Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 651

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Sau khi Nhạc Phong Nhi bị bỏng ở mặt, là Lan Nhược đưa nàng ta đi chữa thương, lại ngại nàng ta khóc nhiều nên mới điểm huyệt nàng ta.
Nhưng điểm huyệt lâu sẽ có hại cho cơ thể, Lan Nhược bôi thuốc xong sẽ cởi bỏ huyệt đạo cho nàng ta.
Như vậy khi Lan Nhược đi, nàng ta hẳn là đã tỉnh táo, nếu Lan Nhược gặp kẻ địch tấn công, nàng ta không thể không biết.
Với võ công của Lan Nhược, kẻ địch nếu tấn công chính diện, tuyệt đối sẽ không thể một chiêu bắt được nàng ấy.
Có khả năng là địch nhân giả mạo thành Nhạc Phong Nhi, với bản lĩnh của Thiên Diện Yêu Xà, dịch dung thành Nhạc Phong Nhi vô cùng đơn giản.
Bình thường thì có thể không dám làm vậy, nhưng với tình huống đặc biệt thì khó nói, Nhạc Phong Nhi bị thương, tâm tình không tốt, không thích nói chuyện, biểu hiện cũng không cần quá chú ý.
Có thể là Lan Nhược nhất thời không kiểm tra, giống như khi kẻ địch tập kích, nàng ta giả mạo Lan Nhược, mình là Lưu Hỏa cũng không nhận ra.
Nếu không tuân theo thì không nên có tâm hại người, tôn chỉ của nàng là không thể không có lòng phòng bị người khác, vậy mà đêm qua nàng đã bị Thiên Diện Yêu Xà tập kích làm bị thương.
Giả như kẻ địch giả trang Nhạc Phong Nhi, lừa Lan Nhược, như vậy hiện giờ Nhạc Phong Nhi là thật, vậy chính là kẻ địch ném nàng ta trở lại.
Nghe thấy Tô Mạt hỏi, trong mắt Nhạc Phong Nhi hiện lên vẻ mờ mịt, nàng ta khẽ lắc đầu, tự trách nói: "Sau khi mặt ta bị bỏng, liền cảm thấy đau đớn không chịu được, Lan Nhược đắp thuốc cho ta, lại sợ ta quá đau đớn nên điểm huyệt ta ngủ đi. Ta cũng không biết là ngủ bao lâu, dù sao cứ mơ màng, cả lúc bôi thuốc cũng thấy không rõ, lúc tỉnh lại liền bị tiểu thư...A, không, là bị bạch y nhân đâm trúng một kiếm."
Vừa dứt lời, nàng ta rất nhanh liếc nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái.
Quả nhiên trong mắt Hoàng Phủ Cẩn hiện lên vẻ nghi hoặc.
Tô Mạt chăm chú nhìn nàng ta, nhẹ nhàng hừ một tiếng, xoay người rời khỏi căn phòng.
Lúc này đi đến chỗ A Lý.
Chuyện xảy ra nàng cảm thấy bên trong tổ chức, chắc chắn có vấn đề, là bị kẻ địch cắt đứt hơn nữa còn lợi dụng được rồi.
Vốn tòa nhà kia là thủ hạ A Lý chuẩn bị, vì là người một nhà, cho rằng sẽ không bị kẻ địch lợi dụng sơ hở và giám thị.
Mà hiện giờ chẳng những bị chui vào lỗ hổng, hơn nữa dưới tình huống họ không biết đổi Nhạc Phong Nhi đi, sau đó tập kích Lan Nhược.
Mà hơn hết, chủ nhân gian phòng này không hề biết chút gì.
Bọn hắn hiểu rõ, trong một khoảng thời gian, bọn hắn không thể mai phục lâu, sẽ bị mấy người Tô Mạt phát hiện.
Cho nên thừa dịp mấy người Tô Mạt chuyển tới, Doãn Thiếu Đường và Nhạc Phong Nhi đến, Nhạc Phong Nhi nấu canh gặp chuyện không may, sau đó khi mọi người không có để tâm tới những vấn đề khác, bọn hắn nhân cơ hội đó ra tay.
Thời khắc được chọn vô cùng chính xác, hơn nữa hiệu suất rất cao, một phát trúng đích.
Nếu Nhạc Phong Nhi không nấu nồi canh kia, vậy chuyện sẽ không thành như vậy.
Trong lòng Tô Mạt có chút oán hận.
Nàng ngồi thẳng trên ghế, trên mặt không thể hiện thái độ gì, nhưng mấy người A Lý đều biết tâm trạng của nàng không tốt, cũng không dám quấy rầy, chỉ đứng im lặng ở đằng sau.
Qua một lúc, Tô Mạt từ trong suy nghĩ của mình tỉnh lại, nói: "A Lý, bí mật tìm kiếm những người đó, nhất định phải cẩn thận tra xét, thà được ít nhưng có chất lượng. Đừng mù quáng mà tìm nhiều người."
A Lý cung kính đáp lại: "Tiểu thư, chúng tôi nhất định sẽ cẩn thận kiểm tra hơn."
Sau đó hắn nói ra nghi vấn của mình: "Thuộc hạ đã sớm kiểm tra qua tòa nhà kia, quản gia không có vấn đề gì. Thuộc hạ cảm thấy kẻ địch quá giảo hoạt, bọn họ đã sớm biết chúng ta ở tòa nhà đó, lại không có hành động gì, sau đó chỉ âm thầm giám sát. Trong bọn họ có người giỏi dịch dung, là cao thủ, nếu muốn âm thầm hành động giấu quản gia kia, cũng không phải là chuyện khó. Thuộc hạ cảm thấy, những tòa nhà như thế này, tiểu thư không nên ở lại, không an toàn."
Quả thật là như vậy, vốn cho là chỗ vô cùng an toàn có thể tin tưởng, đột nhiên lại bị kẻ địch nắm rõ, bọn hắn sắp đặt trước, vô cùng có khả năng đánh úp.
"Có lẽ từ khi ở hà hoa phường bọn hắn đã chú ý tới, sau đó mấy chỗ tiếp theo đều ẩn nhẫn không hành động, mãi đến Ngô huyện này mới hành động. Quả nhiên, giữ được bình tĩnh tốt."
Tô Mạt phân tích một chút, hơn nữa bọn hắn giống như rất am hiểu về chiến thuật tâm lý, lúc này mình vừa gặp Nhạc Phong Nhi, tâm tình nóng nảy, lại có mâu thuẫn với Hoàng Phủ Cẩn, mọi người tâm trạng không tốt, rất nhiều chuyện sẽ bị xem nhẹ rồi bỏ qua.
Mà kẻ địch đã có chuẩn bị trước, có thể nói toàn bộ đều trong kế hoạch, bọn hắn chỉ còn chờ thời cơ mở lưới lớn mà thôi.
"Tiểu thư, vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?" Lan Như hỏi.
Tô Mạt thản nhiên nói: "Vẫn là câu nói kia, mọi người đề cao cảnh giác, bất luận là lúc nào cũng không thể buông lỏng phòng bị, lấy bất biến ứng vạn biến, gặp chiêu phá chiêu."
Mấy người vội vàng đáp lại.
Tô Mạt lại bảo A Lý, những tòa nhà đã chuẩn bị nàng sẽ không tới nữa, tránh để lộ hành tung ra ngoài.
A Lý nói: "Tiểu thư, cũng không cần phải như vậy, nhà chúng ta chuẩn bị trước có thể không ở được, nhưng chúng ta có thể chi tiền thuê cả tòa nhà."
Kẻ địch có thể sẽ âm thầm giám sát, biết rõ chỗ ở của bọn họ, vậy bọn họ sẽ cho người vào ở đó, cũng sẽ biết được chỗ nào có thể tin tưởng.
Bọn họ cũng có thể thuê nhà của người khác đang ở.
Tô Mạt cười rộ lên, gật đầu, "Cách này cũng tốt. Hơn nữa là có chỗ ở an toàn."
"Cửa hàng của Thẩm gia." Mấy người cùng nhau nói, nói xong đều cười rộ lên.
Tô Mạt lại phân phó một chút, để A Lý âm thầm hành động, truy tìm kẻ địch, về sau Lưu Vân sẽ chuyên môn phụ trách giao tiếp cùng Thiên Diện Yêu Xà, tranh thủ sớm cứu được Lan Nhược về.
Lưu Hỏa và Lan Như cùng nhau phụ trách Nhạc Phong Nhi.
A Lý đi rồi, Hoàng Phủ Cẩn từ phòng Nhạc Phong Nhi đi ra, Tô Mạt đưa mắt nhìn hắn, "Chúng ta vẫn mang theo nàng ta xuôi nam."
Nàng ta không có võ công, lại yếu ớt, nhìn thế nào cũng thấy sẽ thành bia ngắm cho kẻ địch.
Chỉ cần tập trung tấn công nàng ta, mọi người vì bảo vệ nàng ta sẽ phải có hy sinh.
Lần này là tay của nàng, chẳng qua một kiếm kia đi quá nhanh, may mà nội lực của nàng cũng có thành công nhất định, chỉ là cắt vào phần mềm, không thương tổn đến gân cốt.
Lại có thêm thuốc của mình mang theo, miệng vết thương đã bắt đầu khép lại, hơn nữa có thêm thuốc của Hồ Tú Hồng, cũng sẽ không lưu lại sẹo.
Nàng cũng không muốn người khác chuyện bé xé ra to, cho nên sau khi bôi thuốc cũng không băng bó quá nhiều, lại dùng tay áo che đi, người khác cũng không biết.
Đêm qua Hoàng Phủ Cẩn gặp nguy hiểm còn lớn hơn nàng, nhưng vì để nàng không lo lắng, nên hắn bắt buộc Lưu Vân và Lan Như không được nói chi tiết, ngược lại tìm Lưu Hỏa cẩn thận hỏi Tô Mạt đã gặp những chuyện gì.
Mọi người vẫn vội vàng giải quyết hậu quả, hắn gần như không có thời gian nói chuyện một mình với Mạt Nhi, giờ đi đến ngồi bên cạnh, đưa tay cầm lấy tay của nàng, "Mạt nhi, có chỗ nào không khỏe không?"
Hắn sợ những Bạch y nhân đó dùng độc rất lợi hại, cũng giỏi về ẩn giấu, khi trúng độc không biết, ẩn núp một thời gian mới phát tác.
Nếu Thiên Diện Yêu Xà kia giả mạo thành Lan Nhược, cho dù là một chút thời gian, cũng đủ để hạ độc rồi.
Tô Mạt cùng chờ ở một phòng với nàng ta, lại có tiếp xúc chân tay, cho nên Hoàng Phủ Cẩn vô cùng lo lắng.
Nội lực của hắn truyền qua cổ tay của nàng, ôn hòa mà kiên định đi một vòng kinh mạch của nàng.
Tô Mạt nhìn hắn quan tâm mình nhiều như vậy, cũng không kháng cự lại, tùy ý hắn thăm dò.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc