phẩm nữa, chỉ có điều Diệp Mặc cũng đã quen dùng Thời Không Thoa rồi, nên mới muốn thăng cấp cho Thời Không Thoa.
Vì đồ của Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh các cũng không tệ, về sau, dường như tất cả Tiên nhân đều thích đến Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh cắc mua đồ. Đồng thời những cửa hàng Đan Khí các còn lại trong Luân Lan Thánh Đạo thành cũng buôn bán chậm hơn rất nhiều, nhưng cũng không có ai dám đến gây phiền phức cho Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh các.
Thanh danh Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh các mặc dù bay xa, nhưng thế lực của người ta cũng cực lớn. Không thấy cho dù là Tây Rừng Bảo cũng không dám đến Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh các nói gì đấy sao? Hơn nữa, Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh các cũng coi là không quá đáng, bọn họ cũng không ςướק mối làm ăn của toàn bộ Đan Khí, chỉ là chiếm một phần nhỏ trong đó mà thôi.

Thấm thoát thời gian ba năm trôi qua, hôm nay Diệp Mặc cũng đã dung hợp toàn bộ mấy loại nguyên liệu vào Thời Không Thoa rồi, thực sự thăng cấp Thời Không Thoa thành một Thần khí phi hành trung phẩm.
Không những vậy, khoang thuyền trong Thần khí phi hành cũng rộng hơn nhiều, Diệp Mặc thêm rất nhiều trận pháp phòng ngự bên ngoài khoang điều khiển, để ttánh phi hành trong hư không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thời Không Thoa cũng đã luyện chế hoàn tất, Diệp Mặc thở phào, hắn chuẩn bị đến Hư Thị rồi. Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh các, Diệp Mặc quyết định giao cho Phục Phi. Trong Luân Lan Thánh Đạo thành, có sự chiếu cố của Đổng Yến, Phục Phi điều hành Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh các này tuyệt đối cũng không có vấn đề gì.
Diệp Mặc vừa mới thu hồi Thời Không Thoa lại, hàng loạt chấn động liền truyền đến. Diệp Mặc trong lòng lập tức vui mừng, hắn cảm giác Mục Tiểu Vận cũng xuất quan.
Quả nhiên Mục Tiểu Vận thu hồi trận bàn thời gian đi đến, không ngờ cũng đã là tu vi Tiên vương viên mãn rồi, cô ra ngoài là chuẩn bị độ kiếp thăng cấp Tiên tôn.
- Tướng công.
Thấy Diệp Mặc ngay bên cạnh mình, Mục Tiểu Vận vô cùng vui vẻ, mau chóng bước đến. Cô một lòng muốn nhanh chóng tăng tu vi của mình lên, chính là vì sớm ngày có thể giúp được chồng mình.
- Em sắp độ kiếp chuẩn bị thăng cấp Tiên tôn sao?
Diệp Mặc một tay nắm chặt tay của Mục Tiểu Vận, đồng thời cảm nhận được nguyên thần cô đọng của Mục Tiểu Vận.
- Vâng, trận bàn thời gian này quả thật là đồ tốt. Em cảm thấy tu luyện trong này, tiến triển cực nhanh.
Mục Tiểu Vận cảm khái nói.
Diệp Mặc cười ha hả, nhiều tài nguyên tu luyện như này, cộng thêm tư chất vô cùng nghịch thiên của Mục Tiểu Vận, nếu như còn không thể tiến triển nhanh chóng, thì mới là chuyện lạ.
- Anh giúp em hộ pháp, em bắt đầu độ Tiên tôn kiếp đi.
Diệp Mặc cũng rất hi vọng tu vi của Mục Tiểu Vận mau chóng tăng lên.
Trong Thế giới trang vàng sớm có các chỗ độ kiếp, thậm chí Tụ linh trận cũng đã sớm bố trí xong rồi. Nhưng đối với Mục Tiểu Vận độ kiếp, Diệp Mặc cũng sẽ không ra tay can thiệp vào.
Trong Thế giới trang vàng, Diệp Mặc hoàn toàn có thể khống chế độ mạnh yếu của lôi kiếp của Mục Tiểu Vận, nhưng hắn lại không muốn làm như vậy, chỉ cần không phải sinh tử nguy cấp, Diệp Mặc quyết định sẽ không ra tay.
Mục Tiểu Vận tư chất nghịch thiên, lại có nhiều pháp bảo, đan dược như vậy, cho dù lôi kiếp có mạnh hơn chút, Diệp Mặc tin tưởng rằng Mục Tiểu Vận chắc chắn có thể độ qua.

Lúc này có hai người con gái tóc tai có chút rối xù, thần thái lo lắng vội vã tiến vào trong Luân Lan Thánh Đạo thành.
Người con gái đi trước tuổi tác có lớn hơn chút, nhưng thoạt nhìn cũng là một thiếu phụ trung niên cực kỳ đẹp, còn người con gái bên cạnh cô mặc dù che một miếng lụa mỏng, cũng không thể che nổi khí chất tuyệt sắc trên người cô.
- Sư phụ, chúng ta đến đây khác gì tự tuyệt đường lui của mình.
Người con gái che lụa xanh quay đầu nhìn Luân Lan Thánh Đạo thành một cái, có chút lo lắng nói.
Mỹ phụ trung niên kia thở dài nói:
- Cho dù chúng ta không tiến vào Thánh Đạo thành, cũng không còn đường nào nữa. Ta có một cảm giác mơ hồ, nếu như chúng ta còn có đường sống, thì trong này là con đường duy nhất.
Người con gái che mảnh lụa xanh cũng không nói gì thêm, nhưng sau đó lại kinh dị nói:
- Sư phụ, sư phụ nhìn xem nơi này là Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh các.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc