Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 471

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Hồ phu nhân ra hiệu cho Tô Mạt cùng nàng đi trong phòng, giao cho Tô Mạt một cái hộp gỗ bình thường, cười cười.
Tô Mạt mở ra, vừa thấy thứ bên trong, nhất thời mừng rỡ :“Đa tạ Hồ phu nhân.”
Hồ phu nhân cười, trên gương mặt bỉnh tĩnh thường ngày lộ ra một tia giảo hoạt : “Ta đã lâu không làm mấy thứ này, ơt nông trường rảnh rỗi nên động tay chân một chút. "
Giữa tháng tám
Cả kinh thành đều biết Tề Vương sống ૮ɦếƭ không rõ, lòng người hoảng sợ, u ám bao phủ. Ai cũng tưởng hôn lễ của An Bình công chúa với Tô Trì sẽ giản lượt hết mức, không ngờ hoàng đế hạ lênh phải làm cực kì long trọng để tăng không khí.
18 tháng 8, ngày tốt mà khâm thiên giám chọn. Hoàng gia bốn phía chúc mừng.
Toàn bộ hoàng thành giăng đèn kết hoa, một mảnh vui sướng nhưng binh sĩ tuần tra chỉ có tăng chứ không giảm, khắp mọi ngõ ngach đều có binh lình đi tuần.
Mấy xe pháo của Vương gia giúp Tô Trì nở mày nở mặt, cả trong lẫn ngoài thành râm ran tiếng pháo.
Tô Nhân Vũ chức cao danh nổi, lại đang là thần tử được bệ hạ coi trọng nên người chúc mừng nối đuôi không dứt, gần như toàn bộ quan lại kinh thành đều mang quà tới.
Càng khiến mọi người bất ngờ là hoàng đế lại cải trang dẫn người tới uống rược mừng, chúc mừng mấy câu mới về cung. Hành động của hắn khiến cho những người đoán hắn đang bện*** không lâm triều nổi tinh thần lộp bộp không yên
Trong phòng Tô Mạt, Kim Kết, Thủy Muội vừa về phủ đang giúp nàng chỉnh trang y phục. Y phụ đen tuyền bó sát người tôn lên làn da trắng dưới ánh nến lung linh mà yêu mị.
Mọi thứ xong xuôi, nàng ra hiệu để Lăng Nhược ở lại. Nàng cùng A Lí, A Thành với vài thủ hạ khác lần lượt biến mất trong đêm.
Trong thành đề phòng sâm nghiêm, tuần tra chặt chẽ, nhưng mấy người tô Mạt dễ dàng vượt qua như chỗ không người. Nàng nắm rõ địa hình kinh thành, hơn nữa có bộ pháp riêng nên đễ dàng khiến người không phát hiện.
Bọn họ đi vào một ngõ nhỏ. Một cánh tay vươn ra giữ chặt tay nàng. Tô Mạt cũng nắm lấy cánh tay đó thấp, giọng nói:“Phụ thân đã giữ chân bọn họ.”
Hoàng Phủ Cẩn ôm nàng, phi thân lên bức tường trước mặt, nhẹ như mèo, không có nửa điểm tiếng động.
Mấy người A Lí bọc hậu phía sau.
Hoàng Phủ Cẩn có bản đồ Tô Mạt cung cấp, hơn nữa cũng đã nghiên cứu từ trước nên một đường thẳng tiến, trong bóng tối không chút nào trở ngại.
Họ tới trước một viện nhỏ, tường đất thấp, cũ kĩ, có vẻ dành cho người làm ở, bên trong hình như còn có chuồng trại, lâu lâu thoảng ra mùi không dễ ngửi.
Ngựa vốn rất nhạy. Họ vừa tới chúng đã quay đầu qua, chưa kịp hí lên đã bị Tô Mạt phóng ra mười mấy phi châm ghim vào huyệt đạo khiến chúng không thể động đậy.
Trong bóng tối, cánh tay đang ôm nàng hơi siết, cho nnagf biết hắn rất hài lòng vì sự tiến bộ của nàng.
Mấy người A Lí lấy tốc độ cực nhanh hạ gục mấy trạm gác ngầm. Hoàng Phủ Cẩn bay xuống, vọt qua cửa sổ.
Trước đó, Tô Mạt đã nhận được tin từ Thái Bình các lẫn cái bang, cho biết tống gia bí mật liên lạc với mấy kẻ trong giang ồ, không biết có âm mưu gì.
Bọn họ không thể đột nhập Tống gia, cho nên điều tra đứt đoạn.
Mới đầu, Tô Mạt tưởng mấy người dó muốn tìm cách củng cố quyền lực, không để bị Tô gia lấn lướt. Ai ngờ xảy ra chuyện hà đăng.
Tuy không có chứng cớ có thể chứng minh là ai làm , Tô Mạt vẫn tức giận, người đầu tiên nghĩ tới là Vu Hận sinh, sau đó là Tống tướng, Tống Hoài An.
Dù sao nàng luôn đối nghịch với Tống gia nên xảy ra chuyện gì cũng nghi ngờ là hợp lí.
Tóm lại mặc kệ có phải hay không Tống gia, nàng đều phải điều tra, một đao giải quyết rắc rối, còn hơn cứ ôm bụng nghi ngờ.
Hôm đó, trên hà đăng còn sót mấy kí hiệu, tuy không dịch được nhưng đoán là truyền tin gì đó.
Với những người tự do, không ai lấy hà đăng để truyền tin nhưng với những kẻ vướng tù tội lại là cách an toàn nhất. Cho nên người thứ nhất nàng nghi là Vu Hận sinh.
Mà căn cứ vào miêu tả của Hoàng Phủ Giác, tô Mạt tập hợp lại, cuối cùng vẫn chỉ vào Vu Hận Sinh.
Hôm đó, Hoàng Phủ Giác đến nhà lao truyền lời hoàng đế tới Lưu Ngọc xử tử Vu Hận sinh thấy hắn kinh ngạc nhìn họ.
Hoàng Phủ Giác hỏi chuyện hà đăng có liên quan tới hắn hay không, gã một mực phủ nhận, nói hắn bị nhốt sao làm được.
Bọn họ không cùng hắn nhiều lời, chỉ đem độc dược đặt trước mặt, hắn thế nhưng không chút do dự cầm lấy uống.
Sau đó bắt đầu ngồi xuống, sắc mặt trắng bệch, khóe miệng chảy ra máu đen, gục xuống ૮ɦếƭ.
Lúc đó, Hoàng Phủ tận mắt chứng kiến nhưng vẫn không cách nào tin được. Vu Hận sinh lại ૮ɦếƭ đơn giản vậy hay sao?
Không ngờ, lúc thị vệ kéo xác hắn xuống thì có tiếng nổ mạnh, khói mù mịt. Tới chừng hắn với Lưu Ngọc chạy tới được thì xác Vu Hận sinh cũng biến mất.
Chờ tới khi khói độc tan hết, binh lình lục tìm mới lật lên đượcm ột phiến đá, bên dưới là một lỗ trống lớn, người chui qua dư dả.
Phái người lục soát khắp nới thì tìm thấy một bộ quần áo tù rách ở một giếng cạn trong lãnh cung.
Hoàng đế giận dữ, nhưng cũng không có động tác gì, chỉ biểu hiện là Vu Hận sinh đang bị nhốt trong đại lao.
Mà Tô Mạt đoán, chắc chắn Vu Hận sinh có cấu kết với người bên ngoài, nếu không, ai là người cứu hắn khỏi đại lao?
Tuy nàng không có tới xem nhưng nghe Hoàng Phủ Giác nói thì chỗ lỗ hổng trong tù có dấu vết của ***.
Như vậy, vụ nổ hồi tết Trung Nguyên không phải muốn nổ ૮ɦếƭ người mà có thể là tìn hiệu, cũng có thể là kế dương đông kích tây, lấy tiếng nổ đó áp chế tiếng nổ trong đại lao.
Mà Vương gia mua nhiều pháo trúc như vậy, Tống Ngũ lại nuôi không ít người giang hồ làm môn khách, những thứ này liên kết lại thật rõ
.
Sau khi Vu Hận sinh trốn thoát, khắp nới trong hoàng thành đều chặt chẽ đề phòng , hắn trúng độc, không ૮ɦếƭ cũng phải giải độc.
Hoàng cung bị canh cẩn mật, một con ruồi cũng khó lọt.Hơn nữa, hoàng đế lại lệnh tô Nhân Vũ diều tra kĩ lưỡng, nhất định phải tra cho ra chỗ Vu Hận sinh trốn, một chút manh mối cũng không bỏ qua.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc