Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 560

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Khiến cho các nàng đỡ buồn là không thiếu thứ gì, không cần tự mình làm gì, muốn ăn gì không cần tự mình làm.
Còn về Nhạc Lâm Nhi, chỉ là nằm mười ngày nửa tháng liền khỏi, không cần uống thuốc.
Nhưng mà đã là giáo huấn, Tô Mạt sẽ không nương tay, hủy đi khả năng nếm hương vị của Nhạc Lâm Nhi, khiến cho nàng ta không khác người thường ở điểm nào.
Nhạc Lâm Nhi tức đến phát khóc, nhưng không có cách nào khác.
Sau chuyện hầm canh, Nhạc Phong Nhi đã hiểu được tình cảm của Hoàng Phủ Cẩn đối với Tô Mạt, dù là độc dược người cũng vui vẻ mà chịu đựng, dù tội của Tô Mạt có lớn đến đâu thì người vẫn sẽ bao che tới cùng cho nàng ta, những điều đó đủ khiến cho nàng ૮ɦếƭ tâm.
Hai tỷ muội nàng cứ yên lặng ở vương phủ, mỗi ngày cùng nhau nói chuyện, thêu thùa may vá.
Tô Mạt cảm thấy các nàng cứ như vậy là tốt nhất, tránh cho nàng không nhịn được mà ra tay với các nàng, tuy các nàng chọc giận nàng thật, dù sao cũng là nữ nhân trói gà không chặt, đánh nữ nhân, nàng không có chút không nỡ.
Đảo mắt đã tới mùng tám tháng tám, ngày đại tiểu thư xuất giá.
Từ mấy ngày trước phủ Quốc công đã giăng đèn kết hoa, vô cùng bận rộn, từ trong ra ngoài ai cũng vội vàng.
Gần như cả đêm qua Tô Mạt không ngủ, nàng ở trong phòng cùng đại tiểu thư, giúp nàng ấy chăm sóc da mặt, tâm sự với nàng, nửa đêm mới đi chợp mắt, trời vẫn còn tối đã bị hỉ nương gọi dậy chuẩn bị trang điểm.
Tô Mạt biết nữ nhân cổ đại khi xuất giá vô cùng phiền toái, cũng không ngờ lại phiền như vậy.
Chải đầu cũng có đến ba người, một người cầm lược chải đầu. Hai người đứng cạnh giúp đỡ, một người pha chế dầu thơm bôi lên tóc, chuẩn bị trang sức, một người giúp người chải dùng lần lượt từng cái lược khác nhau.
Hỉ nương chải đầu giúp tân nương đội lên mũ phượng, sau đó để cho người kia cài các loại trang sức lên.
Làm xong mọi việc mất khoảng nửa canh giờ.
Sau khi chải đầu xong lại có người đến giúp tân nương mặc hỉ phục, trang điểm...
Sau khi làm xong toàn bộ thì trời cũng gần sáng, Tô Mạt ước chừng tất cả hết gần ba canh giờ.
Gần đến giờ Tần gia đến đón dâu, Tần Nguyên Quân mặc hỉ phục màu đỏ, thần thái rạng rỡ, gương mặt anh tuấn hiện lên vẻ mặt thỏa mãn, còn có gã sai vặt đi theo phát lì xì rất lớn.
Tô Mạt và Tô Hinh Nhi liền trêu hắn vài câu, ngăn không cho hắn đi vào, khiến hắn phải bỏ thêm phí vào cửa.
Tần Nguyên Quân gấp gáp đến mức đổ mồ hôi, cúi chào chắp tay thi lễ nói: "Hai vị muội muội tốt, dù hồng bao ít nhiều cũng đã đưa, để cho huynh cưới được tân nương về đi."
Tô Hinh Nhi cười nói: "Tần gia ca ca, huynh đi vào cũng vô ích, dù sao huynh cũng không được cõng tân nương tử, phải để đại cữu cõng ra mới được."
Tần Nguyên Quân cười đến phát ngốc, suy nghĩ một chút lại vui vẻ cười, "Huynh đến giúp, huynh đỡ lên cũng được."
Có thể sớm nhìn thấy Nhu nhi thêm một chút, hắn liền cảm thấy hạnh phúc cũng nhiều hơn.
Huống chi mấy ngày nay hắn chưa nghỉ ngơi tốt, mở mắt, nhắm mắt đều nghĩ đến nàng, nhớ tới sắp cưới được nàng vào cửa, H**g phấn đến mức không ngủ được, hai mắt cứ mở thao láo.
Hôm nay trời còn chưa sáng hắn đã tỉnh, suy nghĩ xem vì sao trời chưa sáng, hay là hôm nay trời nhiều mây?
Tô Mạt che miệng cười, "Tỷ phu, chúng ta giao tỷ tỷ cho huynh, về sau huynh nhất định phải đối tốt với tỷ ấy..."
Vừa nghe thấy câu này, Tần Nguyên Quân lập tức vén vạt áo, quỳ xuống hướng về hai chiếc đèn ***g lớn ở cửa, giơ tay lên thề: "Trời đất chứng giám, ta - Tần Nguyên Quân nhất định sẽ toàn tâm toàn ý đối xử tốt với thê tử, nếu không..."
"Được rồi, được rồi, hai vị tiểu thư đừng làm khó tân lang nữa, mau vào đi." Nha hoàn hồi môn của đại tiểu thư Minh Ngọc cười đi ra, giải vậy giúp Tần Nguyên Quân.
Tô Hinh Nhi nói với Tô Mạt: "Tỷ tỷ đang đau lòng thay tỷ phu đây mà, hì hì, thật là thú vị."
Đang nói thì đám người Tô Việt cũng đi đến, đều là mặc đồ mới, vẻ mặt vui vẻ.
Vì Tô Việt phải cõng đại tiểu thư lên kiệu, Tần Nguyên Quân càng thêm khách khí với hắn.
Cùng Tô Việt cõng đại tiểu thư lên kiệu, mọi người đi theo ai cũng đều rất vui vẻ.
Hiện giờ Tô gia đã không có thực quyền, nhưng ân sủng của hoàng đế lại rất nhiều, ban cho rất nhiều vật quý giá cho hai nhà Tô Tần, mặt khác còn có vài thái giám trong cung đến hỗ trợ lo liệu hôn lễ, có thể nói là phong quang vô hạn.
(Phong quang vô hạn: cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.)
Người đến hôn lễ của Tô gia vô cùng náo nhiệt, có người ăn cỗ ở nhà tân nương rồi lại theo đến nhà tân lang, một bữa trưa, một bữa tối, vô cùng náo nhiệt.
Dù công việc bận rộn, Hoàng Phủ Cẩn và Lạc vương, Ngụy vương và mấy vị tiểu hoàng tử đều đến góp vui, đưa lễ vật tới.
Trời vừa sáng liền đưa đồ cưới sang Tần gia, đến giờ vẫn chưa xong.
Dân chúng vây xem rất đông, nhìn hàng dài đồ cưới, có Ngọc Quan Âm, san hô hồng mà hoàng đế ban tặng, còn có lễ vật của các vị vương gia...
Hơn hai trăm người nâng mà vẫn chưa hết.
Mà những đồ cưới này, dù là thứ gì đều là hàng tốt.
Khiến một số người ghen muốn ૮ɦếƭ.
Tô Mạt kéo tay Tô Hinh Nhi đi đằng sau nhị ca, đưa đại tỷ lên kiệu hoa, những khách nhân đến tham gia yến tiệc đứng ở hai bên xem lễ.
Cửa lớn mở ra, không khí vui mừng tự nhiên mà đến.
Các loại hoa được tung lên tạo thành một cơn mưa hoa, trong không khí cũng phảng phất hương hoa, khiến cho người ta say mê, càng tôn lên vẻ đẹp của tân nương tử.
Khi Tô Việt cõng Tô Nhu Nhi gần đến kiệu hoa, bỗng nhiên một mũi tên bay vụt tới.
Mọi người xung quanh đều kinh ngạc, nhìn mũi tên bay thẳng về phía *** của Tần Nguyên Quân.
Có người nghĩ trong lòng: Tần Nguyên Quân này số thật khổ, không dễ dàng gì mới tỉnh dậy có thể lấy được vợ, kết quả lại bị bắn ૮ɦếƭ rồi.
Có người thì suy nghĩ xem ai lại lớn mật như vậy, vậy mà muốn phá hoại hôn lễ, không sợ gặp báo ứng sao?
Mọi người không đành lòng nhìn thấy cảnh máu me, hôn lễ biến thành tang lễ, có người trực tiếp nhắm mắt lại.
Ngay lúc đó, Lưu Vân dùng khinh công nhảy lên, tay áo đánh về phía mũi tên, đầu mũi tên sắp chạm đến người Tần Nguyên Quân thì bị đánh bay, rơi xuống đất.
"Hảo công phu!" Mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Lập tức có người đuổi về phía ngược lại của mũi tên, rất nhanh có hai người bị bắt đến đây.
Một người mặc áo xám, một người ăn mặc đẹp đẽ, diện mạo tuấn tú, trên mặt có chút hung dữ.
"Oa?" Mọi người kinh ngạc, thì ra là Tín vương?
Hoàng Phủ Tuyên thở phì phì muốn thoát khỏi kiềm chế của người khác, nhưng hai người kia không có phản ứng gì, không quan tâm đến thân phận ra sao, lúc này mà giở trò quấy phá, đều nghiêm trị giống nhau.
Tô Việt nhân cơ hội này đưa Tô Nhu Nhi vào kiệu, trấn an nàng vài câu.
Đồng thời, Lan Nhược và Lưu Vân chia nhau đứng ở hai bên kiệu hoa, chuẩn bị hộ tống kiệu hoa đến nơi.
Tuy rằng Tần Nguyên Quân suýt chút nữa bước qua quỷ môn quan, nhưng lại không hề sợ hãi, hắn nhíu mày nhìn ánh mắt âm độc của Tín vương, cũng không thêm gì, chỉ muốn nhanh chóng đưa tân nương tử về nhà.
Tô Nhân Vũ, Hoàng Phủ Cẩn dẫn đầu đi lên trước, nhìn thấy Tín vương, bọn họ đều cảm thấy đau đầu.
Hoàng Phủ Giới lên tiếng chất vấn: "Đại ca, huynh đang làm cái gì vậy?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc