Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 781

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Qua nửa năm, mới dần dần thích ứng tình trạng như vậy.
Hôm nay thấy Tô Mạt, bà ta thật sự là kẻ thù gặp nhau hết sức đỏ mắt, hận không được nhào tới cắn ૮ɦếƭ nàng.
Đáng tiếc mình không phải là đối thủ.
"Ha ha, ha ha, Tô Nhân Vũ đã ૮ɦếƭ? Doanh nhi đã ૮ɦếƭ? Lão bất tử này cũng đã ૮ɦếƭ...... Ha ha. Thật là trời xanh có mắt a."
Nàng cất tiếng cười to, xem ra thật sự là như vậy, ngươi chỉ cần cố gắng còn sống, một ngày nào đó, có thể cười nói với phần mộ kẻ địch , "Ngươi xem một chút, hai ta đấu cả đời, thật không cần thiết, ta sống nhiều hơn ngươi hai ngày, là đủ rồi."
Tô Mạt mắt lạnh nhìn nàng, "Đúng, cha mẹ ta đều ૮ɦếƭ hết, tổ mẫu cũng đã ૮ɦếƭ, bọn họ cũng chán ghét ngươi, ngươi ૮ɦếƭ bọn họ sẽ không vui, ngươi chính là trường trường cửu cửu sống tốt, mọi người không bao giờ gặp nhau mới phải."
Nói xong, nàng ý bảo Kim Quất, cho Vương phu nhân ăn thuốc giải đi, nàng lại điểm mấy chỗ huyệt đạo.
Vương phu nhân dần dần cảm thấy thân thể khỏe mạnh giống như khôi phục tri giác, mình có thể khống chế tay chân.
Mặc dù có chút xa lạ, không quen, nhưng là quả thật như thế.
Tô Mạt tiếp tục nói: "Ngươi nguyện ý sống ở Tô gia, liền sống ở chỗ này, không ai sẽ bạc đãi ngươi. Có phải ngươi không muốn, cũng có thể rời đi, ta đưa ngươi mười vạn lượng bạc."
Vương phu nhân không dám tin nhìn nàng, "Ngươi...ngươi tốt như vậy?"
Tô Mạt cười nhạt, không khỏi châm chọc nói: "Không phải tốt bụng, chỉ là vì để cho ngươi sống lâu mấy ngày này, không nên đi bên kia quấy rầy cha mẹ cùng tổ mẫu của ta."
Vương phu nhân đột nhiên thác loạn hô: "Hừ, đừng mơ tưởng, ta xong rồi sao không đi quấy rầy bọn họ, ta mạn phép muốn phá bọn họ."
Nói xong, bà ta cười ha ha, sau đó liền hướng bên ngoài đi, nhìn bên ngoài, càng thêm điên cuồng cười to, cười đến nước mắt tràn ra.
Trong phủ hôm nay đại biến dạng, bà ta biết chút chút, so ngày trước lớn rất nhiều.
Nhưng bà ta vẫn tìm được chánh đường, nơi đó vẫn treo bạch mạn như cũ, bày lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ còn có linh vị Doanh nhi.
Mỗi ngày có thể để cho người đến Tô gia dâng hương dập đầu.
Vương phu nhân đột nhiên phải xông lên, muốn vứt bỏ bài vị Doanh nhi , lại bị Lan Như cùng Lan Nhược ngăn cản.
Vương phu nhân thác loạn hô: "Tiện nhân này, tiện nhân này có tư cách gì ngồi ở chỗ đó, đó là chỗ ngồi của ta, là của ta."
Tô Mạt lạnh lùng nhìn nàng, "Xin lỗi, tổ mẫu ta cuối cùng có di ngôn, nói ngươi cả đời này, thất xuất tận phạm, nếu như ngươi không quy củ, liền đuổi ngươi ra khỏi nhà, từ đó không phải nàng dâu Tô gia. Ngươi thích đi đâu thì đi đi."
Vương phu nhân ngây ngẩn cả người, quay đầu lại nhìn Tô Mạt, "Không, không thể nào, không phải thật."
Lão phu nhân muốn nhất mặt mũi, sợ nhất mất mặt, bà ta làm sao có thể có thể xử trí mình như vậy?
Chẳng lẽ bà ta không cần mặt mũi Tô gia?
Bà ta ngửa đầu cười ha ha, "Hừ, ngươi lão bất tử này, rốt cuộc ૮ɦếƭ rồi, ngươi còn muốn định đoạt ta? Không có cửa đâu!"
Bà ta xì một tiếng khinh miệt, quay đầu bước đi, vừa đi vừa cười ha ha, giống như điên.
Xuống cầu thang lại sơ ý một chút, chân trái vấp té chân phải, lập tức từ bậc thang ngã xuống, nhanh như chớp lăn đến giữa sân.
Thân thể hơi mập mạp co quắp mấy cái, ngay sau đó liền bất động.
Lan Như phi thân tiến lên, nhìn một chút, nói với Tô Mạt: "Tiểu thư, bà ta, ૮ɦếƭ rồi."
Mặt Tô Mạt không chút thay đổi, phất phất tay, phân phó nói: "Đem lấy liệm, nói cho Tô Trì, để cho hắn đưa về."
Người ૮ɦếƭ là lớn, dù sao Tô Trì là nhi tử của bà ta, cũng nên đưa tiễn.
Ai biết Tô Trì lại không cảm giác gì rồi, bày tỏ tùy tiện nơi nào chôn cũng được.
Ai biết Tô Trì lại không cảm giác gì rồi, bày tỏ tùy tiện nơi nào chôn tốt lắm.
Tô Mạt làm áp lực, hắn mới đổi đồ tang, đỡ linh cữu về với ông bà.
Người của Tô Mạt đưa về tin tức nói, trên nửa đường, Tô Trì tùy tiện tìm một chỗ làm cho người ta chôn qua loa Vương phu nhân, sau đó hắn liền đi trêu hoa ghẹo liễu, tính toán đã đến lúc trở về nữa.
Nghe hắn như vậy súc sinh, Tô Mạt liền viết lá thư, cho người đưa cho hắn, nếu như hắn nghĩ tiếp làm chuyện này, vậy thì có thể tiếp tục như vậy.
Tô Trì bị nàng làm sợ tới mức giật mình một cái, moi ra quan tài Vương phu nhân, đưa cho lão gia, sau đó mới dám trở về Tô phủ, trên đường cũng không dám du đãng chung quanh.
Tô gia có Tô Việt cùng Tần Nguyên Quân xử lý buôn bán, tất cả đều tiến hành rất thuận lợi, Hỉ Thước đặt toàn bộ tinh lực đều ở chăm sóc nhi tử, Dương di nương bởi vì bị lão phu nhân ý vị sâu xa huấn qua, hôm nay quy quy củ củ, ở nhà cũng rất có tấm gương chủ mẫu.
Vừa giữa hè, Tô Việt xử lý phía ngoài buôn bán, cùng Hoa Ngọc La cáo từ về nhà.
Kết quả bên ngoài ngừng Tô gia xe ngựa, người trên xe là Tô Nhu, an bình, Hỉ Thước mấy người đuổi tới, họ cười nói: "Nhị gia, xin Hoa cô nương trong nhà uống R*ợ*u đấy."
Tô Việt kinh ngạc nói: "Chuyện gì muốn uống R*ợ*u? Có phải Mạt Nhi có chuyện tốt gì hay không?"
Kim Quất nhảy xuống xe, lôi kéo tay Hoa Ngọc La, cười nói: "Làm sao lại nhất định là Mạt Nhi đâu, ngươi không thấy các nhà đều có không?"
Hoa Ngọc La luôn luôn lanh lẹ đanh đá, cùng Tô gia lại dịu dàng rất nhiều, nhất là lão phu nhân đồng ý hôn sự nàng và Tô Việt, để cho nàng suy nghĩ một chút cũng sẽ đỏ mặt.
Tô Việt cười cười, khoát tay nói: "Vậy các ngươi đi trước đi, ta lại đi phân phó xuống."
Một đường về đến nhà, quả nhiên đặt mua tửu tịch phong phú, Tô Mạt cười tủm tỉm tiến lên hoan nghênh Hoa Ngọc La, "Hoa tỷ tỷ, thế nào gần đây cũng không tới nhà chúng ta."
Hoa Ngọc La mặt hàm kiều thẹn thùng, cố ý nói: "Nơi đó có rồi, cũng chỉ là trong cửa hàng vội mà thôi."
Tô Hinh nhi trêu ghẹo nàng nói: "Dù sao đều là người một nhà, sau này vẫn là ở nơi này thì tốt hơn."
Gương mặt Hoa Ngọc La đỏ bừng, Hỉ Thước cùng An Bình đi tới, xin các nàng nhập tọa.
Muốn mở tiệc, Tô Việt mới vội vã chạy tới, xem một chút thế nhưng không có khác bày một bàn, hơn nữa cũng chỉ có Hoa Ngọc La cùng Tô Mạt trung gian có một chỗ ngồi trống, hắn do dự một chút, Lâm di nương nói: "Còn không nhập tọa, tất cả mọi người chờ ngươi đấy."
Tô Việt không thể làm gì khác hơn là ngồi xuống, hướng Hoa Ngọc La cười.
Má phấn Hoa Ngọc La càng thêm đỏ bừng, liếc hắn một cái, lấy bát đũa chính mình hướng trước mặt kéo kéo.
Tô Nhu nhi đứng dậy cùng An Bình Kim Quất chia ra cho mọi người rót đầy R*ợ*u, lại do Hỉ Thước nói: "Lão gia và lão phu nhân cũng đi qua mấy ngày này rồi, chúng ta muốn cẩn tuân di mệnh lão phu nhân, việc cấp bách, chính là để cho chúng ta Tô gia sinh con trai thêm miệng, khai chi tán diệp, cũng không phải là những thứ quy củ ૮ɦếƭ. Đây là nguyên thoại lão phu nhân, các ngươi g nghe hay không nghe?"
Tô Việt bí mật cấu Tô Mạt, trách nàng không trước đó nhắc nhở mình, Tô Mạt cười hơi liếc nhìn hắn, nhẹ giọng nói: "Nhị ca, chúc mừng a."
Lúc này Hỉ Thước lại chuyển hướng tới Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn, cười nói: "Tứ Tiểu Thư cũng đừng chỉ chúc mừng Nhị gia, mọi người chúng ta cũng muốn chúc mừng ngươi và Vương gia đấy."
Tô Mạt đỏ mựat, như nào tính toán nàng rồi hả?
Nàng đều đã nói rồi đấy, phải đợi sau khi nhị ca kết hôn mới đến phiên mình đấy.
Lâm di nương đứng dậy cười nói: "Tứ tiểu thư cũng lớn rồi, nói lý lẽ đứa bé cũng nên có hai ba tuổi rồi, cho nên cái này là không thể đợi rồi, mọi người chúng ta thương lượng một chút, để cho ngươi với ngươi nhị ca cùng nhau thành thân, chúng ta cũng có song hỉ lâm môn!"
Tất cả mọi người cười lên, vỗ tay nói xong.
Tô Mạt nhẹ nhàng cắn môi, nghiêng đầu nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hắn mặc dù từ trước đến giờ trấn định, hiện tại cũng chỉ là không che giấu được vui mừng trên mặt, khóe môi có chút nhếch lên, sóng mắt ánh sáng lung linh, cả người không nói ra được thần thái phấn khởi.
Tô Mạt nhướng nhướng mày, hừ một tiếng, "Thành thân là được, ta mới không sợ!"
Mọi người vừa một hồi cười to, rối rít nói: "Tứ tiểu thư khi còn bé cũng không sợ, hiện tại tự nhiên càng thêm không có gì hay băn khoăn."
"Vậy chúng ta đã có thể buông tay đi làm rồi."
"Nhất định phải làm được long trọng mà náo nhiệt, chuyện lão gia và lão phu nhân, Trữ Châu nể tình, Nhị gia cùng Tứ Tiểu Thư thành thân, đó là nhất định phải làm cho người Trữ Châu cũng đi theo đi nhậu."
"Đúng là, ta xem chúng ta liền xếp đặt mười ngày lưu thủy yến, từ nhà chúng ta vẫn đặt tới trước mặt trên đường cái trong cửa hàng, khác còn phải xin đoàn kịch hát nhỏ tốt nhất, liền đặt ở trước mặt Hương Lâu, để cho mọi người cũng có thể tới đi nhậu."
......
Mọi người ríu ra ríu rít, cũng không ăn cơm, đều ở đây nghĩ kế.
Tốt nhất, Lâm di nương một câu nói, khiến mọi người đem tầm mắt cũng tập trung trên người hai đôi người mới.
Tô gia hôm nay là Tô Việt đương gia, nhưng là có tiền nhất dĩ nhiên là Tô Mạt.
Tô Việt nhìn một chút Tô Mạt, cười nói: "Mạt Nhi thành thân, vừa gả cho Tề vương làm vương phi, liền tính nhà ta là nhà bình thường, không thể cùng nhà thiên tử so sánh, vậy cũng không thể quá mộc mạc. Tô gia miễn lập tức ba thành địa tô, trong cửa hàng cũng cập nhật sản phẩm mới nhất hồi báo khách hàng mới cũ, khác, chúng ta cũng lấy ra bạc, sửa cầu lót đường, kiến tạo một khu nhà trường học miễn phí, làm cho cả Trữ Châu cũng có thể dính dính hỉ khí."
Lâm di nương dẫn đầu nói xong, Tô Mạt ngữ cười yến yến, "Nhị ca thành thân, chẳng lẽ cũng không nên có điều bày tỏ sao? Ta ngược lại thật ra có một có ý điểm quan trọng, chúng ta thành thân trước sau ba ngày, nếu như cũng có người vừa vặn thành thân, mọi người có thể cùng nhau náo nhiệt, phí dụng do chúng ta bỏ ra, hơn nữa ta còn ngoài định mức đưa mỗi vị tân nương tử một bộ đồ cưới. Nhiều người, đến lúc đó náo nhiệt, chẳng phải là càng hảo ngoạn vậy?"
Tất cả mọi người hết sức phấn khởi thảo luận, "Mạt Nhi từ nhỏ đã nhiều chủ ý, điểm này tốt."
"Chỉ là, sẽ có hay không có những thứ kia không thành thân cũng cố ý tới lẫn vào đồ cưới hay sao?"
Kim Quất nói: "Không biết, mọi người đều là hương thân hương lý, ai không biết người nào? Đến lúc đó nếu có người cố ý tới lừa dối, không cần chúng ta, thì có người biết tố giác bọn họ."
"Vậy chúng ta có thể phải mau chuẩn bị rồi, chúng ta xin Lăng Hư xem tra xét ngày thật tốt, hai mươi tháng tám, ngày hoàng đạo, mọi chuyện đều thích hợp."
Hỉ Thước lại nói: "Cũng không phải là chỉ một vì cái đó ngày, lấy Vương Gia tôn sư, dĩ nhiên là ngày mấy cũng ép được, mấu chốt nhất, chúng ta bố trí mấy ngày, khác còn phải các nơi phát thiệp mừng đâu rồi, tất cả chúng ta đều muốn công việc lu bù lên mới được."
Lâm di nương nói: "Rất đúng."
Bà nhìn Tô Hinh, vừa lớn tiếng nói: "Kim Quất, cho một nhà Hồ Tiên Sinh tin, còn có Thủy muội và A Cổ Thái sư phụ, cũng đều đưa cho thôi. Ta xem chừng bọn họ cũng nên chuẩn bị trở về rồi."
Tô Mạt kinh ngạc nói: "Lâm di nương, các ngươi khi nào trả viết thơ rồi hả?"
Lâm di nương thần thần bí bí cười cười, "Đã sớm viết, các ngươi thành thân, nếu là không thông báo bọn họ, bọn họ vẫn chưa trở lại ăn?"
Mọi người ồn ào cười lên, Hoa Ngọc La cũng cảm thấy không thẹn thùng rồi, bắt đầu cùng mọi người cùng nhau nói đùa, dù sao có Tô Mạt tác bồi, nàng cũng sẽ không ngượng ngùng như vậy rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc