Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 448

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Hoàng Phủ Giác dâng tấu chương lên, rất nhiều tấu chương, trong đó có cả của Hoàng Phủ Cẩn, các vị đại nhân, còn có cả Tô Trì .
Hoàng đế cầm lên sổ con của Hoàng Phủ Cẩn , mở ra xem, lần này cực kỳ ngắn gọn,chỉ ghi phương pháp và quá trình tấn công núi, cùng với chuyện LưuLão Hổ, đề nghị xử trí thổ phỉ trên Dã Kê, cuối cùng là một câu cung chúc bệ hạ Vạn Thọ Vô Cương.
Không có châm chọc như dĩ vãng.
Hắn không khỏi cười khẽ, đem sổ con để cho Lưu Ngọc giữ lấy, cười nói: "Đây là quà tặng tốt nhất cho trẫm trong ngày lễ vạn thọ!"
Mọi người lập tức quỳ xuống, cùng kêu lên cung chúc bệ hạ Vạn Thọ Vô Cương.
Hoàng đế khoát tay, muốn hỏi tin tức của đám người Tô Mạt, lại nhịn xuống , quay sang nói với Hoàng Phủ Giác: "Ngươi vừa trở về, vốn nên nghỉ ngơi một chút, chỉ là trong kinh có chút việc, ngươi đi theo Tô quốc công, nghe hắn sai bảo đi."
Hoàng Phủ Giác lập tức đáp ứng.
Đám người Tô Nhân Vũ liền lập tức lui ra, hoàng đế lưu lại hắn cùng Tả Thượng Thư, sau đó bảo Hoàng Phủ Giác nói một chút về tình hình ở Lai Châu.
Tuy Hoàng Phủ Giác không có tận mắt nhìn thấy, nhưng mà lúc hắn trở về cũng nắm được đầy đủ, do Tô Mạt tự mình nói lại cho hắn biết, cùng với tận mắt nhìn thấy cũng không khác là bao.
Hắn vốn có tài ăn nói vô cùng tốt, hiện giờ nói ra, lại càng kinh tâm động phách, tâm người nghe cũng xoắn lại , lúc nghe được Tô Mạt bị người ***, hoàng đế cùng Tô Nhân Vũ cũng nhịn không được kinh hô ra tiếng.
Nghe xong, hoàng đế đập tay:"Vậy mà để cho bọn chúng chạy thoát, Lưu Ngọc, truyền chỉ, truy nã Vu Hận Sinh và Vu Hãn trên phạm vi cả nước, chỉ cần hắn dám qua lại ở biên cương Đại Chu, liền nhất định đưa hắn ra công lý."
Lưu Ngọc lập tức đi tìm Tống Minh Dương truyền chỉ.
Nghe nói Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn tới chỗ Thẩm lão gia tử gia trước, lễ vạn thọ của Hoàng đế không trở lại, hoàng đế có phần mất mát, nhưng cũng không biểu hiện.
Lẽ ra, lễ vạn thọ vốn nên tránh có việc tranh cãi, truy bắt thích khách, cả nước sẽ chúc mừng ba ngày, đại xá thiên hạ, nhưng Thủ Chính trước giờ vẫn cho mình còn trẻ, chưa quá năm mươi, không cần phải lúc nào cũng Đại Khánh, mỗi lần đều là đủ loại quan lại tham gia cung yến, đưa lên hạ lễ, sau đó ngắm đèn hát hí khúc là xong.
Lần này, vì chuyện thích khách ở Phủ Quốc Công, nên trước hai ngày diễn ra Lễ Vạn thọ mà còn phải truy bắt thích khách, đúng là làm người không ngờ tới.
Hoàng đế chấp nhận thỉnh cầu của mình, cũng hiểu được chính mình có phần quá mức bức người, Tô Nhân Vũ áy náy quỳ xuống : "Bệ hạ, thần lỗ mãng rồi.Lễ Vạn Thọ của Bệ hạ, tự nhiên nên khắp chốn mừng vui, không thể bị một hai tên thích khách quấy nhiễu."
Hoàng đế cười nói: "Lời này của Tô ái khanh không đúng rồi, truy nã thích khách là để cho sớm được yên ổn, thích khách kia dám công nhiên xâm nhập Phủ Quốc Công, về sau liền dám xâm nhập phủ Thừa Tướng, hoàng cung. Hai ngày nữa mới tới Lễ Vạn thọ, mai vẫn còn một ngày để truy lùng thích khách.
Tô nhân Vũ lĩnh mệnh, lại nói: "Bệ hạ, không bằng ngày mai điều tra một ngày, tăng cường điều tra chặt chẽ cửa thành, ai thỉnh thoảng muốn ra khỏi thành cần phải có người quen bảo lãnh, nếu như hắn là thích khách hoặc là kẻ gây rối, vậy thì người bảo lãnh sẽ có liên quan."
Hoàng đế đập bàn: "Tốt, liền theo ái khanh."
Nói xong lại ho khan vài tiếng, Hoàng Phủ Giác bước lên phía trước, "Phụ hoàng?"
Hoàng đế khoát tay áo, "Bất quá là cảm lạnh, không trở ngại. Trẫm còn trẻ."
Nói xong liền để cho mọi người trở về chuẩn bị.
Ngày thứ hai,Tô Nhân Vũ cho người điều tra từ Phủ Quốc Công cùng phủ Thừa Tướng trước, Tống Tương hổn hển, lại bị Tống Lão Gia ngăn lại, nói với hắn kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, dù sao đây cũng là bệ hạ hỗ trợ
Lão gia tử đều để cho tất cả phụ tá trong phủ một lần nữa đi đăng ký danh sách, Tô Nhân Vũ từ trong nha môn xem xét, mặc dù có một vài nhân sĩ giang hồ, nhưng cơ bản đều là phái Nga Mi, phái Võ Đang các loại danh môn chính phái này nọ, không có bất luận nhân vật Tà Ma Ngoại Đạo nào, không biết là giấu hay là đã giải tán rồi.
Tất nhiên hắn cũng không phá vỡ, về sau đi trên đường thấy gương mặt xa lạ hoặc là cách ăn mặc quái dị liền nghiêm khắc vặn hỏi.
Tô Nhân Vũ cũng biết một chút về tập tính của người giang hồ, phàm là có chút gay gắt mọi người đều có chủ trương vô cùng mạnh mẽ,tuyệt đối sẽ không thay đổi trang phục cùng tác phong làm việc của chính mình, ở bên ngoài gặp được sẽ nhìn ra không giống người thường.
Bất quá tra xét những nhà khác chỉ là mang tính tượng trưng, thực chất là chuẩn bị toàn lực cho lễ vạn thọ.
Nha môn nghỉ ngơi ba ngày không làm việc, Tô Nhân Vũ cùng hai đứa con trai đều ở nhà.
Thích khách không tìm được, Tô Văn nhi cũng không biết đang ở chỗ nào, mọi người cũng không biết phải làm sao.
Vốn Tô Trì bị thương, được thái tử cùng bệ hạ phong thưởng, nghĩ rằng ở nhà cũng nở mày nở mặt một phen, ai biết xảy ra chuyện như vậy, dường như tổ mẫu cùng phụ thân đối hắn vừa không quan tâm, cũng không lấy đó làm kiêu ngạo.
Hắn chủ động nói không ít về chuyện tình ở phía nam, hắn nói: "Mạt Nhi cũng quá ỷ vào tên tuổi của Tề vương mà hành sự lung tung, xúc phạm đến quan viên lớn nhỏ ở phủ nha Lai Châu, nếu không phải là con theo bên cạnh trông nom, chỉ sợ về sau Lai Châu đối với Tô gia chúng ta đều có thật nhiều ý kiến a. Tạ tuần phủ bọn hắn nhiều lần bày tỏ muốn tham tấu, đều là con áp chế xuống rồi."
Bởi vì lão phu nhân bị thương, trên người không thoải mái, vẫn không nói chuyện.
Tô nhân Vũ thấy hắn không có quan tâm đến tổ mẫu, ngược lại ở trong này nói chút đổi trắng thay đen, liền không cao hứng lắm.
Hắn nói: "Chẳng lẽ Mạt Nhi giúp đỡ họ đoạt Dã Kê, bọn họ còn chưa vừa ý? Vậy để bệ hạ xem bản lãnh thật của chúng, làm việc thì không xong nhưng cứ hay cáo trạng. "
Tô Trì cãi lại nói: "Phụ thân không thể nói như vậy. Mạt Nhi tuy đoạt được Dã Kê, nhưng cũng là toàn thể đồng liêu cùng chung sức hợp tác. Còn nữa, ૮ɦếƭ rất nhiều binh sĩ, lại là đại pháo, cái gì khăn, diều , đều đem Lai Châu náo loạn đến người ngã ngựa đổ. Nếu bắt không được, vậy thật sự không thể nào nói nổi rồi. Huống hồ nàng tự chủ trương, chiêu an Lão Hổ, lại cho người mở sơn đạo, lại còn miễn xá cho một số thổ phỉ, nàng đâu có quyền lực lớn như vậy?"
Tô nhân Vũ trách cứ nói: "Ta xem con mấy năm nay càng ngày càng không tiến bộ rồi. Sao không nghĩ làm thế nào để tiến thủ, chỉ nghĩ đến tìm lỗi của người khác. Người khác sai lầm, có liên quan đến con sao? Huống chi, binh thư con không đọc qua hai bản, lại dám mang binh đi vây quét Dã Kê sơn? Làm ૮ɦếƭ quá nửa, còn dám nói muội muội con sai!"
TôTrì nghe phụ thân tức giận, thân thể run lên, cuống quít quỳ xuống: "Phụ thân, con nói đều là lời thật. Tuy con đánh giặc không được, nhưng nếu không phải nhờ con, từ trên xuống dưới phủ nha Lai Châu có thể nghe lời bọn hắn sao? Hiển nhiên là do con chuẩn bị . Còn nữa, lúc đi Úc Liên Thành, Vu Hận Sinh kia không có xuất hiện, con vừa đi, hắn liền hiện ra, trực tiếp nhằm về phía con. Lại còn bắn con một mũi tên, phụ thân không quan tâm đến sống ૮ɦếƭ của nhi tử, trái lại còn trách móc!"
Hắn không phục nghiêng đầu.
Tô nhân Vũ cả giận nói: "Cút cho ta, đừng ở chỗ này làm bẩn mắt ta."
Tô Trì hừ một tiếng, đứng dậy liền đi.
Tô nhân Vũ lại nói: "Đứng lại cho ta."
Tô Trì quay đầu: "Để làm gì!"
"Có phải Văn Nhi ở chỗ của Thái tử hay không." Tô nhân Vũ trừng mắt nhìn hắn.
Tô Trì né tránh ánh mắt của hắn : "Con không biết. Con vừa trở về, cha lại nói cái gì thích khách , con biết gì đâu?"
Tô nhân Vũ hừ lạnh: "Nàng dám cấu kết với Tống gia, mưu toan sát hại Hỉ Thước cùng đứa nhỏ trong bụng, lại sai người đến ám sát Lão Tổ Mẫu ngươi, nếu ngươi dám bao che nàng, đừng trách ta cả ngươi cũng không nhận ."
Tô Trì vừa nghe xong cũng nổi giận, lạnh lùng nói: "Vốn cha cũng không xem con là con trai người, không coi mẫu thân con là thê tử. Trong lòng người trừ bỏ Cố Doanh Nhi đã ૮ɦếƭ cùng Tô Mạt hiện tại, còn có ai?"
Tô nhân Vũ dương tay, "Bốp" một tiếng, Tô Trì lảo đảo một cái.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc