Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 99

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Dọc theo đường đi, mọi người cứ như vậy đều ẩn chứa tâm tư khác nhau, nhưng mặt ngoài lại hòa hợp sống với nhau, giữa tháng chín, hoa cúc nở nộ, đoàn người Tô phủ đến Thông Châu.
Bọn họ xuống thuyền trước, theo đó đi xe từ Thông Châu, một đường trùng trùng điệp điệp vào kinh.
Hoàng đế sớm phái quan viên Lại bộ an bài chu đáo, lại phái Lễ bộ Thượng Thư cùng Thị Lang đích thân đi nghênh đón Tô quốc công, dẫn đường cho bọn họ đến vị trí vô cùng tốt tại hoàng thành chính là tân Quốc Công phủ.
Phủ đệ này nguyên bản là nơi ở của một vị quận vương, đơn giản là sau này không có con trai trưởng, tước vị là do con của di nương kế thừa, cấp bậc bị hạ xuống, sau lại thường xuyên phát sinh vô số sự tình, đến bây giờ không tư cách ở lại vương phủ này.
Hoàng đế tự mình hạ phê chuẩn hạ chỉ, đem tòa nhà sửa lại sơ qua, sau đó ban cho Tô quốc Công ở.
Tân Quốc Công phủ rất lớn, trung gian là một tòa đại viện có bảy cửa, hai bên trái phải còn có tòa viện 5 cửa và các sân vườn vắt ngang qua, mặt khác còn có nhiều hoa viên, biệt viện …vân vân, cây cối hoa cỏ mọc sum suê tươi tốt, đình đài lầu các, giả sơn ao hồ, rộng rãi nhìn không hết.
Lễ bộ Thượng Thư mang theo các đồng liêu, nghênh đón Tô Nhân Vũ vào Quốc Công phủ, cũng không lưu lại lâu, chắp tay chúc:“Quốc Công, bản quan phải hồi cung phục mệnh. Quốc Công cần nghỉ ngơi trước, sau mới vào trong cung tạ ơn, quá vài ngày, không thiếu được phải mở tiệc chiêu đãi tân khách.”
Tô Nhân Vũ mới chuyển nhà, còn hỗn độn nhiều thứ, cũng không nhiều lời khách sáo, nói cảm tạ xong liền tiễn khách, sau đó sai vài quản gia thu xếp gọn gàng chuyện nhà cửa, mang đến gia cụ phân ra rõ ràng.
Hắn trước là muốn đem bản vẽ đến, nhìn một chút, nói với lão phu nhân:“ Chính viện thỉnh mẫu thân đến ở.”
Lão phu nhân cười cười,“Ta làm cái gì phải ở chính viện, ngươi là Quốc Công nên ở đó. Ta ở phía đông, phía tây sẽ để lại cho đại thiếu gia ở. Quá vài năm hắn cũng phải thú thê .”
Tô Nhân Vũ đáp ứng.
Tô Nhân Vũ lại nhìn tiếp, chỉ vào mặt sau tây viện một chỗ có mười gian phòng nói:“Để Việt nhi ở nơi này đi.”
Sau đó nhìn về phía Tô Mạt, cười cười, ngoắc nói:“Bọn nha đầu cũng đến xem, thích nghỉ ngơi ở đâu, chính mình chọn.”
Tân Quốc Công phủ có kèm ba hoa viên, Trung viện và hai bên Đông Tây đều có hoa viên kẹp bên cạnh, mặt sau còn có đại hoa viên.
Trong đại hoa viên có vài toà viện có cửa tách biệt, vừa vặn có thể cấp cho các vị tiểu thư ở.
Tô Hinh Nhi cắn môi, rất muốn chọn trước tòa lớn nhất kia, kết quả Tô Nhân Vũ nhìn về phía đại tiểu thư,“Nhu nhi đến chọn trước.”
Tô Hinh Nhi cắn môi, rất muốn chọn trước tòa lớn nhất kia, kết quả Tô Nhân Vũ nhìn về phía đại tiểu thư,“Nhu nhi đến chọn trước.”
Đại tiểu thư nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, ra hiệu một chút, Tô Mạt lập tức hiểu được, đại tiểu thư chỉ vào trong đó một chỗ nói:“Ta muốn chỗ này.”
Nhìn nhìn bên chữ bên cạnh, thì thầm:“Tẩm Sương lâu, tên này lịch sự tao nhã, ta thích.”
Theo sau lại chỉ tới bên cạnh, ít hơn một gian,“Nơi này gọi là Túy Lưu Phương, rất khác biệt a, không bằng ngũ muội muội đến ở đi.”
Tô Mạt không có khiêm nhượng, cười nói:“Được thôi.”
Túy Lưu phương cùng Tẩm Sương lâu gần nhau nhất, càng hợp tâm ý của nàng.
Đại tiểu thư mỉm cười, liền mặc kệ .
Nhị tiểu thư ngược lại chọn một tòa nhà mặt sau Đông viện, không tên, nhưng là gần nơi ở của lão phu nhân, cách có một đường hẻm.
Tô Hinh Nhi tức hổn hển, cũng không dám phát tác, nàng muốn tòa Tẩm Sương lâu lớn nhất bị người khác đoạt mất, cách lão thái thái gần nhất tiểu hậu viện bị người ta chiếm mất, đành phải chịu đựng,“Ta đây sẽ ở Lưu Hương Uyển. Giống tên một cái đình trong nhà cũ của chúng ta, dễ nhớ.”
Lão phu nhân nhìn nàng một cái, trong mắt tinh quang chợt lóe lên liền tắt ngay, cười nói:“Như vậy rất tốt, các ngươi tự mình chọn chỗ ở, về sau ở cũng thư thái.”
Lập tức nhìn về phía nhị tiểu thư, nói:“Nhị nha đầu nơi này không tốt lắm, vẫn nên ở mặt sau đại viện Ngâm Nguyệt lâu đi.”
Chỗ ở Ngâm Nguyệt lâu hơi xa, với lại cũng bị nước bao quanh, tuy rằng mùa hè mát mẻ, nhưng tới mùa thu đông khó tránh khỏi ẩm ướt một chút.
Nhị tiểu thư trong lòng phát lạnh, cắn chặt răng, cười nói:“Đa tạ tổ mẫu yêu thương. Ngâm nguyệt lâu phong nhã thanh nhàn mĩ lệ, đúng là một chỗ tốt a.”
Nàng trong lòng thầm hận, đơn giản là nhìn thấy đại tiểu thư nay như sống lại , nhị tiểu thư nàng đây cũng không có tác dụng gì nữa.
Lão phu nhân lại nói:“Lần tới viết thư cho nhị đệ tam đệ ngươi, bảo bọn hắn đem mấy nha đầu đưa tới đây ở cùng ta, nhiều người một chút, ta thích náo nhiệt.”
Nhị tiểu thư càng cười gằn không thôi, cái gì náo nhiệt, còn không phải muốn cháu gái nhiều một chút, đến lúc đó muốn có nhiều lợi thế hơn đi xã giao quan hệ với các gia tộc khác sao?
Chọn chỗ ở xong xuôi, liền chỉ huy gia đinh và mụ mụ bọn họ thật cẩn thận đem đồ đạc đều chuyển đến từng phòng, muốn ổn định sống tại đây thu dọn cũng phải mất dăm bữa nửa tháng không thể gấp gáp được.
Hiện nay Vương phu nhân y như cũ muốn ăn chay niệm phật, nên chọn tòa viện ở xa nhất, lão phu nhân tuy rằng tuổi tác đã cao, nhưng là tinh thần tốt, mọi việc lớn nhỏ khắp nơi trong phủ lão phu nhân vẫn đưa ra chủ ý giải quyết.
Lão phu nhân lại sai khiến đại quản gia, nhị quản gia cùng với vài quản gia cùng mụ mụ chuyên môn phụ trách việc quản lý việc nhà trong Tô Phủ trước đây, phụ trách giúp đỡ chỉnh đốn việc trong phủ, không cho phép nửa điểm sai sót.
Nhị thiếu gia ở trước mặt bà ta, giúp đỡ quyết đoán một số chuyện.
Tô Nhân Vũ không quên việc mau chóng tiến cung tạ ơn, lại được ân chuẩn nghỉ ngơi vài ngày, để hắn mau chóng làm quen với cuộc sống nơi đây, để có thể sớm bắt đầu vào triều, đi nha môn xử lý công vụ.
Vì hắn xuất thân từ võ tướng, nay công vụ được an bài ở bộ binh, Thượng Thư Bộ binh cáo lão hồi hương, vì vậy hiện nay hắn là cao nhất.
Nhị tiểu thư cùng tam tiểu thư vội vàng tính kế, làm sao để chính mình tranh thủ tốt các cơ hội, mau chóng trang trí chỗ ở bản thân được rạng ngời, nghĩ cách nịnh nọt lấy lòng lão phu nhân, nghĩ biện pháp đạt được càng nhiều thứ hơn nữa.
Các nàng không có nguồn thu, chỉ có thể dựa vào trưởng bối trong nhà ban cho, còn có một chút tiền tiêu hàng tháng kia nữa. Cho nên, nay vì muốn thứ gì, tam tiểu thư cùng nhị tiểu thư cũng tranh giành cắn xé nhau.
Đại tiểu thư đối với những điều đó trước nay chưa từng để tâm, cũng không có tâm tư đấu với các nàng đó, nàng chỉ chú ý đến Tô Mạt, muốn biết rốt cục tiểu nha đầu này định cùng nàng làm ăn buôn bán gì.
Mà Tô Mạt vẫn luôn tưởng nhớ Tĩnh thiếu gia, còn muốn phát triển sự nghiệp của bản thân, cho nên căn bản không có thời gian tìm hiểu tân Quốc Công phủ có bộ dáng thế nào.
Nàng trước là để Kim Kết nghĩ biện pháp để lại dấu hiệu cho A Tùng cùng A Lí, nếu người của hắn thấy được sẽ liên lạc với nàng.
Quả nhiên, những ấn ký được lưu lại lúc ban đêm đó hữu dụng, đêm khuya lúc Tô Mạt đang nằm ở trên giường ấm áp đếm đầu các con cừu, ánh đèn trong phòng nhoáng lên một cái, màn bị vén lên một bên, cười Tĩnh thiếu gia tuấn mỹ mỉm cười liền xuất hiện ở trước mặt nàng.
Tô Mạt nghĩ bản thân mình đã nhìn lầm rồi, dụi dụi mắt, quả nhiên là hắn.
Hắn mày ngài mắt phượng, da trắng như tuyết tóc đen như mun, một đôi mắt tuyệt sắc sáng trong suốt lấp lánh như vì sao trong đêm, ôn nhu nhìn nàng.
“Tiểu nha đầu, nhớ ta không?”
Hắn ngồi ở cạnh mép giường, kéo nàng ôm vào lòng.
Bọn nha đầu đã đều bị hắn điểm huyệt câm, toàn bộ đều vô tri vô giác.
Tô Mạt cảm thấy nóng lên, lại lẩm bẩm nói:“Là nhớ ngươi đó. Ta chỉ là muốn nhìn xem ngươi đã ૮ɦếƭ chưa.”
Tĩnh thiếu gia hơi cười, nâng cằm nàng nhìn thẳng mình,“Đến đây nhìn đi, cho nàng nhìn kĩ ta hơn.”
Tô Mạt cũng không nhìn hắn, giang cánh tay ôm lấy hắn,“Ngươi vẫn tốt, có cái gì cần kiểm tra chứ. A Tùng nói ngươi gặp nạn, thật làm cho người ta lo lắng a.”
Tĩnh thiếu gia cảm thấy vui mừng, tuy rằng lúc ấy mạo hiểm vạn phần, thiếu chút nữa sẽ không còn mạng để quay về gặp nàng, nhưng cũng không hề đề cập tới, giống như loại chuyện nhẹ tựa lông hồng không đáng bàn đến,“A Tùng chuyện bé xé ra to mà thôi.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc