Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 1838

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

Cô gái này che trên mặt một màn lụa mỏng, chính là một loại pháp bảo, cho nên không có cách nào để thấy rõ được dung mạo cả. Bất quá dáng người quả thực là rất tốt, một thân váy trắng càng làm tăng thêm vẻ siêu trần thoát tục. Lúc này cô đang ngồi điều tức ở trước lối đi thông lên tầng 72.
Khi Diệp Mặc trông thấy người này thì nỗi lòng cũng có chút dao động, đó là vì hắn không ngờ rằng còn có một cô gái nghịch thiên như vậy. Ở Phong Vị Tháp này mà có thể leo lên tới tầng 71. Hắn biết chuyện của chính mình. Hắn có thể đi lên tới nơi này, thậm chí còn có thể lên cao hơn, không phải vì hắn lợi hại hơn so với người khác, mà là vì thần thức cùng Tiên nguyên của hắn hơn xa những tiên nhân cùng cấp khác. Hơn nữa hắn vẫn còn là một tiên nhân luyện thể Tiên linh thể hậu kỳ. Và quan trọng nhất là hắn còn có Thế giới trang vàng.
Diệp Mặc đã đi qua nhiều tầng của Phong Vị Tháp như vậy, còn có lần ra tay ở tầng 42 nữa, cho nên đối với Phong Vị Tháp này cũng có được những hiểu biết nhất định. Một khi áp lức quá lớn, thì hắn vẫn có thể chuyển dời cái áp lực đó tới Thế giới trang vàng. Điều này làm cho hắn mơ hồ cảm thấy Phong Vị Tháp này cũng là một cái giao diện, có quy tắc của thế giới. Mà quy tắc trong Thế giới trang vàng của chính mình chắc là phải cao hơn của Phong Vị Tháp này, cho nên mới có thể chuyển dời áp lực quy tắc vào trong đó.
về phần có phải như vậy hay không, thì Diệp Mặc cũng không rõ ràng lắm. Nhưng hắn có thể khẳng định rằng hắn tới nơi này không phải là do tư chất của hắn ưu tú hơn so với người khác, mà là vì nhiều nguyên nhân khác nữa. Nhưng vị nữ Tiên Vương này, dựa vào cái gì mà có thể tới được đây?
Là ai?
Vị nữ tiên kia vốn còn đang điều tức, bỗng nhiên nhìn chằm chằm về phía Diệp Mặc
lớn tiếng hỏi.
Diệp Mặc sững sờ. Hắn thật không ngờ rằng mình bỗng dưng lại giật thót một cái. Chút chấn động nhỏ bé đó đã khiến cho hắn bị lộ tung tích
Đã bị phát hiện rồi thì Diệp Mặc dứt khoát không tiếp tục ẩn nấp nữa, trực tiếp hiện rõ ra thân hình của mình.
Là ngươi? Ngươi như vậy mà cũng có thể leo lên đến tầng thứ 71 này sao?
Vị nữ tiên áo trắng kia dùng ánh mắt khó tin mà nhìn Diệp Mặc. Cô thật sự không ngờ rằng vẫn còn có người thứ 3 có thể tới được đây. Hơn nữa người này cô đã từng thấy, chính là kẻ đã động thủ cùng một tên Tiên Vương khác dưới tầng một, cả hai cùng là tiên nhân của Hạ Thiên Vực.
Bất quá sự kinh ngạc của vị nữ tiên kia rất nhanh qua đi, chi lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Mặc, muốn nhìn Diệp Mặc một chút xem hắn có thể đi lên tầng thứ 72 không? Cô đối với loại người hành động lén lén lút lút như Diệp Mặc thì rất xem thường. Có thể lên đến trên tầng thứ 70 thì có là gì chứ? Cũng không phải chi có một mình hắn, cần gì phải lén lút như vậy?
Diệp Mặc ôm quyền nói:
- Ha ha, tôi thích vừa leo lên Phong Vị Tháp, vừa tu luyện thân pháp ẩn nấp của mình. Xem ra tôi là người thứ hai tới đây rồi. Cô cứ tiếp tục đi, tôi đi lên trước.
Diệp Mặc chi tùacute; nói một câu, căn bản là không hề có ý muốn dừng lại nghỉ ngơi. Vị nữ tiên kia ngơ ngác nhìn một chút về phía Diệp Mặc. Bản thân mình leo lên tới tầng thứ 71 đã là một chuyện không bình thường rồi. Cho dù là từ khi Phong Vị Tháp mở ra tới nay, cũng không có mấy người có thể leo lên tới tầng thứ 71 đấy.
Thế mà người này thậm chí còn không hề có ý định nghỉ ngơi một chút, đã muốn tiếp tục leo lên tầng 72 rồi. Chẳng lẽ hắn thật sự cường đại như vậy sao? Có phải là hắn đang muốn ra vẻ trước mặt mình? Vi cô đã từng thấy qua rất nhiều kẻ muốn thể hiện trước mặt cô, nhưng tất cả đều chi là sự giả tạo. Dưới cái nhìn của cô thì đều là kẻ không xứng làm ‘Trang hảo hán’.
Thấy Diệp Mặc thật sự muốn bước lên bậc thang tiến vào tầng 72, thì vị nữ tiên áo trắng kia liền không nhịn được mà nói:
- Thực tế thì ngươi không phải là người thứ 2, mà là người thứ 3 lên tới đây. Tốt nhất là đừng tự quá đề cao chính mình.
Diệp Mặc sững sờ. Người thứ 3 sao? Chẳng lẽ còn có người đang ở trên tầng cao hơn của Phong Vị Tháp sao? Nhưng hắn nghe nói là Phong Vị Tháp có rất ít người có thể lên tới tầng 60 trở lên mà. Trước đó khi hắn thấy Đế Văn Thành ở tầng hơn 60 đã rất giật mình xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
rồi, nhưng không ngờ rằng vẫn còn có người so với Đế Văn Thành còn lợi hại hơn. Trên Tiên Giới mênh ௱ôЛƓ này, quả nhiên là cao thủ đầy rẫy mà.
Ngươi nghĩ đúng rồi, quả thật là có người còn lên tới tầng 72 sớm hơn cả ta. Cho nên ta mới nói ngươi không cần phải quá đề cao chính mình.
Vị nữ tiên áo trắng kia không biết là có chuyện gì, mà nhìn thấy loại bộ dáng như không có chuyện gì xẩy ra của Diệp Mặc lại thấy trong lòng rất khó chịu. Dưới cái nhìn của cô, thì Diệp Mặc tuyệt đối là cần phải nghĩ ngơi. Nhưng hắn chi là muốn ra vẻ trước mặt mình cho nên mới như vậy mà thôi.
Diệp Mặc nhíu mày. Hắn chi cảm thấy kỳ quái vì còn có người có thể leo lên tới tầng 72, nhưng cũng không nói gì thêm. Nhưng cô gái này vì sao lại luôn nói chuyện bằng giọng điệu khó nghe như vậy?
Không có bất cứ xung đột lợi ích gì, mà Diệp Mặc cũng không muốn gây sự cũng cô gái này, cho nên liền không hỏi gì đối phương nữa mà lập tức bước lên bậc thang mầu vàng kim tiến lên tầng 72.
Vị nữ tiên áo trắng kia thấy Diệp Mặc thực sự không do dự chút nào mà tiến lên bậc thang mầu vàng kim, thì liền kinh ngạc sừng sốt một chút, sau một khắc liền lấy ra một viên đan dược nuốt xuống rồi cũng không do dự nữa mà bước lên bậc thang đi lên tầng 72.
Diệp Mặc đã trai qua rất nhiều bậc thang như thế này, cho nên hắn đã tồng kết ra ranh giới mạnh yếu của các giai đoạn. Dưới tinh huống bình thường, thì mỗi bậc thang lên tầng sẽ có áp lưc tăng lên hơn một chút. Tới khi đến bậc thang vừa đúng vượt qua bội số của chín, thì áp lực sẽ lập tức tăng hơn rất nhiều.
Cũng giống như là hắn leo từ tầng 71 lên tầng 72, áp lực sẽ gia tăng thêm. Nhưng loại
gia tăng này kém xa nếu như lát nữa hắn leo từ tầng 72 lên tầng 73.
Càng đến tầng cao, thì Diệp Mặc lại càng cảm giác được hắn hiểu biết sâu sắc hơn đối với thần thông. Lúc này Diệp Mặc thậm chí còn ngừng lại giữa chừng, vì hắn cảm giác được một tia cảm ngộ thiếu chút nữa đã đột phá được \'Thái hồng\' đao lúc trước hiện giờ lại sắp lần nữa có đột phá.
Bất quá loại cảm giác này rất khó chịu, vì chi kém một chút như vậy thôi nhưng hắn lại không thể nào thi triển ra thần thông mới này của Tử đao được. Chi còn kém một chút nữa thôi!
Vị nữ tiên áo trắng kia đi sau lưng Diệp Mặc thấy Diệp Mặc còn đứng lại trên bậc thang này khoa tay múa chân giống như một chiêu thức nào đó, thì lập tức khi*p sợ nói không nên lời. Lúc này cô rốt cuộc đã hiểu, Diệp Mặc không phải là giả bộ hay làm ra vẻ,
mà người ta thật sự là không có bao nhiêu áp lực khi đứng trên bậc thang này cả.
Cũng may Diệp Mặc cũng cảm giác được vị nữ tiên sau lưng kia đã tới, cho nên hắn cũng không tiếp tục đứng ở đó mà lĩnh ngộ nữa, mà tiếp tục hướng lên tầng 72. Hắn cảm giác áp lực ở giữa tầng 71 và 72 này còn chưa đủ để cho hắn đột phá đao chiêu. Nếu như lại đi lên, thì đã là đến tầng 73 rồi. Khi đó đao pháp thần thông của hắn rất có thể sẽ đột phá lên một lĩnh vực mới.
Sau khi đẩy nhanh tốc độ hơn, thì Diệp Mặc rất nhanh đã ra khỏi bậc thang mầu vàng kim này, đặt chân lên tầng 72.
Thánh nữ , cô đúng là nằm ngoài dự đoán của tôi đấy, nhanh như vậy đã lên
đến...
Một tên thanh niên mặc một thân tiên bào mầu trắng ngay khi thấy Diệp Mặc xuất
hiện thì mở miệng nói, thế nhưng câu nói của y còn chưa dứt thì đã ngây ngẩn cả người. Bởi vì y đã nhận ra người vừa đi lên tầng 72 này không phải là Thánh nữ kia.
Ngươi là người phương nào?
Tên Tiên Vương áo trắng kia lập tức sững sờ nhìn về phía Diệp Mặc mà hỏi. Dáng người tên thanh niên này không hoàn mỹ như Diệp Mặc, nhưng tướng mạo lại vô cùng anh tuấn. Hơn nữa hai hàng lông mày mang theo một tia chí khí phóng khoáng, hoàn toàn không phải là loại bóng bẩy đạo mạo bề ngoài.
Diệp Mặc thấy đối phương hỏi mình không chút khách khí gì, thì lập tức cau mày đáp
lại:
- Ta là người phương nào có quan hệ gì với ngươi?
Ha ha, là Đinh Giới tôi không đúng.
Tên thanh niên kia nghe Diệp Mặc nói xong thì lập tức cười ha hả, dáng vẻ không hề tương xứng với dung mạo phóng khoáng chí khí của y gì cả.
Diệp Mặc không nghĩ rằng người này nói sai thì liền nhận là mình nói sai, cho nên liền cảm thấy có chút hảo cảm. truyện copy từ kiemgioi.com
Có thể đến nơi đây là tôi thích rồi, nhưng nếu đã không phải là cô bé của Cừu Phạm Tiên Trì thì hãy đánh một trận nào...
Đinh Giới nói xong liền lấy ra một thanh trường thương mầu đỏ, sau đó lập tức phóng thanh trường thương mang theo từng đạo thương vân mầu đỏ đánh về phía Diệp Mặc.
Diệp Mặc đâu ngờ rằng cái tên này nói động thủ thì liền đánh ngay, bất quá lúc này trường thương kia đã đánh sắp tới hắn rồi, đâu còn gì để mà khách khí nữa.
Tử đao lập tức phóng ra mang theo một trời ánh đao đánh tới.
Tiếng nổ vang lên ngay giữa đại sảnh. Thương vân mầu đỏ của Đinh Giới va chạm với ánh đao tím từ Tử đao của Diệp Mặc, lập tức nố tung khiến cho đaị sảnh này tràn ngập Tiên nguyên dao động, tạo thành từng đạo gợn sóng.
Sảng khoái.
Sau khi Đinh Giới thốt lên một câu sảng khoái này, thì liền mặc kể trường thương còn đang không ngừng phóng ra từng đạo thương vân mầu đỏ kia mà vọt thẳng vào \'Lĩnh vực Tiên Vương\' của Diệp Mặc đánh ra một quyền.
Nếu như nói một quyền của Lục Chính Quần kia chi mang theo sát thế không gian, thì một quyền này của Đinh Giới đã khiến toàn bộ không gian ở đây rung động. Bất luận là sát cơ trong không gian hay là khí thế, thì đều trần ngập bên trong một quyền này.
\'Lĩnh vực Tiên Vương\' của Diệp Mặc bị Đinh Giới xông vào lập tức vờ vụn. Dù Diệp Mặc biết rõ chính hắn còn chưa hề ra tay toàn lực, nhưng trong nội tâm cũng âm thầm bội phục sự lợi hại của người này. Cho nên lúc này hắn cũng lập tức đánh ra một quyền tương tự.
Lúc này tuy Diệp Mặc vẫn không xuất toàn lực, nhưng cũng đã dùng tới tám phần Tiên nguyên. Lốc xoáy sát thế lập tức cuồn cuộn lên, hoàn toàn khác với một quyền lúc trước đánh với Lục Chính Quần.
Một quyền này của Diệp Mặc đánh ra, lập tức khiến cho sát thế không gian trong một quyền kia của Đinh Giới gần như bị triệt tiêu hoàn toàn.
Ầm.
Sát thế không gian cùng lốc xoáy sát thế va chạm với nhau, toàn bộ đại sảnh liền tràn ngập Tiên nguyên dao động, từng làn gợn sóng trong không gian xung quanh đều có thể thấy được rõ ràng.
Ha ha, thật sảng khoái. Không ngờ lúc cậu động thủ với tên kia ở tầng 1 lại chưa hề dùng tới một nửa thực lực, khiến cho tôi xem thường cậu rồi. Cũng may cậu có thể lên tới tầng 72 này cùng tôi đánh một trận sảng khoái. Bằng không thì vẫn chi có cô bé kia đi cùng tôi, quả thật là không thú vị chút nào.
Đinh Giới cười ha hả, đồng thời khí thế toàn thân càng tăng vọt lên, hiển nhiên là muốn đánh tiếp một cách điên cuồng hơn.
Đinh Phong Tử (Tên điên họ Đinh), anh nói ai là cô bé?
Một thanh âm có chút khàn khàn, nhưng vô cùng lạnh lùng và trong trèo truyền tới.
Diệp Mặc lập tức biết rằng vị nữ tiên áo trắng kia cũng đã lên tới tầng 72 rồi.
Sắc mặt của Đinh Giới cứng đờ, cười hắc hắc một tiếng thu hồi lại khí thế của mình đồng thời cũng thu lại thanh trường thương mầu đỏ kia rồi nói:
- Có người đến, đánh nữa cũng không có gì hay. Tôi biết cậu còn chưa xuất toàn lực, mà Đinh Giới tôi cũng không phải là đối thủ của cậu. Còn chưa thinh giáo đại danh cậu là gì?
Diệp Mặc đối với anh chàng Đinh Giới này cũng rất có thiện cảm. Tính cách của y ngay thẳng còn chưa nói, mà còn là loại người khiến cho Diệp Mặc có cảm giác rất tốt. Tên của người này quả thật cũng hoàn toàn không xứng với tướng mạo của y, cho nên cái danh hiệu Đinh Phong Tử cũng thật là có ý tứ.
Diệp Mặc ôm quyền nói:
- Hiện tại tôi bốn phía đều có kẻ thù đuổi Gi*t, cho nên tôi phải mai danh ẩn tích mà sống.
Nếu như là một nơi khác, Diệp Mặc đã lập tức nói ra tên thật của mình rồi. Nhưng ở đây thì chẳng những có thêm một cô gái, mà ngay cả lai lịch của Đinh Giới hắn cũng không rõ ràng lắm.
Đinh Giới tuy ngay thẳng, nhưng cũng không ngốc. Sau khi y nghe Diệp Mặc nói thì liền biết rõ Diệp Mặc có điều cố kỵ. Nhưng y cũng không cho rằng Diệp Mặc lo lắng cái tên Lục Chính Quần kia, vì y tín Lục Chính Quần kia còn chưa đủ để cho loại nhân vật như Diệp Mặc kiêng kị.
Bằng hữu yên tâm, bất luận anh là ai, thì Đinh Giới tôi đều sẽ không nói ra. tiên tử là Thánh nữ của Cửu Phạm Tiên Trì, cũng không phải là loại người nhiều chuyện.
Tôi đến từ Xích Hà Đế tông thuộc Đại Xích Thiên, tên là Đinh Giới, ngoại hiệu là Đinh Phong Tử.
Đinh Giới không thèm để ý chút nào mà nói một mạch.
Tôi là Diệp Mặc, chỉ là một tán tu mà thôi. Gần đây tôi vừa tự mình thành lập nên một tông môn là Mặc Nguyệt Tiên tông.
Diệp Mặc có thể cảm nhận được sự thành thực của anh chàng Đinh Giới này. Hơn nữa hắn cũng muốn kết giao với loại người như Đinh Giới nữa. Nếu đối phương đã thẳng thắn như vậy rồi, thì hắn cũng không cần phải che giấu gì, trực tiếp trừ bỏ đi pháp bảo mặt nạ rồi ôm quyền cao giọng nói ra.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay