Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 1984

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

- Diệp Mặc tại đây cám ơn các vị Tiên đế bằng hữu, các vị Tiên hữu có thể đến chúc mừng đại điển khai phái của Mặc Nguyệt Tiên tông tôi, là vinh hạnh của Mặc Nguyệt Tiên tông chúng tôi. Hôm nay chỉ cần là Tiên hữu đến đây, đều là bạn của Mặc Nguyệt Tiên tông, đều là bạn của Diệp Mặc tôi. Tôi vì bế quan, có hơi chậm trễ một chút, xin các vị thông cảm.
Diệp Mặc với vẻ mặt tươi cười bước vào đại sảnh, ôm quyền dạo quanh một vòng.
- Diệp tông chủ tiến bộ đúng là thần tốc, năm đó khi tôi gặp Diệp tông chủ vẫn là tu vi Tiên tôn, bây giờ cũng đã là Tiên đế trung kỳ rồi. Cộng thêm lần khai phái đại điển này của Mặc Nguyệt Tiên tông, lại càng đáng chúc mừng.
Vị Phong đại đế cứ như không có chút thù hận gì với Diệp Mặc, chủ động đứng ra ôm quyền chúc mừng.
Diệp Mặc làm sao không biết phải cẩn thận với lời này của Vị Phong đại đế, nói tu vi của mình nhanh có bí mật thì tính sao? Bây giờ hắn căn bản cũng không sợ bất kỳ ai. Vì bảo vệ Mặc Nguyệt Tiên tông, tu vi của hắn căn bản cũng không thể ẩn giấu đi được, khi cần cường thế thì cũng không cần giả làm rùa đen.
- Diệp tông chủ có thể sớm đã nhận ra tôi rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên tôi gặp Diệp tông chủ, quả nhiên là nhân tài kiệt xuất của Tiên giới, may mà lần này tôi quay về kịp, vẫn có thể mau chóng đến tham gia đại điển khai phái của Mặc Nguyệt Tiên tông. Chúc mừng Mặc Nguyệt Tiên tông, chúc mừng Mặc Nguyệt Tiên tông.
Long Hà Tiên đế đứng dậy ôm quyền chúc mừng Diệp Mặc.
Lúc này mấy vị Tiên đế như Chính Nhân Tiên đế, Nông Viêm Tiên đế, Hoán Vân Tiên đế, Tấn Huy Tiên đế, Phong Chính Tiên đế, Kiền Dịch Tiên đế, Mộ Ly Tiên đế, Hiên Phong Tiên đế, Khuê Kiền Tiên đế, Trạm Khôn Tiên đế, Thông Chấn Tiên đế đều đứng dậy chúc mừng Diệp Mặc.
Hiên Phong Tiên đế của Ma Hoan tông và Kiền Dịch Tiên đế thiên chủ của Thường Dung thiên cũng có chút thù hận với Diệp Mặc, nhưng lúc này cũng đều đã đến. Rõ ràng là biết được chuyện Diệp Mặc giáo huấn Táp Không đại đế mà đến, trong Tiên giới chỉ cần không phải thâm thù đại hận hủy nhân đạo cơ, khiến người ta không thể nào luân hồi, những thù vặt còn lại trước mặt thực lực căn bản cũng không đáng nhắc đến.
Những người này cũng đều đã đến Mặc Nguyệt Tiên tông rồi, Diệp Mặc đương nhiên cũng không chấp chặt, đi đến mỗi người chào hỏi khách khí cám ơn.
- Diệp tông chủ, không ngờ Khai Nỉ Thánh đế cũng trở thành thành viên của Mặc Nguyệt Tiên tông rồi, sau này Mặc Nguyệt Tiên tông chắc chắn sẽ trở thành Đế tông đỉnh phong của toàn Tiên giới.
Chính Nhân Tiên đế vẫn có quan hệ tốt với Diệp Mặc, cũng vô cùng tán thành với chuyện Mặc Nguyệt Tiên tông có thể trở thành Đế tông đỉnh phong của toàn Tiên giới.
- Ha ha, đại hòa thường đến chậm rồi.
Một giọng nói sang sảng truyền đến, lại có ba nữ tiên tiếp khách đón ba vị Tiên đế vào trong đại sảnh của Mặc Nguyệt Tiên tông.
Diệp Mặc trong lòng vui vẻ, hắn lập tức biết Phùng Độ La Hán cũng đã đến, ngay lập tức hắn liền nhìn thấy Xuất Trần Thánh đế đi vào cùng Đỗ Nương.
- Hoan nghênh Phùng Độ huynh, Xuất Trần huynh và Đỗ Nương đã đến.
Diệp Mặc mau chóng nghênh đón.
Xuất Trần Thánh đế đương nhiên cũng đã ăn Đế Mộc Lam quả, lúc này cũng đã thành Tiên đế đỉnh phong rồi, còn Đỗ Nương không ngờ cũng đã là Tiên đế trung kỳ rồi.
Lại có hai vị Tiên đế đỉnh phong nữa đến, hơn nữa cũng có quan hệ không tồi với Diệp Mặc, mọi người vừa cảm thán nhân duyên của Diệp Mặc, vừa thăm dò xem Xuất Trần Thánh đế là người như nào, vì có rất nhiều người không biết. Còn Phùng Độ La Hán, những người biết ngược lại nhiều hơn một chút.
- Xuất Trần huynh, là anh thật sao?
Khai Nỉ đang định bước lên trước nói chuyện với Diệp Mặc, thì lại phát hiện Xuất Trần Thánh đế cũng đến rồi, cũng mau chóng ngạc nhiên đến nghênh đón, giọng điệu vô cùng kích động. Dù sao những người như bọn họ, muốn tìm một người quen cũng vô cùng khó khăn rồi, nhưng không ngờ Xuất Trần Thánh đế lại có thể đến Mặc Nguyệt Tiên tông chúc mừng Diệp Mặc khai tông lập phái.
- Xuất Trần? Chẳng lẽ chính là một trong cửu đại Thánh đế năm đó sao, Xuất Trần Thánh đế?
Những Tiên đế xung quanh cũng đã xì xào bàn tán. Nếu như là Xuất Trần Thánh đế thật, thì hôm nay quá chấn động rồi. Hai vị Thánh đế đều đến Mặc Nguyệt Tiên tông, một người là người của Mặc Nguyệt Tiên tông, còn một người là đến chúc mừng Mặc Nguyệt Tiên tông, chuyện như này quả thật mới là lần đầu nghe đến.
- Ha ha, xem ra Diệp tông chủ cũng không lừa tôi nhỉ, lão già anh quả thực cũng chưa ૮ɦếƭ, tốt, chưa ૮ɦếƭ là tốt rồi.
Xuất Trần Thánh đế cười ha hả, vẻ mặt vô cùng vui vẻ. Lão có được Đế Mộc Lam quả, tu vi quay về Tiên đế đỉnh phong, muốn chứng đạo một lần nữa cũng có thể, tâm trạng đương nhiên vui mừng rồi. Bây giờ nhìn thấy Khai Nỉ Thánh đế, tâm trạng lại càng vui mừng hơn. Cái quan trọng nhất là, Khai Nỉ Thánh đế trước giờ vẫn đè nặng lão, lúc này tu vi cũng thấp hơn lão rồi, không ngờ mới chỉ là Tiên đế trung kỳ mà thôi. Hơn nữa thân thể mà Khai Nỉ Thánh đế đoạt xá cũng được đấy chứ.
- Tôi nói với Diệp tông chủ, anh cũng đã mục xương rồi, không ngờ anh vẫn còn sống đến trêu tôi nữa.
Khai Nỉ Thánh đế mặc dù nói có chút khó nghe, nhưng giọng điệu cũng vô cùng cao hứng.
Xuất Trần Thánh đế vội vàng nói:
- Tôi đến đây thứ nhất là chúc mừng Diệp tông chủ, thứ hai là muốn cùng anh ôn chuyện .
- Diệp tông chủ, cám ơn lam quả của anh, để cho tôi cao hơn Xuất Trần một bậc. Đồng thời cũng cám ơn anh đã tin tưởng Xuất Trần tôi, hôm nay Xuất Trần tôi cố ý đến đây chúc mừng Mặc Nguyệt Tiên tông khai phái, đồng thời cũng muốn giap nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, không biết Diệp tông chủ có thể để cho Xuất Trần tôi một mảnh đất cắm dùi hay không.
Xuất Trần Thánh đế nói xong mau chóng nhìn Diệp Mặc.
Vì cảm ơn, lão vốn dĩ có ý gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, dù sao loại người như lão đi đến bất cứ nơi nào cũng vậy thôi. Nhưng sau khi lão đến Mặc Nguyệt Tiên tông rồi, lập tức liền hiểu ra, lão gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, người được lợi không phải là Mặc Nguyệt Tiên tông, mà là lão. Linh khí của Mặc Nguyệt Tiên tông nồng đậm cho dù đến Tiên tông cao cấp cũng không so sánh được, không biết Diệp tông chủ này đã chôn bao nhiêu Tiên linh mạch xuống dưới nữa.
Đây cũng không phải là thứ thuyết phục lão nhất, Diệp Mặc bố trí Thập vạn hư không Ngự Sát Tiên trận cấp chín, lão vừa nhìn liền biết đây là Tiên trận cao cấp, chứng đạo ở nơi như này quả thực không còn gì so sánh nổi. Lúc này lão cũng đã là Tiên đế đỉnh phong rồi, cũng không cần tiếp tục ở lại Thanh Vi Minh Giang nữa.
Diệp Mặc không ngờ một quả Đế Mộc Lam quả lúc trước lại có được sự kinh hỉ lớn như này, Xuất Trần Thánh đế gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, đúng là một món quà kinh thiên rồi. Trong Tu Chân giới hoặc Tiên giới, trừ phi vạn bất đắc dĩ, hoặc là người có tội ác tày trời, có rất ít người lại đi phản bội lại tông môn. Chỉ cần nói gia nhập vào tông môn, thì chắc chắn phải vì sự vẻ vang của tông môn này, vì sau này vận khí của mình và tông môn cũng có mối liên quan nhất định, đây là điều luật không thể nào thay đổi được.
Sau này cho dù muốn đổi sang một môn phái khác, cũng sẽ không trở mặt với tông môn cũ, đều là hòa bình mà đổi sang một tông môn khác, thậm chí là phải được tông môn cũ đồng ý.
Bây giờ Xuất Trần Thánh đế nói muốn gia nhập Mặc Nguyệt Tiên tông, rõ ràng là món quà quá lớn rồi.
Không đợi Diệp Mặc từ trong sự sung sướng tỉnh lại, Đỗ Nương lại chủ động nói:
- Quán rượu Đỗ Nương của tôi cũng giao phó cho người khác rồi, tôi cũng muốn cùng Xuất Trần sư huynh gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, xin Diệp tông chủ xem xét.
- Ha ha ha…
Diệp Mặc cũng không thể kìm chế được sự sung sướng trong lòng mình nữa, cười ha hả nói:
- Mặc Nguyệt Tiên tông có thêm Xuất Trần Thánh đế và Đỗ Nương, quả thực là niềm vinh dự quá lớn, làm sao có thể từ chối được. Tám ngọn núi của Mặc Nguyệt Tiên tông tôi, hai người mỗi người chọn một ngọn là được rồi.
Phùng Độ La Hán cũng cười ha hả, mau chóng đến chúc mừng Diệp Mặc và Xuất Trần Thánh đế cùng với Đỗ Nương.
Các vị Tiên đế đến tham gia Mặc Nguyệt Tiên tông ai nấy lại càng bước lên trước chào hỏi Xuất Trần Thánh đế, trong lòng đồng thời âm thầm kinh hãi. Một tông môn của Hạ thiên vực, không ngờ lại có hai Thánh đế gia nhập, quả thực là nghịch thiên không thể nghịch thiên thêm được nữa. Thế này sau này ai còn dám động vào Mặc Nguyệt Tiên tông nữa? Đừng nói là tông chủ Diệp Mặc của Mặc Nguyệt Tiên tông là một vị Tiên đế không ai dám chọc giận, cho dù là hai vị Thánh đế, cộng thêm mấy vị Tiên đế nữa, thực lực của Mặc Nguyệt Tiên tông này quả thực cũng chọc thủng trời rồi.
Long Hà Tiên đế thầm thở dài, Táp Không đại đế cả đời này cũng đừng nghĩ chống lại Diệp Mặc. Tu vi của Diệp Mặc chỉ có thể càng ngày càng cao hơn, thực lực của hắn cũng sẽ càng ngày càng mạng thêm.
Vị Phong đại đế trong lòng thầm hối hận lời vừa nãy không nên nói ra, sớm biết đến người như Xuất Trần Thánh đế cũng muốn gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, thì y cũng sẽ không làm tiểu nhân như vậy?
Những Đế tông Tiên tông còn lại lại càng thầm may mắn lần này mình đã đến đây, mấy vị Tiên đế có chút thù hận với Diệp Mặc sớm cũng không dám nghĩ đến chút thù vặt đó nữa rồi. Thực lực của Mặc Nguyệt Tiên tông như vậy, ai dám nói đến chuyện báo thù chứ?
Mọi người chào hỏi xong, đều tặng quà của mình lên. Lô Phượng đi phía sau Diệp Mặc nhận quà nhiều đến nỗi mỏi rụng rời tay.
Đợi Lô Phượng nhận quà xong, Diệp Mặc mời mọi người ngồi xuống rồi nói:
- Mặc Nguyệt Tiên tông vừa mới khai phái, không có thứ gì tốt chiêu đãi mọi người, bây giờ chỉ có thể mời các vị Tiên hữu mỗi người dùng một Tiên quả, uống chén Tiên tửu vậy.
Mọi người nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức quay ra nhìn nhau. Tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông này quá nhỏ mọn rồi chăng? Bọn họ từ Thượng thiên vực đến Mặc Nguyệt Tiên tông chủ yếu để chúc mừng Mặc Nguyệt khai phái, nhưng Diệp Mặc chỉ nói mỗi người một Tiên quả, đây cũng không phải chuyện là về số lượng, mà là quá không coi trọng bọn họ rồi.
Cho dù thực lực của Mặc Nguyệt Tiên tông có mạnh đi nữa, cũng không thể coi thường những vị khách đến chúc mừng Mặc Nguyệt Tiên tông như vậy được.
Diệp Mặc không đợi mọi người lên tiếng, liền vung tay ném ra từng khay ngọc. Những khay ngọc này hạ xuống trước mặt mọi người, khay ngọc của mỗi người đều có một chén rượu màu trắng, bên cạnh chén rượu này còn có một quả màu đỏ nữa. Quả cũng không lớn, nhưng lại tản mát ra mùi thơm mê người.
Cho dù là trái cây có tốt như nào đi nữa, cũng chỉ có một quả. Cho dù rượu có tốt như nào đi nữa, cũng chỉ có một chén thôi.
- Đây là Nhân Thanh Hạnh?
Xuất Trần Thánh đế là người đầu tiên nhận ra thứ quả mà Diệp Mặc lấy ra, lập tức khi*p sợ kêu lên.
- Cái gì? Nhân Thanh Hạnh?
Dường như tất cả Tiên đế đều kinh ngạc nắm chặt quả trước mặt mình, Nhân Thanh Hạnh là một trong những Tiên quả cao cấp nhất, cho dù là ở hội đấu giá cũng không mua được. Tiên đế thì đã sao? Tiên đế anh có nhiều tiên tinh đi nữa, có thể mua được Nhân Thanh Hạnh sao?
Nhân Thanh Hạnh lại là một trong những Tiên linh quả chỉ đứng sau Linh vật hỗn độn Thập đại linh căn. Thứ như này căn bản chính là vô giá, thứ này chẳng những ăn ngon, mùi vị cực kỳ thơm nồng, hơn nữa còn có thể rửa Linh hồn và rửa Tiên nguyên của Tiên nhân.
Diệp tông chủ này quá nghịch thiên rồi, không ngờ lại lấy Nhân Thanh Hạnh ra đãi khách, cho dù là Thánh đế cũng không khí khách như vậy. Chẳng trách hắn nói mỗi người chỉ có một quả, chính là quả này còn quý trọng hơn nhiều so với những lễ vật mà họ tặng. Một số Tiên nhân thậm chí cũng không nỡ ăn Nhân Thanh Hạnh này, nhưng nghĩ đến mình đường đường là một Tiên đế, lại muốn đem Tiên quả người ta đãi mình mang về, thì quả thực cũng không làm được.
Nếu như đã lấy Nhân Thanh Hạnh ra rồi, chứng tỏ chén rượu kia trước mặt bọn họ cũng không phải là rượu tầm thường, vài vị Tiên đế cũng bắt đầu sốt ruột muốn một ngụm uống hết chén rượu trước mặt mình.
Diệp Mặc đứng ôm quyền nói:
- Năm đó tôi trong đại điện hư không, mở được một cấm chế, trong cấm chế đó có ba mươi sáu quả Nhân Thanh Hạnh, hôm nay mượn cơ hội cùng mọi người thưởng thức.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc