Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 631

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Thẩm Tinh Tinh bê bát cháo lên, óng ánh trong suốt, sắc hương vị đều đủ cả.
Ngụy An Lương vội vàng đi qua đón lấy, cười nói: "Cảm ơn Thẩm tiểu thư, nhưng mà trên bàn đã đầy rồi, nếu Thẩm tiểu thư thích an tĩnh, vậy thì có thể dùng bữa trong phòng, để cho nha hoàn bưng lên đi."
Một tay hắn giữ lấy bát, khiến cho Thẩm Tinh Tinh phải dừng lại, Thẩm Tinh Tinh trừng mắt cảnh cáo hắn, mà hắn cũng thâm trầm đối kháng lại.
Thẩm Tinh Tinh tức giận run cả người, nam nhân này, xú nam nhân, không đáng tin chút nào.
Nàng trừng mắt uy Hi*p hắn, nếu hắn không buông tay, nàng sẽ nói cho phụ thân.
Thái độ của Ngụy An Lương vẫn như cũ, ánh mắt cũng không yếu thế, nhắc nhở nàng nếu nàng cứ khư khư muốn mất mặt, đừng trách hắn không nhắc trước.
Bên bàn ăn vẫn yên lặng dùng bữa, giống như không hề đề ý tới người khác, Doãn Thiếu Đường ăn xong bát cháo, để Lan Như lấy thêm bát nữa, cười hì hì nói: "Tề vương điện hạ và Tô cô nương lần này xuôi nam là du ngoạn sơn thủy, hay là có công chuyện cần làm vậy?"
Tô Mạt biết lời này của hắn là để cho Thẩm Tinh Tinh nghe, cười cười, thuận miệng nói: "Cả hai đều có."
Doãn Thiếu Đường vui mừng vỗ tay một cái, "Vậy tại hạ cũng cùng đường với hai vị, có thể cho tại hạ đi cùng làm bạn không?"
Tô Mạt cười cười, "Nếu Doãn công tử không sợ phiền, vậy chúng ta cũng không ngại."
Theo như lời Doãn Thiếu Đường nói là đi du ngoạn ăn chơi, có đánh ૮ɦếƭ nàng cũng không tin.
Thay vì từ chối, để hắn theo dõi từ một chỗ bí mật, không bằng để hắn đi theo, mọi người cùng giám thị hắn.
Bên kia Thẩm Tinh Tinh mở lớn mắt nhìn, có phần không dám tin nhìn Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn, chỉ là ánh mắt nhìn hai người không giống nhau.
Khi nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hai mắt tỏa sáng, không ngờ tới nam nhân trước mặt này lại là Tề vương điện hạ tiếng tăm lừng lẫy.
Là thiếu niên anh tài, ra vào giữa mười vạn đại quân như chốn không người Hoàng Phủ Cẩn?
Là Chiến thần trong cảm nhận của dân chúng Đại Chu, nam nhân được coi như tiên nhân Hoàng Phủ Cẩn?
Ánh mắt của nàng quả nhiên không tầm thường, nam nhân nàng ái mộ quả nhiên không phải phàm phu tục tử, càng nhìn càng thấy thuận mắt.
Nàng thật sự càng ngày càng bội phục chính mình rồi.
Nhưng khi nhìn thấy Tô Mạt nàng liền không thoải mái, nàng cũng đã nghe về Tô Mạt, nghe phụ thân nói rất nhiều lần, khen ngợi Tô Mạt là một nữ hài tử không thua đấng nam nhi, tuy tuổi còn nhỏ, lại có thể làm nên chuyện lớn, còn gì mà....
Nhưng nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt rồi thì thấy cũng bình thường.
Tuy bộ dạng cũng coi là được, so với bản thân còn kém nhiều, lại không có phẩm vị, bài trí trong phòng thì giống như nhà nông thôn, y phục mặc cả ngày không đổi, ngoài trừ mắt nhìn nam nhân có phần tương tự nàng, cái khác không thể so được.
Quan trọng nhất là ban ngày Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn cứ chàng chàng thi*p thi*p, hơn nữa buổi tối hai người ở cùng một phòng, quả thật...
Nàng ta hắn giọng nói cái, tiến lên hai bước, thướt tha hành lễ, "Dân nữ Thẩm Tinh Tinh khấu kiến Tề vương điện hạ, vương gia vạn phúc!"
Hoàng Phủ Cẩn tùy ý khoát tay, nói: "Thẩm tiểu thư không cần đa lễ, cứ như bình thường là được."
Thẩm Tinh Tinh vội tiến lên gần hắn, "Vương gia sao lại nói như vậy được, lễ nghi không thể bỏ qua được, gia đình dân nữ coi trọng nhất là dạy bảo lễ nghi cho nữ nhi, tuyệt đối không thể không biết đến tôn ti, không phân biệt thị phi. Vương gia có thể tự mình đi thể nghiệm dân gian và quan sát dân tình, dân nữ vạn phần kính nể."
Nói xong còn gần như muốn tự mình tiến lên hầu hạ.
Doãn Thiếu Đường dùng ánh mắt vui sướng khi người gặp họa nhìn về phía Ngụy An Lương, ánh mắt kia tuyệt đối không có hảo ý.
Ngụy An Lương cùng không để ý, mà Hoàng Phủ Cẩn nhìn Thẩm Tinh Tinh tựa hồ muốn bổ nhào qua, chìa tay ra nói: "Thẩm tiểu thư mời ngồi."
Thẩm Tinh Tinh vừa định nói không dám ngồi ăn cùng vương gia, lại nhìn thấy khóe miệng đang cười nhạo của Doãn Thiếu Đường, nàng ta giật mình, trợn mắt nhìn hắn, sau đó liền ngồi xuống, tuyệt đối là tao nhã cao quý.
Từ đầu đến cuối giống như không nhìn thấy Tô Mạt, trực tiếp coi Tô Mạt như không tồn tại.
Mà Tô Mạt cũng chỉ lẳng lặng ăn cơm, căn bản không nghĩ tới muốn nói nhiều với nàng ta.
Mục đích của nàng đã đạt được, lúc đó tham gia đêm du hội thất tịch đó, mục đích cũng không phải là nhằm vào vị Thẩm tiểu thư này, tất nhiên là có mục đích khác.
Hiện giờ mọi người đều đã biết về nhau, đây cũng chỉ là chỗ dừng chân, không nhất thiết phải kết thân sâu.
Lan Như vô cùng khách khí múc cháo cho nàng ta, gắp thêm món ăn kèm, Thẩm Tinh Tinh lại bày ra vẻ thẹn thùng, tư thế của các tiểu thư khuê các, ánh mắt vụng trộm liếc nhìn Hoàng Phủ Cẩn.
Cảm thấy như ánh mắt của hắn đang nhìn mình, chỉ cần nàng ngẩng đầu lên, tim nàng liền đập dồn dập, vì ngại ngùng, nàng cúi đầu ăn cháo.
Tim vẫn đập dồn dập, hai má đỏ bừng, tay hơi run run, gần như không chịu được nữa.
Thức ăn trên bàn và người xung quanh đều như làm nền, chỉ còn lại Hoàng Phủ Cẩn và đôi mắt đầy tình cảm mà thôi.
Nàng lướt nhìn qua hắn, thấy hắn ngẩng đầu nhìn qua, nhưng không nhìn thẳng vào nàng, hắn còn đang chú tâm gắp đồ ăn cho Tô Mạt..
Thẩm Tinh Tinh cắn môi, trừng mắt nhìn Tô Mạt, chẳng lẽ nàng ta không biết cái gì gọi là e thẹn sao?
Tô Mạt bị nàng ta nhìn có chút phiền, ngẩng đầu không khách khí nói: "Thẩm tiểu thư không phải không muốn phải bỏ quy củ sao? Ngồi ăn cùng bàn với vương gia, quả thật có chút không hợp quy củ đó."
Hai má Thẩm Tinh Tinh lập tức đỏ bừng lên, tức giận nói: "Tô Mạt, ngươi cũng đâu có tuân theo quy củ, hiện giờ vương gia đang ở ngoài, vương gia rộng lượng, không so đo cái này, chẳng lẽ ta còn không biết phân biết sao? Trái lại ngươi...hừ!"
Vậy mà cũng là tiểu thư của phủ Quốc công, không có chút quy của nào, lại cấu kết làm bậy cùng vương gia.
Thấy nàng ta nói Tô Mạt như vậy, Hoàng Phủ Cẩn nhíu mày, tuy rằng không vui, nhưng tính hắn không thích so đo cùng với nữ nhân, hơn nữa Tô Mạt thông minh như vậy, tất nhiên sẽ không để bản thân chịu thiệt.
Nếu như hắn tranh chấp, ngược lại lại khiến nàng mất mặt, khiến cho người khác cảm thấy phu quân của nàng bụng dạ hẹp hòi.
Hắn đặt bát đũa xuống, nói với Tô Mạt: "Xem ra giờ trời cũng chưa tạnh ngay được, chỉ có thể đợi thêm lúc nữa rồi."
Sau đó hắn đứng dậy, đi về phía gian phòng phía đông.
Thẩm tinh tinh nóng lòng đặt bát đũa xuống đuổi theo, "Vương gia, người không ăn điểm tâm nữa sao?"
Tô Mạt nhìn về phía nàng ta, như cười như không nói: "Thẩm tiểu thư, ăn không nói ngủ không nói."
Hừ, dám có ý đồ quyến rũ nam nhân của nàng, coi nàng là người ૮ɦếƭ sao?
Đừng nói nàng là thiên kim tiểu thư của phủ Quốc công, cho dù là nha đầu bình thường, công chúa hay quận chúa gì đó cũng không được quyến rũ nam nhân của nàng, huống chi là một nữ nhi của thương nhân.
Địa vị của Thẩm gia ở dân gian cũng coi là cao, nhưng nếu cân nhắc đến hoàng gia, thì cũng chỉ là thương nhân trục lợi mà thôi, địa vị thấp.
Vậy mà nàng ta lúc nào cũng treo cái danh danh môn khuê tú ở trên môi, khuê tú thật sự nằm cũng trúng đạn rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc