Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 402

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tô Mạt nhịn không được cười: “Đi, ta mời ngươi ăn bỏng.”
Bùi Bảo Khương đi theo Tô Mạt cùng Tô Hinh Nhi, xuyên qua tầng tầng vườn hoa, sau đó đi vào một phòng bếp nhỏ.
Chỗ này là phòng bếp thí nghiệm mà nàng nhờ thợ khéo làm trang một lần tâm huyết dâng trào. Bên trong có rất nhiều dụng cụ làm bếp không ai sử dụng được, tất cả đều được đặt chế theo ý tưởng của nàng, nhưng ý tưởng và sự thật luôn không đi chung với nhau.
Tô Mạt nhờ một đại thúc lớn tuổi đến làm, trước kia, ông ấy cũng từng làm bỏng.
Làm bỏng không khó, nhưng ở thời đại này khá hiếm. Ngô, khoai tây, khoai lang các loại chưa xuất hiện nên bỏng cũng thuộc hàng kiếm đỏ mắt mới ra.
Bùi Bảo Khương nhìn vị đại thúc cho thêm đường, bột, gia vị.. mà nước miếng chảy ròng ròng, ánh mắt lấp lánh đến dọa người.
Trong gia vị có cho thêm mỡ bò tinh luyện mà Tô Mạt cùng các đầu bếp chế ra.
Bùi bảo Khương nhìn đến hăng say, nhiệt tình tiến tới: “Lão bá, ta giúp lão.”
Lửa để làm bỏng cực kì lớn, đỏ rừng rực mà vị đại thúc vẫn không chút nao núng, chuyển tay nhanh như chớp. Tô Hinh Nhi say mê nhìn không chớp mắt.
Nàng chưa từng gặp qua cảnh tượng như vậy.
Sau hơn một khắc, vị đại thúc hoa nông cười nói:“Tốt rồi.”
Nói xong, ông ta liền lấy một cái bao thật dày vò vò miệng bao, lại chờ trong chốc lát, sau đó lấy tay sờ thử một vật màu đen giống như kén tằm lớn, mở nắp ra xem thử rồi lắc tay cười: “ Được rồi!”
Nói xong, ông ta hạ miệng bao xuống, lấy chân dùng sức đạp lên kén tằm lớn, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, bỏng rơi rào rào vào túi giống như mưa đá.
Lão hoa nông lại đem bỏng để lên trên giá, Bùi Bảo Khương lập tức xông lên, thò tay vào túi lấy ra một nắm bỏng lớn bỏ vào miệng, vừa thổi vừa ăn, bỏng giòn tan trong miệng kèm theo vị bơ thơm lừng…
“Oa, thật sự là ăn quá ngon !”
Tô Hinh Nhi thấy nàng ta ăn như ૮ɦếƭ đói từ đời nào nên thử lấy chén múc ăn, quả thật quá ngon.
Kim Kết cùng những người khác cũng không chậm trễ, mạnh ai nấy lấy, chẳng mấy chốc, bỏng hết sạch.
Tô Mạt nói với lão hoa nông:“Khúc đại bá, còn có đậu, cao lương, lúa mạch tiểu mạch, đều có thể làm đi.”
Khúc đại bá cười hớ hớ ,“Đương nhiên đương nhiên, đi lấy đi, hôm nay lão sẽ làm đủ loại luôn cho.”
Bùi Bảo Khương rốt cục đạt thành tâm nguyện, cầm về mất túi bỏng lớn, nhìn trời ảo não:“Sao trời tối nhanh vậy chứ?”
Tô Mạt cười. Nàng cám ơn Khúc lão bá, để ông ta tiếp tục làm việc của mình.
Tô Hinh Nhi nói:“Bùi tỷ tỷ, nếu tỷ thích vậy sao không ở lại đây, sáng mai hãy về. Dù sao mấy ngày nữa mới hồi kinh mà.”
Hai mắt Bùi Bảo Khương sáng ngời:“Được đó, để ta nói với ma ma.”
Nàng chạy vài bước lại quay trở lại: “Mạt Mạt tốt của tỷ, muội nói với lão phu nhân cho ta ở lại nha. Phải để lão phu nhân chình miệng giữ, ta mới được ở lại, giữ thêm Tả tỷ tỷ nữa. Tỷ ấy rất thích đại tỷ của muội. Tỷ ấy thường nói nhiều chuyện về đại tiểu thư với ta lắm.”
Tô Mạt gật đầu:“Được, muội đi nói là được chứ gì.”
Mấy người mang theo bỏng trở về. bỏng lúc trước đã bị mọi người ăn sạch, vừa nhìn thấy bỏng mới, nguyên mọt đám liền nhào tới.
Tô Mạt nhờ lão phu nhân nói giúp Bảo Khương. Lão phu nhân chấp nhận, sai người sắp xếp, đích thân bà mời hai vị tiểu thư ở lại đây ít hôm.Dù sao ở Vạn xuân uyển cũng không được thoải mái như ở đây.
Những người đi theo không dám tự ý nhận lời. Bùi Bảo duệ liền xung phong trở về thưa lạ người lớn, sáng hôm sau sẽ quay lại đón hai tỷ tỷ.
Đêm xuống, Tô Mạt sai người đốt đền ***g, thắp sáng cả một góc vườn để các nàng tự do nói chuyện. Tả tiểu thư đánh cờ với đai tiểu thư, Bảo Khương tìm Tô Mạt, ngay cả bọn nha đầu cũng tham gia náo nhiệt.
Bùi Bảo Khương biết rất nhiều trò chơi mới lạ nhưng ở nhà không được phép đem ra sử dụng, giờ các ma ma không ở đây, nàng tha hồ tung hoành.
Kim Kết cùng một số nha đầu khác cũng theo chân nàng ta nhảy dây.
A Cổ Thái cũng không điều chế hương liệu mà ở lại giúp các nàng thắt dây.
Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Việt sau khi ăn xong còn nói chuyện phiếm đôi câu, ngẫu nhiên còn bàn tới chính sự nhưng chỉ được một lát cũng quay qua nhìn các nàng đùa nghịch.
Lưu Vân Lưu Hỏa lo cho an nguy của Lưu Niên nên trốn một góc nghỉ ngơi.
Bùi Bảo Khương nhảy dây một hồi thì bí mật kéo Tô Mạt r một góc, thần bí nói:“Nhị ca ngươi thật tuấn tú nha, vừa khiêm tốn lại ôn nhuận như ngọc, không có bộ dáng cao cao tại thượng nhìn thấy mà ghét..”
Tô Mạt đắc ý nhướng mày:“dĩ nhiên, đại ca của ta cũng tuấn tú nữa..”
Bùi Bảo Khương chu miệng,“Ta không thích đại ca ngươi, mặt mày lúc nào cũng cau có, cứ như ai thiếu nợ hắn vậy. Tề vương nhà ngươi tuy suốt ngày cũng âm u nhưng đó là bởi tính hắn như vậy. Còn đại ca ngươi là cố ý.”
Tô Mạt từ chối cho ý kiến cười cười:“ Nhưng cũng không thể giống ngươi vậy, chẳng những bị người lừa bán mà còn mỉm cười đếm tiền dùm người ta nữa. Ai tốt với ngươi một chút là ngươi điên cuông chạy theo người ta rồi.”
Bùi Bảo Khương kháng nghị nói:“Không có à nha. Ta cũng biết nhìn người chứ bộ.Ta tới đây lâu vậy chỉ có chơi với mỗi Tả tỷ tỷ thôi, thêm ngươi nữa là hai. Hết rồi.”
Tô Mạt hỏi một chút về nhà nàng, nàng liền tố khổ, làm như mình là dê con chờ ngày làm thịt làm cho mồ hôi Tô Mạt túa ra như tắm.
Nói một hồi, Bảo Khương cười xấu xa chỉ Hoàng Phủ Cẩn: “Này, Mạt nhi muội tử, ngươi mới bây lớn đã đàm hôn luận gả, cũng quá sớm đi.”
Tuy rằng hai người hợp nhau, một núi băng, một vờ hiền lành nhưng tuổi tác cũng là vấn đề nha.
Tô Mạt quyệt miệng,“Này có cái gì, dù sao chúng ta mới đính hôn chứ đâu có thành thân.”
Bùi Bảo Khương liền lớn tiếng cười, trêu nàng :“Hắn thoạt nhìn thực khẩn trương đâu, sợ mất ngươi, mắt nhìn ngươi không thèm chớp kìa.”
Hoàng Phủ Cẩn nghe tiếng cười liền nhìn qua, thân thiết nhìn Tô Mạt làm mặt Tô Mạt đỏ rực.
Nàng việc nghiêng người, lôi kéo Bùi Bảo Khương đi nhảy dây.
Bùi Bảo Khương lại vỗ vỗ tay, hấp dẫn mọi người, nói:“Ta dạy cho các ngươi khiêu vũ.”
Tô Hinh Nhi do dự , vài nha đầu cũng do dự, dù sao khiêu vũ mà bị chủ mẫu phát hiện , nhẹ thì ăn mắng, nặng thì bị đánh.
Bùi Bảo Khương vẻ mặt khát vọng nhìn Tô Mạt:“Mạt nhi muội tử, ngươi theo giúp ta đi .”
Tô Mạt nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hắn hơi cười, cũng không có vẻ gì phật ý, nàng liền nói:“Được rồi, ta Tô Mạt liền liều mình bồi quân tử .”
Bùi Bảo Khương cao hứng ôm nàng nhảy dựng lên, cũng không thèm nghe Tả tiểu thư khuyên, đúng lý hợp tình nói:“Tả tỷ tỷ, chúng ta tự mình chơi đùa, cũng không có người ngoài, huống hồ muội còn nhảy với Mạt nhi mà.”
Tả tiểu thư lắc đầu, nhìn đại tiểu thư cười nói:“Nàng ta y như con khỉ con, không được ngoan hiền như Mạt nhi của muội đâu.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc