Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 367

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Những tinh dầu này so với tinh dầu hiện đại càng tự nhiên, càng thuần tuý, rất nhiều đều là phương pháp đã thất truyền ở hiện đại.
Đây cũng làm cho Tô Mạt cảm giác sâu sắc được, cổ đại thật ra, không phải là không bằng hiện đại, chỉ là không có tiến hành cách mạng công nghiệp mà thôi, phương diện kĩ nghệ thủ công, đó là tuyệt đối vượt xa thời hiện đại.
Chờ vài người này ăn xong, hoàng đế lại kêu Tô Mạt chỉ huy người đem phần còn lại chia ra, thưởng cho gia quyến đi cùng quan viên đến đạp thanh.
Đương nhiên là dựa theo mỗi hộ, mỗi nhà một miếng, mỗi người nếm thử vài miếng.
Về phần con rồng sống động như thật kia, tuy rằng là được chế thành từ bột mì và các loại phụ gia khác, cũng có thể ăn, nhưng không ai dám đề nghị ăn nó .
Là muốn đặt ở Tinh Xuân uyển coi nhưu một vật trưng bày, chờ mấy ngày nữa, sẽ niệm tụng đọc lời chúc mừng, sau đó thỉnh nó thăng thiên, sau đem tro tàn chon dưới trong hoa viên .
Tô Mạt cảm thấy có chút đáng tiếc, dù sao nàng cũng phí không ít tâm tư.
Bao gồm cả Lương phi, Hoàng Phủ Giác, Hoàng Phủ Cẩn vài người tận lực điều động hết tất cả những người có hiểu biết về trù nghệ đến hỗ trợ, tổng cộng ở hết trong hầm băng này bận bịu suốt mấy ngày đêm.
Nếu không có những khối băng này, điểm tô sơn kia là không thành không được, bởi vì nguyên liệu có đựng nước trái cây, bơ … nguyên liệu rất dễ chảy, dựa vào nước đường ngưng kết lại mới tạo thành.
Nếu ở bên ngoài sẽ dễ dàng tan chảy.
Ăn xong bnhs kem, điểm tô sơn cũng bị hoàng đế hạ lệnh phân phát, mọi người chỉ cảm thấy mình đã được ăn qua loại điểm tâm ngon nhất trần đời.
Sắc hương vị thứ yếu, còn có hồi ức kinh tâm động phách, biến đổi bất ngờ, đều đủ để cho bọn họ suốt đời khó quên.
Hoàng đế ha ha cười: "Nha đầu, tiết vạn thọ của trẫm, vẫn nên tiết kiệm là chủ yếu, bất quá làm loại bánh kem cực lớn này, tặng cho trẫm cùng các vị ái khanh cùng thưởng thức, vẫn là không tính xa xỉ."
Tô Mạt thi lễ, cười nói: "Đương nhiên không tính. Nhưng bệ hạ, bánh kem chỉ là đồ ngọt, không thuộc phạm vi đồ ăn thịnh soạn."
Hắn đừng có mà mong nàng sẽ làm cho hắn hơn trăm cái, muốn nàng mệt ૮ɦếƭ sao, không có cửa đâu!
Hoàng đế cười to, rất là thoải mái, nói với Lương phi: "Ngươi chọn người không tệ, thật tinh mắt, trẫm hôm nay vui vẻ, cất nhắc Tô thị nữ Mạt nhi sẽ thăng chức làm cố vấn cho ngự trù của trẫm, đồng ý cho nàng ta lấy danh nghĩ hoàng gia mở Mỹ thực lâu "
Tô Mạt trong lòng vui sướng, vội cúi đầu khấu tạ, lại nói: "Bệ hạ, vi thần có yêu cầu quá đáng ."
Hoàng đế đã định chuẩn bị khởi giá, tự mình xoay người nâng nàng dậy, chúng thần kinh hãi, cho dù là trọng thần, đều không có vài người có thể hưởng thụ quang vinh đặc biệt này đâu.
Muốn thần tử bình thân, chỉ dùng một câu, dù cho tốt hơn nữa cũng chỉ là Lưu Ngọc cùng Tiền cô cô nâng dậy.
Bảo hoàng đế tự mình xoay người . ..
Vài vị đại thần sắc mặt phức tạp lên.
Tô Mạt nói: "Bệ hạ, ngự thiện phòng có sư phó điểm tâm tốt nhất thế gian, vi thần là muốn đến lúc đó có thể thỉnh bọn họ đến chỉ đạo vài điều. "
Hoàng đế vui vẻ nói: "Chuẩn, tất cả nhà bếp có thể tùy ngươi điều động. Chỉ có một điều kiện, ngươi làm điểm tâm, phải cho trẫm nếm thử trước. "
Tô Mạt thấy hoàng đế chuẩn tấu, trong lúc nhất thời cao hứng có hí hửng, cười duyên nói: "Đó là đương nhiên, hơn nữa có đi có lại, bệ hạ cho nhiều tiện lợi như vậy, ta nhất định sẽ kinh doanh thật tốt, tranh thủ để bệ hạ kiếm nhiều chút tiền riêng! "
Hoàng đế có nội khố, là độc lập với triều đình hộ bộ, tiền nơi đó là tiền riêng của hoàng đế, để hắn sử dụng riêng.
Nhưng Thủ Chính đế có vẻ tiết kiệm, thương cảm dân sinh, tiền riêng của bản thân cũng không nhiều lắm, cũng thường xuyên lấy tiền riêng ra nữa cứu trợ thiên tai hoặc là khao thưởng tướng sĩ biên cương.
Hộ bộ Thượng Thư vừa nghe, tự nhiên vui vẻ, tiền riêng của hoàng đế có gia tăng, vậy áp lực của hắn tất nhiên không lớn như thế.
Không cần luôn sợ hãi hoàng đế sẽ giơ tay ra đòi tiền hắn, dù sao làm chủ quản tài chính của một quốc gia, đó cũng không phải là việc nhẹ nhàng, thường thường mệt mỏi đêm không chợp mắt được .
Hoàng đế dẫn theo người trở về Hồi Hành lâu, nơi đó đã quét tước sạch sẽ, thay mới huân hương, một chút mùi kì lạ cũng không có.
Hoàng quý phi bởi vì tinh thần có chút không được tốt, hơn nữa hoàng đế tựa hồ cùng Lương phi gần gũi hơn, thời điểm thương lượng ban thưởng cho trận đấu nhóm nữ tử, đều là cùng Lương phi nói chuyện .
Tuy rằng hoàng quý phi tạm thời thay hoàng hậu quản sự hậu cung, nhưng cũng không phải hoàng hậu, chỉ là hoàng đế để nàng ta làm, nàng ta mới có thể làm.
Nếu hoàng đế không cho nàng làm, vậy nàng sẽ không có loại tư cách này.
Cho nên nàng ta mới lập tức.
Nữ tử tham gia trận đấu, ai cũng có thưởng, nếu đạt được thứ hạng, đương nhiên ban thưởng càng nhiều.
Hoàng đế dẫn dắt mọi người ở Hồi Hành lâu ban thưởng yến, buổi chiều tham gia trận đấu kỵ xạ.
Cái gọi là trận đấu, chỉ là có thêm vài phần thưởng, làm cho hoạt động càng thêm sinh động mà thôi.
Ở dưới con mắt của hoàng đế mà nói, chính là náo nhiệt, chỉ có người tham gia, hiếu thắng, giành giật sự chiến thắng, hoặc là ngày thường chất chứa oán hận gì gì đó, mới muốn lợi dụng trận đấu tìm kiếm cơ hội trả thù.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc