Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 405

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tô Mạt giận trừng mắt nhìn nàng, vội chạy qua, Bùi Bảo Khương hắc hắc cười với Kim Kết:“Mỗi ngày ở cùng một chỗ còn như vậy, thật sự là buồn nôn. Sao ngươi chịu được nha.”
Kim Kết cũng gật đầu cười trộm, cùng Bùi Bảo Khương nói:“ Hoàn hảo nô tì công lực thâm hậu .”
Bùi Bảo Khương lại nói:“May mắn ngươi không thầm mến Tề vương, nếu không liền thảm .”
Kim Kết khoát tay, thật lòng nói:“Bùi tiểu thư, nô tì nói cho người hay, Tề vương điện hạ cũng chỉ có tiểu thư. Ngoài người ra, ngài ấy không hứng thú với nữ nhân nào hết. Cho nên nha, mọi người đừng thích hắn, nam nhân tốt đâu hiếm chứ.”
Bùi Bảo Khương cũng dùng sức gật đầu, nàng đã sớm nghe qua danh tiếng của Tề vương, cũng biết trong kinh thành có rất nhiều nữ nhân thầm mến hắn, nói lúc hắn mặc giáp cưỡi ngựa trở về rất uy phong, giống như thiên thần làm cho người ta hồn xiêu phách lạc.
Nhưng sau khi gặp hắn, Bùi Bảo Khương cảm thấy Tề vương bây giờ không giống trong tưởng tượng chút nào.
Nàng lại nghĩ tới tương lai về sau nàng sẽ tha hồ làm theo ý mình thì vui vẻ không thôi, kích động không có ý ngủ, lôi kéo Kim Kết bỏ chạy.
Bên kia, Tô Mạt chạy đến trước mặt Hoàng Phủ Cẩn, cười hì hì nhìn hắn:“Tĩnh điện hạ, mọi người đều đi nghỉ, chúng ta như vậy không tốt lắm đâu.”
Hoàng Phủ Cẩn mỉm cười, giang tay ôm nàng bay lên không trung, mũi chân hạ xuống hòn giả sơn làm điểm trụ tung mình biến mất trong bóng đêm.
Hắn ngồi ở trên nóc nhà, lấy ra một viên dạ minh châu để kế bên, lại để Tô Mạt ngồi lên chân mình, nhẹ giọng hỏi:“Mạt nhi, muội còn giữ kim liên không?”
Có ai còn nhớ kim liên không ta? Vật tỏ tình của chàng Cẩn đó. Ở chương mấy thì ta quên mất tiêu rùi.
Tô Mạt liền lấy một chiếc túi hương trong cổ áo ra, kim liên ở trong đó. Nàng đem hương túi để vào tay hắn.
Tim Hoàng Phủ Cẩn đập liên hồi, chiếc túi này mới vừa từ trong người nàng lấy ra, còn lưu lại hương thơm của *** nàng, mang theo nhiệt độ cơ thể nàng.
Hắn thật cẩn thận đem kim liên lấy ra, trong bóng đêm, kim liên phát ra ánh sáng vàng rực rỡ, Hoàng Phủ Cẩn truyền nội lực vào đó, kim liên phát ra ánh sáng càng rạng rỡ hơn.
Giống như cất chứa một lực lượng thần bí, kim liên chậm rãi nở rộ thành bông hoa tám cánh.
Tô Mạt ngơ ngác nhìn, rất thần kỳ , vật này được chế tác từ thứ gì? Nguyên lý vận hành nó là gì? Nàng rất muốn có thêm một cái nữa có cấu tạo giống vậy nha!
Xuất phát từ tư duy quán tính, Tô Mạt theo bản năng đã muốn nghiên cứu nó.
Hoàng Phủ Cẩn lại đem tay nàng bọc lên kim liên, đem nội lực rót vào cơ thể nàng, thúc giục nội lực nàng vận hành.
“Mạt nhi, vận công theo ta .”
Âm thanh của hắn ôn nhu mà kiên định, cho nàng cảm giác an toàn, Tô Mạt đem nội lực của mình vận hành theo hắn lại phát hiện cỗ nội lực do tu luyện thông thiên bí quyết H**g phấn muốn hoạt động.
Nàng nhịn không được nói:“Cẩn ca ca, cổ khí kia của muội làm sao bây giờ?”
Hoàng Phủ Cẩn nhẹ nhàng mà nói:“Trước mặc kệ, xem nó có phản ứng gì, nếu nó muốn theo liền dẫn đường nó, không đi theo liền tạm thời mặc kệ.”
Tô Mạt ừ một tiếng, nhắm mắt, tập trung tinh thần cảm nhận cỗ lực lượng kia.
Dần dần , nàng cảm giác được nội lực của mình mạnh hơn nhiều, đi hết vòng nhỏ, thêm một vòng lớn, cỗ lực lượng kia cũng bắt đầu chuyển động theo, di chuyển theo nguồn nội lực ban đầu.
Cho đến khi nguốn nội lực ban đầu vận hành được năm vòng lớn, cỗ lực lượng nọ mới xong một vòng nhỏ.
Hơn nữa sau khi đi xong, nó hoàn toàn bất động, dù Tô Mạt có nhúc nhích cỡ nào nó cũng không thèm đếm xỉa tới nàng nữa.
Tiếng Hoàng Phủ Cẩn vang lên,“Tốt lắm, có thể thu công .”
Tô Mạt kinh hỉ phát hiện, nội lực của nàng thế nhưng tăng lên ba thành.
Này thật quá lợi hại, tương đương nàng luyện công trong hai năm nha!
Tu luyện nội lực mà nói, lúc mới bắt đầu sẽ cảm thấy nó tiến bộ rất nhanh nhưng qua thời gian nó càng ngày càng chậm, đến một lúc nào đó cơ hồ không nâng lên được nữa.
Đương nhiên, hiện tại Tô Mạt công lực còn thấp, tự nhiên là cảm giác rõ ràng .
Cổ nội lực này, Hoàng Phủ Cẩn cảm giác được nhưng lại không cảm nhận được cỗ nội lực do nàng tu luyện thông thiên bí quyết nên hắn mới hỏi nàng về nó.
Tô Mạt cẩn thận nói :“Nội lực là nóng hầm hập ,nhưng cỗ lực lượng kia lại cảm thấy hơi lạnh , hiện tại không cảm giác .”
Hoàng Phủ Cẩn nói:“Vậy cứ theo lẽ thường tu luyện, phỏng chừng muốn tích lũy đến trình độ nhất định mới được.”
Tô Mạt gật đầu:“Triệu tiên sinh cũng không biết đâu. Hắn bảo khi hắn chỉ muội học xong cách vận hành là hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, vụ việc về sau hắn sẽ không quản.”
Triệu tiên sinh kỳ thật còn trẻ, nhưng lại muốn cáo lão hồi hương , hoàng đế không đồng ý, liền bảo ông ta để ý việc học tập của các hoàng tử.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc