Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 1084

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

Phùng Lăng vội vàng bước lên trước nói.
Trong lòng Diệp Mặc buồn cười, gã Phùng Lăng này thật sự không biết chừng mực. Vừa nhìn thấy cô gái đã khen ngợi đối phương có khuôn mặt đẹp, y còn cường điệu nói trí lực của Cảnh Anh Ly cao hơn so với y, đây chẳng phải là nói Cảnh Anh Ly xấu sao? Có lẽ căn bản là không cần phải nói, thì sẽ tốt hơn.
Cảnh Anh Ly ngược lại không có chút biểu hiện gì, giọng nói của cô bình tĩnh:
- Phùng sư huynh nhỏ tuổi như vậy đã lên chức Đan Vương, quả là tôi không thể so bì.
Duẫn Phán Điệp thấy bầu không khí có chút không vui, cô vội vã nói:
- Anh ly sư tỷ, tháng sau có giải thi lớn Đan Vương Đan Thành, hiện tại rất nhiều Đan Vương mỗi ngày đều đến Đệ nhất Đan Tức Lâu của Đan Thành luận đan. Phùng sư huynh bởi vì là Đan Vương, cho nên được mời, tôi cùng Phùng sư huynh đi luận đan, Anh Ly tỷ, chị cũng đi xem sao?
Đan Tức Lâu, Diệp Mặc hiện tại cũng biết về Linh Tức Lâu. Thế nhưng ở địa phương khác gọi là Linh Tức Lâu, mà Đan Thành lại gọi là Đan Tức Lâu.
Nếu như là việc khác Cảnh Anh Ly nhất định là không chút do dự cự tuyệt, nhưng tất cả Đan Vương đến Đan Thành luận đan, Cảnh Anh Ly không làm chủ được mình. Cô vô ý nhìn Diệp Mặc hỏi:
- Tiểu Mặc, ý của anh thế nào?
Diệp Mặc còn chưa biết nhiều về Đan Vương và Luyện đan sư của Nam An Châu, hơn nữa hắn cũng muốn tham gia cuộc thi Đan Vương cho nên cơ hội này cũng muốn đi xem, lập tức gật đầu nói:
- Nếu là Đan Vương của cuộc thi Đan Vương luận đan, đi nhất định sẽ học được nhiều thứ, hay chúng ta cũng đi xem thử sao.
- Được, vậy chúng ta cùng đi.
Cảnh Anh Ly gật đầu nói với Duẫn Phán Điệp.
Duẫn Phán Điệp lại ngây ngẩn cả người, Cảnh Anh Ly tuy rằng tướng mạo xấu, nhưng lại là một thiên tài thật sự, hơn nữa rất cao ngạo. Coi như là Cảnh Anh Mộng của Thập Mỹ Nam An là em gái của cô cũng không thể nào vượt qua tên tuổi của Cảnh Anh Ly.
Mà cô so ra càng kém Cảnh Anh Mộng, thế nhưng Cảnh Anh Ly người cao ngạo như vậy không ngờ lại đi trưng cầu ý kiến đối với một tán tu như Diệp Mặc, càng làm cho cô thật sự khó hiểu. Huống chi Cảnh Anh Ly còn thân thiết gọi đối phương là Tiểu Mặc.
Cô theo bản năng lại lần nữa quan sát tu vi của Diệp Mặc, lại phát hiện tu vi của đối phương rõ ràng cao hơn cô thậm chí là Nguyên Anh tầng năm rồi, lúc này mới hiểu được trí lực của gã Lạc Tiểu Mặc này dường như không kém hơn cô.
Đối với Duẫn Phán Điệp, Diệp Mặc quả thật chưa từng cẩn thận như với Lăng Hiểu Sương, bởi vì Lăng Hiểu Sương biết dao động chân nguyên của hắn, rất dễ nhận ra khi hắn đến, còn Duẫn Phán Điệp lại không biết. Cô chỉ có giác quan thứ sáu, nếu như lần đầu tiên không nhận ra sau đó càng không có khả năng nhận ra.
Nhóm bốn người đi đến Đệ nhất Linh Tức Lâu của Đan Thành, Duẫn Phán Điệp vừa nói chuyện với Cảnh Anh Ly, vừa quan sát Diệp Mặc, cứ cho trí lực của Diệp Mặc tốt hơn cô, cũng không nhất định được Cảnh Anh Ly coi trọng. Cảnh Anh Ly là ai, nếu như cô không tự hạ thấp mình, tên tuổi của cô còn cao hơn cả Thập Mỹ Nam An. Bởi vì trí lực của cô quá lớn, cũng không thua kém gì Viên Quan Nam.
- Anh Lạc dường như rất hứng thú với luyện đan?
Phùng Lăng chủ động tìm đến Diệp Mặc nói chuyện.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Đúng vậy, tôi rất thích luyện đan, tuy rằng tôi cũng không chuyên về luyện đan, thế nhưng tôi cảm thấy biết luyện đan sẽ có nhiều ích lợi.
Diệp Mặc thật sự cảm thấy sự ích lợi của luyện đan, nếu như hắn không biết luyện đan, hắn ắt phải đi khắp nơi cầu mua đan dược, còn phải đi nịnh bợ Đan Vương.
- Ồ.
Phùng Lăng chợt nói:
- Như vậy xem ra anh Lạc đến Đan Thành cũng là vì xem cuộc thi Đan Vương phải không? Người tham gia cuộc thi Đan Vương đều là cao thủ luyện đan của Nam An Châu, đan sư thích luyện đan nếu có thể tham quan học hỏi toàn bộ quá trình như vậy, nhất định sẽ có nhiều trợ giúp cho trình độ luyện đan của mình. Nếu như Lạc sư đệ khônghiểu chỗ nào, tôi có thể hỗ trợ một ít.
Y ở Nguyên Anh tầng bảy trở thành một Đan Vương, đó là bởi vì có nhiều nhân tố tạo thành, cũng không phải là trùng hợp. Cho nên y không cho rằng một tán tu như Diệp Mặc sẽ tới tham gia cuộc thi Đan Vương.
Tán tu coi như là có trí lực lớn, cũng không thể nào trở thành Đan Vương. Yêu cầu bồi dưỡng một Đan Vương rất cao, không chỉ yêu cầu có trí lực lớn, mà còn yêu cầu có một nguồn tài nguyên dồi dào đưa vào, thậm chí còn cần một mồi lửa kỳ dị. Những điều kiện này, căn bản là tán tu không thể có đầy đủ. Một tán tu coi như là có cơ duyên tốt, chiếm được nhiều tài nguyên, thế nhưng cũng không có cách nào trở thành Đan Vương. Cho nên trên xưng hô của y cũng đổi thành là Lạc sư đệ rồi.
Diệp Mặc mỉm cười, cũng không có giải thích.
Cảnh Anh Ly quay đầu lại ngắt lời nói:
- Tiểu Mặc cũng là tới tham gia cuộc thi Đan Vương.
Nghe thấy Cảnh Anh Ly nói Duẫn Phán Điệp và Phùng Lăng đều cả kinh, Cảnh Anh Ly cũng không ngờ trí lực của Diệp Mặc đã tốt như vậy, một tán tu còn trẻ tuổi như vậy lại tu luyện tới Nguyên Anh tầng năm đã rất rất giỏi rồi, không nghĩ tới đối phương còn là một Đan Vương.
Phùng Lăng lại trực tiếp hỏi.
- Lạc. . . , sư đệ, cậu đã nhận được chứng thực Đan Vương của Đan Thành rồi hả?
Diệp Mặc lại lắc đầu nói:
- Không có, tôi chỉ nhận được chứng thực về Linh đan sư thất phẩm, cũng may Linh đan sư thất phẩm cũng có thể tham gia cuộc thi Đan Vương rồi.
- Thì ra là thế.
Phùng Lăng thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy y dám tỏ ra nổi trội hơn trước mặt Diệp Mặc, nghe thấy Diệp Mặc cũng là tới tham gia cuộc thi Đan, trong lòng đương nhiên là cả kinh. Thế nhưng nghe thấy Diệp Mặc chỉ là một Linh đan sư thất phẩm, phát hiện y nghĩ quá nhiều.
Linh đan sư thất phẩm và linh đan sư bát phẩm đều có chênh lệch lớn, càng không cần phải nói so với Đan Vương.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay