Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 447

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Ở với lão phu nhân một lúc, chờ ngự y nói không còn trở ngại, ông liền thay triều phục tiến cung diện thánh.
Tô Việt bị Tô Nhân Vũ bắt ở lại phủ, bảo vệ muội muội cùng lão phu nhân, chừng nào bắt được hung thủ mới được tới nha môn xử lý công vụ.
Tô Nhân Vũ đem chuyện Tô gia gặp chuyện kể lại rõ ràng, thỉnh cầu điều tra thích khách.
Hoàng đế nổi giận đùng đùng, không nghĩ tới thần tử của mình lại gặp chuyện như vậy, lập tức sai ngự tiền thị vệ phối hợp Tô Quốc Công điều tra.
Hoàng đế lại gọi Cố Chiêu và Lưu Niên tới: “Hai người các ngươi phụ trách giúp Tô quốc Công truy tìm thích khách, chỉ cần là thích khách, mặc kệ ở nhà ai, nhất định phải bắt giải tới cho trẫm!”
Hai người lĩnh mệnh.
Binh lính chia mấy ngả, bao bọc kinh thành, truy tìm thích khách.
Lưu Niên đi Tề vương phủ, trở về nói với Tô quốc Công: “Lăng Nhược bị thương, may mắn là nnagf nhìn rõ diện mạo thích khách, đã vẽ lại hình bọn chúng. Nàng xác định bọn hắn với hai thái giám trong Vạn Xuân Uyển lần đó giống hệt nhau.”
Nói xong hắn đem bức vẽ đưa ra.
Tô Nhân Vũ sắc mặt âm trầm:“Xác định sao?”
Lưu Niên gật đầu:“Xác định.”
Tô Nhân Vũ nói:“Ngươi cùng bổn Quốc Công tiến cung gặp hoàng thượng.”
Hai người bằng tốc độ nhanh nhất tốc độ quay lại hoàng cung, khiến hoàng đế giật mình. Gần đây, thân thể ông ta không khỏe, cần nghỉ ngơi nhiều, vừa ngủ một chút đã giật mình, đợi bình tĩnh một chút mới gọi hai người vào điện.
Tô Nhân Vũ cùng Lưu Niên vào nội điện, đem bức họa trình lên hoàng đế: “Bệ hạ, thần đã đưa bức tranh này cho nha hoàn gia đinh trong phủ nhận diện. Tất cả đều công nhận thích khách là hai người này. Mà hai người này lại là hai thái giám giả bị Tề vương phát hiện lúc nhìn con gái thần làm bánh ở Tinh xuân uyển.”
Hoàng đế nhất thời sắc mặt ám trầm, sai Lưu Ngọc:“Đi truyền hoàng quý phi cùng Tống Minh Dương, Tống Thanh Dương đến.”
Đêm xuống, xung quanh tẩm cung hoàng đế đèn đuốc sáng trưng, chiếu vào mặt mỗi người.
Tô Nhân Vũ vẻ mặt bi phẫn, hoàng quý phi vẻ mặt khinh thường, Tống Minh Dương sắc mặt lạnh nhạt, Tống Thanh Dương vẻ mặt ủy khuất.
Hoàng đế nhìn Tống Thanh Dương: “Có một lần, hoàng quý phi nói ngươi có nuôi một số giang hồ nhân sĩ thi triển quyền cước giải trí. Trẫm còn cho ngươi đưa vài người tiến cung biểu diễn, sao không không thấy hai người kia?”
Hắn liếc qua, Lưu Ngọc lập tức cầm bức họa đưa Tống Ngũ xem.
Tống Ngũ há có thể không biết? Trong lòng không khỏi run lên .
Tống Thanh Dương lập tức quỳ xuống cực kỳ uỷ khuất nói: "Hồi bệ hạ, hai người kia vốn là ở trong nhà thần, nhưng mà bởi vì lúc đi Vạn Xuân Uyển làm bệ hạ kinh ngạc, thần liền đuổi bọn hắn đi rồi. Những người giang hồ như bọn họ, người nào trả thù lao liền làm tay chân cho người đó, thần đã sớm không liên quan đến bọn họ nữa."
Tô Nhân Vũ lạnh lùng nói: "Cho dù là người giang hồ, ở Đại Chu ta liền phải tuân thủ luật lệ Đại Chu ta, bọn hắn là người môn phái nào? Hộ tịch ở đâu, hiện giờ đang ở nơi nào, sao lại trọ ở đó? Nếu ở quan phủ không có lập hồ sơ, vậy thì chính là phụ tá bên trong quý phủ, như thế nào, ngươi thuê quá nhiều người giang hồ, nên chính mình cũng không nhớ rõ sao?"
Mồ hôi Tống Ngũ lập tức rơi như mưa, Tống Minh Dương tiến lên quỳ xuống nói: "Hồi bệ hạ, Tô quốc công, quả thật Ngũ đệ của thần đã đuổi hai người kia đi, còn từng nhờ vả thần thay hắn chào hỏi với hộ bộ và Kinh Triệu Duẫn, đem phụ tá trong quý phủ của hắn đăng ký danh sách lại một lần nữa. nhưng bởi vì thời gian ngắn, nha môn bận rộn, hơn nữa sắp đến lễ vạn thọ của bệ hạ, liền không có đẩy ra
Tô Nhân Vũ liếc Tống Minh Dương một cái, lạnh lùng cười.
Hoàng quý phi lập tức nói: "Còn cho là có chuyện gì, sợ bóng sợ gió một hồi. Trái lại thiếp thân muốn hỏi một chút, hai tên thích khách vì sao lại muốn ám sát Tô lão phu nhân? Người giang hồ đều xem trọng oan có đầu nợ có chủ, xin hỏi lão phu nhân đã làm chuyện gì đắc tội bọn họ? Lúc ấy là thế nào? Quốc công gia có thể nói cho chúng ta biết một chút hay không?"
Sắc mặt Tô Nhân Vũ lạnh lẻo, cũng không hé răng.
Hoàng quý phi hừ một tiếng, hiện giờ Tống gia cũng có nhân sĩ giang hồ làm chỗ dựa, Tô Nhân Vũ cùng Hoàng Phủ Cẩn còn nắm được cái gì!
Nếu mà vạch trần chuyện nữ nhân Tô gia lén lút với người sinh ra dã chủng, vậy là có chuyện thú vị rồi !
Hoàng đế ho khan hai tiếng, cảm thấy được có phần hít thở không thông, nặng nề nói: "Bớt tranh cãi đi."
Hoàng quý phi bĩu môi.
Tô nhân Vũ cũng quỳ xuống, nói: "Bệ hạ, lễ Vạn thọ sắp tới, nếu có loại nhân sĩ giang hồ không ràng buộc với triều đình tuỳ tiện ra vào, thực làm cho thần lo lắng về việc trị an của kinh thành, thần khẩn cầu bệ hạ, cho đăng kí lại danh sách võ lâm nhân sĩ ở kinh thành, mà việc này nên do Kỳ Đông gia phụ trách."
Tống Thanh Dương bĩu môi, trong lỗ mũi khẽ hừ một tiếng.
Hoàng quý phi nói: "Tô quốc công, lễ vạn thọ sắp tới của bệ hạ, chỉ sợ không ổn."
Trường hợp này, bởi vì Tô Nhân Vũ nổi giận đùng đùng, Hoàng đế cũng không có triệu Tống Tương về, để tránh xảy ra xung đột khác.
Hiện giờ chức quyền của Tống tướng rơi hơn phân nửa vào tay Tô Nhân Vũ vì chuyện thích khách lần trước. Vì vậy nên hoàng đế cũng không muốn tiếp tục ép Tống gia mà rất hài long khi thấy hai nhà Tô- Tống đã kích lẫn nhau.
Rốt cục kỳ vọng nhiều năm của ông đã thực hiện được, ông cực kì thoả mãn .
Hoàng đế để cho Hoàng quý phi và đám người lui xuống trước, chỉ để lại Tô Nhân Vũ cùng Tống Minh Dương, lại sai người truyền Tả Thượng Thư tới nghị sự, yêu cầu họ điều tra kĩ các nhân sĩ võ lâm tại kinh thành. Người nào mang theo VK phải đăng kí rõ ràng.
Đang nói chuyện thì có tiểu thái giám tới nói nhỏ vào tai Lưu Ngọc, Lưu Ngọc lập tức vui mừng tiến vào nội thất quỳ xuống:"Chúc mừng Bệ hạ."
Hoàng đế quay đầu, nhìn về phía Lưu Ngọc.
Lưu Ngọc nói: "Bệ hạ, Ngũ hoàng tử vì có thể về kịp Lễ Vạn Thọ của bệ hạ, liền ra roi thúc ngựa về kinh trước. Cùng đến còn có thư đồng của thái tử điện hạ, tiếp theo là đoàn người áp giải mấy tên Hải Nhất Đao mấy ngày sau sẽ đến nơi."
Hoàng đế vui mừng nói: "Tốt, nhanh tuyên Giác nhi vào đây!"
Chỉ nói tuyên Hoàng Phủ Giác, vẫn chưa gọi Tô trì cùng kiến giá.
Trực giác của Tống Minh Dương liền nghĩ đến lựa chọn đêm đó của Thái Tử Điện hạ.
Hoàng đế ép hỏi thái tử có muốn làm thái tử nữa hay không mà chọn Tô Nhu, lúc ấy Thái tử chọn Tô Nhu, kết quả hoàng đế liền thật sự muốn phế hắn, Thái tử lại lập tức ôm đùi hoàng đế khóc rống, nói rằng mình sai rồi, cầu phụ hoàng tha thứ.
Hoàng đế liền làm như chuyện này chưa từng phát sinh, nhưng vào ngày thứ hai liền truyền ý chỉ định Tả tiểu thư làm Thái Tử Phi.
Tống Minh Dương cũng không chắc chắn,có phải ngày hôm đó hoàng đế sẽ thật sự xuôi dòng đẩy thuyền, tước bỏ địa vị thái tử.
Nhưng mà bây giờ chuyện hoàng đế đối với thái tử càng ngày càng chán ghét là sự thật. Chuyện liên quan đến Tô gia như vậy, thái tử muốn tránh cũng không dễ.
Hoàng Phủ Giác phong trần mệt mỏi, dọc theo đường đi ngày ngày đều là hành quân gấp gáp, liên tục phơi nắng, gầy đi rất nhiều, so với lúc trước ở kinh thành càng thêm anh khí bừng bừng.
Bước nhanh vào trong tẩm cung của hoàng đế, vừa vào cửa, Hoàng Phủ Giác liền quỳ xuống, quỳ gối đến trước giường của hoàng đế, H**g phấn nói: "Phụ hoàng, nhi thần đã trở lại, đã hạ được Dã Kê sơn, nhi thần cung chúc phụ hoàng Vạn Thọ Vô Cương."
Nói xong liên tục dập đầu.
Hoàng đế trong lòng cao hứng, chỉ cảm thấy trên người lập tức nhẹ nhàng nhiều, đứng dậy, tự mình nâng hắn dậy, vui vẻ nói: "Thật sự là tin tức tốt."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc