Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 458

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tô Mạt biết, hắn bị chuyện của Lưu Niên khơi dậy nỗi đau cất dấu mấy mươi năm qua, cho nên mới luống cuống như vậy.
Hắn là dạng người sống nội tâm, lần này biểu hiện ra ngoài như vậy đủ biết thống khổ tới cỡ nào?
Nữ nhân, đau khổ chỉ cần khóc là xong. Nhưng nam nhân, họ nuốt lệ vào trong, nén đau mà chịu, từng chút, tứng chút cho đến khi quá sức chịu đựng mới bùng nổ.
Nhưng mà, nàng không muốn như vậy, một chút cũng không hy vọng, nàng hy vọng bọn họ có máu có thịt. Nam nhân của nàng, bạn bè của nàng, … đem đau khổ nói với nàng, để nnagf chia sẻ giúp họ.
Ít nhất, Hoàng Phủ Cẩn đã đã dần thay đổi, đã không còn đem thống khổ chôn vào tim mà từ từ nói cho nàng biết.
Nàng cũng không hy vọng trượng phu tương lai của mình bị áp lực tâm lý trở nên vặn vẹo.
Lưu Niên vì có công hy sinh cứu giá nên được hoàng đế đặc cách chô ở hoàng lăng, khu vực mộ binh sĩ trung dung.
Mấy ngày nay, triefu đình dần trở lại trạng thái ban đầu, kinh thành vẫn điều tra giang hồ nhân sĩ như trước, đối với những kẻ tình tình nghi nhất quyết không tha, hoàng thành lại khôi phục một chút sinh cơ.
Tô Mạt nhờ nhị ca đi cùng mình tới Tần gia, thăm Tần Nguyên Quân.
Kiểm tra một chút, nàng cái quyết định. Sau đó về xin phép tổ mẫu cùng phụ thân, hôm sau lại đi Tần phủ.
Tần phu nhân hao gầy rất nhiều, bà trước đây vốn đơn giản, giờ không chút phấn son, trên đầu cũng không cài châu ngọc, vẻ mặt lo lắng.
Tô Mạt làm lễ, đi thẳng vào vấn đề nói:“Tần phu nhân, ta cũng không vòng vo, mong người chấp nhận cho một chuyện.”
Tần phu nhân cơ hồ tuyệt vọng. Nàng nghĩ Tô Mạt giỏi như vậy, lần trước ở Vạn Xuân uyển cứu được con mình, lần này chắc cũng có thể.
Nhưng hôm qua, nàng cũng có nói con mình ít có khả năng tỉnh lại làm cho nàng rơi vào vực sâu tuyệt vọng.
Chỉ sợ, lần này là đến thay đại tiểu thư từ hôn , Tần phu nhân nghĩ, trên mặt có vài phần tức giận: “ Mời nói.”
Tô Mạt biết lòng của nàng, cũng không trách, chỉ nói: “Ta nghĩ thỉnh phu nhân cho phép, ta dẫn theo Tần ca ca trở về, để chiếu cố hắn, tiện cho việc trị liệu.”
Tần phu nhân kinh ngạc nhìn nàng: “Dẫn nó đi? Không từ hôn?”
Tô Mạt cười:“Phu nhân hiểu lầm , tỷ tỷ của ta là người chung thủy, Tần ca ca chỉ bị bệnh, cũng không có mất, sao tỷ ấy lại từ hôn?”
Tần phu nhân lại ngượng ngùng,“Nhưng là......”
Tô Mạt không cho nàng do dự:“Phu nhân không cần do dự, đây là lựa chọn của chúng ta, không có gì oán hận. Hy vọng phu nhân cùng Tần đại nhân bớt ưu thương, hơn nữa, mặc kệ chúng ta dùng phương pháp gì, hy vọng hai vị không cần chú ý.”
Tần phu nhân lại lo lắng, không lẽ họ muốn làm gì con mình?
Tô Mạt giải thích:“Là như thế này, chúng ta muốn mỗi ngày châm cứu, xoa Ϧóþ, còn có thể tiến hành điều trị bằng hương liệu cộng với tắm trong thuốc, hiệu quả như thế nào chúng ta cũng không dám cam đoan, chỉ có thể thử xem.”
Tần phu nhân hai mắt sáng ngời, làm như thấy được hy vọng, rơi lệ nói:“Đa tạ Tô tiểu thư. Chúng ta đồng ý .”
Tô Mạt nhắc nhở nói:“Không cùng Tần đại nhân nói một tiếng sao?”
Tần phu nhân lắc đầu:“Không cần.”
Tô Mạt đứng dậy:“Vậy không cần chờ nữa . Kinh mạch huynh ấy đã bắt đầu giảm sút, còn tiếp tục nữa, cho dù huynh ấy có tỉnh lại, chỉ sợ cũng là phế nhân.”
Tần phu nhân lập tức bối rối, hận không thể làm cho Tô Mạt lập tức mang con đi.
Tô Mạt cùng Tô Việt mang Tần Nguyên Quân hồi phủ, hai nhà âm thầm trao đổi với nhau. Đây dù sao cũng là chuyện của hai nhà, không cần cho người ngoài biết.
Lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ không có phản đối, đem sân kế bên Tô Việt thu dọn, để Tần Nguyên Quân ở.
Bởi vì trong cung bận rộn, hơn nữa nay hoàng đế ôm bệnh nhẹ, không thường đi ngự thư phòng, Tô Mạt lại theo phía nam vừa trở về, hoàng đế cũng không gọi nàng tới hầu, chỉ cần ở nhà nghỉ ngươi là được.
Tô Mạt cầu còn không được, bèn thương lượng với tổ mẫu, đem phòng Tần Nguyên quân sắp xếp lại.
Tần Nguyên Quân nay không cảm giác, nhưng còn chưa ૮ɦếƭ, chính là nếu không chăm sóc cẩn thận, khó tránh khỏi làm cho huyết mạch tắc nghẽn, иộι тạиg tổn thương.
Tô Mạt muốn hắn có thể được vận động nên thiết kế một chiếc xe, giúp hắn ra ngoài hóng gió, mặt khác, cải tạo lại giường, gắn them ròng rọc, về tiểu tiện cũng có người chuyên môn chiếu cố.
Nàng không dùng hai nha đầu của Tần Nguyên Quân mà chọn mấy tiểu y đồng khoảng mười tuổi đến giúp đỡ.
Mấy tiểu y đồng này từ nhỏ đã học y, biết ít nhiều về nghề thuốc, cũng biết rõ huyệt vị của bệnh nhân hơn. Hai người một nhóm, hằng ngày xoa Ϧóþ khơi thông kinh mạch cho Tần Nguyên Quân còn mình cùng mấy đại phu kinh nghiệm thi châm.
Tô Mạt biết, thời đại này mà xuất hiện loại bệnh như vậy là vô phương cứu chữa, người thân của bệnh nhân chỉ có thể nhìn thân nhân của mình từ từ héo rút, chừng năm rưỡi sau thì mất.
Nàng không muốn tỷ tỷ đau khổ. Hơn nữa, Tần Nguyên Quân là người tốt, chỉ vì ái mộ tỷ tỷ mà bị hạ độc thủ, hỏi sao nàng không giận ?
Vì thế, nàng sẽ cố gắng điều trị cho huynh ấy, để tỷ tỷ và huynh ấy sống bên nhau đến đầu bạc răng long, tức ૮ɦếƭ cái tên thái tử kia.
Dù Tần Nguyên Quân vẫn chưa tỉnh nhưng bên người lúc nào cũng có người trong nom. Mọi người nói chuyện gì cũng không ngại hắn, mỗi ngày sẽ đẩy hắn ra ngoài hóng mát, giống như hắn chưa bao giờ bất tỉnh vậy.
Mấy ngày trôi qua, đảo mắt đã tới lễ Thất tịch.
Tô Nhân Vũ với hai con trai vẫn bận trăm công nghìn việc, phỏng chừng nếu muốn dọn sạch hậu quả do Vu Hận Sinh để lại chắc phải tới năm mới.
Giờ có thêm tô Mạt, tâm tình Tô Nhân Vũ cũng thoải mái hơn, có thể để hết tâm lực lo việc triều đình.
Hôm nay là Lễ Thất tịch, trong cung ban cho không ít trái cây cùng chỉ thêu đầy màu sắc.
Đêm xuống, Tô Nhân Vũ cũng hai con trở về. Hoàng đế còn cho phép An bình công chúa xa giá qua đây, làm quen với tỷ muội Tô gia, tránh khỏi gả đến lại lạ lẫm.
Thương thế Lăng Nhược tốt lên nhiều, mang lễ vật của Diệp Tri Vân cùng Hoàng Phủ Cẩn cho Tô Mạt, hơn nữa truyền lại lời Tề Vương, lát nữa sẽ qua đây.
Tô Mạt rất cảm kích Lăng Nhược đã không ngại nguy hiểm cứu tổ mẫu nên yêu cầu nàng không cần hầu hạ, chr cần tham gia náo nhiệt với mọi người là tốt rồi.
Lão phu nhân mới bị thương không lâu, sức khỏe không bằng lúc trước, vui vẻ nhìn tỷ muội các nàng lạy thất tỷ thần, lại ồn ào thi xem ai khéo tay, đua nhau thêu.. mệt thì ngồi xuống ríu rít nói chuyện với các ma ma.
Tô Nhân Vũ cũng tới tham gia náo nhiệt, ngồi kế bên mẫu thân, câu được câu không nói chuyện cùng bọn nhỏ.
Tô Việt chơi cùng bọn muội muội ở trong sân.
Tô Trì nhìn thấy cả nhà vui vẻ nhưng lại không thấy mẫu thân với nhị muội đâu, còn thấy Tần Nguyên Quân được người cung kính hầu hạ thì nổi nóng :“ Ngay cả người ngoài cũng tới tham gia náo nhiệt nhưng chủ mẫu lại không được có mặt là nghĩa làm sao ? "
Hắn là huynh trưởng nên Tô Việt không trả lời lại, đây là quy củ của gia tộc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc