Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 83

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tô Mạt cười hơi hơi nhìn hắn, khóe môi lộ vẻ một chút giọng mỉa mai, nếu là từ trước, hắn sáng sớm đem tất cả mọi người bỏ lại, lòng như lửa đốt bay đi.
Lần này còn đến liếc mắt xem nàng một cái.
Tựa hồ như trưng cầu ý kiến của nàng.
Tất yếu phải vậy sao?
Hắn không phải thật sự yêu thương nữ nhi nào, mà người nào là nữ nhi của Cố di nương, chính là cục cưng của hắn, trái tim trên người hắn.
Nàng muốn không phải bởi vì người khác mới yêu thương nàng, mà là thật tình yêu thương nàng.
Nàng rũ mắt xuống, thế gian này, có người thiệt tình yêu thương nàng sao?
Nàng thở dài, nâng ly trà lên liền uống.
“Rầm...... Khụ khụ khụ...... Là R*ợ*u nha!”
Tô Việt bưng trà nàng cho nàng uống, cười nói:“Không phải là R*ợ*u sao? Ngươi bưng R*ợ*u của ta ngửa đầu liền uống.”
Tô Mạt quyệt miệng,“Nhị ca ca cũng không nhắc nhở ta.”
Tô Việt ha ha cười, trong mắt thật ra ánh lên sủng nịch,“Ta nghĩ tiểu nha đầu ngươi trong lòng vui sướng, muốn sảng khoái uống ba trăm chén.”
Nói xong rút khăn ra cúi người xoa xoa khóe miệng nàng, lại gắp điểm tâm bọn nhỏ thích ăn cùng thức ăn cho nàng.
Nhìn hắn như thế cẩn thận chu đáo, có thể sánh bằng Tĩnh thiếu gia chiếu cố đứa nhỏ.
Nàng quay đầu hướng Tĩnh thiếu gia thè lưỡi, hắn sẽ không chiếu cố đứa nhỏ đâu, lấy nàng làm tiểu động vật để dưỡng, nhưng lại thường thường bá đạo đùa giỡn nàng.
Nàng muốn đi theo ca ca, dù sao cũng là ca ca ruột của nàng.
Nàng rõ ràng ngồi vào trong lòng Tô Việt,“Ca ca, ta muốn ăn cá.”
Tô Việt ngửi trên người nàng mùi thơm của sữa, cũng quên nam nữ bảy tuổi không thể ngồi chung, nhưng thật ra chính xác đem nàng làm đứa trẻ ba bốn tuổi, cẩn thận chiếu cố muội muội.
Tô Mạt chưa bao giờ có huynh đệ tỷ muội, Tô Việt có cũng không có thân cận như vậy, nay xem nàng dính mình như vậy, trong lòng hắn vui mừng nhẹ nhàng, vì muội muội thân cận mà thích.
Hắn dùng đũa gắp cá cho nàng, cẩn thận lựa xương ra, sau đó trực tiếp đút cho nàng.
Tô Mạt tâm tình tốt, ăn đến bụng căng tròn.
Rất nhanh, Tô Nhân Vũ trở về, trên mặt mang theo bất đắc dĩ tức giận.
Nhìn đến Tô Mạt ở trong lòng Tô Việt, trên mặt hắn tối tăm lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Không đợi mọi người hỏi, hắn cười nói:“ Tính tình Hinh Nhi, thích làm ầm ĩ. Không có gì, cái trán ***ng ở trên giường, chỉ bị thương ngoài da, không có trở ngại.”
Tô Mạt bĩu môi, nàng đã sớm biết chút quan tâm cũng không còn.
Nàng ăn uống no đủ, cảm thấy khó chịu, ách xì 1 cái, ngủ ngay trong lòng Tô Việt.
Tĩnh thiếu gia nhìn nàng một cái, định đi ôm nàng vào trong phòng ngủ, Tô Nhân Vũ đã muốn đứng lên, thật cẩn thận nói:“Đem nàng cho ta, ta đưa nàng đi nghỉ ngơi.”
Tô Mạt nhìn phụ thân trong mắt khát vọng quang mang, trong lòng thở dài, hắn là người cực kỳ thông minh, không cần ai nói, trong lòng cũng biết sao lại như thế.
Đem Tô Mạt nhẹ nhàng mà giao cho Tô Nhân Vũ, hắn quay đầu hướng Tĩnh thiếu gia cười cười,“Tĩnh thiếu gia cùng Dư muội muội đồng hành đã lâu? Dọc theo đường đi có nàng làm bạn, tuyệt đối sẽ không tịch mịch.”
Tiểu nha đầu này, chỉ cần nhìn, cũng sẽ làm người ta cảm thấy thỏa mãn.
Nàng trừng mắt ngập nước, vẻ mặt khát vọng nhìn ngươi, cho ngươi cảm thấy nàng thật cần ngươi, ngươi rất tuyệt, nàng thật thích ngươi.
Cái loại hồn nhiên này, làm người ta có cảm giác rất ấm áp.
Tĩnh thiếu gia nhìn hắn lập tức cảm nhận được tiểu nha đầu tốt, nhất thời trong lòng ích kỉ, rất muốn đem nàng giấu đi, không cho người khác thân cận.
Tô Nhân Vũ ôm Tô Mạt trở về thư phòng mình, mấy ngày nay hắn đều là ở trong thư phòng nghỉ tạm.
Thư phòng của hắn thực rộng mở, trừ giường lớn, chính là án thư, bàn cờ, bàn trà.
Hắn ôm nàng ngồi ở trên giường, xem nàng ngủ, lại ngắm hàng lông mi cong cong.
Hắn đột nhiên có một cảm giác giải thoát, thì ra là thế cảm giác thoải mái.
Thật giống như linh hồn ở chỗ sâu buông xuống một gán***.
Nàng là nữ nhi của doanh nhi, cho nên cho dù lúc hắn không biết, cũng sẽ bị nàng hấp dẫn, không tự chủ được đối với nàng tốt, thậm chí ở sâu trong lòng, không dám tìm tòi nghiên cứu gì, thì phải là tứ nha đầu so với tam nha đầu hoàn hảo hơn, làm cho hắn nhịn không được nghĩ sẽ thương nàng, đợi một thời gian, tứ nha đầu sẽ trở thành quả tim trên người hắn, mà không phải tam nha đầu......
Loại ý tưởng này, từ trước hắn không dám tìm tòi nghiên cứu, mỗi một ý nghĩ, hắn đều cảm thấy thật xin lỗi doanh nhi, tâm như là bị đè nén, áy náy vô cùng.
Cho nên chỉ có thể gấp bội đối tốt với tam nha đầu, không quan tâm tứ nha đầu.
Nay phát hiện, kỳ thật tứ nha đầu là nữ nhi của doanh nhi, hắn đột nhiên được giải thoát rồi.
Nguyên lai chính mình nay không cần phải giãy dụa, hắn đối tốt với tứ nha đầu, hẳn là cha và con gái thiên tính, bởi vì nàng mới là nữ nhi của doanh nhi, kế thừa bản tính của doanh nhi.
Cho nên hắn mới có thể bị nàng hấp dẫn, không tự chủ được nghĩ đối tốt với nàng.
Cõi lòng tan nát vừa hợp lại, buông xuống gán*** thật lớn, không áy náy, cảm giác thoải mái, thật sự tốt.
Làm cho hắn đột nhiên cảm thấy chính mình trẻ hơn mười tuổi, giống như tiểu tử hai mươi tuổi tràn đầy sinh lực.
Thật giống như là tân hôn không lâu liền có quý tử, trong lòng vui mừng.
“Doanh nhi, ta tìm về nữ nhi của chúng ta, ta không phải vô dụng?” Hắn nhìn chăm chú vào Tô Mạt ngủ, thì thào tự nói.
Nàng giật giật, hắn sợ tới mức lập tức cứng đờ, một cử động nhỏ cũng không dám, sợ nàng bừng tỉnh.
Tô Mạt than thở một tiếng, nói câu nói mê, sau đó ở trong lòng hắn tư thế thoải mái, ngủ càng ngon.
Hắn buồn cười, giống dỗ trẻ con nhẹ nhàng mà dỗ nàng.
Hỉ Thước từ bên ngoài tiến vào, ôn nhu nói:“Lão gia, buông tứ tiểu thư xuống đi.”
Mặc kệ Dư tiểu thư có phải tứ tiểu thư không, Hỉ Thước đều đem nàng trở thành tứ tiểu thư, bởi vì lão gia nghĩ thật, nàng cũng muốn thật.
Cho dù mọi người nói không phải, lão gia trong lòng nhận thức chuẩn , nàng cũng nhận thức chuẩn .
Tô Nhân Vũ nhìn nàng một cái, trong mắt có cười, tuy rằng gầy, cũng là cái tao nhã trong sáng, nam nhân tuấn mỹ như vậy.
Hỉ Thước trong lòng nóng lên, lão gia sống lại !
Hỉ Thước giúp hắn đem Tô Mạt đặt ở giường lớn, đắp chăn bông tơ, thấp giọng nói:“Lão gia vẫn là nên đi xã giao khách, nô tỳ ở trong này một tấc cũng không rời.”
Tô Nhân Vũ hướng nàng cười cười, lại nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái mới xuống giường đi ra ngoài, lại gọi hai mụ mụ khỏe mạnh tới, hai gã sai vặt thanh tú, thấp giọng phân phó nói:“Các ngươi không cần phải xen vào, chỉ để ý bảo hộ tứ tiểu thư. Không được kẻ nào khi dễ nàng, nếu là có gì không ổn lập tức đi báo ta biết.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc