Thiêu Đốt Tình Yêu Tấn Công Tổng Giám Đốc Tuyệt Tình - Chương 01

Tác giả: Tuyết Sắc Đồ Mi

Gái Giả Trai
Năm năm trước. . .
Gió thu bí mật mang theo tiếng rì rào cùng sự lạnh lẻo thấu xương, giống như một thanh đao sắc bén, thổi qua hai má cao gầy của cô gái, khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ, thật giống như một đóa hoa tường vi xinh đẹp lộng lẫy. Nhưng trên mặt lại giống như ngưng tụ lên một tầng băng lạnh lẽo, giống như bị băng sương ức hiếp đánh bại, đau buồn lan ra dần dần, dường như cô vứt bỏ tất cả ngụy trang, yếu ớt như vừa ***ng vào sẽ vỡ nát, khuôn mặt cô trắng nõn cùng với một đôi mắt to linh động, đang không chớp mắp nhìn về phía trước.
Cô cô tịch đứng giữa rừng cây kín đáo, bóng dáng cô đơn lẻ loi muốn nhảy xuống bên dưới để xóa sạch quang mang tối tăm.
Một hàng hành lan rào sắt ngăn trở cô, khiến cho cô chỉ có thể đứng ở chỗ này, lẳng lặng nhìn về tòa nhà được bao bọc bằng vườn hoa tường vi đỏ tươi phía xa. Mười lăm năm, những bông hoa tường vi kia vẫn tràn đầy sức sống như vậy, đóa hoa đỏ nở rộ, trang trí cho khu vườn nhỏ thành như căn phòng nhỏ trong cổ tích.
Nước mắt trong suốt dần dần chảy xuống, "Mẹ, con nhất định sẽ điều tra nơi ở của hung thủ sát hại mẹ! Ba, con cũng sẽ tìm ra manh mối, tìm được ba!" Nắm chặt bàn tay nhỏ gầy dần dần đứng lên, "Khanh khách" xương Ng'n t phát ra một tiếng như tức giận.Trong con ngươi quyến rũ của cô bắn ra tia sắc bén lạnh lẽo.
Nơi này là tổng bộ của tổ chức bí mật "Ám", nằm ở Nguyệt Minh Khâu, Ám Dạ Tuyệt mua cả Nguyệt Minh Khâu, bày hành lan lưới sắt ở dưới chân núi, đề phòng tất cả người lạ tới gần nơi này một bước.
Nguyệt Tiêm Ảnh nhìn về phía xa thở dài một cái, xoay người rời đi, chậm rãi đi trên con đường yên tỉnh rộng rãi.Cô cúi thấp đầu, bị lạnh lẽo bao vây lan ra trên khuôn mặt gợn sóng ưu thương.
Đột nhiên một chiếc MayBach màu đen giống như tia chớp lướt qua từ bên cạnh cô, kéo theo một cơn gió, cuốn chiếc váy liền áo của Nguyệt Tiêm Ảnh lên, giống như một đóa hoa tường vi nỡ rộ rực rỡ trong phút chốc, dưới lớp vỏ bề ngoài xinh đẹp là lạnh lẽo băng giá.
Một tay Ám Dạ Tuyệt cầm tay lái, liếc về bóng dáng màu đỏ hồng trong kính chiếu hậu, tầm mắt của hắn không khỏi dừng lại hai giây ở phía trên, lẩm bẩm nói: "Ai mà ti gần đây chứ?"
Ngay sau đó, hắn vẫy vẫy đầu, hôm nay mình sao thế, tại sao phải để ý đến một người đi đường như thế.
******************************
"Tiêm Tiêm, ngày hôm qua không phải là con lại đi Nguyệt Minh Khâu chứ?" Mạc Lỵ đi tới, gương mặt nghiêm túc. Mặc dù bà đã hơn bốn mươi tuổi , nhưng trên mặt tươi sáng ít có nếp nhăn, trong con ngươi sắc bén luôn xen lẫn nghiêm nghị.
Nguyệt Tiêm Ảnh gật đầu một cái, nhàn nhạt trả lời một câu, "Dạ!" Ngay sau đó cô cầm quần áo che kín thân thể đang lộ ra, "Dì Mạc, dì đi ra ngoài trước đi!" Cô đối diện với gương đem vải trắng quấn lên người.
"Trưởng thành, sẽ xấu hổ! Khi con còn bé, chính là dì Mạc tắm rửa cho con." Lúc này, nhớ lại mười lăm năm cùng Nguyệt Tiêm Ảnh sống chung, ánh mắt bà dần dần lộ ra nhu hòa.
Nguyệt Tiêm Ảnh buông lỏng quần áo ra, để cho dì Mạc giúp cô lấy vải trắng quấn quanh từng vòng ở trên người của cô.
"Dì Mạc, quá chặt rồi!" Bạn đang đọc truyện online tại website: ThíchTruyện.VN
"Không chặt, ngộ nhỡ có chuyện gì thì làm sao bây giờ?"
Nguyệt Tiêm Ảnh liếc mắt nhìn bộ *** của mình, le lưỡi một cái, gương mặt khổ sở nói "Dì Mạc, dì nói xem con bó chặt như vậy, có thể bị co rút lại hay không?"
"Ba!" Dì Mạc gõ đầu cô một cái, "Không nên nghĩ nhiều , con có biết nhiệm vụ lần này vô cùng nguy hiểm hay không, không cho phép có một chút sai sót nào."
Nguyệt Tiêm Ảnh lập tức nghiêm mặt, bình tĩnh nói: "Con nhất định sẽ cẩn thận."
Dì Mạc lấy roi bạc quấn quanh hông cô "Cái này, con mang theo."
Nguyệt Tiêm Ảnh liếc mắt nhìn bình thủy tinh nhỏ trong tay dì Mạc, bên trong là chất lỏng trong suốt phản chiếu ánh nắng êm dịu.
"Dì Mạc, những việc nhỏ kia vốn cũng không phải là đối thủ của con! Cơ thể của con con biết, không cần phải dùng cái này." Nguyệt Tiêm Ảnh cắn môi, sắc mặt cứng lại.
"Tiêm Tiêm, bệnh tim của con bị tái phát không phải là việc nhỏ." Dì Mạc vẫn nhét dịch tiêm vào tay của cô.
Nguyệt Tiêm Ảnh thấy trong mắt Dì Mạc lộ ra quan tâm, không t chối mà nhận lấy dịch tiêm.
*******************************
Ở bên trong một phòng tập thể thao dưới quyền tổ chức “Ám”, đông nghịt người. Từng người đàn ông áo đen, vóc người lực lưỡng, cao to như con ngựa lớn.
Đột nhiên, cửa phòng tập thể thao bị kéo ra, mấy tên áo đen dẫn đầu đi vào, đứng lên hai bên, cung kính cúi người xuống.
Nhân vật linh hồn của tổ chức “Ám” sẽ lộ diện, thoáng chốc không khí tại đây liền bị đè nén đến cực điểm, từng người đều nín thở tập trung tinh thần, câm như hến mà cúi đầu.
Ám Dạ Tuyệt mặc âu phục màu đen tối tăm, mái tóc ngắn cùng hơi thở cứng rắn lãnh khốc. Hai tay hắn để vào túi, đi vào phòng tập thể thao, một bước nhảy, hắn vững vàng đứng ở trên đài quyền kích (đài đánh quyền anh), với một phong thái ngạo nghễ trời sinh liếc nhìn mọi người đứng yên phía dưới.
"Tổ chức ‘Ám’ cần thu nhận là cao thủ,không phải cái đám người ô hợp, dùng võ so cao thấp, người cuối cùng đứng ở nơi này mới có tư cách gia nhập tổ chức ‘Ám’." Giọng nói chậm rãi vang lên, lộ ra nhàn nhạt lạnh lẽo.
"A? Suy nghĩ cả nửa ngày mới thu một người? Thảm thảm, thế này khẳng định là không có hy vọng."
"Muốn đánh bại nhiều người như vậy, đoán chừng đời sau cũng không vào được tổ chức ‘Ám’."
Nhất thời, bốn phía đều là thanh âm than vãn.
Một cái đầu nho nhỏ với mái tóc ngắn dính trên gương mặt trắng nõn, khuôn mặt xinh đẹp không nên có ở một thanh niên khỏe mạnh như vậy, mặc dù vóc người nhỏ nhắn, nhưng phong thái lại vượt bậc. Khóe môi nhếch lên một chút ý cười khinh bạc(không nghiêm túc).Cô lặng lẽ đi tới góc, lấy ống tiêm ra, rút ra chất lỏng dì Mạc cho tiêm vào.
Hôm nay phải giải quyết xong những tên đàn ông thối này, đoán chừng tim cô có thể sẽ không chịu nổi, vẫn là sớm một chút sẽ tốt hơn.
Nguyệt Tiêm Ảnh có bệnh tim bẩm sinh, vận động mạnh thì đồng nghĩa với tự sát mãn tính, nhưng mà để cho mình có đủ thực lực tiếp cận tổ chức \'Ám\', dưới sự dạy dỗ của dì Mạc, mỗi ngày đều tiếp nhận huấn luyện ma quỷ. Trên cổ tay của cô hiện đầy lỗ kim, trái tim yếu ớt đã rất nghiêm trọng rồi, cô cũng không biết mình còn bao nhiêu thời gian, nhưng cô nhất định phải tìm ra sự thật mười lăm năm trước khi cô còn sống, tìm được ba ba không biết là sống hay ૮ɦếƭ.
Người thứ nhất lên đài nhất định sẽ gặp bất lợi về thể lực, người ở chỗ này xì xào bàn tán, không có một người nào dám xông lên đầu tiên.
Bóng dáng mãnh khảnh xông lên, bước nhảy mạnh mẽ, vững vàng rơi lên trên đài quyền kích, mắt lạnh quét qua mọi người, "Có thành ý muốn gia nhập tổ chức ‘Ám’, liền lấy một chút thành ý ra đây, không cần phải sợ hãi rụt rè."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc