Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 468

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tay áo phấp phới bay, giống như én liệng giữa trời, đẹp đến cực điểm.
Hai bên bờ sông mọi người nhịn không được hoan hô liên tục.
Bùi Bảo Khương vỗ tay:“Tề vương giỏi quá. "
Tả tiểu thư cười nhẹ, mặt thái tử đen thêm, hừ lạnh.
Tô Trì nói:“Bất quá là chút tài mọn, không có gì đáng khoe. Người giang hồ ai cũng làm được.”
Bùi Bảo Khương bĩu môi, không nói gì.
Thị vệ trưởng Cố Chiêu đi theo hộ giá thái tử, nhìn về hướng Tô gia, nhưng không thấy người mình muốn gặp, nhất thời thất vọng.
Cùn lúc đó, có tiếng hét chói tai, cùng một tiếng nổ phá vỡ mặt sông.
Sau đó là vô số tiếng la, tiến khóc...
“Tề vương điện hạ --”
“Vương gia --”
Ai cũng nhìn thấy, lúc đầu, Tề vương bay qua, mũi chân chạm lên thuyền gỗ, dùng tốc độ cực nhanh nhấc đèn. Ai ngờ, dưới hoa sen xinh đẹp kia lại có cạm bẫy, kích hoạt ngòi nổ ẩn dưới mặt nước, thân hình Hoàng Phủ Cẩn hứng trọn sức pháo, thế lửa nở rộ tràn cả mặt sông.
Bên bờ, Lăng Nhược che chở đại tiểu thư cùng Tô Hinh Nhi nằm ngã xuống đất, Hoàng Phủ Giác đứng kế bên Tô Mạt, theo bản năng bảo vệ nàng, nước sông giống như những mũi tên nhọn bắn lên người hắn.
Tiếng nổ mạnh làm mặt đất rúng động. Tô Mạt nhanh chóng đứng vững nhìn bốn phía nhưng không thấy Hoàng Phủ Cẩn đầu. Nàng thả người nhảy xuống nhưng bị Hoàng Phủ Giác cản lại : " Mạt nhi, bình tĩnh ! "
Hắn vung tay, nói với Hoàng Phủ Giới đang sợ tới ngơ ngác:“Đi triệu tập đội tuần tra tới rời thuyền!”
Thấy Tô Mạt đang giãy dụa, muốn thoát khỏi tay mình, Hoàng Phủ giác khuyên:“Mạt nhi, đừng xúc động, nhị ca không có việc gì .”
Tô Mạt không tin được, rốt cuộc là người nào, có thể cài được lượng *** lớn vậy trong nước, sức công phá lại kinh người, cho dù thủy quỷ Giang Nam cũng khó làm nổi. Thời đai này sao có *** nào uy lực kinh hồn như vậy ?
Nàng trực giác nghĩ tới một người, cũng không dám xác định, giờ Hoàng Phủ Cẩn rơi xuống, không rõ sống ૮ɦếƭ, nàng cố bình tĩnh nhưng nói không sợ là giả.
Hoàng Phủ Giác giữ chặt nàng, chỉ huy binh lính dọn dẹp, lại sai người bảo vệ tỷ muội Tô gia về phủ.
Tô Mạt bấu chặt tay, Tô Việt ướt nhẹp chạy về:“Mạt nhi, đừng sợ, Tề vương điện hạ không sao.”
Bọn họ đã nghe nhiều về Hoàng Phủ Cẩn. Những chuyện đó còn thần kí hơn cả truyền thuyết. Mấy ngàn thiết kị của Mạc Vân Quốc bao vậy hắn giữa trời tuyết giá. Một mình hắn ba ngày ba đêm mở đường máu trở về, hạ gục toàn bộ thiết kị quân của Mạc Vân quốc.
Chuyện này không phải người bình thương làm được.
Cho nên, Tô Việt không tin Tề vương ૮ɦếƭ.
Tô Mạt do quan tâm nên bị loạn. Nàng không bị ướt nhưng lại hơi hơi phát run, mắt nhìn chàm chằm vào nửa cái đèn còn sót lại không bị nổ hết.
Hoàng Phủ Giác thấy nàng nhìn nó như vậy liền cho người vớt lên, chữ viết trên đó hầu như đã bị nước làm nhòe. Tô Mạt chăm chú nhìn kĩ, càng nhìn càng chấn động, nói với Hoàng Phủ Giác:“Ngũ Ca, huynh lập tức dẫn người tiến cung, xin bệ hạ tăng cường người canh gác Vu Hận Sinh, tránh để hắn chạy thoát.
Hoàng Phủ Giác biết Tô Mạt sẽ không tùy tiện nói như vậy, vừa muốn hỏi thì thấy thái tử dẫn người chạy tới hỏi chuyện.
Hoàng Phủ Quyết cùng binh lính vội hành lễ, đem câu chuyện đầu đuôi kể lại.
Tô Mạt lạnh lùng nhìn hắn:“Ngươi thấy rất rõ, còn hỏi cái gì?”
Khóe miệng thái tử hơi nhếch, cao ngạo nhìn nàng, thấy nàng đầy vẻ lo lắng, mặt mày tái nhợt nhưng cứng đầu nhìn hắn.
Hắn thản nhiên nói:“Nổ lớn như vậy, người sống nổi sao?”
Hoàng Phủ Giác cau mày phản đối : " Tam ca, đó là nhị ca của chúng ta. Còn nữa, huynh ấy không phải người thường, chắc chắn sẽ không có việc gì ! "
Thái tử cười lạnh, mặt mày khó coi không tưởng, sai Tô Trì:“ Phái người đưa Tả tiểu thư về, bản cung còn phải ở đây theo dõi tình hình. "
Hắn vừa đi, Tô Mạt lập tức nhắc Hoàng Phủ Giác cùng Hoàng Phủ Giới tiến cung diện thánh, điềuthêm người canh giữ Vu Hận Sinh.
Đây vốn là một âm mưu. Tuy nàng không biết được *** trong sông thuộc loại nào nhưng tuyệt đối không đơn giản.
Hơn nữa, dám ở kinh thành đặt ***, người đứng sau than phận không đơn giản.
Nàng sai người điều tra xem kẻ nào đã thả đèn đó, lại sai Lăng Nhược dẫn người bảo vệ các tỷ tỷ về, mình ở lại với Tô Việt đi dọc bờ sông tìm kiếm.
Tiếng nổ rất lớn làm toàn thành kinh động, hoàng đế sai ngườ đến hỏi thăm tình huống, gia đinh các nhà quyền quý cũng liên tục chạy tới nghe ngóng.
Nghe nói Tề vương điện bay xuống lấy đèn bị nổ không rõ tung tích, mọi người đều cực kỳ khiếp sợ, nói không ra lời.
Tô Việt nắm chặt tay Tô Mạt:“Mạt nhi, muội nói đây có phải là pháo của Tống gia không?”
Tô Mạt lạnh lẽo:“Nhị ca, giờ không thể suy đoán lung tung.”
Khi mọi việc trở nên hỗn loạn, nguy hiểm nhất là mất kiểm soát. Cần phải bình tĩnh mói có thể thấy được manh mối trong đống hỗn loạn, đưa trực giác đi đúng hướng.
Tô Mạt đang đi với nhị ca thì thấy đại ca đang hộ tống Tả tiểu thư trở về, Bùi Bảo Khương cũng đi theo, mặt nàng trắng bệch vì chứng kiến cảnh kinh khủng khi nãy nhưng Tả tiểu thư bên cạnh thì khá hơn nhiều. Nàng cũng bị bất ngờ nhưng vẫn giữ được bình tĩnh. Nàng an ủi Tô Mạt: “ Tề Vương chắc chắn không sao.”
Tô Mạt đáp lễ: “Đa tạ cát ngôn, Tề vương điện hạ tự nhiên không có việc gì .”
Người nào muốn hắn có chuyện, không dễ đâu.
Bùi Bảo Khương nhịn không được chạy qua nắm tay Tô Mạt: “ Tại sao lại như vây? Sao trong nước lại có ***?”
Thấy nnagf mặt đầy nước mắt, Tô Mạt biết nàng thật sự lo:“Yên tâm, không có việc gì .”
Nàng dần dần đoán được *** đó được đặt như thế nào ? Thứ này mới nhìn thì thấy lợi hại hơn lôi đạn của Thủy quỷ, nhưng công lực của nàng giờ khác ngày xưa.
Lúc mọi người còn hỗn loạn, nàng rõ ràng cảm giác được *** dưới đó không lợi hại như vậy, nhưng do kẻ đứng phía sau đặt rất nhiều lôi đạn trong nước, lại còn cài ở nhiều chỗ nên mới tạo nên chấn động lớn vậy.
Hỏa lực cỡ này không làm khó được Hoàng Phủ Cẩn, hơn nữa mấy người A Lí không tìm nàng, chứng tỏ hắn không sao. Có lẽ, hắn đang làm gì đó nhưng không tiện nói với nàng.
Có điều, nàng muốn biết mục đích của kẻ đứng sau lưng là gì ? Chắc chắn không phải vì nổ Hoàng Phủ Cẩn.
Sau vụ thích khách ở hoàng cung, ai cũng có thể ý thức được một vấn đề, Hoàng Phủ Cẩn là bức tường chắn lớn nhất trước hoàng đế, chỉ cần hắn ở, không ai ám sát được hoàng đế.
Cho dù kẻ đó có là Vu Hận Sinh võ công cái thế, mưu kế dày đặc cũng không bị bại dưới tay Hoàng Phủ Cẩn, cuối cùng bị bắt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc