Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 427

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Ngoài cửa đại tiểu thư cũng hoảng sợ:“Tần công tử, ngươi không sao chứ.”
Tần Nguyên Quân vội khoát tay nói không vấn đề :“ Nói cái gì cầu đâu, chỉ cần nàng yêu cầu, ta đều sẽ đáp ứng.”
Nghe hắn nói, hai má nàng nóng lên, dù sao chủ động lén ước hội nam tử cũng không phải là hành động đoan chính gì.
Cho dù là Tần Nguyên Quân, nếu tổ mẫu biết, chỉ sợ cũng muốn trách phạt .
Dừng một chút, nàng tiếp tục nói:“Có một số việc, ta nghĩ người cũng biết. Ta muốn nhờ người nói với Tần phu nhân, người không muốn thành thân với ta.”
Tuy đã suy nghĩ thật kĩ, nhưng khi nói ra nàng cơ hồ phải dùng hết can đảm.
Từ lúc biết tin Tả tiểu thư đình hôn với thái tử, nàng đã trưởng thành. Nàng hiểu, việc gì cũng nên dựa vào chính mình.
Nàng biết, Tần Nguyên Quân khẳng định đoán được chuyện giữa nàng cùng thái tử, cho nên không cần phải nói kĩ càng, hắn thông minh, không có khả năng không biết.
Tần Nguyên Quân thật lâu không nói gì, có cảm giác từ trên cao ngã xuống vực sâu vạn trượng.
Hắn vốn tưởng rằng, thái tử muốn kết hôn Tả tiểu thư , đại tiểu thư không chịu làm thiếp , nàng đến nói, nàng nguyện ý gả cho hắn .
Cũng không nghĩ đến, dĩ nhiên là như vậy, hắn lấy đầu để trên ván cửa, thống khổ nói:“Vì sao? Chẳng lẽ hắn tốt như vậy sao, cho dù là cưới người khác, cũng làm cho nàng không thể buông xuống, nguyện ý ở vậy không lấy chồng?......”
Hắn nói không được, tuyệt đối không muốn làm bẩn hình tượng nữ tử cao quý trong lòng hắn nhưng nỗi đau này thật khó vượt qua.
Thái tử cưới người khác làm thái tử phi, chẳng lẽ nàng còn tình nguyện chờ đợi, tình nguyện làm thiếp sao?
Ngày ấy trở về, cả người hắn cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, hận không thể cầu mẫu thân lập tức cưới nàng vào cửa.
Nhưng hắn không thể, hắn sợ sẽ làm nàng phản cảm, chán ghét mình.
Có lẽ hắn tự mình đa tình, lần đầu thấy nàng, hắn cứ tưởng sẽ cùng nàng bạc đầu gia lão. Có ai ngờ sự thật không như nguyện.
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng nói nhẹ nhàng: “Công tử, hiểu lầm . Ta, cùng hắn đã chấm dứt. Chính là, ta đã không phù hợp tiêu chuẩn , không phải con dâu hiền , nếu gả sẽ không công bằng với công tử. Ta không có cách khuyên tổ mẫu, nhưng Tần công tử có thể khuyên Tần phu nhân . Cho nên, xin nhờ công tử!”
Những tiểu thư gả cho đại gia tọc, ai cũng được nuôi trong khuê phòng, cử lớn không ra, cửa nhỏ không bước, trước khi xuất giá chưa từng gặp qua nam nhân khác.
Nhưng nàng thì khác, nàng chẳng những gặp, còn yêu người đó. Tuy giờ chấm dứt nhưng cũng đã không như cũ.
Đối với gia đình bên kia, nàng thấy mình không còn phù hợp, nên thế này là tốt nhất.
Nàng xoay người muốn đi.
Tần Nguyên Quân đẩy mạnh ván cửa, yên lặng nhìn nàng, sắc mặt đỏ bừng, hắn dồn dập nói:“Không phải, không phải như nàng nghĩ, chỉ cần nàng không gả cho hắn, nàng là người hoàn mỹ nhất. Ta chưa bao giờ cảm thấy không công bằng, ta chỉ hận ta vì sao không sớm gặp nàng. Lúc nhà nàng vừa lên kinh, ta nên tới bái phỏng, vì nàng đọat giải cầu trường, lấy nó làm quà tặng nàng. Ta chỉ hận mình.”
Hắn nói quá nhanh, liên tục lắp ba lắp bắp.
Lời Tần Nguyên Quân làm nàng ngơ ngẩn. Nàng chưa từng nghĩ, một thanh niên như hắn cũng có thể nói ra được những lời này. Đây không phảo lời nói ngoài môi mà là lời thực trong lòng hắn. Cần phải có dũng khí cỡ nào mới nói được như vậy.
Càng thấy hắn tốt bao nhiêu, nàng càng thấy nên cách xa hắn, nàng , nàng không xứng.
Nhìn thấy vẻ do dự trong mắt nàng, biết nàng mềm lòng, hắn vội vàng nói:“Ta, ta không bức nàng. Ta có thể nhờ mẫu thân lùi lại hôn kỳ, ta chỉ là…, xin nàng cho ta một cơ hội. Ta biết hiện giờ lòng nàng rất loạn, ta sẽ chờ. Chờ nàng mở rộng cửa lòng.”
Lăng Nhược kế bên nghe thấy mà nhịn không được , hơi hơi vòng vo cái thân, mới vừa rồi còn nói ***ng nói lắp ba mặt đỏ tai hồng , câu thứ hai đã lưu loát, xem ra nam nhân quả nhiên là giỏi nhất dỗ nữ nhân .
Đại tiểu thư kinh ngạc nói không nên lời, một người nam nhân có thể vì nữ hài tử như thế sao? Không bức bách nàng, chỉ yên lặng chờ đợi? Cái loại thâm trầm ôn nhu này, nàng nghĩ chỉ có Hoàng Phủ Cẩn mới có thể làm được.
Tần Nguyên Quân không dám tới gần, gắt gao cầm lấy cửa, sợ mình không nhịn được sẽ phá cửa xông lên.
Hắn lại nói:“Khi nào nàng buông xuông, nàng nhớ nói với Lan cô nương một tiếng, nhắn tin cho ta, ta lập tức nói mẫu thân tới cưới nàng.”
Đại tiểu thư nhịn không được đổ mồ hôi lạnh, những xấu hổ lúc trước bị sự hàm hậu chất phát của hắn cuốn đi hết.
Nàng cúi đầu:“Đa tạ Tần công tử rộng lượng. Thỉnh công tử trăm ngàn lần đừng miễn cưỡng chính mình.”
Tần Nguyên Quân dùng sức gật đầu:“Không miễn cưỡng, một chút cũng không miễn cưỡng.”
Ở trong lòng hắn nàng là cao quý nhất, thuần khiết nhất, đừng nói nàng băng thanh ngọc khiết như thế, cho dù là thật sự gả cho người, hắn cũng sẽ không chút do dự......
Đột nhiên, hắn thấy mình sao âm u. Sao hắn có thể nghĩ nnagf như vậy chứ. Người thuần khiết, lương thiện như nàng chắc chắn sẽ được hạnh phúc, cùng trượng phu trăm năm kết tóc.
Đương nhiên, tốt nhất, trượng phu là hắn.
Nghĩ đến đây, hắn thế nhưng nhịn không được cười rộ lên.
Đại tiểu thư kinh ngạc nhìn hắn, nhịn không được mặt đỏ hồng, nhíu mi, cáo từ.
Tần Nguyên Quân hoảng sợ hãi. Ai cha, rắc rối. Hắn muốn chạy tới cản nàng nhưng lại không dám tới gần quá, khuôn mặt anh tuấn bối rối đỏ bừng.
Lăng Nhược ung dung nhìn hắn, nếu hắn đột nhiên ngất xỉu nàng cũng không lạ.
Đại tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi,“Ngươi?”
Tần Nguyên Quân việc lui ra phía sau, thi lễ,“Ta, ta có thể nhờ mẫu thân, tháng sáu đến gặp lão phu nhân thương lượng chuyện đình hôn không?”
Tháng sáu có nhiều ngày tốt, đến hơn nữa tháng, hắn nhất định phải tìm một ngày tốt mới được.
Nếu không tìm được ngày, đến thàng bảy là mùa vu lan, đó là quỷ chương, không thể làm đại hỷ sự . Tám tháng cũng được, nhưng nàng không đồng ý thì sao? Tháng chín có trùng cửu, lại càng không được.
Cứ như vậy, không phải càng thêm đêm dài lắm mộng sao?
Đại tiểu thư không biết tâm tư của hắn biến hóa, nhẹ giọng nói:“Tần công tử, ta biết hôn nhân đều do cha mẹ hai bên đính ước, từ xưa giờ đã như vậy. Không ai không theo . Ta cũng không ngoại lệ, nếu tổ mẫu muốn ta gả, ta chắc chắn sẽ gả. Chính là ta không muốn gạt người, hiện tại, ta, ta không thích công tử.”
Việc này đối hắn không công bằng, cho dù nàng quyết định không thích thái tử, nhưng nàng cũng không có chuẩn bị sẵn sàng lập tức nhận người khác, cũng không có cách nào lập tức thích người khác.
Tần Nguyên Quân đau khổ nhưng lập tức cảm thấy có hy vọng. Nàng với thái tử đã không còn vướng bận, hơn nữa, hắn tin hắn sẽ làm lay động được nàng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc