Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 1076

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

TẦNG BẢY QUỶ DỊ
Thu hồi "Hư Lạc đan", Cảnh Anh Ly đè nén nghi hoặc và khiếp sợ trong lòng, không hỏi Diệp Mặc, cô biết một thiên tài thần bí như Diệp Mặc nếu bị Đan thành biết, sau đó tuyệt đối sẽ là nhân vật quan trọng của Đan thành. Một ngày Diệp Mặc quật khởi, Lôi Vân tông và Vô Cực tông căn bản sẽ không vì một hai người đệ tử nòng cốt mà kết hận thù với loại nhân vật thiên tài này.
Hiện tại giúp đỡ Diệp Mặc giống như việc đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, so với việc sau này khi Diệp Mặc nổi tiếng mới tới trợ giúp hắn tốt hơn rất nhiều.
- Tôi phỏng chừng chờ cho chúng ta tìm được tầng bảy Vẫn Chân điện, Vẫn Chân điện sẽ đóng. Thế nhưng cũng không sao, cho dù thời gian còn nhiều, chúng ta cũng không có cách nào lên lên tới tầng tám. Chờ sau khi đi ra ngoài, ba tháng sau chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Đan thành, đây là bản đồ toàn bộ Nam An châu, phía trên có vị trí của Đan thành.
Nói xong Cảnh Anh Ly lấy ra một ngọc giản đưa cho Diệp Mặc.
Diệp Mặc nhận lấy ngọc giản, nhưng phát hiện loại ngọc giản này hắn đã có rồi, chỉ là không tinh xảo như cái của Cảnh Anh Ly mà thôi.
Cảnh Anh Ly không tiếp tục hỏi Diệp Mặc chuyện trở thành Đan Vương hoặc là đại sư trận pháp như thế nào, cô là một người người phụ nữ thông minh, có một số việc chỉ cần biết là được rồi, nếu Diệp Mặc không nói, cô sẽ không hỏi thêm, thậm chí cũng không nhắc lại.
Ở cửa thang đá tầng thứ bảy đều nhìn không thấy người, chứng tỏ người có thể đến tầng thứ sáu đã rất ít rồi, về phần những tu sĩ đến tầng thứ bảy đương nhiên càng ít.
Cảnh Anh Ly đi vào cửa thang đá tầng thứ bảy không ngờ do dự một chút, trước đây cô rất vô tư, không ngại ngần đi tới tầng thứ bảy. Thế nhưng hiện tại có đã có được "Hư Lạc đan" cho nên sẽ có cảm giác lo được lo mất. Cô còn trẻ, hoàn toàn có thể đợi đến ba mươi năm sau rồi tới nơi này.
Diệp Mặc tu luyện "Tam Sinh quyết" cảm ứng rất mạnh không gì sánh được. Việc Cảnh Anh Ly do dự hắn lập tức cảm giác được, hắn cười nhạt nói:
- "Hư Lạc đan" cũng chỉ giúp chị tăng cấp Hư Thần mà thôi, mà tu tiên, Hư Thần chỉ là bước khởi đầu mà thôi.
Cảnh Anh Ly bỗng nhiên cười, cô hiển nhiên nghe ra được hàm ý của Diệp Mặc, cô quay đầu lại nhìn Diệp Mặc một chút rồi nói:
- Cảm ơn, anh là một người rất cẩn thận hơn nữa cũng là người thông minh. Tôi cũng không phải sợ chết mà là sợ nếu tôi chết, tôi sẽ không có cơ hội trở lại tầng thứ bảy lần thứ hai nữa.
Nói đến đây, cô bỗng nhiên ngừng một chút, nhìn Diệp Mặc một chút rồi nói:
- Trước đây tôi thấy anh bởi vì lo lắng nhiều quá mới muốn tới Đan thành, anh là lo lắng cho người nhà của anh sao?
Diệp Mặc vốn không muốn nói những chuyện này với Cảnh Anh Ly, chỉ là cô hỏi người mình lo lắng. Trong lòng Diệp Mặc không ngờ trỗi dậy một sự nồng nhiệt. Hắn nhớ tới Ánh Trúc, Diệp Lăng, Tĩnh Văn ở Phỉ Hải, lại nghĩ tới Khinh Tuyết và Lạc Ảnh. Còn có Ức Mặc, Diệp Tử Phong sống chết còn chưa rõ.
Hít một hơi, Diệp Mặc trầm giọng nói:
- Đúng vậy, tôi rất nhớ bọn họ.
Cảnh Anh Ly từ trong mắt Diệp Mặc cảm nhận được Diệp Mặc đúng là rất lo lắng, không khỏi nói:
- Điều quan trọng nhất của người tu luyện không phải cần buông tất cả mọi chuyện sao? Lẽ nào anh không hiểu?
Diệp Mặc thản nhiên cười:
- Tôi tu luyện chính là vì chữ tình, nếu như vô tình, vậy không tu cũng được.
Cảnh Anh Ly bỗng nhiên cảm giác được nhẹ nhõm hơn, cô hình dáng xấu, không được người khác chú ý, cho nên ngoài việc tu luyện cũng chỉ có tu luyện. Thế nhưng từ trên người của Diệp Mặc, cô cũng không có cảm giác được sự kỳ thị của đối phương. Nghe được câu trả lời của Diệp Mặc, cô cũng vừa cười vừa nói:
- Nếu như quan điểm của anh bị tông môn tám sao Vô Tình cốc nghe được, sẽ có tranh cãi đấy.
Diệp Mặc càng không trả lời. Hắn ngay cả tông môn chín sao cũng không sợ, chẳng lẽ e ngại một tông môn tám sao?
Cảnh Anh Ly không nói gì thêm, cô sải bước tiến lên những bậc thang đá của tầng thứ bảy nhìn Diệp Mặc nói:
- Anh đi cùng tôi, đợi lạt nữa rất có thể không nói chuyện, đến lúc đó anh dùng công pháp thần thức của anh chặt đứt áp lực tình thần, sau đó chúng ta cùng củng cố tinh thần hăng hái xông lên tấng thứ bảy.
- Được.
Diệp Mặc đi theo Cảnh Anh Ly cùng bước lên nhưng bậc thang đá.
Thang đá tiến lên tầng thứ bảy tổng cộng có bảy trăm bảy mươi bảy bậc thang, hai trăm bậc thang đầu Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly còn có thể chống đỡ được, thế nhưng lúc bước tới hai trăm bậc tiếp theo, cái loại không gian áp lực đột nhiên xuất hiện, khiến Cảnh Anh Ly thiếu chút nữa bị đẩy lùi ra phía sau. Cũng may cô sớm có sự chuẩn bị, mạnh mẽ vận chuyển chân nguyên chặn áp lực lại.
Nhưng lúc này mới hai trăm bậc đã có loại áp lực này rồi, làm thế nào để vượt qua năm sáu trăm bậc tiếp theo chứ? Cảnh Anh Ly phải sử dụng thần thức chống lại, thế nhưng cô biết cho dù cô và Diệp Mặc hai người cùng chống lại, cũng không có cách nào lên tới tầng thứ bảy.
Trong lúc nhất thời cô thậm chí có chút mơ hồ, cô không biết sự lựa chọn của mình là đúng hay sai.
Cô vừa muốn xoay nhìn Diệp Mặc một chút, nhưng phát hiện quanh thân rất nhẹ, loại cảm giác đè nén tinh thần của cô tựa hồ đã bị chém đứt rồi.
Cô ngạc nhiên nhìn lướt qua Diệp Mặc, cô biết Diệp Mặc có biện pháp công kích thần thức, thật không ngờ thần thức công kích của đối phương lại lợi hại như thế. Cô khẳng định sở dĩ có cảm giác nhẹ nhàng đó là bởi vì Diệp Mặc đã dùng thần thức công kích chặt đứt áp lực tinh thần thần hồn.
Nghĩ đến trước đó chính cô còn nói hai người hợp tác tiến vào tầng thứ bảy, lúc này Cảnh Anh Ly có chút đỏ mặt, đây là lần đầu tiên có đoán sai. Trước đó cô cho rằng Diệp Mặc cho dù có pháp thuật thần thức công kích, cũng không thể đơn độc một mình tiến vào tầng thứ bảy. Hiện tại xem ra, bất luận hắn có thể tiến vào tầng thứ bảy hay không, chút giúp đỡ nhỏ nhoi của mình cũng không nên so đo tính toán.
- Nhanh lên trên một chút.
Diệp Mặc cảm giác "Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát" của hắn tuy rằng đã nâng cao rất nhiều rồi, thế nhưng áp lực tinh thần thần hồn khi tiến vào những bậc thang đá ở tầng thứ bảy lại cao hơn rất nhiều so với tầng thứ sáu. Huống chi ở đây mới chỉ hai trăm bậc thang mà thôi, một khi bước lên phía trên, Diệp Mặc thậm chí có thể tưởng tượng được cái loại áp lực này càng kinh khủng hơn.
Cảnh Anh Ly cũng cảm giác được Diệp Mặc đã tốn khá nhiều sức lực nên càng gia tăng tốc độ. Hai người rất nhanh đã vượt qua được hơn năm trăm bậc thang.
Khi Cảnh Anh Ly cho rằng nên đi nhanh một chút thì hai người có thể tiến đến tầng thứ bảy, bỗng nhiên lại có cảm giác được áp lực tinh thần thần hồn vốn bị Diệp Mặc ngăn chặn, đột nhiên tăng cường nhiều thêm. Cảnh Anh Ly đã phun ra mấy ngụm máu, trong lòng trỗi lên sự tuyệt vọng.
Lúc này không phải vì một ngụm máu đọng ở trong ngực không thể phun ra, mà lúc này cô căn bản là bị áp lực tinh thần áp chế đến độ có dấu hiệu tan vỡ. Cô không cần nhìn Diệp Mặc cũng biết Diệp Mặc không khá hơn cô bao nhiêu.
Lúc này Diệp Mặc đúng là không khá hơn Cảnh Anh Ly bao nhiều. Hắn nghĩ không ra, sau khi tới năm trăm bậc thang đá, áp lực quanh thân hắn bỗng nhiên nhiều hơn, mấy ngụm máu tươi phun ra, hắn thậm chí có thể cảm giác được thức hải bị tan vỡ.
Diệp Mặc hoảng hốt, một khi thức hải bị vỡ, hắn sẽ xong đời luôn. Lúc này hắn càng cố gắng điều động toàn bộ thần thức, lại một lần nữa sử dụng "Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát".
Sau khi sử dụng "Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát", Diệp Mặc cũng cảm giác được thức hải của mình phát sinh một tiếng "Răng rắc" rất nhỏ, một loại cảm giác sung sướng nhẹ nhàng trỗi lên trong lòng, thức hải bị bạo liệt lập tức rõ ràng hơn.
Đồng thời áp lực xung quanh đột nhiên giảm xuống, Diệp Mặc đã hiểu rõ, "Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát" của hắn đã thăng cấp. Tứ tầng thứ hai thăng cấp đến tầng thứ ba rồi. Lúc này hắn không chỉ có thể chặt đứt áp lực tinh thần thần hồn xung quanh còn có thể bổ ra nhiều thần thức đao.
Nếu như lúc này hắn lại đánh nhau với Lôi Báo, căn bản không cần dùng máu tươi vây khốn Lôi Báo nữa, chỉ cần không ngừng phát sinh thần thức đao là được rồi.
Đồng thời Diệp Mặc cảm giác xung quanh mình cũng trở nên rõ ràng hơn, tron lòng hắn càng mừng rỡ. Lúc này đây dưới áp lực tinh thần thần hồn của các bậc thang đá, "Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát" của hắn không chỉ thăng cấp mà ngay cả thần thức của hắn cũng thăng cấp lên một cấp. Lúc này Diệp Mặc càng tin tưởng, tu luyện thần thức là có cấp bậc, đang tiếc hắn đến bây giờ chỉ biết thần thức của mình không ngừng thăng cấp, nhưng không biết rốt cuộc đã thăng lên cấp nào rồi?
Cảnh Anh Ly đồng thời cảm nhận được một trận nhẹ nhàng. Cô vốn đã tuyệt vọng giờ dường như có một loại cảm giác sống lại đang trỗi dậy trong lòng. Cô cảm kích nhìn Diệp Mặc một chút:
- Cảm ơn anh nhiều, công pháp thần thức của anh đã thăng cấp rồi?
Diệp Mặc gật đầu, trong lòng vẫn chưa bình tĩnh trở lại. Công pháp thần thức của hắn đã thăng cấp dưới áp lực, nếu như không thể thăng cấp hắn chỉ có thể chờ chết. Trước đây hắn còn tưởng rằng nếu không chịu nổi thì sẽ tiến vào Thế giới trang vàng của mình, hiện tại xem ra cách suy nghĩ này quá ngây thơ rồi.
Ở tầng thứ sáu, hắn có thể trốn vào Thế giới trang vàng, thế nhưng ở chỗ này, hắn vừa rồi ngoại trừ phun ra máu căn bản không có biện pháp nào khác. Nếu như không phải thần thức của hắn mạnh và "Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát" đồng thời thăng cấp, hắn chỉ có thể chờ chết mà thôi.
Cảnh Anh Ly không nói thêm gì nữa, tiếp xúc càng nhiều với Diệp Mặc, cô càng cảm giác trên người tu sĩ này có rất nhiều điều thần bí, mỗi khi bản thân nghĩ mình đã hiểu hắn hơn, càng phát hiện căn bản không phải như vậy.
- Tôi thu lại câu nói trước đó, tôi nói anh không thể nói anh giết tôi diệt khẩu, xem ra chỉ có tôi nghĩ vậy thôi.
Cảnh Anh Ly tự giễu cười. Ngoại trừ dung mạo, cho dù bất kỳ thiên tài Nam An châu nào đứng ở trước mặt cô, cô cũng sẽ nói mình không bằng người khác. Thế nhưng hiện tại, cô thật lòng bị Diệp Mặc đánh bại rồi, ở trước mặt Diệp Mặc, cô đã từng tự cho mình là thiên tài đúng là chuyện nực cười.
Cô chợt nhớ tới Cảnh Anh Mộng người từng cùng cô xưng "Tuyệt đại song kiều" ở Huyền Âm Các, bỗng nhiên nở nụ cười thì thào nói một câu:
- Nếu như anh gặp y, về điểm kiêu ngạo này anh cũng không cần lấy ra thể hiện nữa.
"Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát" của Diệp Mặc đã đến tầng thứ ba, hơn một trăm bậc thang tiếp theo không còn gì có thể uy hiếp hai người nữa. Hắn và Cảnh Anh Ly rất nhanh đã đi tới tầng thứ bảy của Vẫn Chân điện. Đọc Truyện Online Tại TruyệnY Y
Diệp Mặc vốn cho rằng linh khí ở tầng thứ bảy càng dày đặc hơn tầng thứ sáu. Thế nhưng sau khi hắn đến nơi này mới phát hiện mình đã sai hoàn toàn. Linh khí ở đây thậm chí khiến hắn nhớ tới cấm địa Vẫn Chân, căn bản là rất lộn xộn. Không chỉ không tinh khiết, thậm chí linh khí còn không nồng hậu bằng tầng thứ năm.
- Đây là tầng thứ bảy?
Diệp Mặc kinh ngạc nhìn cảnh sắc bốn phía, có chút sững sờ hỏi một câu.
Diệp Mặc chỉ hỏi một câu, rồi kinh dị nhìn một người tu sĩ đứng cách đó không xa. Người tu sĩ này hắn biết, khi ở tầng thứ ba của Vẫn Chân điện, Thanh Hàn đã nói với hắn, tên là Đoạn Cửu Dương là tu sĩ Hư Thần của Thần Phong cốc, một tông môn chín sao. Thế nhưng lúc này gã đứng không nhúc nhích, hiển nhiên là đã chết rồi, nhưng vẻ mặt của gã rất là quỷ dị.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay