Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 406

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tô Mạt hoài nghi hắn vì tìm truyền nhân của thông thiên bí quyết, nay tìm được rồi nghĩ lưu lại. Hơn nữa đã lâu rồi hắn không cho nàng gặp, nói là không nên, hắn xem bói, muốn nàng như vậy.
Tô Mạt xem chẳng qua là mê tín, sư phụ cũng muốn tuân thủ, cũng chỉ muốn hắn tốt đẹp.
Hoàng Phủ Cẩn tùy tiện cầm một mảnh mái ngói đưa cho Tô Mạt:
“Nàng xem.”
Tô Mạt đánh giá một chút, yên lặng vận công, giơ tay chém xuống, mái ngói bị chém gãy.
Nàng vui vẻ nhướn lông mày, đắc ý nói:
“Tĩnh điện hạ, khá tốt đi”.
Hoàng Phủ Cẩn nhướn mày cười yếu ớt:
“Khá tốt!”
Nói xong nhặt mảnh ngói lên, miết nhẹ một cái, mái ngói đã muốn hóa bột mịn, bay theo làn gió.
Tô Mạt trợn mắt há hốc mồm!
Hoàng Phủ Cẩn cười nói:
“Chỉ cần nàng kiên trì, có kim liên giúp, có thể còn lợi hại hơn ta.”
Tô Mạt há miệng Thở ***, tiến vào lòng hắn, ôm cổ hắn xấu hổ nói:
“Ta có thể không cần học không, các người đều lợi hại như vậy, chẳng lẽ ta nên học sao?”
Hoàng Phủ Cẩn nghiêm túc nói:
“Phải học. Người khác lợi hại cũng không thể thay thế nàng. Dù ta có lợi hại, nhưng không phải lúc nào cũng chiếu cố nàng được.”
Huống hồ nàng ham vui, chạy đông chạy tây, hắn chiếu cố không đến, vạn nhất nàng có điểm sơ xuất thì hắn biết làm sao.
Cảm nhận được sự kiên trì của hắn, Tô Mạt bĩu môi, cọ cọ vào gáy Hoàng Phủ Cẩn.
Thân mình Hoàng Phủ Cẩn cứng đờ, nàng tuy rằng còn nhỏ nhưng hắn đã trưởng thành a. Giọng Hoàng Phủ Cẩn có chút khàn khàn:
“Mạt Nhi ngoan, ta đưa nàng trở về nghỉ ngơi.”
Tô Mạt gật đầu:
“Được rồi.”
Hoàng Phủ Cẩn ôm nàng, bên tai còn nói:
“Mạt nhi, nghe lời ta, tu luyện nội lực thật tốt, nhé!”
Tô Mạt ừ một tiếng, nhẹ nhàng cọ cọ hắn, giống con mèo nhỏ liếc mắt một cái:
“Ta đáp ứng chàng.”
Hoàng Phủ Cẩn nhẹ nhàng cười, ôm nàng nhảy lên, xẹt qua nóc nhà, đi hướng trụ thêu lâu.
Đưa nàng đến nơi, Hoàng Phủ Cẩn sờ hai má Tô Mạt, yêu thương nói: ‘
“Mau vào đi thôi.”
Nhìn nàng vào cửa, hắn mới rời đi.
Tô Mạt đi vào liền thấy Bùi Bảo Khương mặc trung y ghé vào cửa sổ, một bên xem một bên hỏi:
“Kim Kết, ngươi nói xem, tiểu thư của các ngươi cùng Tề vương ở nơi nào th*** đây?”
Tô Mạt hừ một tiếng, nhảy lên cạnh giường, ghé vào lưng Bùi Bảo Khương đánh :
“Cho ngươi nói bậy.”
Vừa vặn Bùi Bảo Khương không phải đối thủ của nàng, có nội lực thật là tốt.
Ngày thứ hai, mấy nữ hài tử thức dậy sớm, sau khi ăn xong, Tả tiểu thư tìm đại tiểu thư tản bộ, Bùi Bảo Khương tự nhiên lôi kéo Tô Mạt đi dạo vườn hoa cùng xưởng sản xuất hương liệu.
Xưởng hương liệu của Tô Mạt chỉ là gia công, đại bộ phận nguyên thủy hương liệu chủ yếu vẫn là nhập của nước ngoài, nhưng có A Cổ Thái, có dụng cụ thủy tinh, có thể cho hắn phát huy tốt nhất. Tất cả mọi thứ hợp lại, càng phát huy được hiệu quả tốt nhất, mùi hương càng đặc biệt hơn.
Cơm trưa cũng không ăn, Tô Mạt đi dạo qua tang kiều lâu.
Tàng kiều lâu thực chất là một tòa đại viên, độc lập với vườn hoa, ở vườn hoa phía đông bắc, đối diện với rạp hát ở phía tây.
Ở đó có hai mươi mấy vị ca cơ cùng vũ cơ, từ trong phủ Hoàng Phủ Cẩn đến, các nàng đều không muốn rời đi, đều lưu lại ở vườn hoa.
Tô Mạt đem mọi chuyện nói rõ ràng với các nàng, các nàng đều đồng ý. Dù sao đời này không có khả năng làm sườn phi, làm đồ chơi của nam nhân, không bằng giống như Tô Mạt: “Đem khiêu vũ ca hát thành nghề nghiệp, cùng sĩ nông công thương là như nhau.”
Hơn nữa, so với các nhạc phường và thanh lâu thì thân phận cao hơn. Bởi vì những nữ nhân đó là tiện dịch, nam nhân của các nàng không muốn vợ mình Ng*ai t*nh, phải đội mũ xanh, không thể cùng lương dân thông hôn, không thể làm lương thiếp. Đi theo Tô Mạt thì khác, các nàng đã thoát tịch, là lương dân, đi theo Tô Mạt có thể kiếm không ít tiền.
Hơn nữa Tô Mạt cùng các nàng đã có ước định, làm vài năm, dạy dỗ đồ đệ xong thì có thể không làm nữa, muốn gả đi hoặc làm sư phó thì tùy các nàng.
Ngẫm lại các nàng phong nhã hào hoa, kiếm tiền vài năm, đến lúc đó đi theo Tô Mạt làm ăn, bạc sinh bạc, đến lúc bạc đầu, tự nhiên thoải mái dưỡng già.
Cho nên nhóm người này đều thích lưu lại, Tô Mạt cấp cho mỗi người hai nha hoàn, hai bà tử, nếu không đủ thì tự mình mướn người khác.
Hơn nữa Nhạc công cùng người chơi nhạc cụ có kỹ thuật tốt tổng cộng cũng cần hai ba mươi người. Nam tử sẽ ở tòa nhà phía đông vườn hoa, ngày thường xuất nhập đều có người trông coi, nếu bọn họ muốn đến vùng phụ cận cũng phải xin bài tử.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc