Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 1082

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

NINH TIỂU MA CHÍNH LÀ DIỆP MẶC
Khiếp sợ qua đi, Lăng Hiểu Sương sắc mặt đỏ bừng lên, cô chưa bao giờ mất mặt đến như vậy. Vừa nói cô quen Diệp Mặc đã lâu, đảo mắt đã bị người ngay trước mặt nhìn thấu. Nhưng hai người đều là người trong Nam An thập mỹ, Lăng Hiểu Sương lúng túng không gì sánh được. Hiển nhiên ở trong mắt người khác, nếu như không phải cô nói dối, khi đó cô đã thương thầm tên Diệp Mặc này rồi.
Loại chuyện này khiến Lăng Hiểu Sương người đứng thứ hai trong Nam An thập mỹ làm sao chịu nổi, đúng là mất mặt không chịu nổi, thậm chí ngay cả giải thích cũng không có cách nào giải thích.
Tuy rằng sắc mặt đỏ như cây hồng, trong lòng lại xấu hổ đồng thời cũng chấn động không gì sánh được. Cô nghĩ không ra Ninh Tiểu Ma lại chính là Diệp Mặc, cái tên thiên tài "Hoành Không Xuất Thế" này, vì sao lại dâm đãng như vậy? Nghĩ đến vấn đề này, vẻ mặt hồng hào trên mặt của Lăng Hiểu Sương dần dần ít đi, càng nhíu mày.
Văn Thái Y thấy Lăng Hiểu Sương bị một câu nói của mình làm cho cứng họng, cũng không có để ý tới cô nữa, mà tiếp tục nhìn chằm chằm Cố Vị hỏi:
- Theo tôi được biết, tuy rằng anh và Diệp Mặc cùng tiến vào đại sảnh tán tu, thế nhưng anh chẳng bao giờ nói chuyện với hắn một câu, làm sao nói tới chuyện chăm sóc chứ?
Cố Vị trong lòng trầm xuống, thầm mắng mình lắm miệng, vừa rồi chỉ cần thật thà trả lời Văn Thái Y là được rồi. Bởi vì y tôn kính Diệp Mặc, lập tức dẫn đến hoài nghi.
Bất luận là người đứng đầu thập mỹ Nam An hay là đệ tử nòng cốt của Vô Cực tông, Cố Vị cũng biết, Văn Thái Y muốn giết y đơn giản như giống như bóp chết một còn kiến.
Y cắn răng, lại lần nữa chắp tay nó với Văn Thái Y:
- Văn sư tỷ, Diệp tiền bối tuy rằng đã ngã xuống rồi, thế nhưng trước khi anh ấy ngã xuống đã nhờ bạn của anh ấy là Bác Dung tiền bối mang đến cho tôi một viên đan dược, cho nên vãn bối rất cảm kích anh ấy.
- Bác Dung?
Văn Thái Y lẩm bẩm lại một câu, lúc này mới cau mày nói:
- Ý của cậu là Diệp Mặc lúc sắp chết còn nhờ người mang đồ cho cậu, hắn không phải đột nhiên chết?
- Cái này vẫn bối không dám suy đoán lung tung, thế nhưng Bác tiền bối nói y là bạn của Diệp Mặc tiền bối.
Cố Vị cũng cảm giác được Văn Thái Y và Diệp Mặc tiền bối tựa hồ có chút quen biết nên không dám lại nói những lời vô nghĩa.
Văn Thái Y cười nhạt một tiếng:
- Cái tên Bác Dung kia đã đi đâu rồi?
Cô cảm giác tuyệt đối sẽ không có sự trùng hợp như thế, trước đây Bác Dung phát hiện ra cấm địa Vẫn Chân, hiện tại lại trở thành bạn của Diệp Mặc, không thể trùng hợp như vậy được. Thế nhưng cô lại không biết rõ về Bác Dung. Muốn tra ra được Diệp Mặc, nhất thiết phải tra ra được lai lịch của Bác Dung trước.
Diệp Mặc sở dĩ nói mình chính là Bác Dung, nếu Văn Thái Y đi thăm dò lại lịch của Bác Dung, lai lịch của Bác Dung lại quỷ dị, hơn nữa Diệp Mặc khẳng định Bác Dung sẽ không tùy tiện tiết lộ lai lịch của mình ra ngoài. Nếu không gã còn tìm "Khổ Trúc" làm gì? Văn Thái Y cần tra ra Bác Dung nên tạm thời sẽ không tra ra được hắn.
Cố Vị lại lần nữa nói:
- Bác tiền bối nói y muốn đi tới tầng thứ sáu. Y sống hay chết cũng chưa rõ. Sau khi tôi đi ra ngoài, không thấy Bác Dung tiền bối, tôi nghĩ y hẳn là gặp nạn rồi.
Văn Thái Y trầm mặc xuống, trong lòng nghĩ lẽ nào Diệp Mặc thực sự kết bạn với Bác Dung? Hay là Bác Dung bị Diệp Mặc giết? Hoặc là Diệp Mặc bị Bác Dung giết?
- Cậu vẽ lại tướng mạo Bác Dung cho tôi đi.
Sau một lát, Văn Thái Y lại nói một lần nữa.
- Vâng.
Cố Vị rất nhanh đã vẽ lại tướng mạo của Bác Dung cho Văn Thái Y.
Văn Thái Y cầm bức hình Cố Vị vẽ, mày nhăn lại, bởi vì người mà Cố Vị vẽ đúng là Bác Dung. Diệp Mặc có một pháp bao ẩn nấp khí tức, cô cũng biết điều này, thế nhưng cô cũng biết cái pháp bảo kia chỉ có thể ẩn núp khí tức, không thể thay đổi dung mạo. Bằng không cô cũng sẽ không nhận ra Diệp Mặc khi ở bãi đá tảng tầng ba đâu.
Văn Thái Y không tiếp tục hỏi Cố Vị. Mà quay đầu lại cười cười với Lăng Hiểu Sương:
- Tiểu Ma sư huynh mà cô quen biết bấy lâu nay đã chết rồi, Thanh Sương sư tỷ, tôi đi trước nhé, cô cứ từ từ mà hỏi.
Lăng Hiểu Sương lúc này đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, cô thật giống như không nghe được lời Văn Thái Y nói. Ngược lại nhìn Cố Vị hỏi:
- Diệp Mặc đến từ đâu?
- Diệp tiền bối đến từ Mặc Nguyệt Chi Thành, anh ấy còn nhờ Bác tiền bối chuyển lời tới vãn bối, bảo vãn bối sau này trông nom Mặc Nguyệt Chi Thành. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Cố Vị vội vàng trả lời.
- Mặc Nguyệt Chi Thành?
Lăng Hiểu Sương nghi hoặc lại một câu.
Cố Vị giải thích:
- Mặc Nguyệt Chi Thành là một thành thị phàm nhân, linh khí sinh ra vốn đã kém cỏi, Diệp Mặc tiền bối chỉ là thành chủ của cái thành thị bình thường kia mà thôi.
- Hắn là một thành chủ của một thành thị bình thường?
Lăng Hiểu Sương lại nghi hoặc, lẽ nào hai người Diệp Mặc này căn bản không phải cùng một người? Cho dù cùng là một người, một tu sĩ Nguyên Anh tầng ba sẽ không đi làm thành chủ của một thành phố bình thường.
Hẳn không phải là cũng một người rồi. Lăng Hiểu Sương tự trả lời cho câu hỏi của mình. Nếu như đúng là cùng một người, khi hắn ở Bia đề danh Kim Đan chỉ mới là tu sĩ Kim Đan, mà lúc này chưa tới bao lâu đã là Nguyên Anh tầng ba rồi. Coi như là Viên Quan Nam thăng cấp cũng sẽ không nhanh như vậy.
Thế nhưng Diệp Mặc là Viên Quan Nam sao? Tài năng của Viên Quan Nam có thể ở Bia đề danh Kim Đan làm xuất hiện tấm ngọc bài "Hoành Không Xuất Thế" sao?
Lăng Hiểu Sương lại một lần nữa nghi hoặc.
Bỗng nhiên trong đầu của nàng hiện lên một cái bóng, cô nhớ tới lúc cô đi đề danh, có tu sĩ nói trước đây Diệp Mặc đề danh đã lấy ra một pháp bảo màu tím. Tuy rằng có không biết pháp bảo đó của Diệp Mặc là vật gì, nhưng chắc chắn là pháp bảo màu tím.
Mà trước đó không lâu ở Linh Tức Lầu cô đã thấy Ninh Tiểu Ma lấy ra một thanh thái đao màu tím, lẽ nào thái đao màu tím kia lại chính là cái pháp bảo màu tím kia?
Nếu như đây không phải trùng khớp thì không thể nghi ngờ nữa. Ninh Tiểu Ma chính là Diệp Mặc. Nếu như Ninh Tiểu Ma là Diệp Mặc, vì sao biểu hiện của hắn luôn luôn không giống nhau như thế? Hắn đã rất say mê cô, nhưng lại làm cho cô gái bên cạnh Ngô Dự ở Linh Tức Lầu khóc?
Cô đã nhiều lần hỏi qua bọn Thanh Nghi và Thanh Hàn, xác định Diệp Mặc không có bất kỳ hành động gây rối nào tới bọn họ, ngược lại còn ra tay giúp đỡ bọn họ, lẽ nào hắn có hai loại tính cách khác nhau? Hay là giống như hắn nói, hắn đối xử với mình khác với những người phụ nữ khác?
Nghĩ tới đây Lăng Hiểu Sương đỏ mặt, lắc đầu, cô cảm giác Diệp Mặc nói như vậy chỉ cho có lệ hoặc là đang đùa giỡn cô mà thôi.
Có lẽ bản thân cô có chút nhan sắc, nên hắn muốn đùa giỡn mà thôi. Nhưng cũng không đúng, muốn nói đẹp thì Duẫn Phán Điệp cũng không kém mình là mấy, lẽ nào hắn đã "đắc thủ" với Duẫn Phán Điệp rồi? Không thể nhanh như vậy chứ?
Thế nhưng trước đây Diệp Mặc vừa nhìn thấy Duẫn Phán Điệp, tựa hồ cũng không có vẻ đùa giỡn, thậm chí có chút đối địch.
Lăng Hiểu Sương lắc đầu, cô chuẩn bị đi hỏi Duẫn Phán Điệp, vì sao cái nhìn đối với Ninh Tiểu Ma lại thay đổi như thế?
Chỉ là cô mới bước đi một bước, liền dừng lại, cô tựa hồ đã bắt được cái gì đó. Nếu muốn nói đùa giỡn, Diệp Mặc cũng không phải vừa thấy cô liên đùa giỡn, là chính cô nói cô quen hắn trước, sau đó hắn mới bắt đầu đùa giỡn cô, nói muốn tặng đồ cho cô.
Tại sao mình nghĩ mình quen hắn? Lăng Hiểu Sương xác nhận trước đây chưa từng thấy qua Ninh Tiểu Ma, nếu như hắn là Diệp Mặc, cô đã biết tin tức của hắn trên Bia đề danh tại quảng trường rồi.
Quảng trường Bia đề danh?
Lăng Hiểu Sương trong đầu đã hiểu, cô lúc này đã không thể nghi ngờ Diệp Mặc chính là Ninh Tiểu Ma. Bởi vì cô nhớ tới một cảm giác quen thuộc, bởi vì trước khi cô đề danh, hai người chỉ cách mấy canh giờ mà thôi, mà ở giữa cũng không có những người khác đề danh. Cô là cảm nhận được khí tức chân nguyên trên người Ninh Tiểu Ma và khí tức chân nguyên còn lưu lại trên Bia đề danh không khác nhau mấy, lúc đó mới có một chút cảm giác quen thuộc.
Chính là hắn, Lăng Hiểu Sương trong lòng bỗng nhiên có chút thất vọng. Vốn sau khi cô nghe xong sư phụ nói, cho rằng người mà sư phụ nói kia phải là người chống trời đạp đất, không nghĩ tới lại là một kẻ hèn mọn không gì sánh được, người như thế chết ở Vẫn Chân điện coi như là bình thường. Xem ra sư phụ đã nhìn nhầm rồi, lúc đó tu sĩ vượt qua Diệt tuyệt lôi kiếp cũng không nhất định là Diệp Mặc.
- Cảm ơn anh.
Lăng Hiểu Sương nói cảm ơn Cố Vị, và đã không còn hứng thú đi Mặc Nguyệt Chi Thành nữa rồi.
Cái tên Ninh Tiểu Ma kia tuy rằng hèn mọn, thế nhưng cũng không phải không có một chút bản lãnh, ngay cả Điền Ngạo Phong cũng bị giết rồi, hiển nhiên hắn là người có chút bản lãnh.
Lăng Hiểu Sương lại lần nữa vỗ đầu, cô cười khổ một cái, bỗng nhiên cảm giác mình rất ngốc. Cô đã suy nghĩ cẩn thận toàn bộ quá trình rồi, thế nhưng kết quả lại nghĩ không ra.
Khi Diệp Mặc nghe thấy mình nói quen biết hắn, hắn cũng đã biết mình là người đề danh sau hắn. Hắn sở dĩ lúc đó đùa giỡn mình là bởi vì sợ mình nhận ra hắn, cố ý làm mình tức giận, sau đó làm loạn tinh thần.
Bởi vì đêm hôm đó sư phụ của Điền Ngạo Phong Lôi Vân tông phong thành, hắn đã âm thầm rời khỏi thành Nam An. Mà mình là người đề danh sau hắn, mình đã biết hắn có thực lực giết Điền Ngạo Phong, hơn nữa đêm đó hắn rời đi đã lộ rõ thân phận hung thủ của hắn. Hắn có lẽ sợ mình nhận ra hắn chính là hung thủ giết Điền Ngạo Phong, lúc đó không muốn mình suy đoán lai lịch của hắn, nên cố ý đùa giỡn mình.
Nếu như cô không đoán sai, Diệp Mặc đến từ Vô Tâm Hải, thậm chí chính là Mạc Ảnh mà Lôi Vân tông đang hoài nghi kia.
Đúng là tên thông minh, người này khi thấy cô nói quen hắn đã hiểu rõ mấu chốt của sự tình, đồng thời chọn dùng thủ đoạn đùa giỡn quấy rầy cô. Mà cô đã đi một vòng tròn lớn như vậy, sau khi có được nhiều thông tin mới nghĩ ra được như vậy. Nếu nói thông minh tài trí thì cô thua xa Diệp Mặc.
Nếu như loại chuyện này để Cảnh Anh Ly phân tích, căn bản không cần đến một phút, cô có thể hoàn toàn hiểu rõ ngọn nguồn của sự tình. Thế nhưng Lăng Hiểu Sương tuy rằng tư chất không tồi, nhưng nếu nói về thông minh thì cô thua xa Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly.
Sau khi biết được Ninh Tiểu Ma chính là Diệp Mặc, Lăng Hiểu Sương mặc dù không tin Diệp Mặc đã chết ơ Vẫn Chân điện, thế nhưng cô cảm thấy phải mau chóng đem chuyện này nói cho sư phụ mình. Đồng thời cô cần đến Mặc Nguyệt Chi Thành một chuyến, còn muốn hỏi nữ tu Kim Đan của Vô Lượng Hải một chút, xem cô ta có biết Diệp Mặc hay không?
Nếu như Diệp Mặc đã chết rồi, không biết có ảnh hưởng đến sự tình đại kiếp nạn hay không? Những chuyện này Lăng Hiểu Sương không hiểu, thế nhưng cô biết sư phụ của mình chưa bao giờ lừa dối cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc