Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 55

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Thật sự là tiểu nha đầu thú vị, có nàng, cả đời này dường như một chút cũng không tịch mịch, tràn ngập ánh mặt trời, không bao giờ hắc ám nữa.
Đêm khuya tí tách mưa xuân, Tô Mạt cùng Hồ Tú Hồng ghé vào cửa sổ, chờ Tĩnh thiếu gia trở về.
Nguyên bản nàng cũng muốn đi, nhưng do trời mưa, Tĩnh thiếu gia thấy Tô Mạt đêm qua bị trúng gió, sợ nàng đi ra ngoài trúng gió gặp mưa, cho các nàng ở trên thuyền chờ, nếu không hắn liền buông tay mặc kệ.
Hồ Tú Hồng nay rất nghe lời, Tĩnh thiếu gia làm chủ, sai đâu đánh đó.
Tô Mạt liếc nàng một cái,“Vì sao không sùng bái ta, không nên sùng bái hắn?”
Rõ ràng nàng cũng không cho tiểu cầu vồng lập tức đưa tiền cho Thủy Muội.
Hồ Tú Hồng loan loan ánh mắt, hì hì cười nói:“Ngươi có cái gì mà sùng bái, bị ta trị cầu xin tha thứ, ta sùng bái không được a.”
Tô Mạt bĩu môi,“Về sau cho ngươi so với miệng lưỡi lợi hại của nam nhân, ngươi dám khi dễ ta.”
Hồ Tú Hồng hắc hắc cười nói:“Ta chính là khi dễ ngươi. Nam nhân của ta cái dạng gì không biết, nam nhân của ngươi rõ ràng rồi.”
Tô Mạt nhảy dựng lên đem Hồ Tú Hồng nhấn ngã xuống giường, đưa tay cù nàng,“Tiểu cầu vồng, xem ta đánh cho ngươi cầu xin tha thứ .”
Hồ Tú Hồng xoay người một cái, ngược lại nằm ở trên Tô Mạt, nắm đấm đặt ở bên miệng,“Nhìn xem ai cầu xin tha thứ.”
Nàng đem nắm đấm nhắm vào Tô Mạt, Tô Mạt lập tức lui lại một đoạn, khanh khách cười rộ lên, chỉ chốc lát sau liền tức giận,“Tiểu...... Tiểu...... Cầu vồng...... Ngươi...... Chờ......”
“A, còn dám theo ta đùa giỡn à!”
Hồ Tú Hồng nhấn nàng xuống tiếp tục đánh.
Tô Mạt uy hiếp liền biến thành cầu xin tha thứ.
Lúc này cửa sổ có một cái bóng vụt qua, có người tiến vào.
Chính là Tĩnh thiếu gia, bên cạnh còn có một tiểu nữ run lên vì lạnh, đúng là Thủy Muội, mặt nàng ửng hồng, còn mang theo mấy chỗ bầm tím.
Hồ Tú Hồng kéo Tô Mạt nhảy xuống giường,“Mau, gọi cha xem bệnh cho nàng.”
Nàng lập tức lao đi tìm Hồ lang trung.
Tô Mạt đưa khăn của mình cho Tĩnh thiếu gia lau mặt, lại bảo Hồ Tú Hồng đưa cho Thủy Muội.
Thủy Muội liền quỳ xuống dập đầu, nếu không phải Tĩnh thiếu gia đến kịp, nàng đã bị nhị thúc cùng nhị thẩm thương lượng bán đi.
Tô Mạt nâng nàng dậy, ôn nhu nói:“Ngươi đừng sợ. Tĩnh thiếu gia sẽ đưa ngươi đến nhà bà ngoại ngươi.”
Thủy Muội gật gật đầu.
Nàng hướng Tĩnh thiếu gia nói lời cảm tạ, hắn lộ vẻ lạnh lùng ra mặt, nói hắn chỉ biết ***, sẽ không cứu người, là Tô Mạt muốn cứu nàng, cho nên hắn mới đến. Muốn tạ hãy tạ Tô Mạt.
Mà lúc tới gần thuyền, Thủy Muội cảm thấy Tĩnh thiếu gia hơi thở mềm mại rất nhiều, không hề băng hàn như trước.
Nhất là hiện tại, một khối băng, đã biến thành dòng nước.
Nàng xem Tô Mạt cùng Tĩnh thiếu gia, thật sự là một đôi trời sinh.
Nàng đánh cái hắt xì.
Lúc này Hồ lang trung tiến vào, Hồ thị cầm vài bộ quần áo đưa Thủy Muội thay, Hồ lang trung bắt mạch cho nàng, không có vấn đề lớn, chính là bị suy yếu, Hồ thị cười nói:“Ta nấu cháo, đi bưng tới cho các ngươi ăn.”
Tĩnh thiếu gia liền lôi Tô Mạt đi sang phòng hắn, hắn ngồi xuống ghế, bảo Tô Mạt lau tóc cho hắn
Tô Mạt bĩu môi, chạm vào gáy hắn,“Ngươi cũng có tay mà?”
Tĩnh thiếu gia nhướng mày cười, nghiêng đầu,“Ướt sũng, thật là khó chịu, khả năng sinh bệnh. Ai, nếu không ai đau lòng. Ta mệt mỏi quá, ngủ.”
Nói xong muốn đi.
Tô Mạt đè hắn lại, hầm hừ nói:“Đừng dùng khổ nhục kế, làm bộ đáng thương.”
Cầm khăn mặt cẩn thận lau tóc cho hắn, lại đem trâm gài tóc gỡ xuống, cởi bỏ thắt lưng kim loại, tóc giống như thác nước chảy dài xuông lưng.
Nàng cầm lấy lược nhẹ nhàng mà chải, hâm mộ nói,“Tóc đen và dài như vậy, có thể bán thiệt nhiều tiền.”
Tĩnh thiếu gia gân xanh trên trán liền nổi lên.
Tô Mạt lẩm bẩm:“Nếu cắt đi, còn có thể dài thêm.”
Nàng xem xem,“Đến thắt lưng , quá dài .”
Nói xong làm bộ muốn tìm kéo, Tĩnh thiếu gia cầm tay nàng,“Tiểu trứng thối, tiểu ác ma, xem ta trị ngươi như thế nào.”
Tô Mạt cười hắc hắc, rốt cục đã chóc hắn giận. Ha ha!
Nàng ném khăn mặt, bay nhanh chạy ra.
Thủy Muội, Tô Mạt cùng Hồ Tú Hồng, làm quen rất nhanh, các nàng nói rất nhiều chuyện quê hương, chuyện xưa,“Đến nhà bà ngoại, ta mời các ngươi ăn rất nhiều bánh ngọt. Ta bà ngoại làm giỏi lắm, sau lại truyền nghề cho cậu mợ .”
Tô Mạt mẫn cảm nói:“Bà ngoại ngươi đã qua đời?”
Thủy Muội gật gật đầu,“Đã nhiều năm .”
Tô Mạt thở dài, xem ra lần này xem chừng cũng không tốt lắm, nếu mợ cậu có ý nuôi nàng, lúc trước khi muội muội của mình qua đời, bọn họ nên tới đón Thủy Muội đi, nếu không có, thì chắc là không có ý nuôi.
Chỉ sợ thoát một cái hố lửa lại vào một cái hố lửa khác.
Nhìn nụ cười rực rỡ của Thủy Muội cùng Hồ Tú Hồng, Tô Mạt đem lời nói nuốt xuống, khó được vui vẻ như vậy, nàng sao có thể phá hư.
Người thông minh có đôi khi cô độc , nàng xem đến là bi thương, nhưng mọi người đang rất sung sướng, nàng không nghĩ làm mọi người mất hứng, lại nhịn không được khổ sở, chỉ có thể thở dài.
Tô Mạt lặng lẽ đi ra khỏi phòng, đi lên bong thuyền xem thuỷ điểu phi.
Vì che dấu hành tung, bọn họ đi thuyền bình thường, không ai chú ý.
Gió rất lớn, làm rối loạn tóc nàng, dây cột tóc tuột ra, lập tức bay ra ngoài, nàng a một tiếng, liền có một bóng dáng bay ra ngoài, tốc độ rất nhanh bắt được dây cột tóc, lại nhẹ nhàng trở về.
Mọi người liền hoan hô!
Hắn nhảy xuống bong thuyền, cười hơi hơi nhìn nàng, áo trắng như tuyết, tuấn mỹ như ngọc, đúng là một mĩ thiếu niên.
Tô Mạt trừng mắt nhìn hắn liếc một cái, xoay người không để ý tới hắn,“Ngươi muốn thể hiện à.”
Đây là ở trên thuyền, hắn bay ra, mũi chân chạm nước một chút rồi trở về, tuy rằng giỏi lắm.
Nhưng là vì một dây cột tóc? Hắn suy nghĩ cái gì.
Đầu óc không bình thường?
Tĩnh thiếu gia xem nàng mất hứng , không khỏi kinh ngạc nói:“Như thế nào ?”
Hắn cúi đầu nhìn nàng, nâng cằm nàng lên, làm cho nàng nhìn chăm chú mình,“Vì sao không vui?”
Hắn tưởng nàng vui vẻ, nếu nàng không vui, hắn liền cảm thấy chính mình trong lòng cũng là một mảnh âm u.
Hơn nữa nàng trong mắt lệ quang trong suốt , làm cho hắn *** rất đau.
Tô Mạt bĩu môi,“Ngươi có biết, đúng không?”
Tĩnh thiếu gia ánh mắt vừa chuyển, lập tức biết lòng của nàng, cười nói:“Đừng sợ, cho dù cậu nàng không cần nàng, chúng ta mang nàng thượng kinh, có cái gì không tốt ? Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta thật sự lấy nàng làm nô bộc? Ta bất quá là không quan trọng hoàn cảnh, không có ***, đối với ngươi lòng tràn đầy sùng bái cảm kích nhận làm bạn.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc