Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 415

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Diệp Tri Vân nhìn Tô Mạt liền cười rộ lên, phá lệ cười vui vẻ, cặp mắt phá lệ xinh đẹp, vết sẹo cũng không còn dọa người. “Nha đầu, nhiều ngày nay không tới thăm ta.” Diệp Tri Vân bất mãn hô to.
Tô Mạt cười: “Là Mạt nhi không tốt nha”. Nói xong lại nhu thuận ngồi bên người Diệp Tri Vân, lấy điểm tâm cùng ăn với ông. Diệp Tri Vân thích ăn đồ ngọt, điểm tâm hương vị ngọt ngào, hương trái cây rất hợp khẩu vị ông.
Diệp Tri Vân cắn một miếng: “Tuy rằng so với ta làm thì kém xa nhưng cũng tạm chấp nhận được. Khẳng định là Tào bà bà làm.”
Tào bà bà mở cửa hàng điểm tâm là độc nhất ở Kinh thành, tay nghề rất độc đáo. Tào bà bà cùng con dâu quản lý cửa hàng, quy mô không lớn nhưng cũng không chấp nhận hợp tác với người khác. Nếu có người muốn khi dễ bà bà định ςướק công thức làm điểm tâm thì bà cũng không giữ, luôn nói cho khách hàng cách làm. Nhưng không ai muốn làm cả vì quy trình rất rườm rà, người bình thường cơ bản là lười làm. Cho dù cửa hàng khác làm cùng phương pháp nhưng không thể có cái vị đặc biệt giống của Tào bà bà. Coi như đây là một chuyện lạ.
Ăn xong điểm tâm, Đinh Tiểu Căn đưa trà lên cho họ. Diệp Tri Vân chỉ chỉ Hoàng Phủ Cẩn: “Ngươi đến đây thay nàng độ khí.”
Hoàng Phủ Cẩn lập tức vận công, giúp Tô Mạt ngồi ở chính giữa trước mặt mình, hắn để lòng bàn tay ở hậu tâm nàng. Tô Mạt kinh ngạc nói: “Các người muốn làm gì?”
Là muốn đả thông Nhâm đốc nhị mạch cho nàng hay sao? Đó chính là hao phí nội lực của người khác, nàng cũng không muốn mệt ૮ɦếƭ Hoàng Phủ Cẩn.
Diệp Tri Vân như nhìn thấu nàng, cười hắc hắc: “Thể chất người thế này, chậc chậc, tuổi nhỏ, nếu đả thông kinh Nhân đốc nhị mạch thì tinh khí tan hết mà ૮ɦếƭ. Không có trụ cột mà đả thông kinh mạch đó thì chỉ có ૮ɦếƭ, hiểu không?”
Tô Mạt mỉm cười: “Đã hiểu”.
Diệp Tri Vân lại nói: “Ta nghe Tĩnh nhi nói ngươi tu luyện cái gì mà thông thiên bí quyết, trong cơ thể có một cô âm khí”.
“Vâng, nhưng không biết nó có lợi ích gì, cỗ nội lực đó không thể sử dụng.”
Tô Mạt đã nhiều lần thử điều khiển cỗ khí kia nhưng căn bản nó không theo chỉ huy của nàng. Diệp Tri Vân gõ nhẹ ót nàng: “Tiểu ngu ngốc.”
Diệp Tri Vân cầm cổ tay nàng, đem nội lực xâm nhập, ý bảo Hoàng Phủ Cẩn bắt đầu, ở chỗ hai nguồn nội lực va chạm, Tô Mạt cảm thấy nội lực của nàng bắt đầu dị động, tựa như có điểm sợ bọn họ, muốn trốn nhưng trốn không xong, dần dần bị vây lại và tiêu diệt, phong tỏa ở mấy huyệt kiên tỉnh.
Diệp Tri Vân cau mày thật chặt, hồi sao mới dãn ra, trong lúc đó nhất thời kinh ngạc vô cùng lại có lúc nhất thời ngưng trọng. Hắn lắc đầu nói: “Quyển sách này khẳng định không gọi là thông thuyên bí pháp.”
Diệp Tri Vân vuốt cằm: “Nghe giống như là nội công tâm pháp thâm ảo. Có là nên học mấy bộ thuộc tính tướng hợp võ công, điều động chúng nó một chút.”
Ông bảo Hoàng Phủ Cẩn thu công, kiểm tra một chút liền buông ra, cỗ âm khí kia trốn vào đan điền của Tô Mạt, giống hệt đứa nhỏ thẹn thùng nhát gan. DIệp Tri Vân cười ha hả, sau đó bắt đầu trầm ngâm suy tư, miệng lẩm bẩm: “Nha đầu này thích hợp học cái gì đây? Ngọc Nữ kiếm pháp? Không đúng, vũ trụ linh, tâm ma đại pháp? Rất tà mị, mất hồn ? Rất thô lỗ. Hoa lan diệu diệu chỉ? Rất…” (Cái gì thế này =,.= Xà)
Tô Mạt xoa xoa trán, quay đầu lén nhìn Hoàng Phủ Cẩn. Hắn cười nói: “Thể chất của muội phức tạp, nghĩa phụ trong lúc nhất thời cũng không tìm thấy công pháp thích hợp.”
Hắn theo nghĩa phụ học võ công đã lâu nên biết không phải ai cũng giống ai, người đều căn cứ vào đặc điểm cũng như tính cách của từng người đẻ dạy. Nghĩa phụ hiểu rất nhiều võ công tâm pháp, chính tà đều có, rất nhiều bộ chính hắn còn không lĩnh hội nhưng lại nhớ kĩ rất sâu.
Một lát, Diệp Trì Vân vỗ liền ba chưởng: “Ta nghĩ đến bộ “thiên thủ Quan Âm, khẳng định thích hợp với nha đầu ngươi.”
Tô Mạt trừng mắt nhìn, thiên thủ Quan Âm ư? Nàng theo bản năng lắc lắc đầu. Diệp Tri Vân ra vẻ không hờn giận nhìn nàng: “Không được không thích, thiên thủ Quan Âm cần trí tuệ mới có thể học được hoàn toàn, nếu chỉ học được chút da lông thì không có tác dụng, có học cũng như không.
Nhưng chỉ cần ngươi học được tinh túy trong đó thì một tay làm thiên thủ, tiếp ám khí, phóng ám khí, đạn phong thành châm, tát thủy thành châu cũng có khả năng.”
Tô Mạt vừa nghe hai mắt liền tỏa sán: “Thật sự sao?”
Diệp Tri Vân gật đầu: “Tất nhiên, Thiên thủ Quan Âm có mười ba trọng, luyện đến mười ba trọng cơ hồ có thể độc bộ thiên hạ.”
Tô Mạt chu miệng nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái: “Nếu so với huyền thiên kinh thì sao?”
Ha ha, Thiên thủ Quan Âm nga.
Diệp Tri Vân nói: “Cái tiểu nha đầu nha người, tưởng giống nhau sao. Huyền thiên kinh là trầm ổn, ngươi xem hiện tại Tĩnh nhi đứng lên vẫn là nhẹ nhàng phiêu dật, khiếm khuyết một phần đại khí, còn chưa phải tiến vào cảnh giới một cách chân chính. Chờ các ngươi thật sự tu luyện tới đỉnh, đối với ai đứng thứ nhất cũng không quan trọng bởi vì ở lĩnh vực của các ngươi thì các ngươi luôn là thứ nhất.”
Lời nói đầy thiện ý! Tô Mạt cười cười, huých Diệp Tri Vân một chút: “Tốt, con học.”
Diệp Tri Vân vui vẻ cười: “Đây mới là hảo nha đầu.”
Hoàng Phủ Cẩn yên lặng đem lời định nói nuốt xuống, nghĩa phụ muốn dạy gì đó, không thể nói không học, muốn nói lại bị hắn tính kế. Diệp Trì Vân rạo rực nói với Hoàng Phủ Cẩn: Bộ công pháp kia, Tĩnh nhi hoàn toàn có thể giảng giải cho Mạt nhi. Dọc theo đường đi các ngươi cũng không có thật sự tán gẫu, ngươi mượn việc dạy công pháp bồi nàng đi.”
Hắn vẻ mặt chờ mong nói: “Ta muốn nhìn một chút xem có hiệu quả gì.”
Tô Mạt xấu hổ: “Diệp lão nhân, ý của người ta còn chưa có ai học bộ công pháp này sao?”
Diệp Tri Vân nhướng mi: “Học thì có học nhưng người học được chút cao thâm thì đều đã ૮ɦếƭ rồi.”
Tô Mạt đổ mồ hôi lạnh, lão nhân này a, là muốn hại ૮ɦếƭ nàng sao? Nếu nàng cùng Hoàng Phủ Cẩn không phải người hoàng gia mà là trên giang hồ chỉ sợ sớm đã bị hắn hại ૮ɦếƭ. Công pháp tốt như vậy khẳng định người người đều mơ ước.
Diệp Tri Vân cười hắc hắc vỗ tay Tô Mạt: “Ngươi luyện tập cho tốt, luyện đến cực hạn là có thể khắc chế hắn.” Nói xong, hắn nhìn Tô Mạt chế nhạo: “Dù sao cho dù ngươi không có công phu cũng khắc chế Tĩnh nhi gắt gao.”
Tô Mạt làm mặt quỷ: “Diệp lão nhân, thân thể người tốt lắm, đi làm điểm tâm đi.”
Diệp lão nhân hừ một tiếng: “Tốt, người giúp ta làm bơ.”
Sau đó lôi kéo Tô Mạt chạy đi, Hoàng Phủ Cẩn đành phải chạy theo sau.
Muốn làm bơ thủ công cũng không đơn giản, nhưng may mà có tuyệt đại cao thủ này, chỉ cần Tô Mạt yêu cầu, Diệp lão nhân cơ bản có thể làm được, tay khuấy sữa cũng không khác máy trộn bê tông cho lắm.
Tô Mạt chỉ huy Lưu Vân, Lưu Hỏa nướng nhiều bánh ngọt, đem cách làm bơ bánh ngọt dạy kĩ lưỡng chi huynh đệ họ Lưu. Vì họ có võ công lại phối hợp rất hoàn hảo nên học thực mau.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc