Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 98

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Nói xong hắn liền dập đầu, sau đó đứng dậy, nhấc chân bước đi, cũng không quay đầu lại.
Ở trong lòng hắn, đã không muốn so đo cái gì nữa.
Nay hắn không so đo với mẫu thân ai đúng ai sai, chỉ cần bảo hộ tốt người hắn quan tâm lo lắng là tốt rồi.
Đương nhiên cũng không có đi đến phòng của Tô Hinh Nhi hỏi tội.
Kim Kết nhìn thấy bóng dáng của Tô Nhân Vũ, lập tức trở về bẩm báo,“Đại tiểu thư, ngũ tiểu thư, lão gia đến .”
Đại tiểu thư lập tức nói:“Ta đi về phòng của ta.”
Vừa nói xong liền bước đi.
Tô Mạt giữ chặt tay nàng ta, tha thiết nhìn nàng ta,“Tỷ tỷ, đừng đi.”
Đại tiểu thư đối diện với đôi mắt đen bóng của nàng thì mềm lòng , gật đầu, ngổi trước thư án, lẳng lặng đọc sách.
Tô Nhân Vũ từ bên ngoài đi vào, lúc đặt chân vào phòng, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị đã đổi thành hơi mỉm cười.
“Đọc sách gì vậy?”
Hắn chủ động mở miệng.
Tô Mạt cùng đại tiểu thư đều là ngẩn ra, hắn thế nhưng không uy nghiêm nữa, ngược lại bỏ đi tư thế kiêu căng hang ngày, bày ra bộ dáng phụ thân ôn nhu, làm cho người ta không quen.
Đại tiểu thư đứng dậy, đem sách mở ra, Tô Nhân Vũ thấy đó là bản Chiến Quốc sách.
Đại tiểu thư vội hỏi:“Là ngũ muội muội xem .”
Trong mắt Tô Nhân Vũ sáng ngời, nhìn về phía Tô Mạt, Tô Mạt lại nói:“Ta là tùy tiện lật thôi, đọc không hiểu, liền vất ở nơi đó .”
Đương nhiên sẽ không để Tô Nhân Vũ biết nàng cùng tứ tiểu thư có chung sự ham mê.
Nàng vốn là muốn tìm một chút binh thư cổ đại, đọc kỹ chút, đến lúc đó sẽ biết cách thành như thế nào thành lập đội quân bí mật của riêng mình.
Tô Nhân Vũ đã xác định rồi, cho nên cũng sẽ không cảm thấy mất mát nữa, chỉ hơi cười nhìn nàng, lại đi đến trước mặt đại tiểu thư, hòa khí nói:“Đều ngồi đi.”
Bàn tay thon dài của hắn đặt ở trên trang sách, nhìn đại tiểu thư với vẻ mặt ôn hoà nói:“Ta nghe nói ngươi thích xem một ít tạp thư*(thời khoa cử chỉ những sách vở không liên quan trực tiếp đến thi cử).”
Đại tiểu thư cắn môi, nghĩ đến hắn sẽ trách cứ mình, nhưng cũng không phủ nhận,“Hồi bẩm phụ thân, đúng vậy, ta thích xem một ít sách nói về hoa cỏ cây cối, phong tục nhân tình, cùng với dụng cụ đồ dùng.”
Tô Nhân Vũ cười nói:“Ta có sưu tập một ít, lần tới sẽ kêu người đem qua cho ngươi.”
Đại tiểu thư kinh ngạc nhìn hắn, không rõ hắn luôn luôn đối với mình lạnh nhạt, là một phụ thân không quan tâm đến nàng chút nào, tại sao đột nhiên ôn nhu như vậy.
Nàng trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì, trố mắt ra.
Tô Nhân Vũ lại nói:“Ngươi nay cũng đã dần dần lớn lên, ngoài đám sách đó ra, cũng nên coi một số sách về nữ giới khác nữa, cũng đi theo mụ mụ bọn họ học lễ nghi cùng nữ công. Đến kinh thành, các gia tộc sẽ có xã giao với nhau, ngươi là đại tiểu thư của Tô gia, tự nhiên sẽ có các tiểu thư phủ khác mời ngươi làm khách. Đến lúc đó cũng không có đường đột thất lễ .”
Đại tiểu thư đột nhiên cảm thấy đầu óc không đủ sử dụng, cảnh tượng này quá mức quỷ dị.
Người phụ thân luôn luôn lạnh như băng đột nhiên trở nên ấm áp, còn dài dòng nói chút chuyện mà mẫu thân nên dạy.
Nàng không có lên tiếng, đuôi lông mày cùng khóe mắt lại toát ra một loại thần thái hy vọng.
Tô Nhân Vũ lại nhìn về phía Tô Mạt, cười nói:“Các ngươi là tỷ muội tốt, về sau chiếu cố cho nhau, ta cũng yên tâm. Canh giờ không còn sớm, nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
Nói xong, hắn lại nhìn Tô Mạt kĩ một chút, mới căn dặn nha hoàn hai câu, sau đó đi ra ngoài.
Điều Tô Mạt không nhìn thấy là, thời điểm Tô Nhân Vũ đi ra ngoài trướng, vẻ tuấn lãng hiện lên sự tươi cười thản nhiên, vùa lòng vừa ý.
Mạt nhi không phải người keo kiệt, nàng ta có bằng hữu, đối xử rất tốt với đại tỷ tỷ, nếu là hắn đối với đại tiểu thư cũng thiệt tình tốt, vậy có thể vẽ lên đồ thị cứu “Quốc”, ít nhất sẽ làm Mạt nhi đối với hắn thay đổi cách nhìn.
Hắn không phải chỉ vì Cố di nương mới đối tốt với nàng, mà là thật sự xuất phát từ tâm tư của một người phụ thân, một người phụ thân yêu thương nữ nhi của mình.
Hắn cười cười, trở về phòng mình.
Tô Mạt cùng đại tiểu thư lại ngơ ngác nhìn nhau, thật sự có chút không hiểu.
Đại tiểu thư thử hỏi:“Phụ thân, có thể hay không...... có cái kia?”
Tô Mạt gật gật đầu,“Nói không chừng còn…., cái kia nữa......”
Đại tiểu thư ừ một tiếng,“Chủ động quan tâm người khác. Thật sự là...... cái gì kia......”
Tô Mạt cười nói:“Hơn nữa, hắn có ***iống một phụ thân kiểu mẫu, tốt nhưng có cái gì đó......”
Kim Kết cùng Hoàng Oanh nghe hai nàng cái này cái kia, cũng ngơ ngác nhìn nhau, lén lút dùng ánh mắt ra dấu,“Tiểu thư có phải hay không cũng cái kia …. .”
Hoàng Oanh cười hì hì một chút, vỗ Kim Kết,“Ngươi tiểu nha đầu lừa đảo, cẩn thận ăn đòn, còn có thể cái kia ......”
Buồng trong, Tô Mạt cùng đại tiểu thư nhìn nhau cười, cảnh tượng vừa rồi rất quỷ dị a.
Chính là trong lòng mọi người, lại nổi lên một tia ấm áp, phụ thân rốt cục cũng có bộ dạng giống như một người phụ thân chân chính.
Như vậy cuộc sống của các nàng rất đáng chờ mong a, sẽ không lại như trước cứng nhắc không thú vị như vậy, giống như ao tù nước đọng vậy.
Đã nhiều ngày Tô Hinh Nhi thay đổi giống như người hoàn toàn khác, không hề điêu ngoa tùy hứng như cũ, ngược lại sẽ chủ động cười với người khác, còn có thể nói vài câu dễ nghe, mỗi ngày thỉnh an lão phu nhân.
Thậm chí cùng Tô Mạt, nhị tiểu thư cũng cực kỳ hiền lành, dù cho che dấu không được đuôi mắt run rẩy.
Tô Mạt cũng không để ý nàng ta, mỗi ngày chỉ cùng đại tiểu thư nói chuyện đọc sách, đối với nhị tiểu thư, Tô Mạt hiện nay cũng không xã giao có lệ gì hết.
Về sau nàng phải làm đại sự, sẽ không đem thanh xuân lãng phí ở trên người các nàng.
Hơn nữa nàng cũng đã hiểu được, mình muốn thật sự báo thù, chỉ trông vào cùng các nàng đấu võ mồm đùa giỡn tâm cơ là không đủ. Còn phải có thực lực của chính mình, cái loại hậu thuẫn phía sau thật kiên cố, không phải như loại miếng băng mỏng ***ng vào liền vỡ.
Hiện tại nàng cảm thấy tự mình giết Vương phu nhân, không có ý nghĩa gì nữa. Độc phụ kia không sợ quỷ thần, cũng không sợ ૮ɦếƭ. Nhưng chắc chắn bà ta cũng có sợ gì đó, Tô Mạt sẽ tìm ra, đến lúc đó sẽ cho bà ta một đòn chí mạng.
Dọc theo đường đi sóng yên biển lặng, không có xuất hiện chuyện rắc rối gì thêm.
Hơn nữa Tô Nhân Vũ phi thường hòa ái, nhất là đối với đại tiểu thư, giống người phụ thân nhân từ.
Tô Mạt cũng không để ý, nàng một chút cũng không ghen tị với đại tỷ tỷ được phụ thân quan tâm ưu ái, ngược lại mừng thay đại tỷ tỷ.
Bởi vì nàng là Tô Mạt, về sau sẽ dựa vào chính mình, không cần dựa vào Tô Nhân Vũ.
Nhưng đại tỷ tỷ dù nói thế nào, tóm lại đều cần dựa vào thế lực của Tô gia mới có thể sống tốt hơn nữa.
Tô Nhân Vũ đối tốt với nàng ta, đó là không còn gì tốt hơn.
Chính là như vậy sẽ làm lão phu nhân, nhị tiểu thư, tam tiểu thư, Lâm di nương, Dương di nương đám người đó đối với đại tiểu thư ghen tị thù hận, cho nên Tô Mạt đem tinh lực đặt ở chỗ bọn họ, giám thị phân tích tâm tư cùng động tĩnh của những người đó .
Nàng quyết không cho bọn họ thương tổn đến đại tỷ tỷ.
Nay bởi vì Tô Nhân Vũ đối tốt với đại tiểu thư, lão phu nhân cũng hiền hoà đi rất nhiều, đối với các di nương cũng không giống trước kia nghiêm khắc như vậy nữa, cho phép các nàng ta đến trước mặt hầu hạ, mọi người hoà thuận vui vẻ.
Nhất là Lâm di nương, con trai của nàng ta là nhị thiếu gia vẫn đi theo lão phu nhân, được lão phu nhân sủng ái.
Nhưng nàng ta cũng không làm lão phu nhân niềm vui vẻ, lão phu nhân vẫn coi nàng ta là nữ nhân mê hoặc nịnh hót, mê hoặc lão gia.
Thấy lão phu nhân như vậy, tự nhiên sẽ gia tăng nịnh nọt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc