Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 366

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Đang lúc nàng vươn dao trúc ra, lập tức cảm thấy một cỗ âm hàn khí đánh úp lại, nàng nhíu mày, ừ một tiếng, Hoàng Phủ Cẩn luôn luôn đứng ở phía sau đã quát ra một tiếng, thân như chim đại bàng phi lên, hướng tới hai tên thái giám đang cúi đầu lấm lét chộp tới.
Mọi người đều cả kinh, lập tức có người kêu lớn, "Thích khách, bảo hộ thánh giá! "
Hoàng Phủ Giác lập tức rút ra bội kiếm tùy thân thị vệ, hộ ở trước mặt hoàng đế cùng Lương phi, mọi người chỉ thấy Hoàng Phủ Cẩn như giao long xuất hải chơi đùa với bọn chúng.
Hai người chiêu thức quỷ dị, âm ngoan nham hiểm, xuất chiêu chiêu nào chiêu ấy đều hèn hạ, chuyên tấn công chỗ hiểm.
Chiêu thức Hoàng Phủ Cẩn nhanh như tia chớp, làm cho người ta không kịp nhìn.
Tống Thanh Dương nóng nảy, cuống quít quỳ xuống đất, "Bệ hạ tha mạng, đó là hai gã gia đinh của vi thần, bất quá là từng hành tẩu giang hồ, học được một ít quyền cước công phu. Vi thần thấy không tầm thường, cho nên mang theo bên người, đều là thông qua đăng ký nhập viên, thỉnh bệ hạ minh giám . "
Tống Thanh Dương tự nhiên nghĩ thông suốt rồi, hiện tại tự mình khai ra, bất quá chỉ là đắc tội nuôi dưỡng võ đinh, nếu để hai người cùng Hoàng Phủ Cẩn đánh nhau một thời gian rồi chạy trốn, thì nhất định bị định tội là thích khách, phi thường không sáng suốt.
Hoàng đế vừa nghe, đuôi lông mày như nhảy lên, trong mắt hiện lên một tia băng lãnh, lại lập tức cười rộ lên, khoát tay áo,"Nếu như thế, thấy công phu không tầm thường, liền tạm thời dừng tay, đợi đến lúc kỵ xạ tỷ thí một phen xem sao, để cho các khanh đại khai nhãn giới. "
Hoàng Phủ Cẩn nghe vậy, lập tức thu tay lại, thân hình chợt lóe lên một cái, về tới bên người Tô Mạt.
Có hắn đứng ở nới đó, giống như thần thủ hộ vững như thái sơn, Thư Hùng Song Sát cho dù là muốn lén lút giở trò ám hại, cũng không dám, dù sao thi triển nội lực muốn làm nát vụn bánh kem cũng không phải dễ dàng như vậy.
Lúc này Tô Mạt đã giơ tay cắt xuống, lưu loát đem bánh kem làm tám miếng, hơn nữa mỗi khối miềng đều có một đóa hoa, có một miếng mứt gừng hình núi non, giang sơn vạn kiếp lại cô đơn để lại cho hoàng đế.
Tô Mạt còn sai người đặc chế làm ra loại dĩa bằng bạc, muỗng bạc, bày ở bên cạnh đĩa sứ trắng, sau đó còn để cho các cung nữ y phục hoa lệ bưng lên đưa đến trước ngự án cho bệ hạ.
Hoàng đế trước tiên cầm lấy cái chuôi thìa ( cán muỗng), múc một muỗng kem bơ, chậm rãi bỏ vào trong miệng, lập tức thần kinh rung lên, hai mắt sáng ngời, thần sắc bay lên.
Mọi người nhìn không chuyển mắt theo dõi hắn, theo bản năng nuốt xuống một ngụm nước miếng .
Đâu cần ăn thử, chỉ cần nhìn màu sắc kia, ngửi thấy hương thơm ngọt mát kia, bọn họ liền kết luận, khẳng định mỹ vị vô cùng.
Hoàng đế nhẹ nhàng mân môi, hơi vuốt cằm, loại kem bơ này không ngọt ngấy như loại đã từng ăn do Tô Văn Nhi làm, ngược lại . . . Nhẹ nhàng khoan khoái, trong veo, thấm hương, mềm mịn, cảm giác bỏ vào miệng như tan ra, đầu lưỡi mỗi lần nhấp một lần, mỗi bộ vị khác nhau trong khoang miệng, sẽ vị giác bất đồng.
Chua, hơi chua, rất chua . . .
Ngọt, hơi ngọt, ngọt lịm. . .
Thơm, mà không tầm thường.
Mịn, mà không nhờn.
Mềm, mà không dính.
Từ đầu lưỡi đến cuống lưỡi, lại nuốt xuống đi, một đường trơn tuột, thế nhưng lai bốc lên một loạt mùi hương khác nhau . ..
Làm cho người ta chỉ cảm thấy lâng lâng, hận không thể đi theo hương vị kia đắm chìm trong đó, không bao giờ muốn tỉnh lại nữa.
Hắn bình luận: "Như là ngày mùa hè ăn uống sữa đặc, nhưng so với cái đó thì càng có nhiều biến hoa hơn, vừa giống điểm tâm, còn giống đồ ngọt giải cảm giải nhiệt trong ngày mùa hè nóng bức, trẫm . . ."
Hắn ha ha cười, khen ngợi nói: "Chưa bao giờ ăn qua điểm tâm ngon như thế."
Hoàng Phủ Giác tiến lên giải thích nói: "Phụ hoàng, Mạt nhi lúc làm món điểm tâm này đã nói qua, nói điểm tâm này có nhiều công dụng, làm để chúc mừng, như là sinh thần, tân hôn … thì dùng nhiều tầng, trang điểm đẹp đẽ quý giá phong phú, nếu là ngày thường cũng có thể ăn, nếu là ngày mùa hè, đập vụn băng ra, thì sẽ đồ ngọt giải nhiệt vô cùng tốt. Chỉ là, Mạt nhi nói qua, loại kem bơ này lấy từ loại sữa bò, ăn nhiều sẽ dễ dàng béo phì, cho nên, trong một năm ăn vài lần, vậy là đủ rồi, nếu là thường xuyên ăn, thì sẽ không thích hợp ."
Tô Mạt bổ sung nói: "Nếu muốn ăn thường xuyên, vẫn nên sữa đặc, chè ngọt là được."
Hoàng đế lại dùng dĩa cắt một miếng bên trong bánh kem, thấy ở lớp giữa bánh có các loại quả hạt, còn có trái cây, phân biệt một chút, có dứa, xoài, anh đào, tuyết lê …vv.
Hình như là đã dùng qua loại nước cốt đặc chế để ngâm qua, sau đó giáp vào trong banh kem, có vẻ rất khác biệt, mùi vị cũng đặc biệt ngon, hương vị ngọt ngào ngon miệng .
Thử ăn cả bên trong lẫn bên ngoài, hoàng đế gật đầu, sai người đem phần của mình ban cho Lương phi, hoàng quý phi, còn lại đem mấy miếng còn lại ban cho Tô lão phu nhân, Tô Nhân Vũ, hữu tướng, Tả đại nhân, thái tử, Hoàng Phủ Giác đám người nếm thử .
Cho dù là thái tử cùng hoàng quý phi cũng không thể không thừa nhận, so với bánh kem của Tô Văn Nhi làm hương vị là bất đồng.
Dù sao Tô Mạt am hiểu sâu cách tinh chế ra bơ, biết nó ngấy, dễ dàng làm cho người ta ăn no, ăn nhiều sẽ không thoải mái, cho nên nàng tiến hành cải tạo, để A Cổ Thái phát huy đầy đủ tài năng của hắn, giúp nàng điều chế hơn mười loại tinh dầu thực phẩm.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc