Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 1639

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

Diệp Mặc đương nhiên sẽ không ngu mà còn đang bế quan. Lúc này hắn đã đến lối vào Hư không của tiên thuyền. Nhưng, hắn không ngờ là vận may của mình lại tệ như vậy.
Đường thông đến hư không ở khoang hạng B, đã là một mớ hỗn độn, trên boong thuyền khắp nơi đều là vết máu. Một vài thi thể tiên nhân rải rác lung tung trên boong thuyền. Vài ngàn tiên nhân đều phóng pháp bảo của mình ra, canh giữ ở chỗ thông với hư không trên boong thuyền.
Ở chỗ không xa trước tiên thuyền, vô số yêu thú toàn thân trên dưới đều là những ngọn lửa màu đen, từng đoàn từng đoàn vây quanh nơi này, hiển nhiên vừa nãy thảm cảnh ở đây hẳn là do đám yêu thú này gây ra.
Cho dù là những yêu thú này bây giờ vẫn chưa bị tấn công, Diệp Mặc cũng cảm giác thấy từng đợt từng đợt nhiệt độ đáng sợ. Hắn lập tức liền hiểu ra, ngọn lửa màu đen trên người đám yêu thú này rất không đơn giản.
- Mọi người không cần phải hoang mang, chỉ cần chúng ta tiếp tục giữ vững trước đợt công kích của đám Mạt Diễm Thú này, Tiên vương đại nhân sẽ tu bổ xong cấm chế của khoang hạng A, sau đó đến giúp khoang hạng B chúng ta.
Một tiên nhân Đại La tiên đỉnh cao, vừa chỉ huy các tiên nhân giữ vững trước đám Mạt Diễm Thú đen thùi đông lúc nhúc này, vừa lớn tiếng trấn an.
Quả nhiên là vì lời an ủi của Đại La Tiên này, tiên nhân ban đầu có chút hoảng loạn đều bình tĩnh lại, hơn nữa càng lúc càng nhiều tiên nhân tới đây.
Thế nhưng trong lòng Diệp Mặc lại trầm xuống, người khác hi vọng cấm chế này được tu bổ lại, hắn lại không đồng tình. Lúc hắn đến đây, đã là đánh liều được ăn cả ngã về không. Không chỉ dùng thẻ tiên tinh của tiên chấp sự Đại Ất Tiên kia, mà còn mua một miếng Chân Minh Nê.
Cho dù là hai chuyện, hắn cũng có thể trốn tránh được, nhưng Tiên vương sắp sửa đến, hắn cũng trốn không được rồi. Huống chi còn có Hàn Trường Điền kia đang ngó chừng mình? Hàn Trường Điền kia tuyệt đối không phải là thứ tốt, hơn nữa Bành Cảm Đương cho mình hạt giống chứng đạo kia cũng tuyệt đối không phải là đồ tốt lành gì.
Hắn nhất định phải chạy ra khỏi tiên thuyền này trước khi Tiên vương đến, cho dù có ૮ɦếƭ trong Hư không, cũng tốt hơn vạn lần ở trên tiên thuyền này.
- Cậu cõng một người bị thương nặng đến đây làm gì? Mau lùi ra sau. Đây là Mạt Diễm Thú hư không, với tu vi của cậu, gặp Mạt Diễm Thú cao cấp căn bản là không có khả năng sống sót.
Một gã Đại Chí Tiên thấy Diệp Mặc cõng Chân Băng Du còn chen về phía trước. Lập tức quát lớn.
Diệp Mặc biết Đại Chí Tiên này hẳn cũng coi như là có ý tốt, thế nhưng ý tốt này đối với hắn mà nói lại là xấu đến nỗi không thể xấu hơn.
Đại Chí Tiên này vừa nói, tiên nhân chung quanh đều nhìn về phía Diệp Mặc, đều không hiểu nổi hành động của Diệp Mặc, ngay cả Đại La tiên dẫn đầu cũng chòng chọc nhìn qua.
Diệp Mặc thấy Đại La tiên kia muốn nói, nhanh chóng nói trước:
- Mạt Diễm Thú Hư không công kích cấm chế của Tiên thuyền ta, nhiều tiên nhân ngã xuống như vậy, tôi cũng là người trên Tiên thuyền, há có thể trốn tránh ở đằng sau không ra tay? Hơn nữa tôi và sư tỷ tôi có một phương pháp tấn công kết hợp. Cho dù là có thể Gi*t một con Mạt Diễm Thú cũng giảm bớt một ít áp lực cho mọi người. Nếu như tôi vì tu vi thấp mà không đến giúp, vậy càng nhiều người cũng sẽ viện cớ này. Tiên thuyền còn tôi còn, tiên thuyền vong tôi ở lại về sau cũng chỉ có một chữ ૮ɦếƭ. Các vị đại nhân, xin hãy cho phép tôi ktham chiến
Diệp Mặc nói lời này âm vang hùng hồn, trong mắt càng lộ ra sát khí kiên định.
Chính Đại La tiên kia cũng gật đầu nói:
- Không sai. Ở trong tiên thuyền nên có cách nghĩ như vậy. Cậu rất khá. Đợi lát nữa cậu đứng đằng sau tôi đi.
Nói xong gã lại nói với các tiên nhân còn lại:
- Tôi hi vọng mọi người đều có thể giống như người anh em này, đừng vì Mạt Diễm Thú hùng mạnh mà có bất kỳ sự lo lắng nào. Chúng ta ở đây còn có Tiên vương, há có thể sợ hãi vài con Mạt Diễm Thú? Huống chi loại yêu thú Hư không này, chúng ta cũng không phải là chưa từng gặp phải. Cuối cùng chúng ta vẫn thắng lợi mà
Diệp Mặc phóng Tử Đao ra, đứng sau lưng một người Đại Ất Tiên, trong lòng lại nôn nóng vạn phần, trong lòng hắn đã chửi đám Mạt Diễm Thú này thành cặn xương rồi.
Đám yêu thú này sớm không đến muộn không đến, lại đến ngay lúc hắn muốn chạy, đây cũng không phải vấn đề, đến rồi còn không chịu tấn công, thế giằng co thể này có tác dụng gì chứ. Mau tấn công đi, chỉ có tấn công ông đây mới dễ chạy.
- Cấm chế của khoang hạng A đã được sửa chữa, mọi người giữ vững, rất nhanh sẽ có hai vị Tiên vương đại nhân tới.
Một Đại Chí Tiên vội vã tới phía sau boong khoang hạng B, lớn tiếng kêu lên.
Trong lòng Diệp Mặc lại càng nôn nóng, Chân Băng Du cảm nhận được tâm tình nôn nóng của Diệp Mặc, đang muốn nói, thì nhìn thấy phía trước Tiên thuyền một đám Mạt Diễm Thú đông nghìn nghịt đột nhiên lao đến. Diệp Mặc thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng tấn công rồi.
Nhiều Mạt Diễm Thú hư không như vậy xông đến, nhiệt độ nóng hầm hập lập tức liền khiến cho phần lớn những tiên nhân tu vi thấp lui ra, Diệp Mặc cũng lui ra, nói một cách chính xác, hắn từ bên cạnh người Đại La tiên lúc nãy di chuyển đến chỗ xa hơn.
Trong tiếng gầm rít của Mạt Diễm Thú, rất nhiều đại tiên đã phóng pháp bảo ra đồng thời công kích tới. Nhất thời, tia sáng của pháp bảo và ngọn lửa màu đen đan vào nhau, tiếng nổ mạnh liên tiếp. Ngọn lửa màu đen của Mạt Diễm Thú thiê� kêu lên một câu, Diệp Mặc biết, hắn còn không xông ra ngoài thì sẽ hết cơ hội.
Vầng sáng của ngọn lửa màu tím càng mở rộng ra, lập tức Diệp Mặc liền nhảy vọt lên bổ ra một đao.
Nhưng mà một đao này không bổ trúng Mạt Diễm Thú, Diệp Mặc trái lại bị ngọn lửa màu đen của một con Mạt Diễm Thú cuốn lấy, lôi vào bầy Mạt Diễm Thú trong Hư không.
- Ah...
Một gã Đại Ất Tiên đứng cạnh Diệp Mặc ban đầu trông thấy Diệp Mặc có thể thi triển mồi lửa bao vây quanh thân thể mình, trong lòng còn đang hết sức ngạc nhiên bản lĩnh của Diệp Mặc, nhưng không ngờ Diệp Mặc lại không có kinh nghiện chiến đấu như thế, chỉ một chiêu liền bị Mạt Diễm Thú cuốn mất.
Tu vi vẫn còn thấp lắm, đáng tiếc, Huyền tiên kia có can đảm và sự hiểu biết, có tài năng cũng rất nhiệt huyết, đáng tiếc là hắn chỉ có tu vi Huyền tiên sơ kì.
Diệp Mặc bị cuốn đi, chỉ có Đại Ất Tiên này hơi chú ý một chút. Về phần các tiên nhân khác, bây giờ nào còn tâm tư chú ý tới Diệp Mặc, chỉ không ngừng phóng pháp bảo ra vừa tấn công Hư Không Mạt Diễm Thú, vừa tự vệ.
- Mọi người không cần phải hoảng hốt, ta đến phục hồi cấm chế.
Một giọng nói trầm thấp hồn hậu vang lên xung quanh mọi người. Những tiên nhân còn đang ngăn chặn Mạt Diễm Thú trong lòng tức khắc an tâm. Tất cả mọi người đều biết, hẳn là Tiên vương đại nhân đến giúp đỡ rồi.
Người tới chính xác là một Tiên vương, sau khi y đến, không sửa chữa cấm chế trước mà xông lên phía trên cùng, nhấc tay liền có vài trăm tia sáng bắn ra, đồng thời điên cuồng tuôn ra khí thế mạnh mẽ.
Từng đợt tiếng kêu thảm thiết truyền đến, mấy trăm con Hư Không Mạt Diễm Thú xông lên phía trước bị mấy trăm tia sáng quét trúng, ào ào rơi xuống trên boong thuyền. Vài con Mạt Diễm Thú không bị bắn trúng, cũng bị khí thế của Tiên vương này kích thích đến nỗi đứng không vững, lần lượt rút lui. Mà Tiên vương này càng không ngừng lại, trong tay lại lần nữa bắn ra mấy trăm tia sáng, mấy trăm tia sáng này bắn vào bầy Mạt Diễm Thú, lại thêm mấy trăm con Mạt Diễm Thú rơi xuống, hoặc rơi trên boong Tiên thuyền, hoặc rơi vào Hư không.
Hư không Mạt Diễm Thú dày đặc lúc nhúc, chỉ bị vị tiên vương này công kích vài lần thì thưa thớt hẳn đi, có thể dự đoán, nếu như những Hư không Mạt Diễm Thú này không đi, tiếp theo sẽ ૮ɦếƭ càng nhiều.
Tiên nhân trong boong thuyền khoang hạng B nhìn thấy uy thế bậc này, đều hít một hơi lãnh khí. Tất cả mọi người đều biết sự lợi hại của vị tiên này. Nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy, vẫn không dám tin. Nhiều Mạt Diễm Thú như vậy, ngay cả mấy Đại Chí Tiên cũng phải đánh cả nửa ngày mới có thể Gi*t được một con, mà Tiên vương đến, chỉ một cái nhấc tay liền Gi*t gọn vô số con luôn.
Nếu như Tiên Tôn hoặc Tiên Đế đến, vậy sẽ lợi hại hơn nhiều? Trong một thời điểm, tất cả tiên nhân đều lộ ra bộ dạng tôn kính và sợ sệt vị Tiên vương Dịch Hồng trước mặt đây. Đây là sự tôn kính đối với kẻ mạnh, là sự sợ sệt đối với kẻ mạnh.
Mạt Diễm Thú tuy nhiều, nhưng cũng biết tiên nhân của Tiên thuyền lợi hại, ào ào rút lui, vị Tiên vương này lấy ra một tấm trận kỳ, trong khoảng thời gian cực ngắn, đã tu bổ lại cấm chế của Tiên thuyền có chút tan vỡ dưới sự tấn công của hư không Mạt Diễm Thú.
- Tiếc là vị Huyền tiên cõng theo bạn đồng hành kia, hắn chỉ cần đợi thêm chút thời gian nữa, thì không phải đi chịu ૮ɦếƭ rồi.
Vị Đại Ất Tiên thấy Diệp Mặc dũng mãnh xung phong, cuối cùng bị Hư Không Mạt Diễm Thú cuốn đi nọ than thở một câu. Tuy chính y rất là để ý đến chuyện sống ૮ɦếƭ, nhưng vẫn rất kính phục kiểu người lỗ mãng đầy nhiệt huyết như Diệp Mặc, không chỉ dũng mãnh tiến lên, hơn nữa còn không so đo sống ૮ɦếƭ của bản thân, nói thật lòng, y rất ít khi thấy được tiên nhân vô tư như vậy.
- Các ngươi rất khá, cấm chế ở đây không bị hủy hoại nhiều lắm.
Sau khi Tiên vương kia bổ sung thêm cấm chế trên boong thuyền, gật gật đầu tán dương Đại La tiên nọ một câu.
Đại La tiên nọ liền vội vàng khom người nói:
- Toàn bộ là nhờ vào mọi người đồng tâm hiệp lực, có một Huyền tiên sơ kì còn cõng theo một bạn đồng hành bị thương nặng xông lên đầu, nói Tiên thuyền còn thì hắn còn, Tiên thuyền vong thì hắn cũng vong, ngay cả Huyền tiên cũng biết Mạt Diễm Thú xông vào tiên thuyền, chúng ta đều gặp tai ương, đại tiên chúng tôi há có thể không hiểu đạo lý này...
- Oh, có người nhiệt huyết và trung liệt với tiên thuyền thế ư? Hắn đâu, ta gặp một chút.
Tiên vương nghe xong lời này, cũng lộ vẻ xúc động, khắp nơi trong tiên giới đều tranh đoạt tài nguyên để tu luyện, có người như thế thật sự là khó có được lắm.
Đại La tiên này vội vã quay đầu lại, muốn tìm Diệp Mặc. Thế nhưng gã lại phát hiện ở đây chẳng có bóng dáng Diệp Mặc và người bạn đường của hắn. Vừa lúc gã muốn hỏi thăm, tên Đại Ất Tiên nhìn thấy Diệp Mặc và người bạn đường bị Mạt Diễm Thú cuốn vào hư không vội vã bước lên phía trước nói:
- Bẩm báo đại nhân, tên Huyền Tiên kia xông lên dẫn đầu, muốn Gi*t ૮ɦếƭ một con Mạt Diễm Thú, đáng tiếc là tu vi của hắn quá thấp, kết quả trái lại bị Mạt Diễm Thú cuốn vào trong hư không.
- Đúng là đáng tiếc.
Tiên vương nọ gật đầu, vừa lúc đang muốn nói gì đó, thì nhìn thấy một cái bóng đã rơi ngay bên cạnh người y.
- Dịch Hồng huynh, hóa ra anh đã tới rồi.
Sau khi cái bóng này hạ xuống, trước tiên liền chắp tay chào hỏi vị tiên vương đến trước một câu, lúc này mọi người mới nhìn thấy người đến là một người đàn ông trung niên rất bình thường.
Những tiên nhân quen biết người đàn ông trung niên này nhao nhao tiến lên khom người chào hỏi:
- Ra mắt tiên vương đại nhân Phi Mẫn...
- Ha ha, thì ra là Phi Mẫn huynh, anh tới cũng không chậm nha.
T 48 iên vương Dịch Hồng vội vàng chắp tay đáp lễ rồi nói.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc